Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 122

Ngay khi Caelus và tôi trở về từ cung điện hoàng gia và thư giãn, chúng tôi leo lên giường.

Không còn sức lực để lăn lộn trong vòng tay nhau, nên chúng tôi dán mắt vào nhau rất lâu.

Ngạc nhiên thay, những lời buộc tội tại cuộc họp nội bộ  đã làm đảo lộn cả thủ đô chưa đến tối hôm đó.

Sau một giấc ngủ dài, cuối cùng chúng tôi cũng tỉnh lại vào lúc chạng vạng tối.

“Ôi, Chúa ơi… …trong khi ta đang ngủ, ta đã nhận được nhiều thư như vậy sao?”

Tôi phát chán với đống thư mà quản gia Uross đã làm đổ. Thấy rằng Caelus không thể nói bất cứ điều gì, anh dường như cũng ngạc nhiên.

Người quản gia đáp lại với vẻ ngượng ngùng.

“Có khá nhiều thứ được gửi đến . Tôi đã hồi  lại tất cả, nhưng…”

“Hà….”

Tôi cầm lá thư của Erinnis lên trước và đọc nhanh.

“Tôi nghĩ rằng một bản sao của đơn khiếu nại được phân phối tại hội đồng đế quốc  đã được lưu hành.”

“Đó là những gì ta mong đợi, Hess.”

Caelus nói một cách bình thường.

“Không phải ai nhìn thấy lời buộc tội cũng sẽ đồng ý. Nhưng nó đủ để thống nhất mọi thứ và trở thành xu hướng.”

“Huhu, ta nghĩ xu hướng đã giảm rồi.”

Đã lâu lắm rồi tôi mới đưa ra dư luận phản đối thái tử phi và ngôi đền. Phu nhân  Harmonia cũng đều đặn thu thập dư luận rằng sổ sách kế toán của ngôi đền nên được tiết lộ tại tiệm của mình trước khi rời đến điền trang của Attica.

Đặc biệt, Erinnis là người đã chung tay với tôi và thậm chí còn thành lập một hội đồng quản trị chung. Bà ấy đã chờ đợi ngày mà những lời buộc tội sẽ nổ ra.

“Ta đã yêu cầu hoàng đế đưa ra danh sách tài sản của ngôi đền trước mặt, vì vậy những gì còn lại là quyết định của ông ấy.”

“Hừm.”

“Nếu hoàng đế bác bỏ yêu cầu của khiếu nại thì cũng không sao. Mọi người sẽ không còn ủng hộ ngôi đền nữa.”

Ủng hộ Diana, người cùng hội cùng thuyền với ngôi đền.

Và đây là mục đích cuối cùng của lời buộc tội, mà cuối cùng tôi muốn.

Tuyệt vọng và cô đơn khi tất cả những người ủng hộ mình đều quay lưng lại.

Những việc làm bằng niềm tin từ trước đến nay đều trở thành những tờ giấy không có giá trị.

Tôi hy vọng rằng Diana sẽ trải qua cảm giác này. Tôi hy vọng cô ấy sẽ tuyệt vọng và khóc giống như Caelus.

Khi đó, cô ta mới có thể cảm thông được chút ít nỗi lòng của Caelus mà cô đã nhẫn tâm ruồng bỏ.

Mắc kẹt trong quan niệm về đạo đức và công lý, cô đánh mất đi tình cảm và sự tôn trọng của mọi người.

Đây sẽ là định nghĩa về sự tồn tại của Diana, mà cô sẽ mang theo đến cùng.

~~~~

Caelus đã nghỉ ngơi  một thời gian. Đó là phần thưởng cho việc đã đi một chặng đường dài cho các cuộc đàm phán ngoại giao.

Nhìn thấy Caelus thong thả đi dạo trong vườn, tôi không thể nghĩ đến việc anh ấy bị giam trong phòng vào thời điểm chúng tôi kết hôn.

“Phù… Cael hẳn là rất vui. Bởi vì anh ấy rảnh…”

Tôi thở dài ngao ngán trước đống công việc dồn dập.

Chúng tôi đã công khai tố cáo ngôi đền nên phải tiếp nhận những người rời bỏ nơi đó càng sớm càng tốt.

Một ngày sắp kết thúc khi tôi quyết định mời các linh mục đến làm việc tại phòng khám của công tước. Đó là điều mà tôi đã lên kế hoạch kể từ khi Caelus đến biên giới, vì vậy tôi sẽ không phải tự mình đấu tranh.

Trong khi Caelus đang đi dạo trong vườn và nghỉ ngơi  sau khi đọc thư liên tục, tôi chuẩn bị cẩn thận để chào đón khách cùng với bác sĩ và quản gia.

Bác sĩ lắc đầu.

“Có rất nhiều người, vì vậy có rất nhiều điều phải lo lắng, thưa phu nhân.”

“Ha ha, ngài chỉ cần tập trung vào loại bài giảng mà ngài thuyết trình cho họ thôi.”

Chúng ta không thể chỉ nuôi sống các bác sĩ từng là linh mục. Tôi quyết định dành thời gian cho bác sĩ của công tước, người được biết tên.

Bác sĩ dường như đã có rất nhiều câu chuyện tích lũy cho đến nay. Tuy nhiên, tôi đã yêu cầu ông ấy cho xem trước nội dung bài thuyết giảng của mình để nó không phải là một bài phát biểu 'ngày xưa'.

Việc phân chia công việc đã rõ ràng. Người quản gia chịu trách nhiệm hoàn toàn về các bữa ăn, bác sĩ và tôi tập trung vào việc lấp đầy cuộc họp.

Khi tôi đang làm việc quá lâu, Caelus đã lẻn vào.

"Nàng trông có vẻ bận rộn."

“Ôi, Cael!”

Dù bận rộn đến đâu cũng không thể quan trọng hơn Cael của mình.

"Không sao cả. Ngài vào đi.”

Chiếc bàn chất đầy giấy tờ nhanh chóng được đẩy sang một bên.

“Ta không có gì để cho ngài  ngoài cà phê pha sẵn. Ta nên làm gì?"

Đối với tôi, người đã xin lỗi, Caelus mỉm cười trìu mến.

“Ta cũng khá thích cà phê, Hess.”

Làm thế nào anh ấy có thể rất quan tâm đến từng lời tôi nói chứ? Có phải Caelus lạnh lùng và khô khan trong giai đoạn đầu hôn nhân của chúng tôi đây không?

Nhưng tình cảm có chút  lạnh lùng đó cũng thực sự quyến rũ.

“Nàng lại đang nghĩ cái gì vậy?”

Tôi ngừng cười.

“Ta đoán là bản thân  không giỏi che giấu nét mặt của mình.”

“Hừm….”

Caelus khịt mũi nhẹ khi chạm tách cà phê lên môi.

Tôi đã bị bắt gặp, vì vậy tôi nên thành thật.

"Bây giờ ngài thật ngọt ngào, nhưng ta nghĩ ngài sẽ  rất ngầu khi giữ nét  lạnh lùng."

"Được rồi…"

Anh nhăn mày.

“Thực ra, đó là điều ta thích thời gian đầu. Tất nhiên, ta vẫn vui, nhưng nàng không cần phải cố lãng quên nó.”

Tôi nhớ rất rõ anh ấy đã vô cùng trìu mến với Diana.

Vì vậy, khi anh ấy đối xử với tôi một cách khá lạnh lùng, tôi khá nhẹ nhõm.

Bởi vì đó là bản chất của nhân vật Caelus. Tôi rất biết ơn vì tôi có thể nhìn thấy con người thật của anh ấy.

Nếu Caelus giữ lại bản chất thật của mình như khi anh từng yêu Diana.

Sẽ rất buồn nếu tôi yêu anh ấy vô điều kiện.

“Hess.”

"Vâng."

Caelus đặt ly xuống với vẻ suy tư.

“Ta không buộc phải che giấu trạng thái cảm xúc của mình với nàng lúc đó và bây giờ. Nàng luôn như vậy ngay cả khi ta lạnh lùng, và nàng vẫn vậy.”

"Vâng."

“Ta hy vọng nàng không cảm thấy lo lắng về việc ta có thái độ khác. Ta sẽ luôn cố gắng trung thực với nàng.”

Một sự lựa chọn cẩn thận của các từ ngữ thốt ra. Trái tim tôi rung động trước những lời nói cẩn thận và chi li đến từng cảm xúc của mình

Đúng như dự đoán, anh ấy thực sự rất ngọt ngào.

“Cảm ơn, Cael.”

"Không có gì."

Đôi mắt màu tím cong nhẹ rất ấm áp.

~~~~

Khi toàn bộ thủ đô tràn ngập các khoản phí đền thờ, công quốc cuối cùng đã được các cựu linh mục đến thăm.

Vì lối sống của ngôi đền, đề cao sự chính trực, nên  không thể có những bộ quần áo phù hợp cho bữa tối quý tộc. Bởi vậy, tôi đã cố tình nói trước với họ rằng không có quy định về trang phục và hãy mặc quần áo thoải mái.

Tuy nhiên, vì tôi là chủ nhân của nơi đây, quần áo quá thoải mái có vẻ cẩu thả trong việc đối xử với khách. Do đó, nó không phải là một chiếc váy cầu kỳ mà chỉ là bộ đồ ngoài trời thông thường được tô điểm bằng một vài đồ trang trí.

Caelus cũng mặc một bộ đồ thoải mái. Sau khi đã sẵn sàng, anh ấy quyết định đọc sách trong phòng làm việc trước giờ ăn tối.

Tôi đứng ngoài hiên, lần lượt chào các cựu linh mục đến.

“Mọi người đều đến đây an toàn. Hãy cùng theo ta để đi tới phòng ăn.”

Tất nhiên họ cũng rất vui mừng.

“Ta không thể tin rằng nữ công tước cao quý lại đích thân xuất hiện…!”

Thay vào đó, họ là những người trẻ hiếm khi nhận được sự hiếu khách như vậy trừ khi họ là quan chức. Họ đi đến phòng ăn từng người một với khuôn mặt hơi đỏ.

Một lúc sau, tất cả những người nhận lời mời đều đến đông đủ. Caelus và bác sĩ của công quốc  cũng bước vào phòng ăn tối.

“Đó là Công tước Caelus…!”

“Công tước!”

Mặc dù họ không sử dụng cách cư xử quý tộc chính xác, nhưng mỗi người đều đứng dậy chào Caelus theo cách lịch sự nhất mà họ biết.

“Bữa tối hôm nay do vợ ta chủ trì, vì vậy nếu mọi người  có điều gì cần nói, hãy đến gặp cô ấy.”

“Vâng, thưa Công tước Caelus!”

Bữa ăn bắt đầu trong không khí vui vẻ.

Những chiếc đĩa lớn đựng thức ăn lần lượt bay lên chiếc bàn dài. Những người hầu siêng năng đi quanh bàn và rót đầy rượu vào những chiếc ly rỗng.

“Mạng sống và sức khỏe  của người dân thủ đô nằm trong tay mọi người. Tất cả mọi người  đều biết cảm giác đau đớn  khi không được điều trị thích hợp lúc bị ốm phải không?”

Tôi nhấn mạnh sự cần thiết của một phòng khám  cho các bác sĩ. Họ cũng thông cảm với mục đích của tôi, nhìn chung câu chuyện cũng dễ giải quyết.

Chẳng bao lâu đã đạt được chỉ định của bác sĩ. Caelus và tôi cũng sẵn sàng ngồi lại và lắng nghe.

Nhưng sau đó.

"Chủ nhân…!"

Người quản gia, Uross, lao vào với khuôn mặt đỏ bừng hiếm thấy. Ông ấy không hoàn toàn là một vận động viên, chuyện gì đang xảy ra vậy?

“?”

Caelus nhướng mày ngạc nhiên.

Uross thì thầm đủ nhỏ để chỉ chúng tôi nghe thấy.

“Thái tử phi điện hạ đến rồi!”

“?!”

"Gì…?"

Khuôn mặt của Caelus để lộ sự bối rối của mình.

Tôi không có thời gian để nghĩ đi nghĩ lại nên đã nói với Caelus.

“Đi đi, Cael!”

"A…"

Khi một người đột nhiên bối rối, đầu óc họ trở nên trống rỗng.

Cứ như vậy, Caelus đứng dậy trong sự bàng hoàng, bị đẩy bởi tay tôi.

“Chủ nhân, vậy thì lối này…”

"A…"

Rất hiếm khi Caelus bị choáng váng như vậy trong những năm gần đây, nhưng hôm nay chúng ta đã được chứng kiến ​​một cảnh tượng hiếm thấy về nhiều mặt.

Bác sĩ và những vị khách đang nhìn chúng tôi. Tôi vô cùng xin lỗi.

“Ta xin lỗi, ta đã gây ra một mớ hỗn độn.”

Tôi vỗ tay để thu hút sự chú ý.

“Chà, chúng ta hãy tiếp tục những gì chúng ta đang nói. Thưa ngài.”

"Vâng thưa phu nhân."

Tôi cố gắng kéo sự chú ý về phía mình  và nhìn về phía trước.

“…”

Trái tim tôi đang đập.

Tôi không thể tin rằng cô ta lại tới đây.

~~~~

 

Bạn đang đọc:DÀNH CHO NHÂN VẬT BỎ RƠI YÊU THÍCH CỦA TÔIChương 122
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.