Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 38
Diệp Mộng Dư ngoan ngoãn ngồi lên người anh, bởi vì không gian trong xe khá chật hẹp, đầu cô liền bị đụng vào nóc xe, cô hơi cúi đầu, khuôn mặt kề sát mặt anh.   "Tư Thành, như vậy có được chưa?"   Cô mờ mịt hỏi anh, lại không biết tiếp theo bản thân phải làm sao, khi ánh mắt bọn họ chạm nhau, ngọn lửa trong anh liền bùng cháy dữ dội. Mạnh tay kéo đầu cô xuống, anh ngấu nghiến hôn vào môi cô.   Hai tay anh cũng không chịu yên phận, bắt đầu sờ soạng khắp nơi, đầu tiên là đôi chân thon gọn, sau lại đến cặp mông vì mang thai mà trở nên to tròn của cô, tay anh luồng vào quần lót, nhiệt tình nắn bóp một cách triệt để.   Lúc môi anh rời khỏi môi cô, anh liền hôn một đường đi xuống, gặm cắn chiếc cần cổ xinh đẹp, giống như yêu tinh đi hút máu người, rất thích để lại dấu vết trên da thịt cô.   Hồi lâu bàn tay anh liền kéo xuống cổ váy, áo lót cũng bị kéo theo, bởi vì đang ngồi sắp trên người anh, hai bên ngực của cô đang trong tư thế trĩu nặng, to tròn đẫy đà trước mặt anh.   Đường Tư Thành thở gấp, một tay lập tức chạm lấy nắn bóp không ngừng, đôi môi anh vội vàng ngậm vào đỉnh hồng xinh đẹp, mút mạnh đến nỗi khiến cô rùng mình.   "Ưm...Tư Thành, nhẹ chút..."   Lần nào cũng vậy, không biết tại sao mỗi khi anh hôn cắn ngực cô, toàn thân cô đều trở nên run rẩy, nhột nhạt không ngừng. Anh ngậm sâu đến mức, giống như muốn nuốt trọn một bên ngực cô vào trong miệng, vì đang mang thai, lại ngồi ở tư thế này, ngực cô rất to, vậy mà anh còn cố tình ngậm vào như vậy, chẳng lẽ anh không sợ bị nghẹn chết hay sao.   Cô khẽ cắn cắn môi, cúi xuống nhìn vào khuôn mặt anh, chỉ thấy ánh mắt anh cũng đang nhìn mình, hàm răng vẫn không ngừng gặm cắn. Được một lúc anh cũng buông đỉnh nhỏ mềm mềm trong miệng ra, một thứ ánh sáng lấp lánh vòng quanh nơi đó, còn có cảm giác ươn ướt, dụ dỗ vô cùng.   Anh liền đổi sang một bên ngực khác, cứ thế tàn sát không ngừng.   Lúc này bàn tay anh đã nâng người cô lên một chút, đưa tay cởi lấy khoá quần nhưng anh không có đi vào mà chỉ dùng đỉnh đầu chạm nhẹ, ma sát một cách nhẫn nhịn mà thôi. Đêm qua, sau khi hôn cô rất lâu, làm ra đủ loại sờ soạng, thế nhưng đến cuối cùng anh vẫn nhịn xuống, đi vào tắm nước lạnh.   Anh là sợ cô sẽ không chịu nổi, có khi còn ảnh hưởng đến đứa bé, những lần như vậy anh thật sự rất khó chịu.   Nhưng phải làm sao bây giờ, bởi vì chính anh là người khơi mào dục vọng, khao khát ôm lấy cô từng giây từng phút, không muốn buông tay.   Chiếc quần lót của cô lúc này đã bị anh cởi ra, cảm giác trơn trượt, ẩm ướt khiến vật cứng của anh mỗi khi chạm vào đều mang lại cảm giác ngứa ngáy không chịu nỗi.   Diệp Mộng Dư nức nở, lúc này hạ thể của cô có một cảm giác trống rỗng vô cùng khó chịu, giống như chỉ muốn anh lấp đầy, muốn anh cứ thế mà đi vào bên trong.   Cô hơi nhổm người, cặp mông có chút vểnh cao, cô thật sự muốn anh đi vào, một chút thôi cũng được. Khi cô ngồi xuống, ngay lập tức vật cứng của anh liền trượt vào bên trong, tạo nên một cảm giác đê mê cùng tê dại. Anh hơi giật mình, hàm răng liền cắn mạnh vào đỉnh mềm của cô, thật không ngờ cô sẽ chủ động để anh đi vào như vậy.   Diệp Mộng Dư lúc này chỉ có thể ngửa đầu, không nghĩ cũng biết chắc chắn bộ dạng của cô bây giờ không khác nào sắc nữ, khao khát làm chuyện đó với anh. Nhưng ai kêu anh khiến cô khó chịu như vậy, trượt tới trượt lui lại không chịu đi vào, chắc chắn anh là cố tình biến cô thành bộ dạng thế này.   "Tư Thành, anh di chuyển đi, em khó chịu quá..."   Cả nửa buổi đi vào mà anh cứ bất động, cô cắn môi hồi hộp, thật sự không thể không mở miệng thúc giục anh. Đường Tư Thành nhíu mày, lập tức nhả ra vật mềm trong miệng, giọng điệu có chút lo lắng hỏi cô.   "Em chắc chắn chứ?"   Anh đã cố tình không đi vào là vì lo cho cô cùng đứa bé, vậy mà bây giờ cô đã chủ động như vậy, kêu anh làm sao chịu nỗi.   Cô liền gật đầu, vô cùng dứt khoát đáp lại.   "Ừm...nhẹ nhàng một chút là được, lần trước bác sĩ đã có nói...nói là đã được rồi, anh đừng lo..."   Vậy mà cô lại không nói cho anh biết sớm một chút, hại anh nhẫn nhịn gần chết, hôm nay anh phải khiến cô không thể đi nỗi.   Nghĩ là nghĩ vậy nhưng anh cũng đâu dám làm bừa, rất nhẹ nhàng và chậm rãi, từ từ di chuyển thân dưới, để vật to dài cứng rắn của anh va chạm vào thành thịt ấm áp bên trong cô.   Nơi đó của cô đã chảy rất nhiều mật ngọt, ẩm ướt và trơn trượt vô cùng, lúc này chiếc bụng hơi to của cô bởi vì động tác di chuyển của anh mà không ngừng chạm vào cơ bụng rắn chắc, khiến anh sợ đến mức trán đã đổ đầy mồ hôi.   Đường Tư Thành cắn răng hưởng thụ, rất lâu sau đó cả người anh liền run run, khi anh đạt tới cao trào, một dòng chất lỏng ấm áp chợt bắn vào cơ thể cô, chảy xuống bắp đùi, dính đầy vào thân dưới của bọn họ.   Diệp Mộng Dư thở hổn hển cúi người nằm sấp trên ngực anh, có lẽ hiện tại cô đã quen với cường độ khi làm chuyện này với anh, cho nên lồng ngực không còn co thắt, đau đớn như trước.   Có điều lúc nãy khi anh di chuyển thật sâu vào bên trong, trái tim cô đã đập nhanh không ngừng, giống như muốn nhảy hẳn ra bên ngoài. Đường Tư Thành ngửa đầu, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy cô, khóe môi anh khẽ cười, thật ra đánh giả chiến thế này, lại mang đến một cảm giác vô cùng kích thích…   Ở vào tháng thứ năm thai kỳ, bụng cô đã khá to, ngày cô vào bệnh viện siêu âm, bác sĩ nói cho cô biết, đứa bé trong bụng là con trai.   Cô liền đem tin này nói cho anh biết, nhận lại chỉ là cái gật đầu bình tĩnh của anh.   "Tư Thành, anh sao vậy? Anh không vui sao?"   Đường Tư Thành dựa lưng vào đầu giường, anh đang đọc sách, còn cô thì nằm trong lòng anh, một tay anh vòng qua ôm lấy eo cô,  thân mật không rời.   Cô rất hồi hộp hỏi anh.   Đường Tư Thành lắc đầu, khẽ thở dài một cái.   "Không có, chỉ là anh cảm thấy con gái giống em sẽ đáng yêu hơn."   Nghe anh nói vậy cô liền bật cười, rất hâm mộ cái tài nịnh nọt này của anh, liền nói lại.   "Vậy đợi sau khi sinh xong, em lại sinh cho anh thêm đứa nữa, biết đâu sẽ là con gái đấy..."   Lúc này anh đã đặt quyển sách trên tay xuống, âm trầm nhìn lấy cô, hồi lâu mới mở miệng.   "Thay tim trước đã, chuyện con cái không cần quá quan trọng."   Một đứa cũng đủ rồi, điều quan trọng ở đây là đợi sau khi sinh xong, nếu may mắn lại tìm được một trái tim phù hợp, thay tim cho cô mới là chuyện anh nghĩ đến.   Câu nói của anh vừa dứt, khuôn mặt cô liền buồn bã, cúi đầu nhỏ giọng nói với anh.   "Nhưng nếu mãi mãi cũng không tìm được thì sao? Chẳng lẽ chúng ta sẽ không có thêm con nữa, em không chịu đâu..."   Anh khẽ nhíu mày, cúi đầu nhìn vào khuôn mặt cô, chỉ thấy hai hàng lông mi cong dài xinh đẹp, chiếc mũi thon gọn cùng một bờ môi đỏ mọng dụ dỗ mà thôi.   "Nhất định sẽ tìm được, đợi sau khi thay tim xong, em muốn sinh bao nhiêu đứa cũng được, anh rất sẵn lòng..."   Ý anh là gì đây, Diệp Mộng Dư ngước mặt, nhớ lại đêm qua đến tận ba giờ sáng cô mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, người đàn ông này, có cần tinh lực dồi dào như vậy không…   Buổi tối của vài ngày sau đó, Diệp Mộng Dư ngồi ở trên giường, sau khi dùng xong bữa tối, cô liền quay lại phòng ngủ, vô cùng thư giãn ngồi đọc sách.   Buổi chiều hôm nay anh có gọi về, nói là tối nay anh sẽ đi ăn cùng vài đối tác, còn nói sẽ về hơi trễ, kêu cô đừng đợi. Hai mắt cô chăm chú nhìn vào những con chữ trước mặt, đây là quyển sách cô vừa mua được, dành cho những bà bầu.   Qua khoảng mười giờ đêm cô mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, lúc cánh cửa bị mở ra, cô cùng không hề hay biết.   Đường Tư Thành trên người nồng nặc mùi rượu, áo khoác bị anh cầm trên tay, cổ áo sơ mi khép hờ, vừa đi vào phòng anh đã chăm chú nhìn lấy cô. Lúc nãy anh đã có uống rất nhiều rượu, bây giờ cả người đã ngà ngà say. Đầu óc anh chập chờn, cái chỗ khi nãy gặp đối tác là do bọn họ sắp xếp, thật ra không thích hợp với anh.   Quăng áo khoác lên chiếc bàn bên cạnh, anh hơi khom người, một tay chống lên mặt giường, cúi xuống nhìn cô. Hơi thở anh nóng hổi pha lẫn mùi rượu phả vào mặt cô, qua khoảng mấy giây anh liền cúi thấp đầu, phủ xuống môi cô.   Trong lúc mơ màng, cô liền tỉnh lại.   Mở mắt nhìn anh, mùi rượu lập tức xộc vào trong mũi, cô liền thanh tĩnh, vội vàng dùng tay đẩy nửa thân trên của anh ra.   "Sao anh lại uống nhiều như vậy, sẽ ảnh hưởng đến con..."   Cô có ý nhắc nhở, nếu anh đã uống say thì không nên hôn cô, như vậy sẽ rất không tốt đến bảo bối trong bụng.   Nhưng hiện tại anh đã say đến không thể suy nghĩ được gì, chỉ cảm thấy một ngọn lửa hừng hực như muốn dâng trào, mạnh mẽ đè hai tay cô xuống, lại cúi đầu hôn cô.   Mới đầu cô còn yếu ớt chống cự, định là không để anh hôn, ngoài miệng ra anh muốn hôn chỗ nào cũng được.   Thế nhưng anh lại rất thích hôn môi cô, hôn cho tới khi cô bất tỉnh, cầu xin anh dừng lại mới thôi. Sau đó anh liền đè cô trên giường, làm ra đủ loại tư thế nhưng vì chiếc bụng cô đã khá to, muốn mãnh liệt hơn một chút cũng không được.   Lúc này cô đã bị anh bắt nằm sấp lại, quỳ ở trên giường, tuy nhiên anh vẫn còn giữ lại chút tỉnh táo, yêu thương cầm lấy chiếc gối đặt vào giữa bộ ngực và phần bụng to tròn của cô.   Anh hơi cúi đầu, một tay cầm lấy cái vật to dài cương cứng của mình, từ từ đưa vào huyệt nhỏ của cô. Anh khẽ thở dài, liền khom người, đôi môi cũng tìm kiếm vành tai trắng nõn của cô, tà ác thì thầm vào đó.   "Dư Dư, như vậy có thoải mái hay không?"   Cô liền đỏ mặt, cắn môi không dám trả lời, anh đúng là quá đáng ghét mà, lợi dụng uống say, làm ra loại tư thế mất mặt như vậy, còn nói với cô những lời này, đợi ngày mai sau khi anh tỉnh, cô sẽ từ từ mà hỏi tội anh.   "Sao em không trả lời, có phải vẫn chưa đủ thoải mái hay không?"   Thấy cô im lặng, anh lại càng làm tới, động tác di chuyển mỗi lúc một nhanh, hàm răng cắn xé vành tai cô, hỏi lại lần nữa.   Lúc này từng đợt khoái cảm từ đâu ập về, Diệp Mộng Dư nức nở, hai tay chống xuống mặt giường, tư thế quỳ gối, giống như đang bị anh hành hạ đến chết đi sống lại.   "Ưm...Tư Thành, chậm lại một chút...nhanh quá, em không chịu nỗi..."   Đường Tư Thành khẽ cười, anh chính là muốn cô không chịu nỗi, còn muốn cô nói ra những lời nói ái muội như vậy bên tai anh, cô càng nói anh sẽ càng hưng phấn, tốc độ ra vào cũng khẩn trương hơn.   Có lẽ hiện tại anh đã quên cô mắc căn bệnh gì, cứ thế rong đuổi bên trong cơ thể cô.   Anh lại lần nữa từ từ tà ác phả hơi nóng vào tai cô.   "Dư Dư, nói cho anh biết, em có thích anh làm thế này với em hay không? Nói đi em, có thích không hả?"   Diệp Mộng Dư cắn môi, anh lại dụ dỗ cô nói ra những lời như vậy, cô liền cảm thấy anh đúng là rất biết lợi dụng thời cơ, khẽ cúi đầu, theo động tác của anh mà trở nên run rẩy.   "Em thích, em thích mà...Tư Thành, xin anh chậm lại một chút...em sắp không chịu nổi nữa rồi..."   Giọng nói của cô đứt quãng vang bên tai anh, ánh mắt cô mờ mịt, nơi đó bị anh ra vào có chút đáng thương.   Một tay anh khẽ vòng qua chạm vào chiếc bụng to tròn, yêu thương sờ nắn. Sau đó rất lâu bên tai lại nghe anh nói.   "Đợi sau khi sinh xong tiểu bảo bối này về sau em phải sinh thêm thật nhiều con cho anh, nhiều đến mức chúng ta đều không thể nhớ được tên của bọn chúng...có được không em?"   Đang lúc cao trào nhưng cô lại rơi nước mắt, đây có phải là những lời nói thật lòng từ anh.   Nếu như cô không tìm được một trái tim phù hợp hay hoặc giả ca phẫu thuật không thành, cô và anh phải làm sao bây giờ…   Cô thật sự rất không cam tâm…
Cưỡng HônCHAP 38
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 38
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.