Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 23
Sau khi Lâm Thinh ra ngoài, còn đưa tay cẩn thận đóng cửa lại, hiện tại bên trong chỉ còn mỗi cô và anh.   Đường Tư Thành nhìn cô, hàng chân mày đã giãn ra mấy phần, vẻ mặt có chút nhẫn nhịn.   "Biểu cảm của em như vậy là sao? Nghi ngờ tôi à?"   Anh thấp giọng hỏi cô, chỉ thấy cô cúi đầu, bộ dạng lạnh lùng chưa từng thấy.   Diệp Mộng Dư đau lòng, cô chưa từng có loại cảm xúc như vậy. Cô nghiêng mặt qua một bên, nhỏ giọng đáp lại anh.   "Em không có, chỉ là không biết cô ấy đang ở trong này, cho nên có chút ngạc nhiên mà thôi..."   Vừa nói cô vừa cúi đầu, cố gắng giấu đi cảm xúc. Đường Tư Thành nhìn đến, anh liền trầm mặc, cô thật sự nghĩ anh và Cố Noãn có liên quan đến nhau.   Suy nghĩ đó khiến anh khẽ nhíu mày, người như anh chưa từng sợ người khác sẽ nghĩ về mình ra sao, cô gái này lại có thể bày ra bộ mặt như vậy trước mặt anh, thật sự khiến anh không khỏi tức giận.   Nể tình cô bệnh tim, anh không chấp nhất, thôi được rồi cô muốn nghĩ sao cũng được.   Đường Tư Thành chậm rãi đi lại bàn làm việc, khi anh ngồi xuống, giọng nói lạnh nhạt đã vang lên.   "Được như vậy thì tốt..."   Khi cô ngẩng đầu chỉ thấy một cặp mắt lạnh lẽo nhìn mình. Anh có vẻ tức giận nhưng không phải người nên tức giận là cô sao, sao bây giờ lại đổi thành anh thế này.   Rõ ràng cô đã tận mắt chứng kiến cô gái đó ôm anh, vậy mà đến một lời giải thích anh cũng không có. Có lẽ trong lòng anh, từ trước đến nay chưa từng xem cô là vợ.   Kể cả hiện tại bọn họ đã xảy ra loại chuyện kia, anh cũng chưa từng để cô vào lòng, là do cô cố chấp ở bên cạnh anh, cái gì mà mưa dầm thấm đất, ở lâu sẽ nảy sinh tình cảm...tất cả chỉ là lừa gạt.   Diệp Mộng Dư gật đầu, lần đầu tiên cô biết đến cảm giác thất vọng khi tiếp chuyện với người khác là như thế nào. Mẹ cô từng nói, nếu bản thân khi nói chuyện với ai đó mà nảy sinh ra cảm giác này thì tốt nhất là nên dừng lại, càng tiếp tục sẽ càng đau lòng.   Cũng giống như năm đó, bà đã lựa chọn từ bỏ, thay vì cứ tiếp tục níu kéo cái thứ hạnh phúc giả tạo với cha cô. Có lẽ những người phụ nữ như cô và mẹ, đều bị chồng mình ghẻ lạnh, họ chính là phải nhận một kết cục đáng thương, dù có thế nào cũng phải chấp nhận.   "Vậy anh ăn trưa đi, em về trước..."   Khi thấy cô đi lại chiếc bàn, chậm rãi đặt chiếc hộp hình vuông lên trên. Đường Tư Thành im lặng, bàn tay đã nắm lại thật chặt, lần đầu tiên cô dùng giọng điệu này nói chuyện với anh.   Vô cùng lạnh nhạt…   Đường Tư Thành tức giận nhưng cố kìm nén lại, anh không muốn phải bộc phát với cô, lại không thể đào sâu rốt cuộc tại sao cô lại không tin tưởng anh như vậy.   Đành lạnh lùng ngồi đó nhìn cô xoay người rời khỏi, khi cô đi rồi anh mới thật sự bộc phát, tức giận ném hết những thứ trên bàn xuống, bạo lực đến nỗi đến anh cũng cảm thấy hơi sợ bản thân.   Vừa đóng cửa lại, hai hàng nước mắt của cô liền trực trào rơi xuống, anh đúng là chẳng yêu thương gì cô. Vậy mà cô còn tưởng sau bao ngày bên cạnh cô đã thành công tranh thủ được tình cảm của anh rồi chứ. Ai ngờ tất cả chỉ là do cô mơ tưởng, anh rõ ràng chưa từng để ý đến cô.     Đi đến đại sảnh, cô hơi bất ngờ, bởi vì Cố Noãn vẫn còn chưa về, đang đứng đợi cô.   Khi Cố Noãn vừa nhìn thấy cô, trên gương mặt đã hiện ra một nụ cười thích thú, bởi vì hốc mắt cô vẫn còn đo đỏ, Cố Noãn nhìn ra được, rõ ràng là cô mới khóc xong.   Cố Noãn chậm rãi đi đến trước mặt cô, nụ cười trên môi từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi, cô ta hài lòng, giọng điệu châm chọc nhìn cô.   "Đường thiếu phu nhân, sao cô lại khóc vậy? Có phải Tư Thành đã nói ra hết với cô?"   Diệp Mộng Dư mím môi, cô hơi khó hiểu, Tư Thành thì nói cái gì với cô.   "Cố tiểu thư, cô nói vậy là có ý gì?"   Giữa đại sảnh rộng lớn, cô và Cố Noãn đứng đó, nói chuyện với nhau. Những người đi qua cũng không để ý đến bọn họ, giọng điệu Cố Noãn càng thêm thoải mái. Cô ta liền nói.   "Vậy mà tôi còn tưởng Tư Thành đã nói ra hết mọi chuyện với cô rồi chứ, không lẽ anh ấy còn muốn giấu cô lâu thêm một chút..."   Cố Noãn vừa nói tới đó, biểu cảm trên mặt cô liền thay đổi, nhịp tim chợt đập nhanh không ngừng, có cảm giác giống như sắp không thở nổi.   "Cô...cô nói vậy là sao? Tôi không hiểu...?, giọng cô hơi ngập ngừng, khó hiểu hỏi lại Cố Noãn đang đứng đối diện, vô cùng hồi hộp lắng nghe.   Cố Noãn nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của cô như vậy thì trong lòng đã nở nụ cười nham hiểm nhưng ngoài mặt vẫn giữ thái độ bình tĩnh, giả vờ thành thật đáp lại cô.   "Đến lúc này tôi cũng không muốn giấu cô nữa, thật ra giữa tôi và anh Tư Thành đã nảy sinh quan hệ từ sớm, trước khi tôi ra nước ngoài du học, đến khi quay về thì anh ấy đã kết hôn với cô...nhưng lúc nãy Tư Thành   đã nói anh ấy vẫn còn tình cảm với tôi, thật lòng tôi cũng không biết phải làm sao..."   Vừa nói Cố Noãn vừa bày ra một biểu cảm khó xử trước mặt cô, Diệp Mộng Dư mím môi, lồng ngực chợt đau nhói, không thể tiếp tục chịu nổi.   Hai tay cô liền đưa lên chạm vào lồng ngực, khó chịu vô cùng, cô hơi cúi người, đau lòng mà nói ra.   "Cô nói dối, Tư Thành sẽ không như vậy, sao anh ấy có thể còn yêu cô được..."   Nếu anh còn yêu Cố Noãn tại sao đêm qua lại làm vậy với cô, tại sao anh không nói ra, tại sao lại còn khiến cô đau lòng đến như vậy…   Cả vạn câu hỏi tại sao lúc này đang hiện lên trong đầu cô, Diệp Mộng Dư nhíu mày, hai bàn tay đang đặt trước lồng ngực đã nắm lại thật chặt, anh đúng là đang lừa dối cô sao.   Lúc này khuôn miệng Cố Noãn đã lộ ra một nụ cười gian trá nhưng cô lại không thấy được, Cố Noãn nhìn cô, chầm chậm mở miệng.   "Sao lại không thể, nếu không tin thì cô có thể tự đi mà hỏi anh ấy...chỉ sợ là cô không dám mà thôi..."   Vừa nói Cố Noãn vừa cười cười, bộ dạng rất tự tin và chắc chắn. Diệp Mộng Dư càng thêm đau lòng, cô đã không thể thở nổi.   Cô biết bệnh tim của mình lại tái phát, chỉ vì nghe được chuyện của người phụ nữ khác và chồng mình cô liền như vậy, cô đúng là quá yếu mềm rồi.   Ngay lập tức lồng ngực cô liền đau hơn nữa, cô khẽ nhíu mày, hơi thở gấp gáp. Cố Noãn không biết là cô bị bệnh gì, chỉ là nhìn thấy như vậy cô ta rất hài lòng, tâm tình càng thêm vui sướng.   Khi cô cúi người định ngồi xuống, có cảm giác giống như là ngất xỉu, thân thể hơi loạng choạng, một giây tiếp theo đã ngã vào lồng ngực của ai đó, còn bị ôm vào lòng.   Cô hơi giật mình hốt hoảng, gương mặt trắng bệch, ngước mắt nhìn đến người kia. Là anh, là chồng của cô, Đường Tư Thành.   Rất nhanh anh đã ôm lấy cô thật chặt, người cô lạnh quá, trên trán còn đổ đầy mồ hôi, có lẽ cô lại trở bệnh.   Đường Tư Thành cúi đầu.   "Em sao vậy?", giọng anh đầy lo lắng hỏi cô.   Lúc nãy cô vừa ra khỏi phòng, anh liền tức giận quăng hết những thứ trước mặt trên bàn xuống, tâm tình anh vô cùng khó chịu, chỉ muốn bộc phát.   Sau đó anh liền cúi đầu, một tay xoa trán, thầm nghĩ bản thân chắc là điên rồi, đêm qua không phải anh đã bất chấp tất cả mà muốn cô không cần suy nghĩ, kể cả khi cô bệnh nặng như vậy, lại bắt cô đem mạng sống của mình mà đi thoã mãn cho anh.   Còn bây giờ chính anh lại khiến cô hiểu lầm, nhìn khuôn mặt của cô lúc nãy trước khi rời khỏi, rõ ràng là cô sắp khóc, lại đáng thương như vậy. Hồi lâu, cuối cùng anh cũng đứng dậy, quyết định sẽ đi tìm cô, nói cho rõ ràng. Ai ngờ vừa bước ra từ thang máy, một màn trước mắt khiến anh nhíu mày.   Sao Cố Noãn vẫn chưa rời khỏi, còn đứng đối mặt với cô.   Nhưng khi anh đi đến, cả người cô liền loạng choạng, yếu ớt giống như sắp ngất đến nơi.   Anh liền đưa tay đỡ lấy, bỏ qua ánh mắt vô cùng ngạc nhiên của Cố Noãn đang đứng đối diện, yêu thương lo lắng nhìn lấy cô.   Diệp Mộng Dư nghiêng đầu, rất muốn né tránh ánh mắt của anh.   Thật lòng cô không có tin vào những gì mà Cố Noãn vừa nói nhưng tận sâu trong thâm tâm, cô vẫn có chút nghi ngờ cùng để ý.   Cô sợ sự thật sẽ chính là như vậy, người chồng này của cô sẽ lại yêu người khác, sẽ như vậy mà bỏ mặc cô.   Hơn nữa những lời Cố Noãn vừa nói, nghe qua rất chân thật, giống như giữa bọn họ thật sự đã từng nảy sinh tình cảm, cô sợ lắm, càng nghĩ lại càng sợ.   Thấy cô nghiêng đầu nhưng lại không nói gì, khuôn mặt của anh liền tối lại, bàn tay ôm cô đã siết chặt, thấp giọng hỏi thêm lần nữa.   "Tại sao không trả lời tôi?"   Ở giữa đại sảnh, trước mặt Cố Noãn anh ôm cô như vậy, đúng là thật khiến cho người khác ghen tị. Cố Noãn nhìn đến, khuôn mặt xinh đẹp đã lộ vẻ ghen ghét không chịu nổi, mím môi thật chặt.   Lúc này Diệp Mộng Dư mới lấy lại chút sức lực, nhẹ đưa tay muốn đẩy người anh ra, trong miệng thầm nói.   "Anh buông em ra đi, em không sao hết, đừng đụng vào em..."   Cô yếu ớt cựa quậy trong lòng anh, những người đi qua nhìn thấy, chỉ biết cúi đầu không dám nhìn đến.   Đại tổng tài của bọn họ, không phải bình thường rất lạnh nhạt với phụ nữ hay sao, sao bây giờ lại bày ra một bộ dáng như vậy, đúng là không thể tin nổi.   Đường Tư Thành nghe vậy, liền tức giận hít vào một hơi, biểu tình kìm nén. Anh hơi khom người, bế cô trên tay, khuôn mặt lạnh lẽo.   "Rất tiếc là tôi cứ thích đụng vào đấy, em cản được sao..."   Nói rồi anh liền ở giữa đại sảnh, trước mặt Cố Noãn bế cô vào lòng, đôi chân dài thẳng tắp chậm rãi đi về phía thang máy, từ đầu đến cuối đều không liếc nhìn tới Cố Noãn một cái.   Diệp Mộng Dư hốt hoảng, lập tức ôm lấy cổ anh, sợ mình bị ngã. Cô khẽ ngước mặt nhìn anh, biểu cảm này của anh là như thế nào, đang lo lắng cho cô sao.   Có thật là anh như lời Cố Noãn nói, yêu cô ấy.   Nhưng nếu anh yêu Cố Noãn thì tại sao lại còn quan tâm đến cô như vậy, trong lòng cô nhất thời không thể nào lý giải nổi...

 

_________________________________________________

Mọi người thấy hay thì cho mình xin 1 cái đánh giá 5 sao nha, tự nhiên rate sao bị tuộc mà đau lòng. 
Cưỡng HônCHAP 23
Bạn đang đọc:Cưỡng HônChương 23
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.