Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 16

Không có một cái tên chính xác cho lời nguyền trên người Dillian. Nhưng mọi người hay gọi nó như thế này.

 

“Trống rỗng.”

 

Bởi vì nó nó chẳng có gì bên trong. Không có bất cứ thứ gì có thể lấp đầy nó. Nó luôn luôn đói.

 

“Trống rỗng. Đó là lý do tại sao tôi luôn thèm khát thứ gì đó.”

 

Ria có thể cảm nhận được Dillian đang ngần ngại phía sau lưng.

 

Đột nhiên cô lại tò mò vẻ mặt của người sau lưng như thế nào.

 

Cô nghĩ liệu hắn có sợ hãi, tức giận hay hắn sẽ dửng dưng?

 

“Điều đó thật kinh khủng.”

 

Giọng nói trầm thấp của hắn đầy sự căm thù.

 

Lúc ấy, lòng trắc ẩn trong cô nổi lên, Ria vô thức nói.

 

“Phải, đúng thế, nhưng điều đó không có nghĩa là hết cách. Ngay cả khi không thể hoá giải lời nguyền thì vẫn có thể trấn tĩnh nó mà.”

 

“Bằng cách nào?”

 

“Bằng năng lượng thần thánh.”

 

Nó sẽ đủ nếu Dillian chịu mở lòng và chấp nhận năng lượng thần thánh với một tấm lòng rộng mở.

 

“Đó là cách cô trấn tĩnh lời nguyền sao?”

 

“Tất nhiên.”

 

“Vậy nên, bất kể lúc nào nhìn thấy tiểu thư Ria…”

 

“Lúc anh nhìn tôi?”

 

“Tôi cảm thấy…”

 

Giọng Dillian nhỏ dần nhỏ dần.

 

Sao hắn không nói nữa? Tò mò thật đấy.

 

Khi hắn nhìn cô sẽ cảm thấy tâm trạng tốt lên hay cảm thấy như cái rắm?

 

Thôi kệ đi, tốt hay rắm gì cũng được.

 

Ria gõ lên cánh tay đang vòng quanh eo cô như một cây nho.

 

“Ngài Dillian, làm ơn buông tôi ra.”

 

“...”

 

“Dillian? Chẳng lẽ anh ngủ rồi à?”

 

Hắn thật sự ngủ rồi sao? Hơi thở trầm ổn của Dillian chính là đáp án cho câu hỏi hoang man của cô.

 

Tên ngốc này thật sự ngủ rồi.

 

“Này! Anh muốn ngủ thì bỏ tôi ra trước đã chứ!”

 

Bực mình thật! Đêm càng khuya mà không hề hay biết đến cảm nhận của cô.

***

 

Póc, Dillian rên lên khi bị tấn công vào bụng.

 

“Ugh.”

 

Dillian theo phản xạ đưa tay về phía đối phương, rồi bỗng dừng lại, một gương mặt vô hại đập vào mắt hắn.

 

“Ria…?”

 

Tại sao Ria lại ở đây? Bộ não vừa mới thức không thể theo kịp đôi mắt hắn.

 

“Cuối cùng ngươi cũng dậy. Cái tên dâm đãng vô liêm sỉ!”

 

Cùng lúc ấy, một giọng nói đầy tức giận từ phía trên lọt vào tai hắn, đầu hắn đau nhói.

 

“Sao ngươi dám nhắm vào Ria lúc ta đang ngủ hả? Tạ lỗi bằng cái chết đi!”

 

Nathan nổi điên lên mổ vào đầu Dillian.

 

Nó không phải là cú, tốc độ mổ của nó đủ nhanh để gọi là chim gõ kiến.

 

“Ngươi đang nói gì vậy?”

 

“Ngươi ôm Ria nhà ta ngủ, giờ giả vờ vô tội hả?”

 

Nathan cố gắng đi tìm chim đưa thư, trao giấy ghi chú rồi háo hức quay về để được Ria khen.

 

Thế nhưng, chào đón nó không chỉ có mình Ria.

 

Nó cảm nhận được hai người họ đang ngủ cùng giường.

 

Như một người anh trại bị lấy mất em gái hoặc như một người cha bị mất con gái, Nathan, người đang trải qua loại cảm xúc này, ngập trong sự tức giận cực độ.

 

Thật ra thì Dillian lại rất bối rối.

 

‘Mình đã ôm cô ấy sao? Mình ư?”

 

Ký ức xuất hiện là những tiếng ồn, dần dần bắt đầu sáng tỏ theo thời gian.

 

Hắn nhớ rồi.

 

Giọng nói kinh ngạc, đôi tai đỏ ửng, cánh tay ấm áp. Mùi hương dễ chịu.

 

Những ký ức sinh động hiện lên trong đầu, Dillian dùng hai tay vuốt mặt.

 

Đôi tai hơi lộ ra ngoài đỏ bừng lên.

 

‘Sao mình lại vậy chứ?’

 

Đến hắn cũng không thể hiểu được hành động của bản thân.

 

Hắn chưa bao giờ thích tiếp xúc thân thể với bất kỳ ai.

 

Hắn chắc chắn trước khi mất trí nhớ hắn cũng như vậy. Đã tệ thì vẫn sẽ tệ, không hơn không kém.

 

Nhưng vì sao Ria lại là ngoại lệ?

 

Không chỉ vào lúc này. Ria luôn là ngoại lệ với hắn.

 

Hắn chạm nhẹ lên miệng trong sự rối loạn.

 

“Hừm.”

 

Một mùi hương ngọt ngào bất chợt bay đến.

 

Giống như những con bướm đang đi tìm hoa, ánh mắt Dillian lập tức nhìn về phía Ria.

 

Khoảnh khắc đó, một cơn gió lướt qua lòng Dillian lại trở thành một ngọn gió xuân êm đềm.

 

‘Mùi hương này…’

 

Hắn ôm lấy Ria vì mùi hương này.

 

Khi hắn ngửi mùi hương toả ra từ người Ria, hắn cảm thấy thư giãn một cách lạ lùng rồi vô thức kéo cô vào vòng tay mình.

 

Từ lúc hắn mở mắt và khoảnh khắc thấy Ria Delice.

 

Hắn cảm thấy dễ chịu khi đứng cạnh Ria rồi khi chạm mắt với cô, hắn như bị tước hết vũ khí.

 

‘Cô ấy là ai?’

 

Có khoảng thời gian hắn đã nghi cô là phù thuỷ hay thực hiện những phép thuật kỳ dị nhưng nguồn năng lượng cô đã dùng hôm qua rất sạch sẽ.

 

Ria sử dụng năng lượng thần thánh. Cô đã chữa lành cho người sắp chết là hắn, cô chính là ân nhân cứu mạng đã trấn tĩnh Runaway bùng nổ trong hắn.

 

Trống rỗng.

 

Tên của lời nguyền mà Ria đã nói, có sự tương đồng với hắn.

 

Hắn không nhớ bất cứ chuyện gì, chính hắn cũng trống rỗng.

 

Dillian đè mạnh lên ngực. Khác với đêm qua, hắn thấy đau đớn nhưng bây giờ lại không thấy đau nữa.

 

Hắn còn không cảm nhận được cảm giác dơ bẩn khi lời nguyền trở nên điên cuồng.

 

Đó là một trải nghiệm mà hắn không muốn trải qua nữa.

 

Vậy nên Ria là điều cần thiết để đưa anh chàng quái đản này vào giấc ngủ.

 

Cũng như người khát khao khát nước, còn hắn thì khao khát Ria.

 

Lúc đó, Dillian mơ hồ nghĩ đến chuyện gì đó.

 

Hắn leo lên người Ria đang lăn qua lăn lại, rồi vùi đầu vào cổ cô.

 

‘Dillian.’

 

Tim hắn bỗng đập mạnh bởi giọng nói gọi tên hắn.

 

Có gì đó nhói lên như có thứ gì đập mạnh vào đầu hắn.

 

Những mảnh ký ức nhanh chóng lướt qua khiến hắn thở ra một hơi những hơi thở hắn đã kìm nén.

 

Hắn là người như thế sao…?

 

Hắn không thể nào tin được. Mặc dù hắn quan tâm Ria nhưng chỉ là sự quan tâm với người chăm sóc cho hắn thôi.

 

Hắn chắc chắn là vậy, nhưng nếu không phải thì sao?

 

Nếu như những gì Nathan nói là đúng thì sao?

 

Đó không phải tình yêu. Hắn phủ nhận hết lần này đến lần khác, nhưng nếu ký ức này là thật thì quan hệ giữa hắn và Ria không đơn giản như hắn nghĩ.

 

Nhất là thái độ của cô hôm qua.

 

‘May quá. Anh biết không tôi đã rất kinh ngạc vì tôi cứ nghĩ sẽ có chuyện xấu xảy ra?’

 

Giọng nói run rẩy, gương mặt nhăn nhó, một ý niệm bỗng hiện lên trong đầu hắn.

 

Ria chắc chắn là…

 

Vậy tại sao cô lại đẩy hắn ra?

 

Tuy không muốn nhưng lúc này  Nathan là người duy nhất có thể giải quyết sự tò mò của Dillian.

 

“Cú béo.”

 

Nathan giương móng vuốt sắt nhọn trước những lời bình phẩm xúc phạm của hắn.

 

“Ngươi thấy trên người ta chỗ nào có mỡ mà gọi ta béo hả!”

 

Nathan mạnh mẽ phủ nhận đồng thời cơn giận của nó chẳng khác nào thừa nhận nó béo.

 

“Ngươi ồn ào quá, ta thắc mắc vài chuyện.”

 

“Kệ ngươi!”

 

Mặc kệ nó có từ chối hay không, Dillian đã bắt đầu nói rồi.

 

“Có một cặp đôi yêu nhau. Mối quan hệ của họ không tệ. Nhưng người phụ nữ cứ đẩy người đàn ông ra xa. Thậm chí còn không nói rõ lý do.”

 

Đại loại là thế. Dillian tin là Ria và hắn là người yêu của nhau, không nghi ngờ gì cả.

 

Là do thái độ của Ria ngày hôm qua.

 

“Có lẽ chỉ là cô ấy hết tình cảm rồi chăng?”

 

Nathan nói sẽ mặc kệ hắn không giúp, nhưng lại vô thức mở miệng đối với câu chuyện thú vị này.

 

“Nhưng mà thái độ của người phụ nữ rất đáng nghi. Cô ấy đưa mình vào nguy hiểm vì người đàn ông đó, cô ấy đặt sự an toàn của người đó lên trên sự an toàn của bản thân.”

 

“Hừm, nghe ngươi nói ta cũng thấy lạ đấy.”

 

Nathan xoa cằm rồi nghĩ ra một giả thuyết.

 

“Nếu ta nói tình cảm của người phụ nữ đó không thay đổi, vậy thì… sẽ không phải do gia đình phản đối chứ?”

 

“Gia đình phản đối sao?”

 

“Ta không biết địa vị của họ như thế nào nhưng nếu sự khác biệt địa vị giữa hai nhà quá lớn, có trường hợp bên có địa vị cao hơn sẽ ép họ chia tay.”

 

Với một từ khoá nhỏ mà Dillian ném cho, Nathan đã viết nên thành một cuốn tiểu thuyết.

 

Bình thường hắn sẽ bật cười và chẳng quan tâm nhưng lần này thì khác.

 

‘Ngươi nghĩ ngươi có thể ngồi lên chiếc ghế cao nhất sao! Không, chiếc ghế đó thuộc về ngài ấy!’

 

Hôm qua, tên sát thủ tấn công hắn đã nói như vậy trước khi chết.

 

Với lời nói đó, hắn có thể lờ mờ đoán được danh tính của mình.

 

Có nghĩa hắn là quý tộc.

 

Có lẽ lời của Nathan gần như là đáp án.

 

“Bên đó có thể đã ném một cái bì tiền rồi nói như thế này.”

 

E hèm, e hèm. Nathan hắng giọng.

 

“Rời xa con trai ta! Đồ hồ ly tinh!”

 

Dillian vô thức vỗ tay cho phần biểu diễn tuyệt vời đến nỗi diễn viên kịch cũng sẽ bật khóc.

 

“Tuyệt vời.”

 

Nathan nhún vai khi lần đầu tiên được Dillian khen, sau đó tiếp tục với phần cao trào, trí tưởng tượng của nó càng bay cao bay xa.

 

“Người phụ nữ ngốc nghếch tốt bụng đó nghĩ rằng cô ấy đang cản trở tương lai của người đàn ông cho nên buộc bản thân phải rời đi.”

Câu chuyện của Ria Và Dillian được Nathan chuyển thể thành phim chính kịch dài tập.

 

“Vậy trong trường hợp này, người phụ sẽ bị theo dõi chứ?”

 

“Ngươi đang nói gì vậy! Nếu người đàn ông bỏ đi từ khúc đó, vậy thì anh ta là một tên hèn nhát trong những kẻ hèn nhát, thậm chí còn không xứng đáng làm đấng nam nhi! Ngươi phải vượt qua nghịch cảnh để được làm nhân vật chính và có được tình yêu!”

 

Nathan có niềm yêu thích mãnh liệt với ngôn tình đã nói không thể có cái kết như thế tồn tại.

 

“Ừ, ngươi nói đúng.”

 

Trong kinh thánh, linh vật không khác gì một nhà hiền triết. Có lẽ không phải nói điêu.

 

Lúc đầu, hắn lờ đi chuyện đó nhưng càng nghĩ hắn lại càng thấy đáng tin một cách kỳ lạ.

 

Đúng như Nathan nói, nó biết tất cả nhưng lại giả vờ như không biết.

 

“Cảm ơn. Nhờ ngươi mà ta đã thông suốt rồi.”

 

“Ta vui là nói ổn, mà sao ngươi lại hỏi vậy?”

 

“Ngươi không cần biết.”

 

“Gì chứ, ta vừa mới giúp ngươi đấy!”

 

Đây chính là lý do Nathan vừa nhảy tưng tưng vừa mắng tên quái thú tóc đen đó không xứng đáng được giúp đỡ.

 

Dillian khẽ mỉm cười hài lòng khi nhìn Ria.

 

“Vậy nên, đó là những gì đã xảy ra.”

 

Sự lo lắng trên mạt Dillian đã bay sạch, trông hắn rất tươi tỉnh.

 

Giò thì những thắc mắc về hành vi của những ý định không rõ đã được giải quyết.

 

Thì ra là bởi vì cô quá yêu hắn.

 

Nếu Ria biết, chỉ một sự hiểu lầm như thế có thể khiến cô tự bóp cổ mình quá.

 

 

Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 16
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.