Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 15

Chương 15

 

“Cái này, sao lại…”

 

Lạ thật. Có gì đó sai sai. Ria chắc chắn cô đã trấn tĩnh lời nguyền nhưng vì sao nó vẫn dao động?

 

“Nathan, vì sao, vì sao lại như thế này?”

 

Từ trước đến nay cô chưa bao giờ thất bại, cô không khỏi kinh ngạc.

 

Nathan xem kĩ lời nguyền của Dillian rồi tặc lưỡi.

 

“Cái tên nhãi Dillian này, chính xác thì hắn đã ăn thứ gì vậy? Lời nguyền bị thúc đẩy phải bùng phát dữ dội. Ngay cả khi con đã phong ấn nó bằng sức mạnh của mình, nó sẽ sớm bùng ra lại thôi.”

 

“Nó bị thúc đẩy để… bùng phát dữ dội ư? Tại sao?”

 

“Có gì đó đã kích động đến lời nguyền của Dillian.”

 

Lời nguyền thúc đẩy sự bùng nổ dữ dội, Runaway sẽ không ngăn lại được.

 

Lúc đó, Ria nhớ đến một đoạn ký ức đã bị quên lãng từ lâu. 

 

Chỉ có ba dòng. Nó được nói đến đủ ngắn gọn đến nỗi chẳng có tác dụng gì nhưng cô vẫn nhớ rõ.

 

Runaway Dillian thổi bay một ngôi làng. Đó là lý do vì sao vị trí của hắn bị đe doạ.

 

Có phải nó đang nói về tình huống này không?

 

Cô chạm vào cánh tay, cảm thấy kì lạ. Cô cảm nhận được một nguồn năng lượng xấu và mờ ám.

 

Nếu cô đoán đúng thì đây là

 

“Chất xúc tác lời nguyền…”

 

Một loại thuốc khiến Runaway bùng nổ hoàn toàn, sau đó bêu xấu nó như một cuộc tàn sát và kéo hắn xuống khỏi chiếc ghế lãnh chúa.

 

Thực chất, nó là một liều thuốc liên tục kích thích lời nguyền và buộc nó phải bùng nổ.

 

Đó là một câu chuyện chẳng đi đến đâu cho nên Ria không biết chính xác thời gian nhưng hiện tại cô rất chắc chắn.

 

Nói cách khác, có nghĩa là viên thuốc được cơ thể hấp thụ có thể bị thanh lọc.

May là cô có thể giải quyết chuyện này.

 

 

Đôi vai đầy áp lực cũng được thả lỏng. Cô thở phào nhẹ nhõm.

 

Phải mất một khoảng thời gian dài khiến cơ thể tôi kiệt quệ nhưng chỉ nghĩ đến sự nhẹ nhõm.

 

Nhưng mà ai đã làm ra kế hoạch điên rồ này?”

 

Nếu Runaway Dillian bùng nổ thì những sự sống gần đó sẽ chết.

 

Có nghĩa là thứ đầu tiên phải chết chính là những tên sát thủ tấn công Dillian.

 

Còn người đàn ông điên loạn lên kế hoạch này chác hẳn đã biết nhiều chuyện hơn ai khác.

 

Dù sao thì ở thé giới điên khùng này chẳng có ai bình thường cả.

 

Cô tìm lại ký ức của mình trong lúc truyền năng lượng thần thánh cho Dillian.

 

Tuy không rõ lắm nhưng hình như có một người nhắm vào Dillian.

 

Tên anh ta là gì nhỉ?

 

Cô không biết anh ta là loại người ngớ ngẩn gì nhưng Dillian sẽ đập vỡ đầu của anh ta trong lần gặp tiếp theo.

 

“Urgh.”

 

Dillian đau đớn rên rỉ.

 

Chắc chắn là đau lắm đây. Cô còn không biết nó đau đến mức nào.

 

Có thể đảm bảo là chuyện này sẽ không xảy ra lần nữa trong tương lai không?

 

Không. Nếu nó trở nên tệ hơn thì sẽ tệ hơn nữa. Những kẻ ám sát Dillian không thành sẽ không dừng lại.

 

Cô không biết được chính xác May đã đi đâu hay làm gì, vì vậy cô không cách để liên lạc với cô ấy.

 

Cô phải tìm cách khác ngoài May.

 

“Nathan. Có con chim đưa thư nào có thể đi bây giờ không.”

 

“Con định liên lạc với May sao?”

 

Ria lắc đầu.

 

“Không, con gửi nó cho người kia.”

 

Một người được mệnh danh là thiên tài, cung với May, cô cần sự giúp đỡ của anh ấy.

 

“Ta sẽ xem thử có con chim nào gần đây  có thể đi được không.”

 

“Vậy thì giao cái này giúp con.”

 

Cô viết đại khái tình hình lên giấy bằng một tay.

 

[ Tôi cần một hàng rào đá và đá phòng thủ. Gửi nó sớm nhất có thể giúp tôi. Lần tới tôi sẽ trả tiền.]

 

Hàng rào đá đã bị hư.

 

Đây là vấn đề lớn nhất.

 

Nó cũng là vấn đề đối với người đàn ông vô danh mà nhằm vào Dillian nhưng quái vật cũng rất nguy hiểm.

 

Nathan cũng nâng mình lên ngay lập tức như thể nó cũng ý thức được sự nghiêm trọng.

 

“Ta sẽ gửi đến tháp phép thuật sao?”

 

Cô cuộn tờ giấy bằng dây cột tóc rồi đưa nó cho Nathan.

 

“Đúng thế. Với cái này, anh ấy sẽ nhận ra.”

 

“Ta sẽ quay lại ngay. Một mình con ổn chứ?”

 

“Vâng. Ông đi đi.”

 

Sau khi Nathan rời đi tìm chim đưa thư, Ria lại tập trung vào Dillian.

 

Đã qua bao lâu rồi nhỉ?

 

Bóng tối buông xuống ngoài cửa sổ, một con chim đang kêu ở phía xa.

 

Vào lúc kim đồng hồ chỉ vào số 12, cuối cùng Dillian cũng lấy lai ý thức.

 

“Ngài Dillian! Anh tỉnh rồi sao?”

 

“Ugh, sao tôi…”

 

“May quá. Anh có biết tôi ngạc nhiên thế nào vì tôi cứ nghĩ sẽ có chuyện gì xấu xảy ra không?”

 

Cô đã nghĩ cô sẽ đang triệt đường sang thế giới bên kia của mình rồi.

Cô không biết hắn có đi một mình không. Cô suýt chết cùng hắn vì Runaway đnags sợ có thể khiến hắn sang thế giới bên kia.

 

Nó có phải là chiến lược Nongae không? Hắn sẽ làm chúng tôi chết cùng nhau?

 

“Tôi rất, rất…”

 

Hắn có biết cô đã lo lắng nhường nào không?

 

Giong cô run run xấu hổ.

 

“Tôi xin lỗi.”

 

“Vì sao Ngài Dillian lại xin lỗi.”

 

Người xấu là những kẻ ác độc kia kìa!

 

“Những tên khốn đó phải xuống địa ngục và chịu đựng như vậy. Tôi hi vọng họ sẽ bị mũi cắn lên mặt, lên miệng, lên tay, chân! Cả mí mắt nữa!”

 

Dillian bật cười trước những lời như nguyền rủa đó.

 

Hắn nghe vậy mà cười được sao? Đúng là hắn vẫn còn mất trí.

 

Trớ trêu thay, nhờ Dillian mà Ria đã bình tĩnh lại, cô hạ nắm đấm đang giơ lên trời xuống rồi phủ lên tay Dillian.

 

“Ngài Dillian, anh bị bỏ thuốc.”

 

“Thuốc.”

 

“Ngài Dillian bị thứ gì đó đánh vào cánh tay đúng không? Đó là chất xúc tác lời nguyền. Nó là một loại thuốc gây ra lời nguyền trở thành Runaway, anh có nhớ gì không?”

 

Dillian nhăn mặt dữ dội như thể có gì đó lờ mờ hiện lên trong đầu hắn.

 

“Tôi đã chặn mũi tên không thể tránh được bằng cánh tay và thứ này đột nhiên bùng ra.”

 

Dillian nghiến răng ấn mạnh lên lời nguyền. Cằm hắn cũng căng chặt.

 

Mặt Dillian sa sầm ngay khi dứt câu.

 

“Anh đang cảm thấy có lỗi sao?”

 

“Cảm thấy có lỗi ư?”

 

Dillian cười khẩy, lạnh lùng nhếch môi.

 

“Chỉ là tôi cảm thấy kinh tởm. Dù nó là cơ thể của mình nhưng tôi lại không thể làm theo ý mình.”

 

Nó vẫn y như vậy cho dù hắn có ất trí nhớ. Haizz, đây mới là Dillian.

 

Cảm thấy tội lỗi hay đồng cảm chẳng hợp với Dillian.

 

Hơn nữa, đồng cảm với đám rác rưởi đến giết hắn ư.

 

“Bây giừ thì không sao rồi, anh có thể nghỉ ngơi. Tôi sẽ từ từ quấn lại. anh cứ ngủ tiếp đi.”

 

Ria giật mình ngạc nhiên trước sự nóng bỏng đang phủ lên tay cô.

 

“Tiểu thư Ria, cái này là năng lương gì vậy?”

 

“Là năng lượng thần thánh.”

 

Cô không do dự nói cho hắn. Sau khi cô truyền năng lượng thần thánh cho hắn, cô không thể nào giấu được nữa.

 

“Có phải là bi mật mà tiểu thư Ria đang cố che giấu không?”

 

“... Nếu là vậy, anh sẽ coi nó như điểm yêys của tôi sao?”

 

“Không đời nào. Tôi sẽ mang theo nó xuống mồ.”

 

“Mong là vậy.”

 

Dù Dillian nói như thế cũng không thành vấn đề. Lúc đó, tôi đã rời khỏi nơi này rồi.

 

“Tiểu thư Ria. Việc kiểu như này. Cô sẽ làm việc này với bất cứ ai sao?”

 

Việc kiểu như này? Việc kiểu như này là sao?

 

Có phải hắn đang nói đến thứ thuốc được tiêm vào cơ thể không?

 

“Tôi không làm việc với bất cứ ai cả.”

 

Hắn hài lòng với câu trả lời của cô ư? Môi Dillian khẽ cong lên như một vầng trăng khuyết.

 

“Ngài Dillian là người thứ hai.”

 

Sau đó ánh mắt dịu dàng đó bỗng lạnh lùng đanh lại.

 

“Ai là người đầu tiên?”

 

“Bạn của tôi. Cô ấy là May, pháp sư mà trước đó tôi có nói với anh đấy.”

 

“Là phụ nữ sao?”

 

“Chứ anh nghĩ là đàn ông à?”

 

 

Hắn bật cười trong cuộc tranh luận bất ngờ về giố tính của May, ánh mặt lạnh lùng dần dịu đi như một làn gió xuân.

 

Nhìn hắn như bị ngáo vì phê thuốc ấy.

 

Cô không thể nào theo kịp cảm xúc thất thường thay đổi nhanh như lật tay của hắn.

 

“Vì sao?”

 

Dillian ngước mắt nhìn tôi. Đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy đó chạm mắt với cô.

 

“Má cô làm sao vậy?”

 

“À, tôi nghĩ là bị xước do mảnh thuỷ tinh văng vào.”

 

Dillian cẩn thạn sờ vào má tôi.

 

Dillian đưa tay ra làm ảnh hưởng đến vết thương, hắn cau mày vì cơn đau nhức.

 

Sau đó, hắn hỏi Ria với một ánh nhìn đầy đau đớn.

 

“Đau không?”

 

“Không đau lắm.”

 

Hắn mới là người đau nhiều hơn cô.

 

Cô đưa tay chạm nhẹ vào chỗ má mà Dillian vừa chạm. Khác với lúc cô chữa cho hắn, cô chỉ chạm qua loa.

 

“Vết thương của cô, lành rồi”

 

Mặt Dillian đầy vẻ ngạc nhiên khi hắn thấy vết thương trên má của tôi liền lại trong chốc lát.

 

“Giờ thì xong rồi, đúng không?”

 

“Lần sau hãy chữa vết thương của tiểu thư Ria trước đi. Nhỡ để lại sẹo thì sao?”

 

“Chẳng phải vết thương của Ngài Dillian khẩn cấp hơn à?”

 

Ánh mắt đầy quan tâm dành cho cô hơn cả đau đớn của hắn khiến tim Ria nhói lên. Khi cô cắn môi nhìn chằm chằm vào những vết thương của Dillian. Một bàn tay to lớn, nóng rẫy phủ lên tay cô.

“Tiểu thư Ria thật ấm áp.”

 

Hắn cảm kích lẩm bẩm vừa nghiêng đầu. Như thể hắn muốn vươn tới gần hơn.

 

Bị vây giữa tay và má của Dillian khiến tôi không thể bật ngón tay.

 

“Tốt bụng.”

 

Cảm giác nóng rẫy từ lòng bàn tay làm cô muốn rút tay mình ra bởi vì cô cảm thấy mình sắp bùng cháy rồi. Nhưng việc thanh lọc vẫn chưa xong.

 

“Ngọt ngào.”

 

Cô không thể nói được bất cứ điều gì. Cô không biết phải nói gì và cũng không muốn nói.

 

Nếu cô trả lời gì đó tại đây, có vẻ như cô có thể ngăn hắn lại.

 

Tíc tắc. Tiếng kim đồng hồ như tiếng trái tim đang đập loạn của cô.

 

Ria giơ tay che mắt Dillian.

 

“Xong rồi. Nó sẽ không đau nữa đâu.”

 

Cô từ từ di chuyển cơ thể.

 

Cô không thể nói với Dillian đang là bệnh nhân rời đi được, vậy nên cô sẽ ngủ ở phòng của Dillian.

 

Khi cô nghĩ đén việc đi ngủ, bỗng có một cánh tay rắn chắc ôm lấy eo cô kéo lại.

 

Bất ngờ bị ôm chặt trong vòng tay của Dillian, cô mở lớn đôi mắt.

 

“Ngà, Ngài Dillian?”

 

“Lạnh.”

 

Chắc chắn phải lạnh rồi. Nhà cô bây giờ có khác gì lâu đài băng đâu. Vì Dillian đã đập vỡ tất cả cửa sổ khi hắn biến thành Runaway.

 

“Tôi sẽ mang đến nhiều chăn hơn cho nên anh buông tay đi.”

 

“Lạnh quá.”

 

Dillian rên rỉ, lặp lại những điều giống nhau hết lần này đến lần khác.

 

Cô cố nới lỏng cánh tay đang siết chặt trên eo mình nhưng Dillian vẫn không nhúc nhích.

 

Thay vì buông cô ra, hắn lại tự nhiên vùi mặt vào vai cô khiến cổ cô buồn buồn mỗi khi hắn thở ra.

 

“Khoan đã, nhột quá!”

 

“Cô có biết tên của lời nguyền không?”

 

 

Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 15
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.