Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 13

“ Vì giá nhà rẻ.”

 

Đây là lý do thực tế. Ban đầu là để trốn những người ở đền thờ thế nhưng vì không có tiền nên Ria định cư ở đây vì ngôi nhà có giá rẻ nhất.

 

Sau khi kiếm được tiền, cô vẫn chọn ở đây vì thảo mộc.

 

Trông có vẻ nguy hiểm nhưng rất đáng sống.

 

Chỉ có một điều đáng lo là nó đang sắp lụi tàn vì khu rừng.

 

“Nơi này được gọi là rừng chết. Như anh có thể thấy, điều kiện của khu rừng không được tốt lắm.”

 

Tuyết trắng xóa che đi những khiếm khuyết của khu rừng nhưng không thể che đi hết những thân cây mục nát.

 

Không ai biết nguyên nhân là gì. Mọi người chỉ bưng bít nói rằng nó bị nguyền rủa.

 

Thực vật là thứ đầu tiên chịu sự tàn phá khi khu rừng bắt đầu chết đi. Khi các loài thực vật chết sẽ đến động vật ăn cỏ và tiếp đó là động vật ăn thịt.

 

Một con quái vật được sinh ra trong chuỗi thức ăn bị sụp đổ khiến  nó bắt đầu ăn những con vật sống.

 

Rừng chết chính là sào huyệt của những con quái vật.

 

Ít nhất thì lối vào của khu rừng không bị ảnh hưởng, vì vậy Ria vẫn đi loanh quanh đào thảo mộc nhưng bên trong khu rừng đã bị tàn phá trong một khoảng thời gian dài.

 

Lúc đầu, bằng cách này hay cách khác cô cố gắng cứu lấy khu rừng vì đây là nơi làm việc của cô.

 

Thế nhưng, phần mục nát quá rộng lớn nên cô đã nhanh chóng phong tỏa khu vực của mình ngay lập tức.

 

“Đây là nơi tôi tìm thấy Ngài Dillian. May là nó nằm gần nhà tôi và chúng không xuất hiện bên ngoài khu rừng.”

 

Dillian càng nghe về sự nguy hiểm của rừng chết, vẻ mặt của hắn càng tối sầm lại.

 

 

“Không có bất cứ cái gì đảm bảo con quái vật sẽ không xuống núi rồi tìm đến nhà của tiểu thư Ria cả.”

 

“Trong nhà tôi có một lá bùa mà. Từ cánh cổng bao quanh nhà dưới hàng rào đều có bùa cho nên không cần quá lo lắng đâu.”

 

“Cô đang nói đến hàng rào đá sao? Tôi biết nó rất khó vượt qua.”

 

“Tôi có một người bạn là pháp sư. Cô ấy lo xa nên đã biến ngôi nhà thành một cái pháo đài.”

 

Tất cả là nhờ vào hàng rào đá này mà cô vẫn được an toàn cho đến tận bây giờ dù sống trong rừng chết có nhiều quái vật.

 

Ngôi nhà này không khác pháo đài là mấy, nó chưa bao giờ để mọi thứ làm hại đến cô bước vào nhà.

 

“Và cuốn sách qu..quý cô cũng là của cô ấy.”

 

Nói ra việc này khiến mặt tôi lại đỏ lên. Hắn hỏi bằng giọng nghiêm túc làm lu mờ nỗi sợ sẽ bị Dillian trêu chọc khi nhìn thấy tôi đỏ mặt.

 

“Bây giờ cô ấy ở đâu?”

 

“Cô ấy đang ở thủ phủ vì yêu cầu của ai đó. Cô ấy nói sẽ mất khoảng một tháng, vì vậy khoảng 15 ngày nữa cô ấy mới trở về.”

 

Tuy nhiên, mặt hắn vẫn tối sầm như thể hắn rất lo lắng.

 

Cô vỗ nhẹ vào lưng Dillian.

 

“Thật sự không sao đâu.”

 

Ngôi nhà trở thành một pháo đài bằng tường sắt chưa bao giờ bị phá vỡ trong suốt năm qua.

***

 

Cô nói là pháo đài bằng tường sắt.

 

Dillian cố gắng vạch trần thái độ tự tin của Ria nhưng hắn không muốn đả kích bằng những lời không hay với cô, người mà tin tưởng bạn mình không chút nghi ngờ.

 

Thế nhưng trên thế giới này không có gì là hoàn hảo cả. Dù là người hay vật, luôn có điều kiện đi kèm.

 

Tốt hơn nên nhan chóng quay về trước khi con quái vật xuất hiện lần nữa.

 

Dillian nhận lấy hành lý từ tay Ria rồi đưa tay về phía cô.

 

“Anh định nắm tay tôi nữa à?”

 

Vì chuyện lúc nãy mà Ria cảm thấy xấu hổ, ngọ nguậy tay. Nhìn mặt cô lại bắt đầu đỏ lại thật thú vị nhưng hắn không muốn trì hoãn thêm thời gian ở đây nữa.

“Tiểu thư Ria cũng đã nói thời tiết rất xấu và chúng ta không biết khi noà quái vật lại nhào ra. Cho nên, nhanh lên đi.”

 

Dillian đưa tay ra rồi dứt khoát cầm lấy tay Ria.

 

Tay cô nhỏ nhắn và ấm áp.

 

Hắn nghĩ còn nóng hơn trước đó nữa.

 

Khác với hắn, Ria phản ứng lớn hơn vì vậy cô thấy vui khi bị trêu chọc.

 

Cho nên hắn đã lấy câu chuyện quý cô và người tiều phu ra khiến cô bực mình là có chủ đích.

 

Cảm giác như muốn chọc vào một quả hồng chín vậy.

 

Nếu cô cứ như thế này, hắn cang muốn trêu cô hơn.

 

Dillian nín cười. Nếu Ria mà thấy chắc cô sẽ nổi giận rồi chạy trốn lần nữa.

 

“Nhột quá.”

 

Dillain nắm chặt bàn tay nhỏ bé đang ngọ nguậy trong tay.

 

Sau khi nhớ lại đoạn đường lần nữa, Dillian đã đễ dàng tìm thấy nhà của Ria.

 

Nhìn thấy ngôi nhà ở xa xa cùng với một người lạ mặt.

 

Dillian liền đi chậm lại, nói nhỏ với Ria.

 

“Có ai đó trước nhà.”

 

“Có sao? Không có ai đến đây được đâu.”

 

Có phải là Claude không? Ria lén lút ngước đầu lên nhìn mặt đối phương.

 

“Cô ta không phải dân làng.”

 

Ria đã sống ở Wilhelm khoảng một năm. Cô không biết bất cứ cái gì khác ngoài việc nhớ rõ khuôn mặt của những người trong làng.

 

“Cô là ai?”

 

Trước câu hỏi của Ria, người phụ nữ bèn cúi đầu, cất giọng sốt sắng.

 

“Xin thứ lỗi, có thể cho tôi xin một cốc nước được không?”

 

Mặc dù người phụ nữ tạo ấn tượng tốt nhưng Ria vẫn cảnh giác.

Cô chẳng khó khăn gì một cốc nước nhưng mà cô ta đến đây bằng cách nào? Sẽ mất một ngày để đi từ ngôi làng đến nhà cô.

 

“Làm thế nào cô biết nơi này?”

 

“Hả? À thì tôi nhìn thấy trên đường.”

 

“Dân làn không đi đường này. Bởi vì khu rừng đen rất nguy hiểm, họ không thể đến gần.”

 

Những người hay đi đường này là thợ săn, tiều phu và người mua bán thảo mộc.

 

Chỉ có những người làm ba nghề này thôi.

 

Còn người phụ nữ này không thuộc về bất cứ nghề nào.

 

Trong tình huống bất thường như thế này, Dillian liền giấu Ria sau hắn.

 

Ngay lúc ấy, ánh mắt người phụ nữ đột nhiên thay đổi. Ánh mắt hiền lành đến nỗi không thể giết một con kiến, lúc này đây lại tràn đầy thù hận và bản tính sát nhân.

 

Cô ta rút cây kiếm được giấu ra rồi vung lên.

 

Keng!

 

Lưỡi kiếm chạm vào nhau tạo nên một âm thanh sắc bén.

 

“Bất ngờ thật. Ta không ngươi đang sống kiểu này đấy.”

 

Người phụ nữ hình như biết Dillian. Cô ta cười nhạo Dillian khi nhìn thấy cây rìu tồi tàn trong tay hắn.

 

“Ngươi để kiếm ở đâu rồi, sao lại dùng cái rìu quèn này thế?”

 

“Khi ta dùng chỉ dùng một chiếc rìu chế ngự một thanh kiếm, chẳng phải có nghĩa là ngươi còn không thể cầm nổi một thanh kiếm sao?”

 

Quả nhiên, hắn rất giỏi kích động người khác. Đó không phải là một sự đả kích nhẹ nhàng lòng tự trọng mà là đâm vào chỗ đau của cô ta.

 

Ria thầm ngưỡng mô trong lòng rồi nhanh chóng nhắm mũi tên về phía người phụ nữ nhưng mũi tên rơi xuống nền do bị một lực mạnh đến từ bên cạnh tác động.

 

“Ugh!”

 

“Ria!”

 

Là một người đàn ông to lớn như gấu đã đẩy cô. 

 

Nathan cào lên mặt người đàn ông tấn công tôi nhưng không đủ để ngăn anh ta lại.

 

“Tiểu thư này phải đấu công bằng chứ. Sẽ rất khó nếu cô bước vào từ phía sau đấy.”

 

Người đàn ông gầm lên rồi vung một thanh kiếm to bằng cơ thể anh ta lên.

 

“Gừ!”

 

Ria vội vàng lăn trên sàn để tránh thanh kiếm đang vung đến nhưng cây cung trên tay cô đã bị gãy đôi.

 

Chết tiệt.

 

Không có cung, sức tấn công của cô bằng không. Trông cô như một cái bánh bao không nhân.

 

“Vậy tấn công người không có vũ khí là công bằng à?”

 

Ria nghiến răng, xoay sở né sự tấn công của anh ta.

 

Tại sao lại để nhân vật quần chúng vướng vào rắc rối này chứ?

 

Giận dữ là một động lực tốt. Ria nhặt một hòn đá trước mặt lên, nhắm chính xác vào mắt người đàn ông.

 

Ngay cả khi không có cung tên, tỉ lệ đánh trúng cũng không biến đi đâu được.

 

“Á!”

 

Lúc người đàn ông loạng choạng, Nathan liền lao đến cào vào mặt anh ta bằng móng vuốt sắc nhọn.

 

“Á! Con cú chết tiệt!”

 

Vào lúc ấy, có một khe hở rất nhỏ. Nhưng Dillian, một thợ săn xuất sắc không bỏ qua ke hở đó.

 

Cây rìu bay đến với tốc độ cực nhanh.

 

Cô cảm thấy phát ốm khi nhìn thấy cái đầu của người kia không còn nằm đúng vị trí vốn có của nó.

 

“Đứng dậy mau!”

 

Dillian ôm lấy eo Ria rồi nhảy qua cánh cửa.

 

Người phụ nữ cũng nằm xuống y như vậy.

 

Thế nhưng cả hai không phải kẻ thù duy nhất.

 

Keng!

 

Ria nghe thấy tiếng vỡ củ vật gì đó phía sau.

 

“Đến rồi.”

 

Vút!

 

Một mũi tên cắm vào chân Dillian.

 

“Hàng rào vững chắc của tiểu thư Ria đã bị phá.”

 

Dillian nhếch khoé môi, nhìn đăm dăm vào một chỗ.

 

“Ria, hàng rào đá đã bị phá. Họ có thể vào trong sớm thôi.”

 

Nathan cũng nhìn về nơi giống Dillian.

 

“Làm sao họ biết chỗ này …”

 

Lúc đó, một ký ức vụt qua.

 

Claude đã đến nhà cô rồi bị truy bắt bởi hai người cô gặp lúc nãy.

 

Là họ. Họ ở đây để bắt Dillian.

 

Cô mong là không phải nhưng cuối cùng Claude đã để lộ thông tin.

 

Vụt!

 

Dillian vừa chém những mũi tên đang liên tiếp bay đến vừa đẩy Ria ra sau cái cây.

 

Khoảng sáu mũi tên cắm vào cột gỗ cùng một lúc.

 

Có khoàng mười lăm người sao?

 

Đó là một con số lớn cần được loại bỏ để bảo vệ.

 

“Khi tôi đếm đén ba, cô phải vào nhà rồi khoá cửa ngay. Không được ra ngoài.”

 

“Cái gì? Làm sao tôi có thể để Ngài Dillian một mình! Chúng ta còn không biết kẻ địch có bao nhiêu người!”

 

Ria hoảng sợ túm lấy cánh tay của Dillian.

 

Ngoài ra, không có gì xác định được đám người đó là loại người gì hay họ là thế lực nào.

Thế nhưng, điều đó không thành vấn đề với Dillian.

 

“Tôi nghĩ có khoảng 10 người.”

 

“Chính xác là 17.”

 

“Sau đó có thêm người đến.”

 

Dillian lẩm bẩm rằng có rất nhiều người.

 

“Nhưng vẫn ổn. Tôi có thể xử lý được.”

 

Có thể ư? Làm sao có thể được? Ria lắc đầu.

 

Hắn còn không có kiếm, vũ khí chủ lực của hắn, hắn định làm gì với một chiếc rìu.

 

“Không thể. Còn cách nào nữa không. Ôi? Anh điên rồi sao?! Đến đây ngay.”

 

Dillian thò chân ra cạnh cái cây. Ria gấp gáp vươn tay với lấy Dillian.

 

“Ngài Dillian!”

 

Khác với sự lo lắng của Ria, Dillian tỏ ra thong thả.

 

“Tiểu thư Ria, sự thật là mười bảy đến chỉ để bắt một người chứng tỏ ràng tôi rất mạnh.”

 

Nếu là Dillian trước khi mất trí nhớ, không, ngay cả Dillian hiện tại  có thể một mình xử lý mười bảy người ư?

 

Thật khó tin. Cô không nghĩ có khả năng đó.

 

“Không sao, cô có thể đi.”

 

Dillian vung nhẹ chiếc rìu.

 

“Tôi không nghĩ mình sẽ thua đâu.”

 

Gương mặt mỉm cười của hắn tràn đày sự tự tin.

 

Lạ thật. Kể cả trong loại tình huống này, Dillian vẫn cực kỳ bình tĩnh. Như thể hắn là người duy nhất ở một thế giới khác.

 

 

 

Bạn đang đọc:CÔNG TƯỚC QUÁI VẬT ĐÃ NHẦM TÔI VỚI VỢ ANH ẤYChương 13
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.