Bạn đang đọc:Công Tước Nhẹ ChútChương 183


“Họ liên tục nói với tôi rằng tôi nên uống thuốc đó mỗi ngày...”
"Chà, đó là những gì bác sĩ đã làm một mình!"
Arjan xấu hổ ngay lập tức hét lên.
"Tôi không yêu cầu ông ấy làm điều đó chút nào!"
"..Cô cũng biết? Ông Arendt đã ép tôi uống loại thuốc đó?"
"Đó là..."
“Cô đã thực sự làm việc cùng với ông Arendt? Mọi thứ về việc tôi bị ốm khi còn nhỏ?”
Giọng nói bình tĩnh của cô ấy càng thêm run rẩy. Cô ấy sốt cao đến mức khó có thể nuốt hết nước mắt và cảm giác cổ họng bỏng rát, đau đến mức cô ấy túm lấy một cái gối trước khi xé toạc nó ra.
Nhưng toàn bộ sự việc thực sự được thực hiện bởi chính gia đình cô ấy - em gái của chính cô ấy. Molitia chỉ muốn phủ nhận mọi điều.
"Cô vẫn định nói với ta rằng cô không hề cố giết vợ ta sao?"
“Nhưng đó là một căn bệnh về thể chất ...”
"Và cô vẫn đang yêu cầu bằng chứng."
Raven tặc lưỡi khi nhìn thấy một chút khiêu khích.
“Thậm chí còn có ghi chú của bác sĩ. Nó sẽ hỗ trợ tuyên bố về âm mưu của cô với chính bác sĩ”.

Cơ thể Arjan bắt đầu rung lên như một chiếc lá. Kế hoạch của cô ta để cầu xin họ bằng cách nói rằng cô ta biết không có gì sai.
“Tại sao cô lại làm vậy, Aragn? Tại sao?"
Arjan không thể mở môi. Cũng như đôi đồng tử run rẩy của cô ta không thể tập trung dễ dàng, đôi môi của cô ta cũng đang run rẩy theo chu kỳ.
Sự ghen tị đã nuôi dưỡng cái đầu xấu xí của nó như lây nhiễm. Khi Molitia bắt đầu tỏa sáng, Arjan dường như đã mờ nhạt tương đối. Cô ta chỉ không thể chịu đựng được khoảng cách.
Dù thất bại đến đâu, cô vẫn cảm thấy mình có thể quay trở lại sau khi phá vỡ Molitia. Cô ta tin rằng nếu có thể đặt Molitia dưới chân một lần nữa, cô sẽ tỏa sáng trong xã hội như trước đây. Nó được cho là nơi của cô ta...!
“Nếu chị không thế chỗ tôi..... giá như tôi giữ được vị trí,tôi sẽ không giết chị!”
Đó phải là Arjan, chính cô ta, người được mọi người đồng thanh khen ngợi. Cô ta phải là người duy nhất nhận được tất cả những lời khen ngợi đó. Không phải chỉ có Molitia mới bị truy tố.

Thu hút sự chú ý của mọi người thực sự đơn giản hơn cô nghĩ. Nó là cần thiết để chỉ có một người nào đó để tự mình tỏa sáng. Arjan dường như cô ta đã có thể sống cả đời như vậy - và cô ta đã làm chính xác như vậy.
Cho đến thời điểm khi Molitia đã kết hôn.
Khi thấy Arjan đang khóc như một tiếng gầm, Molitia cảm thấy ngột ngạt.
"Ai? Ai là người tạo ra điều đó cho cô? Đó có thực sự là vị trí của cô khi cô chỉ đang thực sự đã bước lên chỗ của người khác?"
"Cô đang sủa cái gì vậy? Nếu nơi mà tôi đã ngự trị cả đời không phải là của tôi, thì đó là của ai? Đó là của tôi. Tất cả là của tôi!"

“Cô chỉ không thể giữ nơi mà mình đã dẫm lên người khác mãi mãi, Arjan. Cô không bao giờ có thể hạnh phúc”.
"Chị đang nói rằng nỗ lực của tôi là vô ích?"
“Vậy thì, cô không nghĩ như vậy? Nó bắt đầu đổ vỡ ngay sau khi những hy sinh đó được đặt dưới vị trí đó.”
Molitia đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Kể từ khi nào điều này xảy ra? Nếu cô quay lại, liệu họ có thể xoay chuyển tình thế?
Cô ấy. Cô nhận ra rằng mọi thứ không thể viết lại được nữa và giờ cô cần một nền tảng để từ bỏ khi còn có thể.
Cuối cùng, cô cũng lọt vào tầm ngắm của Arjan. Trong tình hình hiện tại, cô ấy sẽ không thể tìm thấy Arjan. Cô ấy thậm chí không thể nhìn thấy cô ta nữa. Cảm giác khốn khổ không thể diễn tả được đã bao trùm lấy tâm trí cô.
"Tôi hy vọng cô nhận ra điều đó sớm hay muộn."
"Chị ơi! Molitia!”
Arjan đang gặp khó khăn sau đó đã bị quay lưng.
“Raven, tôi có thể lên trước không? Hơn nữa, không khí bây giờ đã trở nên tồi tệ”.
"Nàng sẽ ổn chứ?"
Khi cô gật đầu trong bất lực, Raven đã gọi một hiệp sĩ đến hỗ trợ cô.
“Đi nghỉ ngơi đi. Ta sẽ tới đó ngay."
Khi cô ấy dựa vào với sự hỗ trợ của người phụ tá của mình, Molitia từ từ nhắm mắt lại. Cảm giác như có thứ gì đó vô cùng rộng lớn cuối cùng cũng được giải
phóng khỏi tâm trí cô.

Khi mùi hôi biến mất, trái tim cô cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Đó là điều mà cô mong đợi ở một mức độ nào đó khi cô đối mặt với Arjan. Nhưng cô đã không chuẩn bị cho mình để gặp phải loại thảm họa này. Đó là một cảm giác kỳ lạ.
Cảm giác rằng quá khứ của cô bị phủ nhận hoàn toàn vô ích hơn cô nghĩ, nhưng nó vẫn có thể chịu đựng được. Cô phải chịu đựng nỗ lực tuyệt vọng của Arjan để xóa cô hoàn toàn.
‘Tại sao vậy?’
Molitia cởi bỏ chiếc khăn choàng của mình do làn gió mát đang phả vào mà cô. Thời tiết dần trở nên khá ấm áp. Vào lúc cơn gió này cuối cùng trở nên nóng và mặt trời trở nên mạnh mẽ, cô ấy sẽ được gặp con mình.
Cô mơ hồ nhận thức được chính mình. Chân của cô ấy sẽ sưng lên chỉ sau một bước đi ngắn và như thế nó bị chống lại, phần bụng dưới của cô ấy cũng mềm ra.

Bạn đang đọc:Công Tước Nhẹ ChútChương 183
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.