Bạn đang đọc:Chồng Em Dễ Thương Chết Mất Thôi!Chương 9

Chỉ cần một nụ cười lớn trên mặt Iellie thôi,việc đến quán cà phê như thể tan chảy tựa như tuyết chảy dưới ánh mặt trời vậy.

Cái cách mà giọng nói hạnh phúc và vui vẻ của cô khiến anh rung động, chắc cô cũng chẳng hề nhận ra. Zachary cười một cái.

Cuối cùng hai người đã đến nơi có vẻ như là quán cà phê sang trọng nhất khu trung tâm thành phố. Trước mắt là vô vàn những nội thất tinh xảo, những chiếc sofa thoải mái, bàn cà phê, và những tách trà xa hoa, Iellie thực rất phấn khích.

“Oaa, thật đẹp…”

Đôi mắt xanh lá của cô cứ lấp la lấp lanh khi đồ ăn được bày ra trên bàn.

Những chiếc bánh nhiều tầng, mấy chiếc bánh nướng, bánh macaroon, và cả sandwichs xếp đầy 3 tầng chiếc xe đẩy của một bồi bàn khiến cô mê mẩn.

“Sao lại có một nơi tuyệt đến thế? Zachary, thật tuyệt vời!”

“Em có thích không?”

“Rất thích ạ! Đây là nơi tuyệt vời nhất. Đẹp hơn cả những gì em có thể nghĩ!”

Và cứ thế, Iellie tiếp tục ca ngợi Zachary. Thật tình thì, cô ấy nghèo và chưa bao giờ đến cửa hàng nào như thế cả. Kể cả trong kiếp trước, những quán cà phê nhượng quyền cô đến chẳng hề được đầy đủ tiện nghi như cửa hàng này.

“Em ăn chúng nhé?”

“Cứ tự nhiên, anh gọi cho em mà.”

Vì anh nghe từ cô người hầu Mary rằng Iellie , Zachary không hề nghĩ ngợi quá lâu mà gọi hết các món tráng miệng.

Hăm hở nhấc chiếc dĩa lên, Iellie xắn một miếng bánh thật to. Cô mở miệng nếm thử, và sau miếng bánh đầu tiên, toàn bộ cơ mặt cô giãn ra. Sau một hớp trà sữa, cô hết lời khen ngợi các thứ.

Loại đồ uống chứa nhiều đường như vậy Iellie cũng thích. Cô thốt ra từ đáy lòng mình: “Nếu như em chưa từng kết hôn với anh, chắc em chẳng bao giờ có thể đến những nơi thế này. Cảm ơn anh rất nhiều.”

Nghe những lời ấy, tim anh bắt đầu đập mạnh không ngừng nổi. Hai má Zachary ửng hồng, anh cảm thấy mãn nguyện.

“Anh ăn cùng em đi.”

“Ừm, anh không thích đồ ngọt cho lắm.”

… Vậy thì, anh ấy cố tình đưa cô đến quán cà phê này ư?

Iellie lại thích Zachary thêm một tí nữa rồi. Cô cắt cái bánh hồ đào, vừa cười tinh nghịch vừa cố đút cho anh một miếng.

“Giờ thì, ah~ Há miệng ra nào.”

“...lellie à?”

“Nhanh nào, tay em mỏi đấy.” Cô ấy vừa nói vừa lắc nhẹ tay.

Zachary, với bản mặt đỏ như trái cà chua,cắn lấy miếng bánh và nhai thật kẽ.

 ‘Ôi, hôm nay anh ấy thật đáng yêu quá đi?’ Cô vừa nhìn anh ấy một cách vui vẻ, vừa vô tư mà nói.

“Hừm, nghĩ kỹ thì… đáng ngạc nhiên là kết hôn thật tuyệt vời.”

“Ý em là sao nhỉ?”

‘Có đáng để kết hôn không? Không lẽ ý cô ấy là ban đầu không hề có ý định muốn kết hôn với anh?’

Cảm giác phấn khích của anh rơi bộp xuống sàn nhà. Zachary anh ấy tự cắn môi. Giờ thì anh ngẫm lại, Iellie từng bị Gia đình Hoàng gia ép kết hôn với anh. Nếu thế thì, ngay lúc này cảm nhận của cô ấy là gì…

“À thì, ban đầu em cũng chẳng định cưới anh đâu.”

Thịch. Tim anh rớt một nhịp. Hai con ngươi của anh đảo lộn. Anh cố tỏ vẻ bình tĩnh, hỏi lại cô. “Ồ, thế sao? Chẳng phải em không bao giờ định cưới anh đó chứ?”

“Tất nhiên, cưới hỏi mệt mỏi lắm.”

Có thể là do ký ức từ kiếp trước của cô, thời đại mà kết hôn được coi là việc bắt buộc mà phụ nữ sinh ra phải thực hiện, nên kiếp này, Iellie không quá coi trọng và suy nghĩ về việc kết hôn.

Nếu có thể tự sống, thì tại sao lại cần bận tâm đến hôn sự chứ? Cô nghĩ vậy.

‘Ừm, nhưng mà cưới Zachary cũng không tệ lắm…’ Tuấn tú, lương thiện, và rất giàu. Mặc dầu cha rể hơi bạc phước, nhưng người chồng này lại thật dễ thương, mọi thứ xem ra đều ổn. Mà kể cả nếu như điều đó giống như chăm sóc một đứa em trai vậy.

Bất thình lình, Zachary hỏi.

“Em có hối hận vì đã cưới anh không?”

“Hả? Không, gì chứ…”

‘Anh ấy lại làm sao vậy nhỉ?’ Bản mặt anh cứ run rẩy. Iellie cố gắng khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn, cô nói với anh.

“Ừm, có những tình huống không thể tránh khỏi được trong cuộc sống.”

“Vậy, nếu như… nếu như chẳng hề tồn tại tình huống nào như thế…”

Đôi mắt anh rưng rưng nhìn chằm chằm vào Iellie. Zachary do dự mất một lúc, rồi anh hỏi mà nghe như thở dài. “… Em có thể đã không muốn cưới anh sao?”

Câu trả lời dường như có tác dụng ngược lại với cô. Iellie xấu hổ đến đờ người ra.

“Ờ, ờm…”

Đó đúng là sự thật, nhưng nếu cô trả lời như vậy, Zachary có thể khóc thực mất thôi.

"Ừm, đó là vì…"

“…”

Dầu vậy, khuôn mặt anh lộ rõ sự bàng hoàng. Anh đáp khi cúi rạp đầu xuống. "…Không. Ngay cả khi em nghĩ vậy, anh cũng chẳng ý kiến gì hết. "

Ôi, trái tim mong manh đó…

Iellie nhìn anh với vẻ mặt tuyệt vọng. Thình lình, Zachary bắt gặp ánh mắt của cô.

“Thay vì vậy, anh sẽ cố gắng hết sức để khiến em hạnh phúc.”

"Hả? Ờ… ”

‘Cũng được, nếu điều đó khiến anh ấy cảm thấy tốt hơn.’ Iellie nhìn chằm chằm vào anh, cô nhún vai một cái. “Em không hề nghĩ đến việc không cưới hỏi. Em vẫn muốn được gả đi nếu như điều kiện của mối hôn nhân đấy tốt, em nghĩ thế. ”

"Có thật không? Thế điều kiện đó là gì vậy? "

Lúc đó, cảm giác như có một ngọn lửa bùng cháy trong hai con ngươi của Zachary. Cô tiếp tục nói với một giọng hơi tinh quái.

“Hmm… Vẻ đẹp mà đúng với gu của em thì rất phù hợp. Thân hình vạm vỡ, tính cách ôn hòa, và rất giàu có? ”

“…”

‘Những điều kiện đó, mình thực sự có thể đáp ứng sao?” Khi khuôn mặt của anh hằn lên sự tuyệt vọng, Iellie thở dài.

"Chính là anh."

"…Gì cơ?"

"Anh đẹp trai, ngọt ngào và rất giàu có."

“…”

Đôi mắt Zachary hiện rõ những thắc mắc. Đó là vì anh chưa bao giờ nghĩ về mình như vậy.

Một lúc sau, Iellie, cô gái mà đã khiến Zachary bối rối, đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

"Vậy, chúng mình tiếp tục cuộc hẹn hò này anh nhỉ?"

“… Len.”

Chàng trai đang lặng lẽ nhìn vào khuôn mặt cô bỗng chốc trở nên kiên định trong giây lát. Anh nói một lời mà như thể một lời thề.

"Em là người quý giá nhất trong lòng anh."

"Zachary?"

“Anh sẽ cố gắng trở thành một người chồng tốt, luôn luôn tôn trọng và quan tâm đến em. Lý do chỉ có vậy thôi…"

Iellie có thể cảm nhận rõ ràng nỗi sợ hãi bị bỏ rơi trong vẻ mặt tuyệt vọng đó. Cảm thấy có lỗi với anh, cô nói mà không chần chừ.

"Em sẽ không buông tay anh đâu."

“…”

Zachary khẽ cắn môi. Những gì Iellie nói và làm mà không cần suy nghĩ nhiều, cô có lẽ sẽ chẳng bao giờ biết rằng tất cả những điều đó đã cứu rỗi anh.

Cô đưa tay về phía chàng trai.

“Vì vậy, đừng lo lắng về những điều vô bổ nữa, và chúng mình hãy cùng nhau đến lễ hội.”

Nắm chặt lấy tay anh, cô nhoẻn miệng cười. Như mọi khi, nụ cười ấy thật ấm áp. Đôi mắt màu xanh lục nhạt luôn có ma lực gì đó khiến cho anh bình tĩnh lại.

"Em lúc nào cũng nhiều đam mê vậy."

Điểm dừng tiếp theo của Iellie là một quán đồ ăn vặt trên đường phố. Cô chạy lon ton đến tiệm ăn đó.

‘Suy cho cùng, bản chất của cuộc đời là có cả ngọt và mặn. Mình đã ăn rất nhiều bánh ngọt, vì vậy đã đến lúc ăn một thứ gì đó mặn.’ Nhớ lại những ký ức đã ghi sâu trong cô từ kiếp trước, Iellie quan sát những món ăn vặt trên đường phố rất kỹ lưỡng.

"Ồ, xiên gà!"

"Thử một xiên gà không, cô gái trẻ?"

Người bán hàng rong cười, đôi mắt bắt gặp mắt Iellie, và bà ấy nhấc chiếc bàn chải phết dầu tẩm gia vị lên.

Có một ma lực gì đó khiến cô cứ nhìn chằm chằm xiên gà chín vàng.

Dầu nhỏ giọt trên bếp than hồng, da gà béo ngậy đun trên lửa liền săn lại, và thịt gà trông thật mềm làm sao!

“Hai… Không, bốn, làm ơn!”

Đúng thế, Sẽ chẳng có dịp nào thích hợp hơn dịp này để ăn thật nhiều đồ ăn ngon? Cô tự biện minh cho mình trong tâm trí.

“Bốn? Em vẫn chưa no sao? "

Zachary ngạc nhiên và quay lại nhìn Iellie. Cô ấy nhanh chóng gật đầu với một cái nhìn hơi xấu hổ. "Thực ra thì, dạ dày tiêu hóa thức ăn ngọt và các thức ăn khác ở hai nơi riêng biệt."

"Là vậy sao?"

"Đúng vậy. Em và anh mỗi người cùng ăn hai xiên nhé? "

Trước câu trả lời nhanh chóng của cô, anh bật cười trong vô vọng. Chà, mọi chuyện như vậy cũng coi là ổn vì chỉ cần cô ấy hạnh phúc bên anh thôi. Chủ quán hỏi.

"Có loại nướng với muối và nướng với gia vị đặc biệt, cháu muốn món nào?"

"Cho cháu một xiên nướng muối với một xiên nướng gia vị với ạ.."

"Chàng trai à, cả cô gái trẻ nữa, hai người biết không?."

Người chủ của tiệm bán hàng rong, với một nụ cười, đưa một xiên gà cho Iellie. Sự tò mò tràn ngập đôi mắt xanh khi họ nhìn chằm chằm vào xiên gà tẩm gia vị mặn. Ngay lúc đó…

"Cô gái, lại mua cái này nữa đi!"

Một người bán hàng rong khác vẫy tay và hét lên với Iellie, người mà đã ăn hết sạch một xiên gà tẩm gia vị. Người bán hàng rong kia làm nóng một chiếc đĩa sắt lớn, bên trong phủ thật nhiều bơ và khoai tây nướng nguyên củ.

Bị hấp dẫn bởi mùi bơ thơm ngon, cô chạy ngay đến trước cửa hàng ấy. Người chủ chiên khoai tây rất ngon và chuyển sang bắt chuyện với cô.

“Món này thực sự rất ngon. Cô sẽ cho cháu rất nhiều đấy, hãy thử một ít trước nhé? ”

"Vâng, vậy, cho cháu củ nhỏ nhất với ạ."

Người bán hàng rong sau đó cầm một chiếc cốc có vẻ chỉ bằng lòng bàn tay của Iellie và đổ khoai vào đó. Khoai còn rớt ra ngoài nữa..

"Bình thường cô không đổ đầy vậy đâu, nhưng vì cô gái trẻ xinh đẹp quá nên cô cho thêm." Người chủ nói rất nhẹ nhàng và đưa cô xiên gỗ. Iellie cũng vậy, cười rạng rỡ với chủ hàng khoi.

"Ôi, cháu cảm ơn."

"Chơi vui nhé!"

Cuối cùng, Iellie vừa cầm xiên gà nướng muối và cốc khoai tây chiên bơ, vừa bắt đầu đi xem lễ hội. Đã lâu rồi cô không được gặp nhiều người như vậy.

"Nó thế nào, có ngon không anh?"

"Ngon lắm."

Zachary nói nhẹ nhàng. Cầm đồ ăn trên tay, cô ấy làm ra gương mặt vui vẻ.

"Vì anh là người kế vị công tước, em tưởng anh không được ăn những thứ này."

"Vì nó ngon hơn nhiều so với lương khô."

“…”

Trước câu trả lời, cô trở nên nghiêm nghị. Zachary cười phá lên và lấy một miếng khoai tây.

“Chà, chỉ ngắm nghía xung quanh như thế này thực cũng rất vui,” Iellie lẩm bẩm một cách hài lòng. Cô đã có một ngày dài tuyệt vời, và Zacahry thấy rất vui vì điều đó.

“Đẹp thật đó. Hoa của Asha, ánh lửa, gánh hàng rong… ”

Cô đã dành khá nhiều thời gian ở quán Cafe Laurent và nếm thử từng món ăn đường phố.

Bóng tối đang dần choán lấy bầu trời đêm trước khi cô kịp nhận ra. Bầu trời như thể một bức tranh với các gam màu .xanh nước biển được vẽ trên lụa vàng và đỏ. Từng ánh đèn một bắt đầu sáng lên trong bóng tối. Chúng giống như những ngôi sao bay trên mặt đất.

"…Tuyệt vời." Chàng trai lầm bầm. Cảm xúc xốn xang trong mắt anh tựa như màu trời xanh thẳm in trên mặt biển, .

"Sao cơ?"

"Mặc dù họ sống ở thành phố nơi Người thừa kế bị nguyền rủa sẽ cai trị, nhưng mọi người trông rất vui vẻ."

Những lời thì thầm bật ra từ môi anh. Tính đến hiện tại, thế giới của anh chỉ là lâu đài của công tước lạnh lùng. Những lời nói rợn gáy của công tước văng vẳng bên tai anh.

[‘Người có nợ với bách tích. Họ sẽ bị một con quỷ cai trị. ']

Vì vậy, anh không bao giờ cố ý xuất cung. Anh sợ bách tính sẽ khinh thường mình, nhưng mọi người dường như rất vui vẻ. Trẻ con cười lớn trong tiếng nhạc vui tươi. Mọi người tay nắm tay và tận hưởng đêm lễ hội.

 

Vào lúc đó, Iellie nắm chặt lấy tay Zachary và lẩm bẩm.

"Tất cả dân chúng ở đây, nhờ anh, mới được hạnh phúc như thế này."

"…Nhờ anh ư?"

"Đúng thế, bởi vì anh đang bảo vệ những người đó."

Cô gái có vẻ đẹp lộng lẫy như đóa hoa của Asha nhắm mắt lại và cười rạng rỡ. Đôi lông mi dài màu hồng cụp xuống nhẹ nhàng, một bóng nhạt vẽ lên trên đôi mắt màu trắng. Đúng lúc đó, chàng trai ngửi thấy một mùi hương quen thuộc.

Hương hoa Asha ngọt ngào và sảng khoái. Đó là mùi hương quen thuộc của cô gái. Và đó chính là mùi hương mà chàng trai yêu trong cả tiềm thức.

Bậc thầy pháp thuật trong dòng dõi của anh, Silver Dragon, đã biết yêu từ lâu.

‘Người có thể nói chuyện với ai đó như mình trong khi mỉm cười như thế này …’

Đó chỉ có thể là Iellie.

Nhưng rồi, đôi mắt xanh lục nhạt nhìn thẳng vào anh.

“Hãy quên tất cả những thị phi mà người đời nói về anh. Chỉ cần anh tin em mà thôii. ”

"Len."

“Anh không phải là một con quỷ,” Iellie nói đầy lực. Cô ghét việc Zachary tự cho mình là ‘bị nguyền rủa’ hay ‘là một con quỷ’.

Zachary bắt gặp ánh mắt của cô nhìn anh chằm chằm. Đôi mắt xanh đen sáng lấp lánh như những viên ngọc trong bóng tối.

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc:Chồng Em Dễ Thương Chết Mất Thôi!Chương 9
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.