Bạn đang đọc:Chồng Em Dễ Thương Chết Mất Thôi!Chương 8

"Một đứa nhóc khiêm tốn đang cố gắng dạy dỗ ta ư?"

 

"Tôi không nghĩ rằng anh ấy cũng nghe thấy tôi ở phía sau. Hơn nữa, thật quá thô lỗ khi nói một đứa nhóc khiêm tốn, phải không? Iellie cảm thấy hơi bị xúc phạm.

 

May mắn thay, tâm trạng của Công tước có vẻ ổn định. Cảm xúc thấm đẫm trong đôi mắt xanh của anh là một sự tò mò. Mặc dù đột nhiên,

 

"Iellie."

 

Hả? Trước giọng nói gọi cô, Iellie chợt nhìn xung quanh.

 

Chính Zachary là người đã gọi cô.

"Cảm ơn em vì đã nói điều đó cho anh."

 

Đôi mắt xanh thẫm chứa đựng một nụ cười nhàn nhạt bên trong. Không giống như đôi mắt của Công tước, nó rõ ràng như bầu trời của mùa xuân.

 

"Bắt đầu từ đây hãy để anh."

 

"... Zachary."

 

Zachary, người mỉm cười dịu dàng với Iellie, ngẩng đầu thẳng lên. Anh lạnh lùng nói.

 

"Cha. Xin hãy tôn trọng cô ấy".

 

Đó là cuộc nổi dậy đầu tiên của Zachary chống lại Công tước. Công tước đối mặt với anh ấy bằng đôi mắt băng giá. Ngay cả sự ấm áp mờ nhạt khi đối phó với Iellie cũng biến mất, nhưng anh ấy không quan tâm.

 

"Iellie là vợ con."

 

"Đó tiêu chuẩn mà ngươi đã đặt ra cho vợ mình sao."

 

Công tước thấp giọng đáp lại đứa con trai của mình với ánh mắt lạnh lùng. Anh ta ngay lập tức tiếp tục nói:"Điều này vốn không cần thiết. Đứa trẻ đó không đủ tư cách để trở thành bạn đời của Hessenweigtz ".

 

"Không, cô ấy là vợ con. Thay vào đó, còn mới là người không đủ tư cách để trở thành bạn đời của cô ấy ".

 

"Còn bé là một cái đuôi gắn liền với hoàng gia, làm sao ngươi có thể chấp nhận nó như một gia đình?"

 

Trong lời mỉa mai trắng trợn, Zachary biểu lộ một khuôn mặt lạnh lùng như băng.

 

"Gọi con là quái vật cũng không sao, nhưng cha không nên thô lỗ với cô ấy như vậy."

 

Đôi mắt băng giá trừng mắt nhìn Công tước. Zachary nói với thái độ lạnh lùng. "Cô ấy là vợ của con, người thừa kế của Hessenweitz. Cô ấy cũng là người thân mật nhất và gần gũi nhất với con ".

 

"Người thừa kế của Hessenweitz. Ngươi còn nhớ ai đã đặt cho ngươi cái tên đó không?"

 

"Cha đã đưa nó cho con. Nhưng ngoài con ra, còn ai có thể mang cái tên đó?"

 

 Zachary nhìn chằm chằm vào Công tước mà không hề run rẩy. Lý do anh ta được gọi là 'quái vật' với sức mạnh mùa đông, là vì sức mạnh từ Quỷ băng giá, thường chỉ được sinh ra trong dòng dõi của Hessenweitz. Trớ trêu thay, dù là một 'quái vật', nhưng không ai có thể phủ nhận rằng Zachary là dòng máu thuần khiết nhất của Hessenweitz.

 

"Được. Sau đó... Để xem nào."

 

Công tước sờ cằm. Một lát sau, anh ta đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bước đi.

 

Phịch.

 

Sau khi cửa phòng ăn đóng lại, Zachary, người ngồi thẳng eo khi gặp Công tước, gục xuống ghế một cách mệt mỏi.

 

"Zachary, anh không sao chứ?"

 

Ngạc nhiên khi Iellie nhảy xuống khỏi chỗ ngồi của mình. Cô đẩy ghế ra và ngồi ngay bên cạnh anh.

 

"Tại sao lại cãi nhau với Công tước, em không sao!"

 

Ngồi dựa lỏng lẻo trên ghế, anh quay sang cô. Anh cẩn thận duỗi tay ra không chút do dự và nắm chặt tay Iellie.

 

Hơi ấm lan tỏa từ đầu ngón tay của cô.

 

"Em cũng vậy."

 

"Hả?"

 

Trước câu hỏi, cô chớp chớp đôi mắt trống rỗng. Đôi mắt xanh sáng của anh liếc nhìn cô.

 

"Em cũng vì anh mà phải cãi lại với cha của ta."

 

"..."

 

Nghe thấy lời nói của anh, cô không nói nên lời. Nhẹ nhàng, Zachary truyền sức mạnh cho đôi tay đang nắm lấy tay cô và lặng lẽ thì thầm.

 

"Vì vậy, việc anh chiến đấu vì em là điều tự nhiên."

 

"Cái đó, đó là..."

 

"Em là vợ anh. Anh có nghĩa vụ chăm sóc em để em có thể sống với sự tôn trọng ".

 

"..."

 

Vợ. Từ khi mà anh ấy đã thốt ra nó mình lại thấy dễ thương một cách kỳ lạ vì nó phát ra từ miệng của Zachary. Iellie ngơ ngác nhìn anh một lúc. Anh tránh ánh mắt của cô vì anh có chút ngại ngùng.

 

"Anh muốn cho em cảm giác an toàn và thoải mái."

 

Zachary nói cùng với đôi mắt rạng rỡ hạnh phúc. Biểu cảm của anh sáng như ánh nắng mặt trời, khiến Iellie nói lắp một cách vô thức.

 

"Chà, nếu anh định nói điều đó… thì hãy nhanh chóng khỏe lại."

 

"Hả?"

 

"Anh nói sẽ bảo vệ em mà."

 

Với vẻ mặt rụt rè, Iellie chuyển ánh mắt đi chỗ khác. Nghĩ đến đây, có vẻ như đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cô, người luôn giống như một người chị gái, rất nhút nhát.

 

Zachary, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô bên cạnh, mỉm cười, đỏ mặt. Anh cảm thấy như mình đã gần gũi hơn với cô một chút.

 

"Làm ơn, đừng bao giờ ghét anh." Cậu bé cầu nguyện khẩn thiết.

 

***

 

2 - Lễ hội Asha.

 

Sau ngày hôm đó, một sự thay đổi nhỏ đã diễn ra trong cuộc sống của cô. Cô đã rời khỏi phòng dành cho khách và chính thức chuyển đến phòng chính.

 

Căn phòng mới chuyển đi là một căn phòng sang trọng với một phòng khách, một nhà vệ sinh và một văn phòng nhỏ. Thành thật mà nói, cô ấy thậm chí không nghĩ rằng mình sẽ có được một căn phòng như thế này, vì vậy Iellie cảm thấy hơi bối rối.

 

"Thế nào? Em có thích căn phòng này không?"

 

"Vâng, cảm ơn anh. Nhưng nó hơi… đó là một căn phòng rất đẹp.

 

"Không. Thật ra, anh muốn cho em một căn phòng tốt hơn nhưng..."

 

Zachary nói như vậy, có vẻ hơi thất vọng. Iellie kiên quyết lắc đầu.

 

"Căn phòng này rất đẹp ạ."

 

Nội thất gọn gàng và sang trọng, giấy dán tường với hoa văn trang nhã xen lẫn chỉ vàng, tán ren trên bầu trời, và những chiếc bình đầy hoa tươi.

 

Thành thật mà nói, nó có vẻ tốt hơn căn phòng mà Zachary đang sử dụng.

 

"Một lát nữa, hoa Asha cũng sẽ nở." Cô vừa nói vừa đẩy nhẹ cửa sổ để mở nó ra. Những cành hoa màu hồng xuyên qua cửa sổ đang lắc lư. Mặc dù hiện tại vẫn chỉ có những nụ dày đặc, nhưng chúng sẽ nở hoa trong một tuần hoặc lâu hơn một chút.

 

"Tôi hy vọng nó sẽ nhanh chóng nở hoa."

 

"Anh không biết em thích hoa Asha."

 

"Vâng. Đó là loài hoa yêu thích của em... Anh có ghét nó không?"

 

Iellie, nhìn ra ngoài cửa sổ đang tựa cằm, liếc nhìn Zachary. Cậu bé lắc đầu.

 

"Không, ừm...."

 

Nó giống như, anh ấy không quan tâm nhiều đến nó.

 

Thành thật mà nói, bởi vì anh ấy không có bất kỳ tình cảm nào với Công tước, Zachary thậm chí không muốn biết chi tiết về biểu tượng của Công tước, bông hoa Asha. Nhưng nếu cô ấy yêu bông hoa đó...

 

"... Anh không nghĩ rằng anh không ghét nó".

 

Vì anh có thể nhìn thấy biểu cảm đáng yêu của cô, anh không ghét điều đó. Lúc đó, Iellie lẩm bẩm với giọng tiếc nuối.

 

"Thật ra, em luôn muốn đi xem Lễ hội Asha ít nhất một lần…"

 

Lipenberg đế quốc và Hessenweitz, Công quốc duy nhất của Đế chế. Hai gia đình quyền lực và lịch sử nhất của Đế chế đã không may mắn xảy ra mâu thuẫn.

 

Mỗi khi hoa Asha mang tính biểu tượng của họ nở rộ, hai gia đình thường tổ chức các lễ hội như thể để thể hiện sức mạnh của mình. Đặc biệt, lễ hội của Công quốc nổi tiếng với sự lộng lẫy của nó.

 

"Bởi vì mùa đông ở phía bắc rất dài nên người ta nói rằng sẽ tổ chức một lễ hội để kỷ niệm mùa xuân."

 

Tuy nhiên, vì Công tước ghét cô nên sẽ rất khó để xem lễ hội. Iellie thở dài.

 

"Chúng ta đi cùng nhau nhé?"

 

"Hả?"

 

Đột nhiên, Zachary hỏi cô. Ngạc nhiên trước câu hỏi kỳ lạ, khi cô cố gắng xoa dịu trái tim mình.

 

"Cái gì? Nhưng em không nghĩ rằng Công tước sẽ cho phép điều đó..."

 

"Iellie, cho dù em nói bao nhiêu cũng bị Công tước ghét."

 

Zachary mỉm cười dịu dàng với cô. Vươn ngón tay ra, anh chạm vào mái tóc hơi xoăn của Iellie. "Anh vẫn có thể cho em một chuyến thăm lễ hội nếu em muốn."

 

"Cái đó, nhưng..."

 

"Em không muốn đi sao?"

 

"Không, không phải vậy!" Thành thật mà nói, cô ấy thực sự muốn đi. Anh cười với cô theo phản xạ cao giọng.

 

"Vậy chúng ta đi thôi."

 

Không, có dễ quyết định như vậy không? Họ không thể xin phép Công tước? Iellie có chút xấu hổ, nhưng Zachary dường như không có dấu hiệu thay đổi ý định. Khi anh liếc nhìn cô, cô cười rạng rỡ.

 

"Vâng, cảm ơn anh. Em thực sự rất mong chờ đến ngày đó".

 

Trái tim anh rung động trước tiếng thì thầm nhỏ. Sợ cô nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của anh, Zachary liếc nhìn đi chỗ khác.

 

Trên đường ra khỏi phòng sau khi tách khỏi Iellie, Zachary tình cờ gặp Mary. Mary hờn dỗi ngẩng đầu lên. Mặc dù thiếu gia gần đây được cho là thoải mái hơn đáng kể so với trước đây, nhưng đó là một cách đối xử hạn chế đối với cô gái trẻ.

 

Cô chỉ im lặng chờ đợi anh đi qua. Tuy nhiên, Zachary đã mở miệng.

 

"Cô tên là Mary à?"

 

Mary ngạc nhiên. Cô sẽ không nghĩ rằng thiếu gia, không phải tiểu thư, đều nhớ tên của mình.

 

"Đu,đúng vậy."

 

"Tôi có một câu hỏi."

 

Nghe những lời này, đầu cô lại lắc đầu. Zachary gãi nhẹ má và khẽ hỏi. "Tại Lễ hội Asha này... có cửa hàng đồ ăn nhẹ hoặc thứ gì đó mà các cô gái trẻ sẽ thích không?"

 

"Hả?"

 

"Bây giờ thiếu gia đang nói gì vậy?" Mary nghi ngờ đôi tai của mình. Anh đối mặt với cô với một khuôn mặt khá tươi sáng.

 

"Và tôi sẽ rất biết ơn nếu cô có thể cho tôi biết Iellie thích món ăn gì."

 

"... Cái đó."

 

"Không thể nào, anh định tạo bất ngờ cho tiểu thư sao?" Tiếng cười sẽ vỡ ra vì một lý do nào đó, vì vậy Mary kéo chặt môi cô lại và trả lời.

 

"Tiểu thư Iellie rất thích đồ ngọt ạ."

 

"Đồ ngọt?"

 

"Đúng vậy, cô ấy không kén chọn bất kỳ loại đồ ăn nhẹ nào, nhưng cô ấy đặc biệt thích bánh ngọt."

 

"Được rồi. Tôi có nên tìm một nơi như quán cà phê trước không?"

 

Zachary trầm ngâm gật đầu, gần như định ghi chép. Thấy vậy, Mary lại mở miệng.

 

"Nếu được,thần sẽ hỏi những người giúp việc xung quanh và thu thập thêm thông tin."

 

"Được,nếu cô có thông tin nào xin hãy đến phòng tìm tôi bất cứ lúc nào."

 

Vẻ mặt của cậu bé sáng lên. Khuôn mặt vui vẻ cố gắng đi ngang qua Mary, nhưng anh dừng lại sau vài bước và nhìn lại.

 

"... Cảm ơn cô."

 

Trước những lời nói bất ngờ của anh, Mary mở to mắt. Đó là lời 'cảm ơn' đầu tiên của thiếu gia.

 

"Ôi trời ơi. Chẳng lẽ cậu ấy thật sự là thiếu gia...?''

 

Zachary, người trở nên xấu hổ, di chuyển nhanh chóng. Để lại Mary đứng trống rỗng, cuối cùng cũng mỉm cười.

 

***

Trước khi họ biết đến điều đó, đó là ngày diễn ra lễ hội. Hoa Asha màu hồng nở rộ dưới bầu trời xanh thẳm. Những bông hoa rung chuyển như sóng biển đẹp rực rỡ. Hai người dậy sớm vào buổi sáng và đi ra khỏi lâu đài.

 

Họ không có người hộ tống. Một mình Zachary có thể bảo vệ Iellie, vì vậy cô ấy muốn dành thời gian một mình.

 

"Chà, em chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có thể nhìn thấy Lễ hội Asha."

 

Iellie nhìn ra khỏi xe ngựa như thể bị cuốn hút. Anh nhìn theo cô và liếc mắt ra ngoài cửa sổ.

 

"Họ đã từng trang trí nó đẹp như vậy sao? Cho dù có lễ hội đến đâu, nó thực sự tuyệt vời ".

 

Những người bán hàng rong đều trang trí cửa hàng với đầy màu sắc, bán nhiều đồ ăn nhẹ,đồ ăn đường phố với các phụ kiện linh tinh. Những cánh hoa Asha màu hồng có thể được nhìn thấy lúng linh rực rỡ phía trên chúng. Iellie nhìn bóng dáng kia, đột nhiên mở miệng.

 

"Vậy, anh có biết biệt danh của hoa Asha là 'Hoa mùa xuân' không?"

 

"Không, anh không biết."

 

"Nó vẫn là biểu tượng của Công tước, nhưng anh cảm thấy mình thờ ơ sao?"

 

Zachary cười khi nhìn Iellie đang mỉm cười với một cái cau mày trên chóp mũi cô. Đúng là anh ấy không có hứng thú, nhưng...

 

"Từ giờ trở đi, anh nghĩ anh sẽ quan tâm đến nó."

 

"Vậy sao?Nhưng tại sao?"

 

"Đó là..."

 

"Bởi vì nó là một bông hoa giống như em." Thay vì trả lời như vậy, Zachary chỉ mỉm cười thầm. Với vẻ mặt bối rối, cô quay lại ngoài cửa sổ. Mái tóc hồng của cô tung bay trong gió.

 

"Sau này, em sẽ chỉ anh cách phân biệt giữa hoa anh đào và hoa Asha."

 

"Em biết nhiều về chúng sao?"

 

"Vâng. Hoa Asha lớn hơn nhiều so với hoa anh đào, và mùi hương cũng nồng. Và..."

 

Iellie tiếp tục lảm nhảm. Cô ấy là một người phụ nữ luôn đóng vai trò là vợ của anh, vì vậy nên cô ấy có chút hơi xa lạ với anh.

 

Tuy nhiên, nó rất dễ thương. Zachary lắng nghe cô và bình tĩnh nói. "Đầu tiên, chúng ta hãy ghé qua quán cà phê và nghỉ ngơi, sau đó sẽ đi xung quanh lễ hội."

 

"Quán cà phê?"

 

Cô nghiêng đầu. Khoảnh khắc ánh mắt cô nhìn anh như một mầm cây, Zachary thở dài của anh.

 

"Anh đã tìm thấy một nơi mà có lẽ em sẽ rất thích.

 

"Wow, thật sao? Cảm ơn anh, nó chắc hẳn đã khiến anh mất rất nhiều công sức.

 

"Không, không sao."

 

 

Bạn đang đọc:Chồng Em Dễ Thương Chết Mất Thôi!Chương 8
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.