Bạn đang đọc:Chồng Em Dễ Thương Chết Mất Thôi!Chương 11

“Xin lỗi, anh tới trễ...”

“Mày nói vớ vẩn gì vậy hả thằng ranh?!”

Lũ đàn ông đứng dậy gằn giọng. Song, Zachary chỉ lườm chúng một cái rồi quay sang cô.

“Sẽ không lâu đâu. Cho nên...”

Ellie không hiểu anh đang nói gì, nhưng lại thấy anh cư xử có chút kỳ lạ. Cô cố gượng dậy.

“Cho nên... em nhắm mắt lại một chút nhé.”

Khoảnh khắc đó, cô nhìn thấy ‘thứ gì đó’ ánh lên từ sâu bên trong đôi mắt anh. Một sức mạnh kinh khủng mà con người không đời nào sở hữu được. Tuy không hiểu đầu đuôi ra sao, nhưng cô vẫn nghe theo lời anh, từ từ nhắm mắt lại.

Ngay khi hai mắt Ellie vừa khép lại, một cơn gió lạnh bất chợt nổi lên, buốt giá như những lưỡi dao cứa vào da thịt.

“Aaaa!”

Cơn gió hướng thẳng về phía người đàn ông đứng đối diện Zachary. Sau đó là tiếng giãy giụa la hét thất thanh, và thứ chất lỏng nóng hổi bắn vào người cô.

Thịch.

Thịch, thịch.

Rầm. Tiếng vật gì đó rơi xuống liên tục vang lên. Cơ thể của người đàn ông kia bị nát thành từng mảnh.

Mùi tanh nồng của máu tươi nhanh chóng bao phủ toàn bộ không gian.

“C-Cái gì?!”

“Quái... Quái vật!”

Lũ đàn ông ai nấy đều kinh hãi, lùi lại trong khiếp sợ.

Zachary biết, lỡ như không may anh mất kiểm soát, Công quốc này sẽ bị tách làm đôi.

‘Ngươi không được mất kiểm soát.’ Anh cố tự trấn tĩnh bản thân. Song, cứ mỗi khoảnh khắc trôi qua thì lí trí của anh càng không thể chống cự. Anh hít một hơi. ‘Sao... Sao chúng dám động vào cô ấy.’

Lỡ như anh mất cô thì phải làm sao?

Nghĩ đến đó, cơn thịnh nộ khiến hai mắt anh đỏ rực.

Đột nhiên,

“Đ-đừng hòng đến gần!”

Người đàn ông đang giữ Ellie la lên. Trong tay ông ta là một con dao sắc nhọn, kề sát vào cổ Ellie. Cô cảm thấy cổ mình nhói đau, máu bắt đầu nhỏ giọt.

“Đồ quái vật! Nếu mày tiến thêm bước nữa, tao sẽ giết con nhỏ này!”

Giọng của ông ta nghe vô cùng khẩn cấp. Cô hoảng sợ đến nỗi những đầu ngón tay tê cứng, toàn thân run rẩy. Nhất cử nhất động của cô, Zachary đều nhìn thấy.

“Không, trước đó...”

Anh khẽ cất giọng, điềm tĩnh lạ thường, tiếp đến là nụ cười lạnh lùng như ánh trăng mùa đông.

“Ngươi phải chết.”

Kuang!

Lập tức, một cơn gió đông đột nhiên nổi lên giữa tiết trời mùa xuân. Bàn tay đang bắt giữ Ellie đã bị đứt lìa trong nháy mắt, con dao kề sát cổ cô cũng rơi xuống đất.

Keng!

Tiếng con dao va chạm với nền đất nghe như gõ vào tai.

Đám xác chết phanh thây nằm ngổn ngang trên sàn. Cơn gió lạnh buốt vẫn tiếp tục thổi, khiến máu tươi chảy lênh láng đông thành một lớp băng màu đỏ thẫm.

Dù nhắm mắt nhưng cô vẫn không thể không cảm nhận được bầu không khí lạnh lẽo đến ghê người.

Ellie cứng đờ như tượng.

‘…Za, Zachary?’

Dòng máu của rồng bạc truyền qua các đời gia tộc Hessen Weitz là sức mạnh của mùa đông có thể nghiền nát và nuốt chửng mọi thứ. Và Zachary chính là công tước sở hữu dòng máu thuần chủng nhất từ trước đến nay.

“Hư, hứcccc…”

Chỉ còn ba người đàn ông sống sót. Một người kinh hãi lùi lại, ngã xuống lê lết trên sàn.

Chàng trai chậm rãi ngước mắt lên. Gương mặt anh lạnh tanh, không còn chút cảm xúc nào.

“…C-Cứu…”

“Ngươi muốn được cứu à?” Anh hỏi bằng giọng nhẹ nhàng, đôi mắt xanh lạnh như băng kiêu ngạo nhìn xuống hắn ta.

Zachary mỉm cười như một ác quỉ trắng xóa.

Xung quanh anh chỉ toàn gió và băng tuyết và lạnh lẽo, như thể anh là kẻ duy nhất thống trị thế giới này. Chàng trai hỏi lại bằng giọng chán chường.

“Vấn đề là, chuyện đã xong đâu nhỉ?”

“T-Tôi sai rồi! Tôi…!”

“Chỉ cần ba tiếng tôi sai rồi là có thể giả quyết hết mọi thứ...”

Vẫn giữ nguyên nụ cười, Zachary giơ tay lên, nhẹ nhàng vẫy những ngón tay. Gió lại nổi lên.

“Nhưng tiếc là đời không như thế.”

Giọng anh nghe hơi đượm buồn.

Chàng trai sinh ra đã mang trong mình dòng máu tội lỗi. Dòng máu tội lỗi ấy lại gây nên tội lỗi mới. Dù đã phạm phải bao nhiêu điều sai trái, anh vẫn mãi mãi là một con quái vật...

Ác quỉ Băng giá, Quái vật Mùa đông, Dòng dõi Rồng Bạc.

“Ngươi đã động vào thứ ngươi không nên động.”

Giống như anh đã làm trong quá khứ. Lần đầu tiên trong đời, anh đã hiểu được lòng cha mình, vì sao cha lại ghét cay ghét đắng anh và không bao giờ có thể tha thứ cho anh. Tội lỗi duy nhất của người cha và con trai, đối với người con gái anh yêu.

“Nên ngươi phải chết.”

Một câu nói lạnh lùng.

Zachary đã cố gắng hết sức để xứng với cái danh ‘ác quỉ băng giá’. Một vị thần mùa đông sở hũu sức mạnh của băng giá và cái lạnh của tuyết trắng, được sinh ra chỉ để hủy diệt mọi thứ.

Mặt mày những tên đàn ông chỉ toàn là sự khiếp đảm. Chúng chỉ biết kêu gào quì lạy van xin.

“Hứcccc, xin ngài tha cho chúng tôi!” 

“Xin ngài, xin ngài!”

Zachary là người mang dòng máu của rồng bên trong cơ thể con người.

Chỉ cần anh nổi cơn thịnh nộ, vạn vật xung quanh đều sẽ bị tàn sát, không chừa lại bất cứ thứ gì.

‘Phải, ta là một con quái vật.’

Khoảnh khắc chàng trai thừa nhận điều đó, khóe miệng anh cong lên thành nụ cười méo mỏ hủy diệt. Song, lí trí của anh, dù đang dân bị lấn át, vẫn đang gượng đấu tranh. ‘Không, không phải... Thành phố này sẽ bị san bằng mất.’

Nhưng anh vẫn không thể dừng lại. Bản năng của rồng cùng sức mạnh hủy diệt khiến toàn thân anh run lên.

Kuang!

Kuang, kuang!

Once again, as the wind raged like a storm emerged ferociously, a thin voice was heard.

Một lần nữa, cuồng phong bão táp lại nổi lên. Giữa tiếng gió, có một giọng nói yếu ớt.

“Zachary…”

May thay, miếng vải bịt miệng Iellie đã bị nới lỏng. Cô tuyệt vọng gọi tên Zachary, hau mắt vẫn nhắm chặt. Cô có linh cảm anh có lẽ sẽ không muốn cô nhìn thấy bộ dạng anh lúc này

“…Zachary, anh có nghe thấy em không?”

Nghe giọng cô, anh đột nhiên khựng lại. Mùi hương ngọt ngào lan tỏa. Zachary hít một hơi rồi dần dần lấy lại ý thức.

‘Hương Asha.’

Giọng nói ấy khiến cho cơn giận trong trái tim anh nhanh gióng nguôi ngoai. Cả sức mạnh của rồng trong cơ thể anh cũng dần dịu lại. Anh chớp mắt chậm chạp, cố kiểm soát cơ thể mình.

Iellie lại cất lời.

“Anh đã bình tĩnh hơn chưa?

Trong suốt lịch sử gia tộc Công tước của Hessenweitz, anh là người sở hữu dòng máu thuần chủng nhất.

Tức là chẳng có ai có thể chỉ dạy cho anh về sức mạnh của mùa đông. Nên có thể nói Zachary không hề có kinh nghiệm kiểm soát sức mạnh ấy vì anh đã phải tự đối phó với nó bằng chính sức lực của mình.

“…Iell…lie.”

Nghe thấy anh yếu ớt gọi tên cô, Iellie vội vàng gật đầu.

Đôi mắt xanh mở to trước phản ứng của cô. Zachary lặng lẽ nhìn xuống hai bàn tay rồi ôm đầu. ‘Mình đã làm cái quái gì?’

“Heeukk.”

Anh gào lên như một con thú, những giọt nước mắt nóng hổi lăn xuống. Anh khóc nấc lên, miệng liên tục nói.

“Anh xin lỗi. Anh xin lỗi... Xin lỗi em, Len. Iellie, a-anh thành thật xin lỗi...”

Là người thừa kế của Công quốc, của gia tốc Hessenweitz, mang trong mình dòng máu của rồng bạc của mùa đông. Zachara sở hữu sức mạnh và được cho là hậu duệ của rồng bạc. Khi cô nhìn anh và nói ‘Anh không phải quái vật,’ anh như được cứu rỗi. Dẫu vậy...

“Anh sở hữu sức mạnh khủng khiếp như vậy... Anh có thật sự là con người không?

“Zachary.”

“Sao em có thể nói anh không phải quái vật chứ...?”

Nghe anh nói những lời đó, Iellie khẽ rùng mình, hai mắt cô rưng rưng. ‘...Zachary, sao anh lại nói thế? Anh đã luôn nghĩ như thế ư?’

Dù nhắm mắt, cô vẫn cảm nhận được nỗi tuyệt vọng từ anh. Tiếng khóc của anh khiến tim cô như bị bóp chặt, cô cắn chặt môi.

‘Đừng khóc... không phải lỗi của anh đâu. Và dù có là lỗi của anh thì cũng không sao cả. Em sẽ mãi mãi không rời xa anh.’

Nghĩ thế, cô lại nói.

“Anh không phải quái vật.”

“…Le, Len.”

“Làm gì có quái vật nào đẹp trai như anh chứ?”

The power that used to run amok has long since subsided. Even in the midst of despair, the fact came to pass. The power of the silver dragon, who has been tormenting him so far, sinks so easily. It was Iellie, who did that nonsensical thing so casually.

Sức mạnh khi nãy điên cuồng chiếm lấy anh giờ đã dịu xuống. Dù là giữa lúc tuyệt vọng, cô vẫn có thể tiếp tục lạc quan. Sức mạnh của rồng bạc, thứ đã dày vò anh suốt bấy lâu, đã lắng xuống trong chốc lát. Iellie là người đã làm được chuyện phí lí đó một cách hết sức bình thường.

Suy nghĩ ấy chợt nảy lên trong đầu, Zachary cố trấn tĩnh một lần nữa.

“…Uhk.”

Kìm lại những cảm xúc vỡ òa đang tuôn trào, anh cố không khóc. Đây không phải lúc để anh không. Dù ba người đàn ông con sống đã sợ hãi trốn mất, vẫn còn bốn cái xác phanh thây đang nằm ngổn ngang.

Anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói với cô.

“Em khoan mở mắt.”

“…”

Giọng anh trầm và nhỏ nhẹ, không còn chút giận dữ. Gương mặt anh cũng điềm tĩnh như mọi khi.

“…Anh có thật là anh không?”

“Ừ, đại khái.”

Tiến về phía cô, Zachary có thể thấy cô đang nhắm mắt run rẩy.

Anh hỏi, “Em có sợ anh không...”

“Không.”

“Em không cần phải nói dối. Anh không sao đâu...”

Anh nhỏ giọng như sắp vỡ òa. Nhưng Iellie vẫn kiên quyết lắc đầu.

“Anh không đáng sợ chút nào hết. Chỉ là... em không quen.”

Mùi máu tanh.

Mùi đặc trưng của sắt...

Rồi anh mới ngộ ra.

“Xin lỗi em…”

“Zachary.”

“Anh thật lòng không muốn em nhìn thấy cảnh này đâu.”

Zachary dùng tay lau đi những vệt máu trên má cô, rồi đưa tay che mắt cô lại. Hơi ấm từ tay anh phủ lấy đôi mắt ướt đẫm của cô.

Iellie cảm thấy cơ thể cô càng lúc càng run rẩy.

“Em không quan tâm anh có cố ý hay không...”

Tuy cô rất muốn nói với anh rằng mọi chuyện không sao, cô không thể nào kiểm soát được cơ thể đang run rẩy. Khi Iellie nhận ra mình không thể kiểm soát nhịp thở, cô biết rằng đã có chuyện không hay.

Mới nãy, có một con dao đã kề sát cổ cô, một người đàn ông chết ngay trước mắt cô...

Nhớ lại những chuyện đã sảy ra, khí quản cô nghẹn cứ. Cô lấy hai tay ôm lấy cổ.

‘E-em không thở được!’

Hơi thở của cô càng lúc càng khó nhọc.

Là tăng thông khí. Hai mắt Zachary mở to.

Triệu chứng này khá phổ biến ở chiến trường. Những người lính lần đầu ra trận thường hay mắc phải triệu chứng này. Anh cũng từng như thế.

Anh nhíu màu, giữ lấy vai cô và khẽ thì thầm.

“Len.”

“Ha, hah—Haah…”

Cô thở dộc từng đợt. Cảm giác như chỉ vừa lúc nãy cô còn đứng trên can, nhưng giờ lại đột nhiên chìm trong nước.

‘G-Gì thế này?’

Giữa cơn hoảng loạn, cô cảm thấy nghẹn và đầu óc quay cuồng.

 “Không sao đâu Len. Hít sâu, rồi thở ra từ từ.”

 “A, kh-không, em... không làm được...”

Đôi mắt nhắm nghiền của cô ngấn nước. Khoảnh khắc đó, Zachary biết anh cần phải hành động ngay.

“...Xin lỗi. Thứ lỗi cho anh.”

Anh thì thầm rồi liền cúi xuống đối mặt với cô.

Đôi môi ấm ấp bao phủ lấy môi cô trong tích tắc. Iellie gấp gáp nuốt lấy từng đợt không khí đang ùa vào khoang miệng.

Nhịp thở của cô dần dần ổn định lại.

“Huh, ha. Ha—”

Zachary vẫn tiếp tục truyền hơi thở của anh cho cô cho đến khi cô dần cảm thấy thoải mái hơn và lấy lại bình tĩnh.

Một lúc sau, cô hít thở một hơi thật sâu. Bấy giờ, anh mới thận trọng hỏi.

“Em đã ổn hơn chưa?”

“…”

Hai mắt vẫn nhắm, cô nhẹ nhàng gật đầu. Zachary phì cười rồi nắm lấy tay Iellie.

“Đi nào. Khoan mở mắt nhé.”

Anh nắm chặt tay cô, dắt cô đi từng bước một. Bàn tay nhỏ bé trong tay anh lạnh như băng, anh khẽ nuốt hơi thở.

“Cẩn thận kẻo ngã.”

Anh nói khi họ bước qua một cái xác. Máu đông đá trên sàn kêu sột soạt mỗi bước chân.

“Rồi, giờ em có thể mở mắt. Nhưng đừng ngoái lại nhìn.”

“…”

Nghe anh nói vận, cô thận trọng mở mắt. Đôi mắt xanh lục nhạt còn vươn lệ lấp lánh dưới ánh trăng.

…He made her cry. He was about to go berserk in a surge of anger…

...Anh đã làm cô khóc. Anh vì kích động mà đã nổi cơn thịnh nộ suýt không thể kiểm soát...

 “Zachary, cảm ơn anh đã cứu em.”

Đó là điều đầu tiên mà Iellie nói.

Đôi mắt xanh lục chỉ nhìn mỗi gương mặt của Zachary. Đương nhiên là cô không muốn nhìn ra phía sau rồi.

 

Bạn đang đọc:Chồng Em Dễ Thương Chết Mất Thôi!Chương 11
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.