Bạn đang đọc:Thánh Nữ Cũng Có Thể Trở Thành Ác NữChương 1

I - Tôi Đã Sống Lại Cùng Với….?

 

Tôi là Elise Verbena De Calix — Con gái của một vị anh hùng của đế quốc Prudence trong thời đại chiến tranh lỗi lạc này, không biết nghe từ đâu mà cả đế quốc lại nghĩ rằng tôi là người được nữ thần Bernadette chọn để trở thành vị thánh nhân sẽ cứu lấy đế quốc đang trong thời đại suy tàn này.

 

Tôi đã nghe lén được một phần rằng Đại thân vương chính là người đã tâu vua chuyện tôi chính là vị thánh nhân vĩ đại sau hơn hai nghìn năm chờ đợi, Prudence đã bước qua rất nhiều thế hệ mà đến tận thế hệ thứ mười mới xuất hiện thánh nhân.

 

Đại thân vương nói rằng khi linh mục đến chúc phúc cho tôi thì đã phát hiện ra cơ thể tôi có một năng lực thanh tẩy nghìn năm có một, cha tôi đã không tin nhưng ông hoàn toàn không thể phản bác vì vua đã thật sự tin vào lời của Đại thân vương, ông không được phép cãi lời của vua.

 

Về phần cha tôi — Cha tôi là Công tước của vùng Calix. Vì ở phía Bắc nên không khí nơi đây gần như lạnh quanh năm, nơi đây được đánh giá là nghèo túng kèm với không khí lạnh giá nên không được Hoàng đế để ý nhiều, cha tôi phải tự mình bảo vệ nơi đây.

 

Có rất nhiều lần cha tôi đã bỏ lại tôi một mình cùng những người làm ở đây để tham gia những cuộc dẹp loạn quân thù, tôi cảm thấy cô đơn nhưng tôi hiểu cho cha lắm thế nên tôi chẳng dám ý kiến gì cả.

 

Nhờ có cha mà đế quốc Prudence này được bình yên, tôi thì sống với thân phận là thánh nhân nên không phải đụng tay đến việc gì nhưng tôi vẫn lo cho cha.

 

Mẹ tôi đã qua đời vì sinh tôi ra, cái chết của bà ấy đã khiến cha tôi rất suy sụp nhưng vẫn phải cố gắng không để lộ ra bên ngoài, ông ấy sợ rằng mình sẽ bị nắm thóp. Với cả, điểm yếu của cha tôi không chỉ có cái chết của mẹ tôi, còn có tôi nữa.

 

Vì thế nên cha rất ít khi thể hiện tình yêu thương với tôi ở nơi đông người, nhưng cuối cùng ông đã xin lỗi tôi ngay sau khi rời khỏi chốn đông người ấy.

 

Cha tôi kể với tôi rằng mẹ của tôi rất xinh đẹp.

 

Tuy là thân phận thấp hèn nhưng bà ấy có một nét đẹp mộc mạc, thanh tao mà số ít quý tộc sở hữu, cha tôi nói rằng tôi rất giống mẹ khi tôi và ông ấy tâm sự trước khi tôi đi ngủ.

 

Tôi tin điều cha tôi nói là thật khi tôi xem bức tranh của mẹ mình, tôi rất giống bà ấy từ ánh mắt đến ngoại hình, gen mẹ của tôi trội thật đó, tôi chỉ sở hữu đúng đôi mắt xanh dương đậm giống cha thôi, tóc của tôi thì màu tím giống mẹ, gương mặt và nhan sắc của tôi cũng vậy.

 

Tôi sẽ hạnh phúc hơn nếu bị kịch không xảy ra với tôi và cha của mình.

 

Khi đó tôi đã lớn lên và trở thành một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu tím đậm gợn sóng, đôi mắt xanh tựa như biển cả, nét đẹp của tôi dịu dàng hơn đến mức tôi không thể tin rằng mẹ tôi không thể dịu dàng đến mức này.

 

Năm ấy tôi mười tám tuổi, tôi đã nghe tin cha tôi đã tử trận trong chiến trường kia, thịt nát xương tan, gương mặt biến dạng, bị ngựa chiến dẫm đạp không thương tiếc.

 

Tôi đã suy sụp.

 

Nhờ điều đó mà tôi đã trở nên yếu đuối hơn về mặt tinh thần, tôi đã trở nên ngây thơ và tin tưởng người khác hơn vì tôi đã không còn chỗ dựa.

 

Ở tuổi mười tám, tôi chưa từng học qua những vấn đề chính trị hay là những vấn đề lãnh đạo nào cả.

 

Tôi lúc ấy giống như một cành liễu yếu ớt. Tưởng chừng như chỉ cần có một ngọn gió khẽ lay động, cành liễu đó sẽ rời khỏi thân cây mà không thể bấu víu.

 

Khi đó có một người đã đưa tay về phía tôi, người đó là Hầu tước Lanchester. Gã ta dùng những lời ngọt ngào nhất để dụ dỗ tôi, lời nói của gã như mật rót vào tai tôi. Tôi đã tin tưởng gã mà đưa tay nắm lấy tay gã.

 

Hơn một năm sau, tôi đã trở thành thánh nữ theo lời mà gã ta đã nói. Hai mươi tuổi, tôi chính thức bước vào thần điện với danh nghĩa là thánh nhân của Prudence.

 

Sau đó đã có vài điều kỳ lạ xảy ra với tôi, tôi hằng đêm cầu nguyện nhưng sáng hôm sau tôi chỉ nhận được ánh mắt khinh miệt, những lời chỉ trích không đáng có.

 

Đến một ngày, tôi đã tìm được một chiếc hộp rất kì lạ. Chiếc hộp đó có những màu sắc rất giống tôi, nhưng màu vàng và màu tím đã chiếm hết phần lớn lấn át các màu kia rồi.

 

Tôi nghĩ rằng đó là do ai tặng tôi nên tôi đã mang về phòng mình.

 

Trên đường đi, tôi bỗng gặp được Hầu tước Lanchester.

 

“Thưa thánh nữ Elise.”

 

Gã ta đặt tay trái của mình lên ngực phải, tay phải được để đằng sau lưng của gã, gã cúi người và đưa mắt nhìn về phía tôi.

 

“Có chuyện gì vậy ngài Hầu tước Lanchester?”

 

“Nếu không phiền thì người hãy đi cùng tôi nhé?”

 

Gã ta đang cười tít mắt, nụ cười đó khiến tôi nảy sinh lòng nghi ngờ nhưng tôi đã nhanh chóng gạt bỏ đi.

 

“Không phiền, ngài Hầu tước xin hãy dẫn đường cho tôi.”

 

Gã đưa tay ra với ý nghĩa muốn tôi nắm lấy tay gã. Tôi đặt tay của mình lên tay của gã trong khi tay còn lại của tôi vẫn còn ôm chiếc hộp.

 

‘Cô ta bây giờ có sở thích sưu tập đồ cổ rồi à?’ - Gã ta liếc nhìn tôi.

 

‘Dù sao thì cô ta sắp chết rồi nên mặc kệ vậy'

 

Gã ta cầm tay tôi đi.

 

****

 

Tôi được gã ta đưa đến một nơi có rất nhiều người, họ đang hò hét những điều gì đó nhưng tôi nghĩ rằng đó là những lời không hay, ý cũng chẳng đẹp là bao.

 

Gã ta đưa tôi đến trước một cái lò, tôi siết chặt tay mình trên chiếc hộp.

 

Cánh cửa mở ra.

 

Gã ta đẩy tôi vào trong đó.

 

“Chết đi, đồ ma nữ!”

 

“Phải, mau chết đi!”

 

Ma nữ? Tôi rõ ràng là thánh nữ, tại sao họ lại gọi tôi là ma nữ? Chuyện gì đã xảy ra vậy?

 

Tôi rơi vào hố sâu của tuyệt vọng, cơ thể tôi đang rơi tự do, bên dưới tôi chính là những ngọn lửa lớn đang cháy phừng phực những ngọn lửa lớn ấy có nhiệt độ quá cao.

 

“Gì vậy? Tại sao? Tại sao lại là tôi!?”

 

Tôi gào thét và kêu cứu nhưng tiếc thay là chẳng ai có thể nghe thấy tôi, tôi sắp rơi sâu xuống những ngọn lửa ấy rồi, tôi sắp bị thiêu đốt.

 

Vừa nghĩ đến viễn cảnh đó thì tôi đã khóc hết nước mắt, nó thật sự rất đau đớn, tôi muốn sống, tôi không muốn chết!

 

“Làm ơn, tôi không muốn chết!”

 

“Chúa ơi, nữ thần Bernadette ơi, nếu hai người có thật thì hãy cho con được sống, con không muốn kết thúc cuộc đời của mình như thế này! Làm ơn, dù là gì cũng được, xin hãy cứu sống con!!”

 

Nước mắt tôi không ngừng rơi, tôi đã khẩn thiết cầu xin như vậy liệu thần linh trên cao có nghe? Tôi không muốn chết, lưng tôi sắp chạm vào những ngọn lửa rồi.

 

“Ta sẽ cho con cơ hội để làm lại từ đầu.”

 

Chiếc hộp bí ẩn mở ra, một giọng nói đang phát ra và có một ma lực màu trắng và xanh bao trùm lấy tôi, giống như vòng tay của mẹ đang âu yếm tôi vậy.

 

Cả cơ thể tôi nặng trĩu, tôi cảm thấy mệt mỏi, hàng mi của tôi đang dần nhắm lại, tôi đã ngất đi.

 

****

 

Tôi giật mình tỉnh dậy khi hai hàng lệ tuôn ướt đẫm cả khuôn mặt, tôi thở dốc, những chuyện tôi trải qua giống như một giấc mơ vậy, giấc mơ ấy thật kinh hoàng đối với tôi.

 

Tôi ôm lấy đầu của mình, tôi muốn quên đi những trải nghiệm kinh hoàng đó.

 

Lúc này tôi mới để ý, tay tôi trở nên khác quá.

 

Tôi nhắm mắt lại và lắc đầu để cố gắng bình tĩnh hơn và nhìn nhận lại sự việc.

 

Tôi nhìn xuống đôi bàn tay run rẩy của mình, nó giống hệt như đôi bàn tay của một đứa trẻ vậy.

 

“ Tiểu thư…”

 

Tôi nhìn sang hướng đang phát ra giọng nói kia, đó là một người hầu đang rưng rưng nước mắt trong khi đang bưng một chậu nước, trong chậu nước đó hình như có khăn ở trong đó nữa thì phải?

 

“ Mọi người, tiểu thư tỉnh dậy rồi!! ”

 

Khi người mặc đồ hầu gái kia rời đi để gọi mọi người đến xem tôi đã tỉnh dậy, tôi tranh thủ bước xuống giường rồi nhìn xung quanh.

 

Nơi tôi đang đứng bây giờ chỉ toàn là màu trắng, xung quanh còn có những đồ vật bằng vàng, đây rốt cuộc là nơi nào vậy?

 

Trông như gì nhỉ?….Khung cảnh nơi đây thật quen thuộc, ấy thế mà tôi chẳng nhớ nổi đây là đâu, tôi chỉ thấy rằng nó rất quen thuộc và cũng thật lạ lẫm.

 

Tôi khẽ quay đầu sang và đi lại chỗ cái gương, nhưng không may rằng tôi đã ngã xuống trước khi đi đến vì mất thăng bằng, khi ấy giống như có một đợt sóng thần đánh vào đầu tôi vậy, tôi cảm thấy rất nặng nề.

 

Tôi ngã quỵ trước gương, cố gắng hướng mắt nhìn vào gương để xem chuyện gì xảy ra với cơ thể của mình.

 

“ Hả? ”

 

Cả cơ thể của tôi đã nhỏ lại rồi, tôi chẳng thấy ngực của mình ở đâu cả.

 

Nếu là cơ thể này thì có lẽ tôi đã trở về năm mình mười tuổi rồi, căn cứ vào chậu nước có khăn ở trong đó lúc nãy thì xem ra tôi đã bị sốt, tôi phải xác nhận xem có đúng không mới được.

 

Có một vòng tay bế tôi dậy một cách nhẹ nhàng từ đằng sau khiến tôi ngạc nhiên, chẳng lẽ tôi gầy đến vậy sao? Nhưng mà người bế tôi lên là ai vậy?

 

“ Nhìn con kìa Elise, con hậu đậu quá đấy. ”

 

Tôi ngước nhìn người đó và tôi rất bất ngờ.

 

Đôi mắt màu xanh dương tối đen tựa như vực sâu nguy hiểm, mái tóc màu xanh rêu tựa như lạc giữa những cái cây um tùm bám đầy những bụi rêu phong, tôi biết người này là ai, người này là chỗ dựa mà tôi đã đánh mất trước kia.

 

Người này chính là cha của tôi — Eugene French De Calix.

 

Có rất nhiều giai thoại về cha của tôi như là chiến tranh trên đồng bằng Leo Terapass, chiến tranh dưới chân núi The Vint Dark Fall,...Và rất nhiều giai thoại khác nhưng đó chính là những giai thoại nổi tiếng nhất về cha tôi — Công tước phía Bắc vùng Calix, anh hùng tái thế của Eugene.

 

Nước mắt của tôi tự động trào ra khi nhìn thấy người cha mà tôi yêu thương vẫn còn sống, tôi không muốn mất chỗ dựa vững chắc này của tôi một lần nào nữa, tôi sợ cảm giác cô đơn. Tôi ôm lấy cha của tôi.

 

“ Cha ơi…Đừng bỏ rơi con nhé…Con sợ lắm…Con sợ cô đơn…”

 

Cha tôi bất ngờ lắm, nhưng ông ấy vẫn ôm lấy tôi vào lòng và vỗ về tôi bằng bàn tay to chất chứa bao hơi ấm, cảm giác này thật quen thuộc làm sao, thật nhẹ nhõm.

 

“ Tiếc là lúc này ta không thể nói chuyện với con được nữa, ta còn phải đi đối đáp với Đại thân vương. ”

 

Cha đi qua phía giường tôi, nhẹ nhàng đặt tôi xuống đó và hôn lên trán tôi.

 

Đại thân vương? Tức là tôi đã sống lại ở năm tôi mười tuổi, vừa hay lúc này là thời khắc phát hiện ra tôi mang một năng lực thanh tẩy hiếm có. Nếu Đại thân vương đã đến nói chuyện với cha của tôi, thế có nghĩa là cái người Đại thân vương tôi chưa biết mặt đó đã tâu vua rồi. Tôi phải điều tra về ngài ấy, đó là mục tiêu đầu tiên của tôi.

 

“ Cha ơi…Đại thân vương là người như thế nào ạ? ”

 

Cha tôi tròn mắt, điều đó cho thấy ông ấy đã ngạc nhiên thế nào khi tôi hỏi rằng Đại thân vương là người như thế nào nhưng rồi cha tôi lại vươn tay xoa đầu tôi. Ông ấy luôn cảm thông cho tôi như vậy, đây là người cha mà tôi yêu quý nhất trên đời.

 

“ Ngài ấy là Đại thân vương Cassius De Fronzo Prudence, họ hàng của Hoàng tộc Lucianus đang trị vì đế quốc Prudence của chúng ta. Con đừng nên dây vào Hoàng tộc, họ toàn những tên điên thôi. ”

 

Thì ra là người đó, hình như tôi chưa từng gặp mặt nhỉ? Tôi chẳng có ấn tượng gì với người đó hết, cũng không biết mặt mũi thế nào.

 

Nhưng cha của tôi đã ngầm cảnh báo tôi về mức độ thâm hiểm của Hoàng tộc nhờ câu nói cuối, tôi cũng không có ý định hỏi thêm, chi bằng tôi tự tìm hiểu vậy.

 

“ Con hiểu rồi, thưa cha ”

 

Cha tôi gật đầu và rời đi.

 

Tôi đã cố gắng không để ý đến ánh mắt của cha tôi, ánh mắt của ông ấy khiến tôi ớn lạnh, cứ như sắp xảy ra án mạng vậy. Thật là đáng sợ quá đi, không hổ danh là Công tước phía Bắc, lạnh lùng và khắc nghiệt giống như thời tiết phía Bắc vậy.

 

“ Elise!! ”

 

Một người phụ nữ chạy đến bên phía tôi, người này giống như tôi vậy, tôi cũng có cả bản sao ư?

 

Người phụ nữ đó ôm lấy tôi đang ngồi thẫn thờ, tôi nhận thấy nước mắt của người đó đang làm ướt đẫm vai áo của tôi.

 

“ Người…Là ai vậy? ”

 

Tôi nghĩ hoặc hỏi người đó, lúc này tôi chú ý đến chiếc hộp có màu giống hệt màu tóc với màu mắt của tôi, chiếc hộp đó…

 

“ Ta là mẹ của con, con không nhớ ta sao? Ta đã nhìn thấy con sống khổ sở đến mức nào. Khi ta còn ở dưới Hoàng Tuyền, ta đã nhìn thấy con khổ sở đến mức nào, ta xót xa cho con biết bao. ”

 

Sau đó là một tràn kể lể của người phụ nữ đó, nội dung như sau :

 

“ Bỗng nhiên..Có một chiếc hộp xuất hiện, đảo lộn vòng luân hồi và khi tỉnh dậy ta đã thấy mình ở trong một căn phòng. Sau đó ta đã tìm đến nhà của cha con…Và rồi ta nghe tin con sốt mấy ngày liền, kèm theo đó là lời giải thích từ chiếc hộp…”

 

Lời nói của mẹ tôi bị cắt ngang khi chiếc hộp lần nữa bay đến và rơi xuống đầu tôi, tôi thốt ra tiếng " ây da! " cực kỳ đau đớn, mặc cho sự đau đớn của tôi, chiếc hộp đó mở ra, một bóng người cao lớn xuất hiện, là đàn ông đó!

 

“ Được nhìn thấy hai mẹ con nhà các người đoàn tụ thật là khiến ta hạnh phúc quá đi~ ”

 

Một lời nói gợi đòn, nó khiến tôi chỉ muốn đấm cho cái người đàn ông đó một phát, nhưng mẹ tôi đã chắn trước tôi để bảo vệ tôi.

 

“ Ngươi là ai!? Có biết ngươi đã làm con gái ta đau không hả! ”

 

Tôi lúc đó chỉ biết thở dài bất lực khi tôi đặt tay lên trên trán của mình để tránh né ánh hào quang từ mẹ tôi và cái người đàn ông kia, mẹ tôi sáng chói quá đi mất, lấn át cả tôi và người đàn ông kia luôn.

 

“ Bình tĩnh nào, ta là người đã đảo lộn cả vòng luân hồi để giúp hai mẹ con nhà các ngươi đoàn tụ đó. ”

 

Gì, anh ta mà là người giúp tôi? Tôi nhớ giọng nói của chiếc hộp khi đó là giọng nói của một người phụ nữ mà?

 

“ Không thể được, ta nhớ người đã giúp ta thoát khỏi nguy hiểm và sống lại có giọng nói của phụ nữ mà! ”

 

Tôi không thể chấp nhận anh ta được, biết đâu anh ta chính là kẻ giả mạo đã giết bản thật thì sao?

 

Anh ta nở một nụ cười tươi rói như chẳng sợ điều chi. Chỉ sau một cái búng tay, anh ta đã trở thành một người phụ nữ.

 

“ Ý ngươi là người phụ nữ này ư? ”

 

Tôi và mẹ tôi được một phen bất ngờ, từ đâu ra lại có thêm một chiếc hộp màu xanh lam rớt xuống đầu tôi. Tôi nghĩ hôm nay mình mở mắt như vậy là đủ rồi.

 

“ Con gái của ta…Các ngươi hết chỗ đáp xuống hay sao!! Sao nhất định phải là đầu của con bé, lỡ con bé quên ta thì ta biết phải làm gì đây!? ”

 

Mẹ tôi gần như đang hốt hoảng, có vẻ bà ấy sợ tôi lãng quên bà ấy lắm.

 

“ Thứ lỗi ”

 

Một người đàn ông hiện ra từ chiếc hộp màu xanh lam, có vẻ người đó lịch thiệp hơn cái người ở trong cái hộp có màu giống hệt màu tóc và màu mắt tôi một chút.

 

“ Xin lỗi vì sự gây rối của Bernadette, Durga tôi sẽ chịu trách nhiệm ”

 

Bernadette…Durga…Lẽ nào hai người này chính là..?

 

“ Không lẽ hai người….”

 

“ Đúng vậy ”

 

Durga đặt tay lên ngực trái của anh ta, Bernadette thì đặt tay lên ngực phải, cả hai đang cúi người, giống như một nghi thức bình thường vậy.

 

“ Bọn ta từ trên cao đã nghe được lời thỉnh cầu của con. ”

 

Ngài chúa Durga đã trao cho tôi một ánh mắt dịu dàng khi nói điều đó với tôi.

 

“ Vừa hay mẹ của con cũng đã gửi lời thỉnh cầu đến ta giống như vậy. ”

 

Nữ thần Bernadette tiếp tục nói.

 

“ Nguyên văn là : Con — Odessa Rose xin thành tâm gửi lời cầu nguyện đến chúa Durga cùng nữ thần Bernadette. Nếu có thể xin hãy cho con sống lại một lần nữa, con muốn được sống thật trọn vẹn bên gia đình nhỏ của con. ”

 

Mẹ tôi là người đã nói câu nói ấy với nụ cười ấm áp.

 

“ Elise, vì con mang mệnh thánh nhân nên những người liên quan đến con không cần phải trả một cái giá quá đắt, dù sao ta cũng đã nhìn thấy con tôn trọng bọn ta đến mức nào. ”

 

Ngài chúa Durga đặt tay lên đầu tôi, xoa nhẹ. Không hổ danh là chúa, ngài ấy vừa đặt tay lên đầu tôi thì tôi liền cảm thấy tôi nhẹ nhõm đi, không còn chút căng thẳng nào nữa.

 

“ Elise, con đã sống cuộc đời thứ hai rồi nên hãy sống cho thật tốt, đừng bao giờ mắc sai lầm nữa. ”

 

Nữ thần Bernadette đã đặt tay lên vai tôi, một nguồn ánh sáng mang sự tín nhiệm được truyền vào người tôi qua lòng bàn tay của người.

 

Mẹ tôi thì ôm lấy tôi, đây là cái ôm đầu tiên mà tôi được nhận từ người mẹ của tôi. Tôi chưa bao giờ thấy cái ôm nào quý giá như thế này, nó khiến tôi phải rơi nước mắt.

 

“ Elise, ta sẽ không để con phải chịu khổ nữa đâu. ”

 

Mẹ tôi đã dùng năng lực thanh tẩy để gột rửa những vết thương lòng mà tôi đã phải chịu đựng từ cuộc sống đầu tiên của mình. Tôi đã cảm thấy an toàn hơn rồi.

 

Vì gia đình.

 

Vì sự tín nhiệm.

 

Vì chính bản thân.

 

Tôi sẽ báo thù.

Bạn đang đọc:Thánh Nữ Cũng Có Thể Trở Thành Ác NữChương 1
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.