Bạn đang đọc:Chàng hư hỏng và nàng câmChương 69

Ngoại truyện 3, tìm lại giọng nói (04)

 

          Dư Điềm biết nói chuyện rồi.

 

          Mặc dù nó giống như tiếng rên rỉ của một chú hổ con, giọng nói nhỏ và mỏng, nhưng đó là thật, giọng nói phát ra từ miệng của Dư Điềm.

 

          Sau khi xác nhận sự thật này, Phó Dịch Niên đờ người ra.

 

          Mãi đến lúc Dư Phương Chính đậu xe xong liền đi tìm bọn họ, anh ta đập vào vai anh một cái anh mới chịu thức tỉnh.

 

          Phó Dịch Niên lấy lại được sự tập trung nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Dư Điềm.

 

          Đôi má ửng hồng, đôi gò má trắng nõn dịu dàng, đôi mắt mày thanh tú như đóa hoa vừa chớm nở thời trung học. Nhưng hiện tại đã phai nhạt sắc xanh, dung mạo xinh đẹp đang nở rộ vào thời điểm đẹp nhất.

 

          Dư Điềm cảm thấy hơi xấu hổ khi bị Phó Dịch Niên cứ nhìn chằm chằm vào mình.

 

          Cô kéo tay áo của Phó Dịch Niên.

 

          Nhưng không ngờ cái kéo này lại khiến tâm trí của người đàn ông bị xé nát.

 

          Dư Điềm lại bị Phó Dịch Niên ôm chặt vào lòng.

 

          Phản ứng đầu tiên, vì lời nói của người đàn ông mà dừng động đậy.

 

          “Điềm Điềm, anh rất nhớ em, thật sự anh rất nhớ em…tốt quá rồi…thật đấy…”

 

          Mặc dù không thể nhìn thấy biểu cảm trên mặt của Phó Dịch Niên nhưng từ tiếng nấc nghẹn ngào của đối phương, cô có thể nghe được tâm trạng hiện tại của anh.

 

          Đôi tay sắp buông ra cũng trở nên nhẹ nhàng ôm chặt vào lưng anh.

 

          Dư Điềm giống như đang dỗ dành một đứa trẻ, sự nhẫn nại xen lẫn dịu dàng ấm ấp.

 

          “Đồ ngốc.”

 

          Tại sân bay nơi họ đến, có khá nhiều cặp đôi như Dư Điềm và Phó Dịch Niên, cũng không ai để ý lắm. Chỉ có Dư Phương Chính, người chứng kiến ​​toàn cảnh với tư cách là người thân cũng rất xúc động. Đồng thời anh không thể không nghĩ rằng: bị em gái mình cho ăn cẩu lương cảm giác thật là ... chua.

 

          Sau khi ra khỏi sân bay, Phó Dịch Niên cứ như một chú cún con chưa cai sữa, cứ dính lấy Dư Điềm giống như sợ rằng sẽ không bao giờ gặp lại nữa.

 

          Dư Phương Chính vì lo lắng nên đã kéo dài đến giờ ăn tối rồi mới rời đi dưới ánh mắt “hờn tủi” của Phó Dịch Niên.

 

          Nhưng trước khi rời đi, lúc Dư Điềm tiễn anh ra cửa, Dư Phương Chính vẫn không quên dặn dò cô. “Điềm Điềm, em phải nhớ, đàn ông đều không phải loại tốt đẹp gì. Trước khi kết hôn, đừng để những lời nguỵ biện của đàn ông lừa dối, biết chưa?”

 

          Nghe vậy, Dư Điềm chột dạ không trực tiếp trả lời mà chỉ nói nhỏ với anh trai. “Anh đừng lo, em biết chừng mực.”

 

          Dư Phương Chính nhìn thấy ánh mắt của em gái mình lấp lánh, trông cô khá lơ đễnh, anh đang đợi thêm vài câu nữa thì Phó Dịch Niên đã đi xuống sau khi đổ rác và rửa tay.

 

          “Ơ, anh vẫn chưa về à? Không phải chị dâu muốn anh tiện đường đi đón Tiếu Tiếu về nhà sao? Như này thì anh có đến kịp không?”

 

          Ngay khi những lời này nói ra, Dư Phương Chính trợn mắt nhìn anh một cách ghét bỏ.

 

          Phó Dịch Niên cảm thấy không thể hiểu nổi.

 

          Dư Phương Chính của ngày hôm nay dường như thấy bản thân mình thật không vừa mắt.

 

          Mặc dù trước đây thái độ của Dư Phương Chính đối với Phó Dịch Niên không mấy nhiệt tình, nhưng hôm nay đây là lần đầu tiên anh ta đầy ác ý như vậy. Nên ngay sau khi người đàn ông biến mất trên đường, Phó Dịch Niên đã hỏi Dư Điềm.

 

          “Dư Điềm, có phải anh trai nay không được khoẻ phải không?”

 

          Phó Dịch Niên vừa nói vừa nắm lấy tay của Dư Điềm.

 

          “Này, em không mặc áo khoác xuống đây cẩn thận bị cảm lạnh đấy.”

 

          Câu nói này khiến Dư Điềm cảm thấy ấm áp trong lòng.

 

          “Không phải anh trai không khoẻ.” Cô lắc đầu. “Chỉ là…”

 

          Giọng nói của Dư Điềm mới hồi phục không lâu, bất luận là phát âm hay là phát ra tiếng thì đều giống như đứa trẻ vậy, vẫn còn đang trong giai đoạn học hỏi và thích nghi.

 

          Vì vậy Phó Dịch Niên luôn rất nghiêm túc khi Dư Điềm nói.

 

          Tuy nhiên, khi vểnh tai nghe nhưng không nghe thấy động tĩnh gì, anh nghi ngờ quay đầu lại, nhìn thấy Dư Điềm đang vùi nửa khuôn mặt vào cổ áo, sắc mặt đỏ bừng.

 

          Đầu óc Phó Dịch Niên lóe lên, và cuối cùng anh cũng hiểu tại sao cảm xúc của Dư Phương Chính lại kích động như vậy.

 

          “Đừng, vẫn chưa, vẫn chưa ăn tối…”

 

          “Không sao, không phải vừa nãy Điềm Điềm nói ăn nhiều bánh ngọt quá, không ăn nổi cơm nữa sao?”

 

          “Nhưng, nhưng mà…Này…Phó Dịch Niên!”

 

          Dư Điềm tức giận hét lên.

 

          Cô không hề biết rằng giọng nói ngọt ngào và mềm mại không chút sát khí này rơi vào tai Phó Dịch Niên giống như một liều thuốc kích dục, kích thích toàn thân anh sưng lên bởi máu.

 

          Con thú ngủ say bấy lâu nay dần dần tỉnh dậy.

 

          Bàn tay của Dư Điềm bị Phó Dịch Niên ấn vào da thịt, cô có thể tự nhiên cảm nhận được cơ thể hung dữ và khổng lồ đó.

 

          Cơ thể đã lâu không được nếm mùi vị của ân ái dường như vẫn còn nhớ theo bản năng cảm giác đó, miệng nhỏ phun ra nước, chốc chốc tạo thành dấu vết hơi ướt trên quần lót.

 

          Dư Điềm xấu hổ xoa xoa chân.

 

          Đương nhiên, phản ứng tinh tế này không thể thoát khỏi mắt của Phó Dịch Niên.

 

          Biết có màn kịch, anh lập tức nói lại: “Điềm Điềm, xin em đấy, anh đã kiêng kỵ bốn năm rồi, nếu cứ nhịn, nó sẽ phế mất, em nhẫn tâm như vậy sao?”

 

          Người đàn ông ủ rũ đến đáng thương, mặc dù biết anh đang phóng đại, nhưng vẫn là đánh động vào tình cảm của Dư Điềm.

 

          Nhưng vừa muốn gật đầu, trong đầu lại nhớ tới lời “dạy dỗ nghiêm khắc” của anh trai.

 

          Cô đã cảm thấy việc lừa dối gia đình mình là không nên, nếu cô đồng ý với Phó Dịch Niên vì trái tim mềm yếu của cô vào lúc này…

 

Bạn đang đọc:Chàng hư hỏng và nàng câmChương 69
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.