Bạn đang đọc:Chàng hư hỏng và nàng câmChương 6

Dư Điềm đã viết lại tất cả những chuyện xảy ra ngày hôm nay vào trong nhật ký của mình.

Sau đó, đóng kín.

Giống như tất cả những chuyện tồi tệ mà cô đã từng phải đối mặt trong cuộc sống và những ý niệm xấu xa cô ghi nhớ trong đầu. Đối với Dư Điềm, chỉ cần cô ghi lại những ký ức này là có thể quên chúng đi mà không gặp bất cứ gánh nặng nào.

Nhưng cô lại không ngờ, lần này chỉ là mở đầu của một mối nhân duyên.

Nhân duyên tình yêu thuộc về Dư Điềm và Phó Dịch Niên.

“Cậu đã nghe tin gì chưa? Hôm nay Phó Dịch Niên sẽ đến trường đó.”

“Ai cơ? Phó Dịch Niên á? Phó Dịch Niên là ai?”

“Cậu có phải bị ngốc không thế?” Cô gái tóc ngắn trợn tròn mắt với cô bạn bên cạnh: “Bạn cùng lớp của chúng mình mà cũng không biết à?”

“Hả? Bạn học? Không thể nào? Người cậu đang nhắc tới là Phó Dịch Niên? Là cái người trốn học từ hôm khai giảng tới giờ vẫn chưa tới trường đó hả?”

“Không sai, chính là cậu ta.”

“Không phải chứ? Đã khai giảng hai tháng rồi, sao cậu ta lại đột nhiên muốn tới trường đi học vậy?”

“Ai mà biết được, nhưng tớ nghe nói là nhà trường...”

Dư Điềm không nghe được câu tiếp theo là gì, cũng không để ở trong lòng.

Trên thực tế, bạn học mà mọi người đang nhắc tới cũng là bạn học của cô. Nhưng Dư Điềm cô độc một mình quen rồi, cũng không để ý tới những tin tức này lắm.

“Tiểu Điềm.”

Đột nhiên, có người khoác tay lên vai Dư Điềm.

Phản ứng đầu tiên của Dư Điềm chính là tóm lấy cánh tay đó, sau đó hất ra.

“Ui...”

Cô vừa xoay người thì đúng lúc thấy Hứa Chính Duy đang làm mặt quỷ sau lưng mình. Cậu ấy là người duy nhất, cho dù Dư Điềm có đối xử lạnh nhạt thờ ơ thế nào thì cũng muốn làm bạn với cô.

Dư Điềm nhìn thấy tay đối phương quấn băng gạc.

Cô lập tức làm một dấu tay, ý là “Tớ xin lỗi.”

“Không sao không sao...” Hứa Chính Duy xua tay: “Là do tự tớ không cẩn thận thôi...”

“Ôi, Hứa Chính Duy, tay cậu làm sao thế?” Hai bạn học nữ vừa mới thảo luận về chuyện Phó Dịch Niên sắp tới trường, cô gái có mái tóc dài nhìn thấy tay Hứa Chính Duy thì lên tiếng hỏi: “Sao lại bị thương thế này?”

“À, không có việc gì đâu, hôm qua trong lúc luyện tập tớ không cẩn thận nên bị thương nhẹ một xíu.”

“Thế còn giải thi đấu liên cấp thì sao?”

“Yên tâm đi.” Hứa Chính Duy vỗ ngực: “Vết thương nhỏ thôi mà, nghỉ ngơi một ngày là ổn rồi, sẽ không ảnh hưởng gì tới thi đấu đâu.”

“Thế thì tốt rồi.” Cô gái chen vào giữa Hứa Chính Duy và Dư Điềm một cách tự nhiên: “Cậu là lực lượng chủ lực của lớp chúng ta, nếu như không thể tham gia thi đấu thì đúng là tổn thất quá lớn.”

Nói xong, cô gái còn quay sang cười hỏi Dư Điềm: “Cậu nói có đúng không, Tiểu Điềm?”

Dư Điềm chớp mắt, sau đó gật đầu một cái.

Cô biết đây cũng là bạn học của mình, nhưng lại không nhớ được tên đối phương là gì.

Thế nhưng sự xa lạ của cô cũng không ảnh hưởng đến sự thân thiện của nữ sinh này. Cô gái khoác tay lên vai Điềm Điềm, mỉm cười ngọt ngào: “Tớ biết ngay Tiểu Điềm có chung suy nghĩ với tớ mà.”

Hứa Chính Duy nghe vậy thì không tin vào tai mình, ngơ ngác hỏi lại: “Có thật không Tiểu Điềm? Cậu cũng cảm thấy tớ chơi bóng rất giỏi à?”

Đôi mắt thiếu niên sáng lấp lánh, trái tim nhảy nhót, tâm trạng cực kỳ vui vẻ và phấn khích.

Không biết tại sao, Dư Điềm nhìn Hứa Chính Duy lại liên tưởng tới người thiếu niên trong con ngõ nhỏ ngày hôm đó.

Và cả nụ hôn của hắn nữa.

Cảm giác kỳ lạ đột nhiên ập đến làm cho Dư Điềm không kịp đề phòng, không biết trời xui đất khiến thế nào mà cô lại gật đầu. Hứa Chính Duy nhìn thấy cái gật đầu chắc nịch của cô thì hai mắt sáng bừng như vô số pháo hoa nở rộ.

“Tiểu Điềm, cậu yên tâm, tớ sẽ chơi thật tốt, nhất định không làm cậu thất vọng đâu!”

Thiếu niên cười cong cả đuôi mắt, Dư Điềm nhìn thấy vậy thì hơi chột dạ.

Nhưng cô cũng không có ý định giải thích.

Coi như mỗi ngày làm một việc thiện vậy, Dư Điềm thầm nghĩ như thế.

Sau khi vào phòng học, Dư Điềm mới phát hiện, tất cả  mọi người trong lớp đều đang thảo luận về Phó Dịch Niên.

Thảo luận vô cùng sôi nổi, những nhân vật có tầm ảnh hưởng trong trường chắc cũng chỉ vậy thôi.

Có điều nhân vật chính của câu chuyện - Phó Dịch Niên lại không ở trong lớp. Dư Điềm liếc nhìn chiếc balo đen vứt ở đằng sau một chỗ trống rồi thu lại sự chú ý của  mình.

Bên cạnh cô, Hứa Chính Duy vẫn đang nói liên tục.

“Tiểu Điềm, tớ nói với cậu cái này...”

“Tiểu Điềm, cậu có muốn...”

“Tiểu Điềm, tháng sau đội bóng rổ của chúng ta sẽ chọn ngày để chơi một trận giao hữu với đội của trường học bên cạnh, hôm đó tớ là chủ lực ra sân đấy, cậu có thể tới xem chứ?”

Dư Điềm nghe thế thì dừng động tác, quay đầu nhìn cậu ấy.

Hứa Chính Duy cũng nhìn cô, đôi mắt cậu ấy mở to, cho dù cố gắng che giấu nhưng vẫn có thể nhận ra được sự căng thẳng và mong chờ.

Dư Điềm không có hứng thú với những chuyện này, hơn nữa, cuối tuần nào ba mẹ cũng sẽ tới nhà anh trai để thăm cô.

Cô đang định lắc đầu từ chối thì đột nhiên lại có một cánh tay khoác lên bả vai cô.

“Xin lỗi, cậu ấy có hẹn với tôi rồi.”

Bạn đang đọc:Chàng hư hỏng và nàng câmChương 6
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.