Bạn đang đọc:Chàng hư hỏng và nàng câmChương 30

Lúc ba người quay lại sân vận động, tiếng còi thi đấu nửa hiệp sau đúng lúc vang lên.

 

Theo tình hình thi đấu sôi nổi dần dần gay gấn, trên trận bắt đầu không ngừng có những động tác nhỏ, trong khu vực cổ vũ của hai phe cũng xuất hiện tiếng kêu gào, ngọn lửa cảm xúc mãnh liệt được nhóm lên trong không gian rộng như vậy, ngột ngạt như điều hòa cũng mất tác dụng.

 

Dư Điềm có thể cảm nhận được lòng bàn tay mình đang được Tề Úc Như nắm lấy đã đổ mồ hôi.

 

Dù cô vẫn không có hứng thú gì với trận bóng, lúc này cũng không khỏi vô thức đưa mắt đến giữa trung tâm sân, hết sức chăm chú.

 

Trận thứ ba, Nhất Trung và Ngũ Trung thay nhau dẫn trước.

 

Lúc hiệp thứ ba còn chưa đến bốn mươi giây, lợi dụng sai lầm chuyền bóng của đối phương, Hứa Chính Duy thành công bắt lấy bóng, thực hiện một pha cắt bóng đẹp mắt, lách mình liên tục qua hai cầu thủ có chiều cao khủng của Ngũ Trung, sau đó thân thể thẳng tắp nhảy lên, cổ tay linh hoạt vung lên đưa bóng vào khung xanh.

 

''Wow ----''

 

''Hứa Chính Duy! Hứa Chính Duy!''

 

Vì quả bóng này, Nhất Trung thành công kéo cách biệt điểm số lên bảy điểm, đây cũng là lần đầu tiên từ lúc bắt đầu trận đấu này cho đến giờ cách biệt điểm số trên năm điểm.

 

''Chậc, Hứa Chính Duy thật đúng là lợi hại, khó trách có nhiều người thích như vậy.''  Tề Úc Như khoa trương ánh mắt biến thành hai trái tim nhỏ: ''Cú nhảy vừa rồi ấy, cũng sắp nhảy đến trong lòng tớ rồi.''

 

Dư Điềm bị cô ấy làm cho buồn cười.

 

Hứa Chính Duy lúc nãy đúng là đẹp trai, nhưng Dư Điềm phát hiện, những người khác có đẹp trai đến mấy thì ánh mắt của cô vẫn không thể rời khỏi người Phó Dịch Niên.

 

Hiệp 4: Trận đấu nhanh chóng được tiến hành.

 

Phó Dịch Niên vừa phải nghỉ ngơi vì phạm quy vào bốn phút đầu trong trận thứ ba, giờ lại ra sân.

 

''Học trưởng kia đẹp trai quá, không biết tên gì nhỉ?''

 

''Ai cơ?''

 

''Là cái người cao cao nhìn rất giống con lai ấy.''

 

''Rất giống con lai... À, cậu nói học trưởng Phó hả, người ta vốn chính là con lai thật đó.''

 

''Đúng rồi, hóa ra là vậy, khó trách góc cạnh gương mặt đẹp trai như vậy.'' Trong giọng nói của thiếu nữ mang theo sùng bái không chút che giấu: ''Hơn nữa nhìn anh ấy chơi bóng hoàn toàn khác với những người còn lại, cảm giác rất bình tĩnh rất thong dong, như đang đóng phim vậy.''

 

''Đúng thế, học trưởng đó vốn chơi bóng rất hay, nghe chị họ tớ nói hồi năm nhất anh ấy còn đối tượng bồi dưỡng quan trọng của đội bóng rổ, khi đó trường còn có fan club của anh ấy nữa đó, tiếc là sau đó thì rời đội.''

 

''Ui, sao lại phải rời đội chứ?''

 

''Cậu hỏi tớ thì tớ hỏi ai? Sau khi chúng ta nhập học thì học trưởng đã không còn trong đội bóng rổ rồi, nhưng mà nghe nói...''

 

Hai nữ sinh khóa dưới ăn mặc trang điểm vô cùng thời trang đi qua trước mặt mấy người Dư Điềm.

 

Đối tượng bàn luận chính là Phó Dịch Niên.

 

Ánh mắt Dư Điềm mặc dù không di chuyển, nhưng toàn bộ suy nghĩ đều đặt trên cuộc trò chuyện của hai người kia, mãi đến khi họ đi xa, sau khi lấy lại tinh thần mới phát hiện Tề Úc Như đang đẩy cánh tay cô.

 

Dư Điềm nghi ngờ.

 

Tề Úc Như cười vẻ mặt mập mờ.

 

''Hì hì, người ta nói chuyện đến Phó Dịch Niên, nét mặt của cậu giống cái này nè Điềm Điềm.''

 

Tề Úc Như làm động tác hai mắt bùng lên hình trái tim.

 

Dư Điềm im lặng, vỗ cô ấy một cái.

 

Hiệp 4: Bắt đầu không bao lâu, Nhất Trung kêu tạm dừng.

 

Phó Dịch Niên đứng đó, một tay chống nạnh, một tay cầm bình nước, dáng dấp nhàn hạ, ánh mắt lại hết sức chuyên chú nghe huấn luyện viên giải thích nhanh chiến thuật.

 

Nhìn từ góc lầu hai khán đài, vừa vặn có thể trông thấy sườn mặt đầy mồ hôi của thiếu niên.

 

Lại nghĩ tới hai nữ sinh khóa dưới lúc nãy, Dư Điềm đột nhiên cảm thấy mình thật sự rất may mắn.

 

Vào Nhất Trung, quen biết cô gái hiền lành sáng sủa như Tề Úc Như, còn trời xui đất khiến gặp gỡ Phó Dịch Niên, trở thành bạn trai bạn gái của nhau, mọi thứ thoáng như mới hôm qua, nhưng hoàn toàn khác trước đây.

 

Vận mệnh đã từng mở ra một trò đùa rất lớn với Dư Điềm, nhưng cuối cùng vẫn có chút thiên vị.

 

''Trời ạ ----- Vậy mà cũng vào? Cái này cũng quá phản khoa học rồi?''

 

Tề Úc Như kêu thảm, kéo suy nghĩ bay xa của Dư Điềm về.

 

Trên máy đếm giờ, thời gian còn lại không đến bốn mươi giây.

 

Đội trưởng Trương Mậu của Ngũ Trung phối hợp khéo léo với đồng đội, ở trạng thái thân thể hoàn toàn mất đi cân bằng, thực hiện quả ném phạt nhảy lên ném trúng đích.

 

Ngũ Trung quyết định dùng tới lần tạm dừng cuối cùng.

 

''Đội trưởng, đội trưởng ---''

 

''Trương Mậu, cậu đẹp trai quá đi!''

 

''Ngũ Trung, mạnh nhất, Ngũ Trung, tất thắng, Ngũ Trung, nhất định thắng!''

 

So với mọi người ở đối diện đồng tâm hiệp lực, thậm chí còn bắt đầu múa gợn sóng, y hệt dáng vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay, bên Nhất Trung ngoại trưc im lặng thì vẫn là im lặng.

 

Trận đấu căng thẳng như vậy tiến hành đến hồi cuối, không ai muốn thua.

 

Thời gian tạm dừng nhanh chúng kết thúc.

 

Vì pha phạm lỗi vừa rồi, Trương Mậu được thêm một cơ hội ném phạt.

 

Bóng vô cùng vững vàng lọt vào vòng rổ.

 

Đến lúc này, Ngũ Trung tạm thời dẫn trước hai điểm.

 

Đến lượt Nhất Trung nhận được bóng kêu tạm dừng.

 

''Trời ạ...Thật sự căng thẳng...'' Hai tay Tề Úc Như nắm lấy nhau, lẩm bẩm nói ''Cầu xin cầu xin, nhất định phải thắng đó, tớ còn cá cược với người khác nữa.''

 

Người phát bóng là Phó Dịch Niên.

 

Ba giây cuối cùng, vào lúc gần như tất cả mọi người cho rằng bóng sẽ không phát ra mà là Nhất Trung trực tiếp đầu hàng, Hứa Chính Duy bị phòng ngự chặt chẽ đột nhiên chui ra.

 

Cậu ta nhận bóng, bật lên.

 

Ai cũng cho rằng Hứa Chính Duy định ném rổ, bao gồm cả những cầu thủ phòng ngự của Ngũ Trung, cho nên, có ba người nhảy lên theo Hứa Chính Duy.

 

Nhưng tiếp đó, chỉ lấy sắc mặt của ba người ban đầu mang tham vọng thay đổi lớn.

 

Hóa ra Hứa Chính Duy không phải muốn tự ném rổ, mà là định chuyền bóng.

 

Động tác giả này lừa tất cả mọi người.

 

Mục tiêu chuyền bóng của Hứa Chính Duy là Phó Dịch Niên chỉ bị một người phòng thủ.

 

Biểu hiện của Phó Dịch Niên xuất sắc hơn nửa hiệp, một mình ôm hết điểm cao nhất của toàn đội, nhưng từ nửa hiệp sau bắt đầu không biết là do mệt mỏi hay sao, cả người như ẩn mất, thay vào đó là Hứa Chính Duy vọt lên.

 

Cũng bởi vậy trong hiệp 4, Ngũ Trung đặt tất cả trọng điểm lên Hứa Chính Duy và một người có vóc dáng to lớn khác ở hàng trong.

 

Không ngờ...

 

Phó Dịch Niên  mạo hiểm lại thành công nhận được bóng.

 

Nhưng lúc này, ngoại trừ ném rổ ra thì đã không còn thời gian để hắn đưa ra lựa chọn nào khác.

 

Trên máy tính thời gian đã sắp đến giờ.

 

Khu cổ vũ của hai phe ban đầu hò hét ầm ĩ giờ đây im lặng trong nháy mắt, còn có không ít người nắm chặt hai tay, nhắm hai mắt lại, trong lòng thầm cầu xin.

 

Mong vào.

 

Mong không vào.

 

 Tất cả ánh mắt đều tập trung trên người Phó Dịch Niên, nhưng vẻ mặt của thiếu niên vẫn bình tĩnh, cách vị trí ném 3 điểm chưa đến một bước, hắn nhảy lên.

 

Bạn đang đọc:Chàng hư hỏng và nàng câmChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.