Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 9

“Thật đáng tiếc khi những bộ giáp trang trí trong nhà của ta đã mất đi vẻ bóng bẩy.”

 

Chủ tiệm gật đầu với câu trả lời của tôi.

 

"Đúng vậy, nhưng chỉ một hộp thôi thì không đủ để đánh bóng hết mọi thứ trong nhà đâu."

 

"Sao cơ? Không, ta chỉ cần một… ”

 

Tôi đã cố gắng từ chối, nhưng có vẻ như chủ tiệm không hề nghe thấy lời tôi nói. Ông ta nói tiếp.

 

"Xin hãy chờ ở đây. Tôi sẽ qua nhà kho để tìm thêm! ”

 

Sau khi chủ tiệm đi mất, tôi nhận ra mình đã mua một món đồ chỉ vì bốc đồng.

 

‘Mình vừa mới mua một thứ đánh bóng áo giáp vô dụng... Mình không thể chỉ trích Cha trong khi cũng đang làm điều tương tự.’

 

Tôi thở dài, nghĩ rằng mình đã tự đào hố chôn mình. Người đàn ông bên cạnh tôi đặt một đồng tiền vàng lên bàn, lấy chất đánh bóng lên và quay đi. Tôi sẽ mặc kệ anh ta nếu anh ta chỉ đặt một số tiền nhỏ. Tuy nhiên, một đồng tiền vàng là rất lớn. Số tiền này có thể nuôi sống một gia đình thường dân trong tận hai tuần.

 

"Này, tiền thối thì sao?" Tôi hét to và rõ đằng sau anh ta, nhưng anh ta không đáp lại.

 

"Tiền thối!" Tôi đi theo anh ta và hét to hơn.

 

Lẽ ra anh ta phải nghe thấy được tôi và tôi bắt đầu tự hỏi liệu anh ta có bị điếc không. Có lẽ anh ta đã nghe nhầm số tiền từ chủ tiệm. Tôi chợt thấy tội nghiệp cho anh ta.

 

"Này, anh có nghe thấy tôi nói không?" Tôi hỏi lại.

 

Ngay lúc đó, người đàn ông dừng lại. Anh ta quay lại và nhìn tôi chằm chằm.

 

"Được rồi, vậy là anh ta không bị điếc."

 

Mặc dù rất xấu hổ vì đã gây ra náo động, tôi nói, “Có lẽ là anh đã nghe nhầm lời chủ tiệm. Số tiền anh đã trả gấp mười lần giá tiền gốc.”

 

Trong khi tôi đang giải thích với người đàn ông, tôi nghe thấy Geraldine gọi tôi.

 

"Thưa tiểu thư, có chuyện gì vậy?"

 

“Ừm… người này…”

 

Tôi cố gắng giải thích tình hình, nhưng người đàn ông đã nhân cơ hội đó rời khỏi cửa hàng.

 

"Anh ta giàu có như vậy sao?"

 

Tôi cau mày bối rối khi nghe lại giọng nói của chủ tiệm.

 

“Hahaha, thưa cô! Hóa ra chúng tôi còn có mười cái nữa.”

 

“Không, tôi không cần mười…”

 

Tôi đã cố gắng nói với anh ta rằng tôi không cần nhiều như vậy, nhưng chủ tiệm vẫn không nghe tôi.

 

“Một đồng vàng cho tất cả những thứ này! Ồ, cô đã tính xong luôn rồi ạ! ”

 

Một đồng vàng. Đó là số tiền mà người đàn ông mặc áo trùm đầu đã trả trước khi rời đi.

 

Tôi đã cố gắng giải thích sự hiểu lầm với chủ tiệm, nhưng anh ta vẫn tiếp tục đưa ra giả định của riêng mình.

 

"Nhân tiện, anh chàng đó đã lấy đồ của tôi mà không trả tiền à?"

 

“Không, ông đã nhầm…”

 

“Cái thằng nhãi chết tiệt!”

 

Chủ tiệm bắt đầu chửi bới người đàn ông. Mặc dù tôi đã cố gắng xen vào, nhưng tôi không thể nói được một lời nào cho đến khi anh ta nói xong.

 

"Một đồng vàng đó là của anh ta!" Cuối cùng tôi cũng bật nói.

 

Chủ tiệm trở nên xấu hổ.

 

"Vậy sao? Lẽ ra cô nên nói với tôi sớm hơn ”.

 

‘Ông chú này thực sự đang trách mình sao? Mình đã cố gắng nói với ông ấy suốt từ nãy giờ! '

 

Trong cơn bực tức, tôi quyết định không bao giờ bước chân vào quán này nữa.

 

* * *

 

Bên cạnh một chiếc xe ngựa đang đậu ở bãi đất trống, một người phụ nữ tóc ngắn đang lo lắng đợi ai đó.

 

'Ngài ấy đâu rồi?'

 

Khi người đàn ông đến, cô thở phào nhẹ nhõm.

 

“Thưa ngài, thần đã thông báo cho Công tước Floyen về cuộc hẹn của ngài.”

 

"Tốt."

 

Dù giọng nói vẫn lạnh lùng như mọi khi, nhưng anh ta có vẻ hơi khó chịu. Người phụ nữ nhận ra điều này và hỏi, "Có chuyện gì ạ?"

 

"Này, anh có nghe thấy tôi nói không?"

 

Người đàn ông đang nghĩ về người phụ nữ trong cửa tiệm. Cô không hề sợ hãi, thậm chí khi ở cùng với một con chó hung ác đang nhe răng để cảnh báo những người xung quanh phải tránh xa. Anh đã khó chịu trong một giây, nhưng khoảnh khắc anh quay lại và bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ, mọi sự thù địch đều biến mất. Hồi tưởng lại chuyện vừa xảy ra, người thanh niên cau mày.

 

"Không có gì."

 

* * *

 

‘A, mệt quá đi.’

 

Tôi thất thểu rời khỏi quán. Trong lúc đi, tôi cố gắng nghĩ cách để hồi sức lại từ những gì đã xảy ra ngày hôm nay.

 

"Con đã đi đâu vậy, Jubelian?"

 

Vì lý do nào đó, cha tôi có vẻ không hài lòng. Tôi nhanh chóng trả lời ông ấy.

 

"Ồ, con đã mua một món đồ."

 

Cha tôi quay sang Geraldine, người đang mang những món hàng đã mua.

 

"Và đó là gì?"

 

“Đó là chất đánh bóng áo giáp”.

 

Trước câu trả lời của Geraldine, cha tôi khẽ cau mày liếc nhìn tôi. Sau đó ông ấy thở dài và nói, "Đi thôi."

 

'Tôi biết là mình đã mua một thứ vô dụng, nhưng không đời nào ông ấy có thể khiển trách tôi. Đó là nếu ông ấy vẫn còn lương tâm.’

 

Không biết đã qua bao lâu từ khi tôi bắt đầu đi theo cha. Sau khi một chướng ngại vật xuất hiện trước mắt tôi, sự bình tĩnh của tôi như muốn vỡ vụn.

 

‘Ư, cầu thang!’

 

Hôm nay tôi đã đi theo ông ấy suốt mấy tiếng đồng hồ, vậy nên chân tôi đau nhói.

‘Mình chỉ cần chịu đựng điều này thêm một chút nữa.’

 

Tôi cố gắng lơ đi nỗi đau bằng cách tưởng tượng về tương lai tươi sáng mà mình sẽ có sau khi thừa kế tài sản của cha tôi.

 

‘Đợi đã, có chuyện gì thế này?’

 

Tôi đột nhiên cảm thấy ngứa ran ở sau đầu và trước mắt lốm đốm những chấm đen. Chân tôi cũng mất dần sức lực khi tôi cố bước thêm một bước nữa.

 

‘Cứu!’

 

May mắn thay, tôi không ngã xuống vì tôi đã bám vào một thứ gì đó trước mặt.

 

‘Chà, mình đã sống sót.’

 

Ngay khi thị lực của tôi trở lại, tôi nhìn lên để xem thứ mình đang bám lấy và cứng người vì sợ hãi.

 

“Con đang làm gì vậy?”

 

Dù rất mệt nhưng tôi không thể tin nổi mình đã nắm chặt lấy cánh tay của cha.

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 9
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.