Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 59

Vừa bước vào sảnh tiệc, tôi đã phát hiện ra mùi thơm của hoa loa kèn.

‘Chà, thật là một ngôi nhà xinh đẹp.’ Biệt thự của Rose không lớn bằng của chúng tôi, nhưng nội thất cổ với những bức tường bằng gỗ gụ, đồ trang trí bằng hoa huệ và các loại vải màu kem khiến nơi này trông thanh lịch và rộng rãi.

‘Mình có thể sống ở một nơi nào đó như thế này khi mình trở nên độc lập.’ Ngôi nhà hiện tại của tôi được làm hoàn toàn bằng đá cẩm thạch trắng, vì vậy những người hầu phải làm nhiều việc hơn bình thường để lau chùi nó mỗi ngày. Ngoài việc quét và lau sàn nhà, tường, họ còn phải đánh bóng chúng. Vì lý do này, tôi luôn cảm thấy tồi tệ khi trở về nhà sau một ngày ở ngoài trời vào một ngày mưa.

"Mình sẽ trang trí nội thất bằng gỗ khi mình sống một mình! Sẽ rất tuyệt nếu có một chiếc ghế bập bênh trong thư viện." Tôi đang lên kế hoạch cho tương lai của mình thì cha tôi bất ngờ thả tay tôi ra và choàng tay qua vai tôi.

"Đừng lo lắng. Chỉ cần vui vẻ."

"Hả? Mình đã mơ về tương lai tươi sáng của mình mà không có bất kỳ lo lắng nào."

Tôi đã chết lặng trước lời nói của anh ấy khi anh ấy bỏ tay ra và thì thầm: “Đừng quên con là con gái của ai.”

Tôi lo lắng nuốt nước bọt và nở một nụ cười. Không hiểu sao tay tôi bắt đầu ướt đẫm mồ hôi. ‘Ông ấy có thể sẽ giết mình nếu mình phạm sai lầm hôm nay.’ Ngay cả khi cha tôi không cảnh báo tôi, tôi vẫn có ý định hành xử đúng cách và tham dự bữa tiệc này một cách kín đáo.

"Xin kính chào người hùng của vương quốc chúng ta và con gái của ngài ấy."

 

Gia đình Arlo đứng dậy từ chỗ ngồi và bước tới chào chúng tôi, theo thông lệ, chủ nhà và gia đình ông ấy phải chào đón những vị khách có địa vị cao hơn. Tôi quan sát thấy cô gái có vẻ chừng trạc tuổi tôi, đang đứng cuối cùng. Ngay khi ánh mắt chúng tôi chạm nhau, cô ấy đã nở nụ cười tươi như hoa nở.

‘Rose. Bây giờ khi nhìn kỹ cô ấy, cô ấy có vẻ là một phụ nữ rất đáng yêu.’ Tôi chỉ có thể nhớ lại ngoại hình của Mikhail trong ký ức của Jubelian trong quá khứ, vì vậy những người khác chỉ là hình hài vô dạng.

‘Có vẻ như mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ quý giá...’ Mọi người thường bỏ qua những ngôi sao trên bầu trời đêm vì họ bị phân tâm bởi tất cả các loại ánh sáng nhân tạo và bảng hiệu đèn neon. Tiền kiếp của tôi cũng như vậy. Nhưng bây giờ, tôi chỉ đơn giản muốn sống hạnh phúc và tận hưởng những gì tôi đã bỏ lỡ, thay vì ám ảnh về Mikhail, chính ánh sáng đã khiến tôi mất tập trung.

“Để làm được điều đó, hôm nay mình phải dè dặt và về nhà mà không phạm bất cứ sai lầm nào.” Khi tôi lặp lại điều này trong đầu, các thành viên của gia đình Arlo cúi đầu.

“Thật vinh dự khi được Quý Công tước và Công nương tham dự bữa tiệc sinh nhật của con gái tôi.” Bá tước Arlo nói.

Sau hoàng tộc, công tước là cấp bậc cao nhất trong hệ thống phân cấp, vì vậy chúng tôi không cần hồi đáp với hình thức tương tự. Cha tôi mở miệng sau khi im lặng cúi đầu.

"Chúc mừng sinh nhật, con gái đáng kính của Bá tước Arlo."

"Cám ơn Quý Công tước."

Việc Rose nhận được lời chúc mừng từ cha tôi làm nổi bật sự thật rằng cô ấy là nhân vật chính của bữa tiệc. Cô ấy đến gần tôi trong khi tôi vẫn quan sát cô ấy, rồi nắm lấy tay tôi.

“Cảm ơn vì đã đến hôm nay, Công nương Floyen.”

 

Mặc dù đây là lần đầu tiên tôi gặp trực tiếp cô ấy nhưng cô ấy rất thân thiện với tôi, có lẽ vì tất cả những bức thư chúng tôi viết cho nhau mà tôi cũng cảm thấy rất thân thiết với cô ấy.

“Chúc mừng sinh nhật, Rose,” tôi chào. Sau đó, tôi quay lại nhìn Merilyn, người đang cầm món quà dành cho cô ấy. Những người phụ nữ quý tộc thường trao đổi nước hoa đắt tiền, sách thơ, lá trà và tách trà làm quà. Những gì tôi chuẩn bị không hào nhoáng cũng không kém chất lượng, nhưng có lẽ đủ để cô ấy không cảm thấy khó chịu. Khi tôi ra hiệu cho Merilyn, cô ấy đã trao món quà.

"Đây là…"

Tôi mỉm cười với Rose, người đang nhìn vào chiếc hộp với đôi mắt hơi run run. “Ta đã chân thành chuẩn bị món quà nhỏ này cho cô, người bạn thân yêu của ta.”

Rose phá lên cười rạng rỡ, đôi mắt cô ấy ánh lên sự mong đợi “À, cảm ơn cô rất nhiều!”

Mặc dù nụ cười của cô ấy toát lên một sức sống của thiếu nữ, nhưng nữ bá tước lại cau mày trước phản ứng của con gái mình, điều mà một số người sẽ không để ý. ‘Hừm… Không hổ là người phụ nữ được đồn là nghiêm khắc.’ Mặc dù vậy, phản ứng không hài lòng của bà cũng có phần hợp lý, vì con gái bà đang tỏ ra thân thiện với một phụ nữ bị đồn là thô lỗ.

"Cô có thể đưa món quà cho tôi," một người hầu nói.

Khi người hầu nhận món quà từ Merilyn, tôi nhận thấy Rose đang tò mò nhìn vào chiếc hộp. Mặc dù kiểm tra quà tặng sau khi bữa tiệc kết thúc là một cách cư xử đúng, nhưng có thể ngoại lệ nếu khách cho phép mở chúng. ‘Cũng chẳng có gì hoành tráng, nên chắc sẽ không sao’, tôi nghĩ. Tôi mỉm cười với Rose, cô ấy tiếp tục nhìn chằm chằm vào hộp quà với ánh mắt đầy mong đợi.

“Cô có thể mở nó ra nếu thấy tò mò,” tôi khuyến khích.

Rose đã không ngần ngại trước sự chấp thuận của tôi. “Cảm ơn nhé,” cô ấy nói.

Cô nhận món quà với đôi mắt long lanh, sau đó tháo dải ruy băng và mở hộp để lộ thứ bên trong. Vật thể màu đen to gần bằng nắm tay nhưng lại có hình dạng như một hình trụ phẳng. Bề mặt có độ bóng mịn và điểm xuyết một bông hồng đỏ được chế tác tinh xảo ở phía trên, tạo cho nó một vẻ ngoài xinh đẹp.

 

‘Dù vậy thì nó cũng có mục đích lớn lao nào.’ Rose nhanh chóng mở nắp và mở to mắt. Bất kỳ cô gái trẻ nào đã trang điểm đều có thể nhận ra loại bông phấn nhung mịn, có phần mỏng hơn những loại bông được sử dụng ở đây. Thiết kế của nó cũng được cải tiến để trông giống như phấn nén cầm tay với một chiếc gương đính kèm thường được sử dụng trong tiền kiếp của tôi.

“Chà, mình không nghĩ cô ấy sẽ thích món quà này lắm vì nó chỉ là phiên bản sửa đổi dựa trên một thứ đã tồn tại…” Rose đã tự lẩm bẩm một mình, cùng lúc đó, cô ấy hơi cau mày. "Có lẽ cô ấy thấy thất vọng. Có vẻ như cô ấy không cần món quà của mình vì những người giúp việc của cô ấy đã mang tất cả đồ trang điểm cho cô ấy."

Tôi hơi ngạc nhiên vì tôi không nghĩ phản ứng của cô ấy lại tệ đến mức này, nhưng sự thất vọng của cô ấy là chính đáng khi tôi nghĩ lại. Cô ấy đã dành rất nhiều thời gian để viết thư cho tôi, nhưng tôi đã tặng cô ấy một món quà thông thường như vậy. ‘Mình chỉ biết ơn vì cô ấy đã viết cho mình tất cả những bức thư đó cho đến tận bây giờ.’ Tôi đã cố gắng không để tầm về tình huống này, nhưng tôi không thể không cảm thấy buồn vì cô ấy đã quá tốt với một người ngoài cuộc như tôi.

“Ta nên đi ngay bây giờ…”

Tôi chuẩn bị rời đi thì giọng nói của Rose đã níu kéo tôi lại. “Vui lòng đợi một chút, Công nương Floyen.”

Tôi chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp tới, tự hỏi liệu cô ấy có định chỉ trích tôi không, nhưng những lời tiếp theo của cô ấy quá bất ngờ khiến tôi nghi ngờ mình đã nghe lầm.

“Cô đã tặng cho tôi một món quà sáng tạo như vậy! Tôi rất cảm động.” 

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 59
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.