Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 40

Max quay lại với vẻ mặt cứng đờ ‘Sao cô ta chưa quay lại nữa?’ Anh nhìn chằm chằm vào cánh cửa mà cô đã đóng chặt sau lưng, nhưng anh không thể cảm nhận được sự hiện diện của cô cho dù anh có cố gắng thế nào đi nữa.

“Thưa điện hạ?” Người đàn ông khó hiểu hỏi.

Max vặn vẹo biểu cảm của mình. ‘Tại sao mình lại…’ Mỗi lần anh quyết định rời đi, cơ thể anh lại không chịu lắng nghe. Trong đầu anh toàn là những suy nghĩ về người phụ nữa đó, người có thể sẽ tìm kiếm anh nếu anh biến mất mà không nói một lời.

"Chờ ta bên ngoài. Một chút nữa thôi."

Người đàn ông nhận thấy hoàng tử sở hữu một biểu hiện lạ lẫm và một ánh mắt ngập ngừng, nhưng anh ta chỉ im lặng tuân theo mệnh lệnh của mình và rời khỏi phòng. Max thở ra sau khi không còn cảm thấy sự hiện diện của cấp dưới trong phòng nữa. ‘Mình không thể tin được là mình đang làm một điều như thế này...’

Anh đến bàn của người phụ nữ, rút ​​ra một tờ giấy và bắt đầu chăm chỉ viết.

‘Như vậy là đủ rồi.’ Khuôn mặt căng cứng của anh giãn ra.

* * *

Mọi thứ yên lặng một cách kỳ lạ khi tôi trở về phòng của mình.

 

‘Có vẻ như anh ta đang ẩn nấp rất tốt. Mình tự hào về anh ta’, tôi tự nghĩ như vậy khi đi về phía tủ quần áo của mình. ‘Hy vọng là anh ta không khó chịu vì mình đã đi quá lâu.’

Tôi mở cánh cửa tủ quần áo. “Hử?” Thay vì một người đàn ông cau có ngồi co ro giữa những chiếc áo dài, tôi chỉ nhìn thấy quần áo của mình.

‘Anh ta trốn ở nơi khác à?’ Tôi lục tìm trong các tủ quần áo khác của mình, nhưng không thấy anh ta đâu.

‘Ang ta đã đi đâu? Hiện giờ mình đang có rất nhiều thứ trong đầu…’ Tôi định đặt lá thư của cha tôi trên bàn làm việc trước khi tìm kiếm ông ấy ở nơi khác thì tôi thấy một mảnh giấy với những dòng chữ nguệch ngoạc.

‘Cái gì thế này?’ Tôi kiểm tra lá thư với một linh cảm kỳ lạ và cau mày. ‘Chữ viết tay thật kinh khủng. Ngay cả một con mèo cũng có thể viết đẹp hơn thế này’.

Tôi tập trung vào nội dung của bức thư và đọc những gì nó viết:: Đừng tìm tôi. Tôi sẽ quay lại khi đến lúc.

‘Mình chưa từng nói với anh ta là anh ta có thể đến lần nữa.’ Tôi bất giác thở dài và nằm dài trên chiếc ghế dài mà anh ta vẫn thường chiếm giữ.

‘Cuối cùng thì mình cũng đã về được chỗ rồi.’ Tôi thả lỏng người trên chiếc ghế dài êm ái còn vương hơi ấm từ thân nhiệt của anh ta. Cảm giác như thể tôi đã quay trở lại với những ngày yên tĩnh và thanh bình.

‘Anh ta nói anh ta sẽ trở lại, nhưng là khi nào?’ Tôi ngẫm nghĩ về những gì anh ta viết nhưng nhanh chóng đưa ra lời giải thích ‘Chắc anh ta định quay lại gặp cha nên không liên quan gì đến mình cả.’

Tôi cau mày khi đầu tôi bắt đầu đau nhức. ‘A, mình thực sự mệt mỏi.’ Tôi đã kiệt sức vì lo lắng về việc làm thế nào để tránh tai họa mang tên thái tử, người bạn đời tương lai của tôi.

 

‘Mình phải làm sao bây giờ?’ Mặc dù rất lo lắng, nhưng sự mệt mỏi đè nặng lên cơ thể vẫn không dứt, tôi nhắm mắt lại.

* * *

Khi Max rời khỏi dinh thự của công tước, cơ thể anh căng thẳng và các giác quan của anh trở nên nhạy bén.

‘Mình đã trở lại như trước đây rồi.’ Anh ta ấp úng ‘Người phụ nữ đó. Không biết cô ta có đọc lá thư của mình không.’

Max bất giác nhìn lại dinh thự của công tước. Khi nhìn thấy tòa nhà bằng đá cẩm thạch, anh nhận ra mình đang làm gì và nhăn mặt lại.

‘Một lá thư…’ Thật không giống anh khi để lại một điều như vậy. ‘Tại sao mình lại làm như vậy?’

Khi còn nhỏ, Max đã biết rằng sự bất cẩn sẽ trực tiếp dẫn đến cái chết nên anh luôn cảnh giác cao độ. Nhưng kỳ lạ thay, những ngày ở trong phòng của người phụ nữ đó, anh lại không hề duy trì sự cảnh giác như vậy. Anh thậm chí đã thả lỏng nhiều lần mà không hề nhận ra điều đó.

‘Nếu cấp dưới không đến, mình có thể đã tiếp tục ở đó.’ Max không thể hiểu được sự thay đổi này trong lòng mình; cứ như thể anh đã bị bỏ bùa. Anh tự hỏi liệu người phụ nữ đó có bí thuật nào để khiến anh cảm thấy như thế này không, nhưng lại không suy nghĩ nhiều về điều này.

‘Đầu tiên, mình cần quay lại và làm gì đó.’ Max nhanh chóng tăng tốc và tiến về đích.

Màn 4. Ai sẽ là đối tác của tôi?

‘Hừm… sao trời sáng thế nhỉ?’ Tôi liếc nhìn đồng hồ trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê và giật mình khi nhìn thấy giờ. Dù chỉ định ngủ một giấc ngắn nhưng tôi đã chìm vào giấc ngủ sâu!

 

Tôi lo lắng cho đệ tử của cha tôi, người phụ thuộc vào tôi để kiếm miếng ăn. ‘Chắc anh ta đói rồi, vậy tại sao anh ta không đánh thức mình ...?’

‘Ồ.’ Tôi nhận ra rằng những thói quen là rất khó bỏ, giống như tôi đang tìm kiếm một người đã rời đi vào ngày hôm qua.

‘Vì anh ta ra đi quá đột ngột nên có lẽ anh ta đã tìm được một nơi khác để ở…’ Tôi đã chuẩn bị trước một số nhu cầu đi lại cho anh ta, nhưng tôi không ngờ anh ta lại ra đi đột ngột như vậy.

‘Ít ra thì anh ta cũng nên nói lời tạm biệt.’ Tôi nhanh chóng thay thế cái nhíu mày của mình bằng một nụ cười ‘Mình không nên buồn. Anh ta chỉ là một người xa lạ.’ Mặc dù tôi đã cố gắng tự an ủi mình, nhưng trong lòng tôi vẫn không tránh khỏi có chút trống trải.

Tôi gần như không thể tươi tỉnh lại với một tiếng thở dài. ‘Đầu tiên, mình cần phải giải quyết vấn đề sắp xảy đến.’ Tôi đã không ngủ được nhiều vào đêm qua vì mãi suy nghĩ về giải pháp cho cuộc hôn nhân tương lai của mình. Và kết quả là trắng tay. 

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 40
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.