Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 34

“Ngài có định giữ ngài ấy trong cung điện lâu hơn không, thưa Bệ hạ?” Tể tướng hỏi.’

 

Hoàng đế nhướng mày “Không phải là hiển nhiên à? Không có ai giỏi hơn hắn ta cho việc này.” Giọng nói dữ tợn của ông bộc lộ sự oán giận tiềm ẩn đối với Công tước Floyen.

 

Tể tướng thở dài “Tất nhiên rồi, thưa Bệ hạ. Sự hiện diện của công tước sẽ bức bọn lưu manh này phải sợ hãi và khiến công sức của chúng đổ phí, nhưng…” “Ngài đang quá xem thường danh tiếng anh hùng dân tộc của anh ta,” ông ta thầm nghĩ. "Nếu người tiếp tục giữ ngài ấy trong cung điện, sự phẫn nộ của người dân sẽ chỉ tăng lên. Thần tin rằng điều điều thiết yếu nhất là lập một kế hoạch để xác định kẻ chủ mưu đằng sau các vụ ám sát, hơn là ra lệnh cho công tước ở lại ạ."

 

Hoàng đế trừng mắt nhìn tể tướng, bất mãn trước lời khuyên không được hoan nghênh của ông ta. "Ta sẽ đưa ra quyết định đúng đắn. Ngươi không cần phải lo lắng như vậy", ông ta cứng đầu nói.

 

“Nhưng…” Tể tướng cố gắng lập lại quan điểm của mình, nhưng hoàng đế đã cắt lời ông ta.

 

"Ngươ có thể lui rồi, Công tước Elios."

 

Tể tướng thở dài. "Công tước Floyen trước đây đã có tiếng tăm lẫy lừng, và giờ đây uy danh còn hơn cả thế, muốn khống chế được hắn thì nhất định phải đưa Thái tử điện hạ trở về kinh thành. Xin người hãy suy xét thật sáng suốt.” Nói xong những lời này, ông ta cúi đầu rời đi.

 

“Sao hắn lại dám khuyên nhủ ta trong khi chẳng biết gì như vậy…” Mặt hoàng đế nhăn lại khi nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên ngón giữa của mình. Đó là con mắt của Kirke, biểu tượng cho uy quyền hoàng gia tối cao được tạo ra bởi một vị pháp sư, người đã trở thành vị hoàng đế đầu tiên. Một nụ cười dần xuất hiện trên khuôn mặt ông.

 

'Chỉ cần ta có thứ này, thì hắn sẽ không thể làm trái lời ta được.'

 

* * *

 

Ở một đâu đó gần Trung tâm Cung điện, Regis đang nhắm mắt ngồi trên một cành cây. Ông ấy không nhúc nhích ngay cả khi một con chim nhỏ mệt mỏi đậu trên vai ông. Nó nhảy lên nhảy xuống vài lần trước khi ngả đầu trên vai ông ấy và chìm vào giấc ngủ. Bầu không khí yên bình đến mức cứ như thể Regis đang nghỉ ngơi hơn là canh giữ cung điện.

 

“Có ai đó đang ở gần.” Ông mở mắt khi gió thổi xào xạc qua mái tóc của ông và quan sát người đang đến gần Trung tâm Cung điện. Khi nhìn thấy người đó là ai, ông thả lỏng người và ngáp dài. “Ra là Roy à. Chà, mình nên xuống đó. '

 

“Đi đi,” Regis ra lệnh cho con chim đang đậu trên vai ông. Khi nó thức dậy, con chim kêu và quấn lấy ông ấy để kháng cự. “Con gái ta không thích động vật nhỏ,” ông nói chắc nịch. Nó nhìn Regis với đôi mắt đầy hằn học trước khi dang rộng đôi cánh và bay đi.

 

Khi công tước đáp xuống từ trên cây, Roy kinh ngạc quay lại. "T-thì ra là ngài đã ở đây."

 

"Có chuyện gì?"

 

"Ồ, thần vừa nhận được một số tin báo từ dinh thự—"

 

"Tiếp đi."

 

Roy thở dài khi chủ nhân của anh ta nóng nảy cắt lời anh ta trước khi anh ta nói xong. "Vâng. Là về Tiểu thư Floyen—"

 

"Cái gì? Có chuyện gì đã xảy ra với Jubelian?" Mặc dù chủ nhân của anh vốn vô cùng kiệm lời nhưng ông lại tiếp tục cắt lời Roy.

 

“Không, có vẻ như cô ấy đang…  thấy bất an vì sự vắng mặt ngài…”

 

Đôi mắt xanh của Regis sáng lên khi nghe tin đó. “Jubell đang tìm mình ư?” Khóe môi ông khẽ nhếch lên.

 

“Ngài ấy đang cười ư...?” Roy ngạc nhiên một lúc, nhưng anh vẫn tiếp tục báo tin từ dinh thự. “Tiểu thư Floyen cũng có hơi không khỏe vì cô ấy đã không rời khỏi phòng của mình kể từ khi ngài rời khỏi dinh thự." Ngay khi anh ta vừa nói xong, nụ cười trên khuôn mặt của công tước vụt tắt.

 

“Vậy à. Đã đến lúc kết thúc màn kịch này.” Ông nhìn chằm chằm vào cửa sổ dẫn đến văn phòng của hoàng đế.

 

* * *

 

Tôi liếc nhìn chiếc ghế dài ba chỗ đã trở thành giường của đệ tử của cha tôi.

 

“Anh ấy đã thực sự tự nhiên như ở nhà.’ tôi thầm lưu ý. Đã 4 ngày trôi qua kể từ khi tôi để anh ta ở lại. Rất may, căn phòng lớn của tôi có phòng tắm thông nhau, nên cũng không quá bất tiện. Tôi chỉ phải cẩn thận khi những người giúp việc thỉnh thoảng lại đến dọn phòng của tôi hoặc xem tôi có ổn không. Mặc dù vậy, việc sống thử bí mật vẫn không hề được tiến triển suôn sẻ.

 

“Chắc anh ta không biết rằng chiếc ghế dài mà anh ta đang nằm vô cùng thoải mái ban đầu vốn là nơi nghỉ ngơi của tôi đâu nhỉ,” tôi thầm than phiền. Sự hiện diện của anh ta không chỉ làm thu hẹp không gian cá nhân của tôi mà còn khiến cả hai khó phân ranh giới.

 

“Sao vậy?” Người đàn ông hỏi với ánh mắt mong đợi. Chắc hẳn anh ta đã nhận thấy rằng tôi đang lặng lẽ thở dài một mình, nên đang tìm hiểu nguyên nhân khiến tôi bất mãn.

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 34
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.