Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 30

Chương 30: Từ Chối

 

“Cô đang nói vớ vẩn gì vậy?” Người đàn ông một lần nữa đáp lại một cách ác ý, mặc dù tôi đã cố gắng đề cập thật thận trọng.

 

‘Điều gì đã khiến anh ta hành động thô lỗ như vậy?’ Tôi trầm ngâm trong nỗi bực bội của mình một lúc, nhưng tôi sớm đã suy đoán ra nguyên nhân khiến anh ta không vui. ‘Nếu anh ấy bị đuổi ra ngoài vào hôm qua, thì có lẽ anh ấy đã bỏ bữa tối và không có gì để ăn kể từ đó.’

 

Tôi đột nhiên thấy đồng cảm với anh ta hơn chút. ‘Đúng là mọi người dễ cáu kỉnh hơn khi họ đói và không có nơi để đi.’ Tôi không thể không thấy thương cho anh ta.

 

“Lát nữa chúng ta hãy cùng ăn bữa nửa buổi nhé,” tôi nhẹ nhàng nói.

 

Người đàn ông nhìn tôi chằm chằm với vẻ mặt cứng đờ. "Sao cơ?"

 

Đúng lúc đó, có người gõ cửa.

 

“Đầu bếp của chúng tôi rất giỏi, hãy mong đợi những món ăn ngon nhé,” tôi nói khi đóng cửa tủ lại.

 

* * *

 

‘Ăn cùng nhau u?’ Khi anh lặng lẽ ngồi vào tủ, Max lặp đi lặp lại lời nói của người phụ nữ trong đầu mình với một biểu hiện kỳ ​​lạ. ‘Chờ đã, sao mình lại nghe lời cô ấy chứ?’

 

Anh ta đột nhiên bị bao phủ bởi những nghi ngờ và rồi chìm trong nỗi tức giận sau khi tỉnh lại. ‘Mình nên phá cửa và rời đi mới đúng.’

 

Ngay lúc đó, anh cảm nhận được có ai đó đang đến gần. Dựa trên nhịp chân của người đó, thì đây chính là người giúp việc đã ghé qua trước đó. Thành thật mà nói, Max đã phát cáu; anh chỉ muốn phá cửa tủ và phá tung kế hoạch của người phụ nữ kia. Nhưng khi nhớ lại biểu hiện của cô khi đề nghị đi ăn cùng nhau, anh đã bình tĩnh lại.

 

‘Mình sẽ đợi thêm một lúc nữa.’ Đây là lần đầu tiên Max quyết định kiên nhẫn đợi một người khác.

 

“Em đã mang theo một ít thuốc và bánh mì đến, Tiểu thư Floyen.”

 

"Cảm ơn, Merilyn. Chờ một chút nhé."

 

"Vâng thưa tiểu thư."

 

"Em có thể qua đây bôi thuốc vào lưng và cổ cho ta được không?"

 

Max đã mong sớm thoát ra khỏi tủ quần áo ngột ngạt này, nhưng người phụ nữ vẫn đang tận hưởng khoảng thời gian của mình. Khi sự kiên nhẫn của anh nhanh chóng cạn kiệt, anh nghiến răng tức giận. ‘Cô ta nói chỉ mất một giây thôi mà. Cô ta đang làm gì cá quáii gì vậy? '

 

Max siết chặt tay, sẵn sàng phá tung cánh cửa tủ quần áo thì anh nhớ lại những gì người phụ nữ đã nói một lần nữa. “Hãy ăn bữa sáng muộn cùng nhau." Thật kỳ lạ, sự nóng nảy của anh cứ dịu xuống mỗi lần khuôn mặt đang cười của cô ấy xuất hiện trong tâm trí.

 

‘Tại sao mình lại…’ Giờ nghĩ lại, nhiều điều thật lạ lùng. Anh không hề nghĩ đến việc rời đi cho đến khi được người phụ nữ hỏi và thấy trái tim mình thổn thức khi cô ấy ngỏ ý muốn dùng bữa cùng nhau. Giờ đây, anh thấy mình không thể làm trái ý muốn của cô. Max nhíu mày và tự hỏi tại sao mình lại hành động như thế này. Suy nghĩ của anh đột nhiên bị gián đoạn bởi một tiếng hét phát ra từ chính người phụ nữ đã làm phiền anh suốt thời gian qua.

 

"Á!"

 

Mặc dù không thể nhìn thấy cô ấy, anh vẫn trở nên cảnh giác. ‘Có phục kích u? Chuyện gì đã xảy ra?’ Tất cả các loại viễn cảnh hiện lên trong đầu anh. Đáng lẽ chỉ có hai người là ở trong phòng, nhưng có thể một sát thủ lão luyện cũng đang ẩn náu ở đâu đó.

 

‘Người phụ nữ thậm chí đã ngủ mà không thèm khóa cửa sổ...’ Theo quan điểm của Max, Jubelian không hề có khả năng tự vệ. Sẽ không có gì lạ nếu cô ấy bị tấn công ngay bây giờ.

 

‘Mình phải xem xem chuyện gì đang xảy ra.’ Anh với tay để đẩy cửa tủ quần áo, nhưng rồi lại dừng lại. ‘Tại sao mình phải quan tâm cơ chứ?’

 

Anh cau mày với bản thân trong giây lát nhưng lại quay ngoắt lại khi nghe thấy một tiếng rên rỉ khác vọn đến từ bên ngoài. '… Mình chỉ giúp cô ta để thuận tiện sử dụng cô ta trong tương lai. Chỉ vậy thôi.' Max hợp lý hóa hành vi khó hiểu của mình và với tay ra lần nữa. Anh ta cứng người khi nghe thấy người phụ nữ kêu lên lần thứ ba.

 

“Ở dưới hơn chút nữa, Merilyn.”

 

"Ngay đây ạ, Tiểu thư Floyen?"

 

"Đúng rồi."

 

Sau khi nghe cuộc trò chuyện của họ, Max cuối cùng cũng hiểu ra tình hình và nhăn mặt. ‘Mình đang làm cái quái gì thế này?Thật không thể tin được là mình lại bị một người phụ nữ như vậy lay động...’ Anh cảm thấy vô cùng xấu hổ, và rồi nghe thấy giọng nói của cô hầu gái qua cánh cửa mỏng.

 

“Em nghĩ tốt hơn hết là nhận thuốc giảm đau từ bác sĩ Allen, thưa tiểu thư.”

 

"Không cần đâu. Bôi tạm ít thuốc là sẽ đỡ thôi."

 

Max cau mày. ‘Cô ta rất giỏi diễn xuất, dù thậm chí là không bị thương ở đâu.’

 

Biểu cảm của anh ấy đanh lại khi Merilyn lại nói. "Lưng của người sẽ đau lắm. Dưới bả vai của người còn có một vài vết bầm tím đấy ạ."

 

"Vết bầm tím? Như thế nào..." Khi anh còn đang cân nhắc về điều này, anh nghe thấy người phụ nữ thản nhiên nói.

 

“Ồ, ta cứ nghĩ là không sao đâu vì mình ngã trên thảm mà… Không ngờ là còn có vết bầm tím đó.”

 

Chỉ vào lúc này Max mới nhớ ra là đã xô cô ấy xuống đất sáng nay. ‘Chết tiệt’ Việc kẻ yếu bị đào thải trước tiên vốn là lẽ tự nhiên, vì vậy anh thường không quan tâm đến việc người khác có bị thương hay không. Nhưng khi biết được người phụ nữ đó vì mình mà bị thương, anh cảm thấy dạ dày có chút nôn nao.


 

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.