Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 25

Với suy nghĩ này, tôi đã cân nhắc xem ai có thể đã gửi anh ta đến đây, nhưng có quá nhiều người để lựa chọn. Dù gì thì tôi cũng là nhân vật phản diện của cuốn tiểu thuyết này.

 

'Tại sao lại cư xử như vậy, tôi của xưa kia ơi?' Tôi thầm mắng bản thân trước khi nhận ra điều gì đó. Trong tiểu thuyết, có một quy tắc bất thành văn là nhân vật chính, nhân vật phụ và nhân vật phản diện sẽ không bao giờ chết ở đầu câu chuyện. Nói cách khác, cuộc sống của tôi với tư cách là nhân vật phản diện chính sẽ không bị đe dọa trước khi tiệc mừng tuổi của công chúa đến.

 

‘Có rất nhiều chương trong cuốn tiểu thuyết mà mình xuất hiện… Có lẽ đây là điều đáng lẽ sẽ xảy đến với mình. Không có gì phải sợ hãi cả.’ Tôi trấn tĩnh những suy nghĩ lo lắng của mình và nhìn chằm chằm vào cái bóng đáng ngờ đang khuất sau mình.

 

‘Mình có cảm giác như đã nhìn thấy anh ta ở đâu đó. Anh ta là ai vậy nhỉ?’ Vì anh ta đột nhập vào nhà tôi vào ban đêm, anh ta có thể là một sát thủ hoặc một kẻ trộm. Mặc dù tôi vẫn không chắc chắn về điều này, tôi biết chắc rằng anh ta không tốt lành gì. Nếu anh ta là một người bình thường, anh ta sẽ không nhắm đến dinh thự của Công tước Floyen, kiếm sĩ giỏi nhất trong vương quốc.

 

"Tôi không biết anh là ai, nhưng tôi nghĩ là anh đã đặt chân vào nhầm nhà. Đây là dinh thự của Công tước Floyen."

 

"Tôi đã đến đúng nơi", người đàn ông trả lời. Anh ta hẳn là phải điên hoặc vô cùng bạo dạn.

 

“Thật sao? Giờ anh đổi ý thì sao? Tôi nghĩ anh sẽ hối hận khi đến ngôi nhà này.” Tôi cố thuyết phục anh ta vì thương hại, nhưng người đàn ông im lặng.

 

‘Mình vẫn còn một năm nữa mới chết,’ tôi tự lẩm bẩm. Tất nhiên, tôi không có ý định chết sớm vì tôi vẫn còn thời gian để cải thiện danh tiếng của mình..

 

‘Mình sẽ không bỏ lỡ bất kì một cơ hội nào để làm như vậy.’

 

Tôi quyết định thắp ngọn nến trên chiếc bàn cạnh giường ngủ của mình để thông báo cho các hiệp sĩ đứng gác trước cửa phòng tôi rằng ai đó đã đột nhập vào phòng tôi. Tôi để mắt đến người đàn ông trong khi nhặt một que diêm và tự hỏi anh ta đang nghĩ gì. Khi ngọn nến bốc cháy, xung quanh tôi trở nên sáng bừng. Chỉ lúc đó tôi mới có thể nhìn thấy mái tóc đen, làn da trắng ngần, dáng vẻ quá đỗi lịch lãm của người đàn ông đó. Sao mà có thể quên đi một khuôn mặt như của anh ta được chứ.

 

“Ồ, anh là đệ tử của cha tôi.” Rốt cuộc anh ấy đã đến đúng nơi.

 

“Tạ ơn Chúa.” Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì kẻ đột nhập không phải là trộm cũng không phải là sát thủ. Mặc dù tôi đã cố thuyết phục bản thân rằng tôi sẽ không chết vào thời điểm này trong tiểu thuyết, tôi thực sự đã rất sợ hãi. Ngoài ra, tôi đã học được một bài học rất quan trọng. 'Mình phải đảm bảo khóa cửa sổ và cửa ra vào từ bây giờ.'

 

Tôi ngồi xuống giường khi adrenaline được phóng thích và khiến chân tôi mềm nhũn. Đệ tử của cha tôi, người đã nhìn chằm chằm vào tôi một lúc, đột nhiên nhìn ngọn nến một cách dữ tợn.

 

“Cô đang làm gì vậy?” Anh hỏi.

 

‘Mình là con gái của Công tước Floyen. Sao anh ta dám đối xử với mình như vậy?’ Nếu tôi là bất kỳ một quý tộc nào khác, anh ta có thể đã bị kết án tử hình. Mặc dù tôi đã để anh ta cư xử với tôi như thế, nhưng sẽ tốt hơn nếu dạy cho anh ta một bài học để rút ra cho tương lai.

 

"Xin lỗi," tôi nói, "Tại sao anh lại nói chuyện với tôi như vậy?"

 

“Vì là đương nhiên.” Anh ta lạnh lùng nhìn tôi. Không những tính cách vô cùng kiêu ngạo mà lối ăn nói của anh ấy cũng giống hệt cha tôi.

 

‘Nhưng Cha thậm chí còn không đến mức đó. Người ta hay nói rằng “trò giỏi hơn thầy”, nhưng anh ta cũng đâu cần phải vượt qua ông ấy về mặt này đâu chứ.’

 

Khi đã nhẹ nhõm và hết mệt mỏi, tôi thấy mình không thể ngừng mỉm cười. “Vậy, anh tên là gì?” Tôi hỏi.

 

Thay vì trả lời câu hỏi của tôi, người đàn ông nhìn tôi chằm chằm. Tôi trở nên hơi xấu hổ và cố gắng giải thích vì sao tôi lại hỏi tên anh ta. “Ồ, không phải tôi cố tình quên tên ngài đâu…”

 

Đúng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa.

 

“Có vấn đề gì không ạ, thưa Tiểu thư Floyen?” Mặc dù tôi đã được trấn an bởi hiệp sĩ đang lên tiếng ngoài cửa, một mũi kiếm lại đột nhiên dí sát vào cổ tôi.

 

Tôi nhìn chằm chằm vào hung thủ, đệ tử của cha tôi. ‘Anh ta sợ hãi ư ... Không, anh ta trông quá vô cảm.’ Không có dấu hiệu ngạc nhiên trong đôi mắt đỏ của anh ta, chỉ có sự hung tợn. Tôi nhìn anh ta và cố gắng lý giải tại sao anh ta lại đe dọa mình.

 

‘Anh ta muốn mình diễn ư.’ Tôi đã sống cuộc đời phản diện của mình lần thứ hai, nên đây là một yêu cầu khá đơn giản.

 

“Ồ, ta gặp ác mộng nên thắp nến chút ấy mà.” Đó là một cái cớ hợp lý, nhưng Geraldine, thủ lĩnh của các hiệp sĩ và anh họ tôi, hỏi lại với một giọng thành khẩn.

 

"Thật sao? Người không sao chứ?"

 

"Ừ, ta không sao. Do không ngủ lại được nên ta đang đọc sách." Tôi cảm thấy như mình sắp ngất đi một lần nữa, nhưng tôi sợ đệ tử của cha tôi sẽ manh động nếu tôi nói sự thật.

 

 “Ngủ muộn có hại cho sức khỏe. Hãy quay lại giường ngay khi có thể.” Geraldine nói

 

Anh ta cho tôi một lời khuyên khá thích hợp vào thời điểm như thế này. "Được, cảm ơn vì lời khuyên."

 

Ngoài cửa liền không còn tiếng động gì nữa. Có vẻ như các hiệp sĩ đã trở lại vị trí của họ. ‘Họ thực sự đã rời đi?’ Mặc dù tôi không chắc, nhưng vấn đề cấp bách hơn là đệ tử của cha tôi, người vẫn đang nhìn chằm chằm vào tôi với thanh gươm của anh ta.

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 25
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.