Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 18

“Thần đã cho những người hầu đi bắt chuột, nhưng vẫn chưa bắt được con chuột nào ạ,” Bà Perez cẩn thận nói lại.

 

Regis nhắm mắt và cố tập trung cao độ các giác quan của mình để phát hiện mọi sinh vật sống trong dinh thự này. Kể cả con gái của anh, lúc này đang ở trong phòng của cô ấy, cũng được tính đến. Khi anh không thể phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào của con thú nhỏ, Regis đã mở mắt và khẽ thở dài. 'Đó là bởi vì không có bất kỳ con chuột nào.'

 

Người quản gia càu nhàu, không biết về tình hình hiện tại. “Không chỉ các cô gái sợ hãi mà Tiểu thư Floyen cũng rất lo sợ về lũ chuột,” cô nói.

 

Ngài bối rối. ‘Con bé lo sợ ư?’

 

“Cho gọi Derrick,” công tước lập tức ra lệnh.

 

Một lúc sau, người quản gia bước vào phòng. "Ngài cho gọi tôi, Chủ nhân."

 

Công tước nhìn người quản gia của mình với vẻ mặt nghiêm túc. "Derrick."

 

"Vâng?"

 

"Ta cần ngươi tư vấn."

 

Derrick mở to mắt khi nghe yêu cầu của ngài ấy. "Chủ nhân muốn nghe mình tư vấn sao...?"

 

Đây là lần đầu tiên. Việc chủ nhân luôn tự mình giải quyết các vấn đề đã là điều đương nhiên.

 

‘Chuyện gì đang xảy ra vậy?’ Derrick hồi hộp chờ ngài nói.

 

"Chuột thường trốn ở đâu?"

 

Derrick không chắc mình có nghe đúng không. Anh ta nhìn chủ nhân của mình với đôi mắt run rẩy và hỏi, "Chuột ạ?"

 

Công tước thở dài trước giọng điệu lo lắng của Derrick. "Thôi bỏ đi. Ta nói đại thôi. Tiến trình lên danh sách bạn đời tương lai của Jubelian như thế nào rồi?"

 

Derrick lo lắng rằng chủ nhân của mình phát đã bệnh do khối lượng công việc phải làm nên ông ấy cảm thấy nhẹ nhõm trước câu hỏi này. “À, vâng. Thần vẫn đang tìm kiếm và xem xét mọi phương diện, chẳng hạn như gia cảnh, ngoại hình, sự giàu có và độ nổi tiếng. Danh sách này có thể sẽ được hoàn thành vào hôm nay. "

 

"Được rồi."

 

May mắn thay, chủ nhân của ông ấy có vẻ hài lòng. Derrick thở phào nhẹ nhõm, sau đó ông báo cáo một điều mà ông đã lưỡng lự nói ra trong một thời gian. “Ngoài ra… Ngài Mikhail đã gửi một lá thư khác đến.”

 

Khoảnh khắc ông nhắc đến cái tên đó, biểu cảm của công tước đã thay đổi. "Hắn ta viết gì?"

 

Mặc dù Derrick không liên quan gì đến vấn đề này, nhưng ông ấy vẫn sợ hãi trước giọng điệu của công tước. "Ngài ấy vẫn đang hối thúc một câu trả lời. Ngài ấy xem thường hành động của Lady Floyen vì nghĩ đó là một cái kế để thu hút sự chú ý của ngài ấy."

 

“Vậy à.” Công tước vẫn vô cảm như thường lệ, nhưng đôi mắt của ngài trở nên băng lãnh và toát lên sự thù địch.

 

Derrick chỉ đơn thuần quan sát ngài ấy. ‘Chủ nhân thực sự rất tức giận. Công bằng mà nói, mình cũng sẽ tức giận nếu mình là ngài ấy.’

 

Mikhail đã đi quá xa, ngay cả trong mắt anh ta. Mặc dù trước đây Jubelian đã đối xử với anh ta như vậy, nhưng không có lý do gì để anh ta xúc phạm nhân cách của cô ấy.

 

‘Ngài ấy có muốn tự mình đọc bức thư không nhỉ?’ Derrick cố gắng phán đoán ý định của chủ nhân và mở bức thư, nhưng công tước phớt lờ anh ta.

 

‘Hả? Ngài ấy đang làm gì vậy?’ Derrick định quay lại thì nghe thấy một giọng nói nhẹ tênh.

 

"Đốt đi."

 

Khi ông ấy quay lại thì chủ nhân đã đi mất.

 

* * *

 

"Em nghe nói là một con chuột đã bị bắt, Tiểu thư Floyen."

 

"Thật ư?"

 

“Vâng ạ, chỉ có một con là mắc bẫy! Không còn con nào khác… nên em đoán rằng chỉ có một con là tình cờ lọt vào nhà thôi!” Giọng nói phấn khích của Sella đã an ủi tôi.

 

“Tốt. Bây giờ ngôi nhà đã an toàn.” Tôi mỉm cười nhẹ nhõm khi Merilyn đưa một lá thư trên khay bạc đến.

 

“Đây là thư gửi đến người, Tiểu thư Floyen.”

 

Đó là lá thư trả lời đầu tiên tôi nhận được sau khi gửi một loạt các lá thư. Mặc dù đó có thể là một câu trả lời khuôn mẫu, nhưng tôi cần đọc nó để xác định phản ứng thông thường mà tôi sẽ nhận được khi giao tiếp với người khác. Tôi cầm lá thư lên và thấy một bông hồng trên con dấu. 'Nó được gửi bởi Bá tước Arlo?'

 

Bá tước Arlo có mối quan hệ thân thiết với cha tôi, vì vậy tôi có mối quan hệ tương đối tốt với con gái ông ấy, chính xác hơn là tôi có mối quan hệ tương đối tốt với cô ấy ở thời điểm này trong cuốn tiểu thuyết.

 

‘Đây có phải là thư trả lời cho bức thư tôi đã gửi cho họ không?’ Tôi mở lá thư với sự phấn khích và ngạc nhiên khi thấy thứ ở bên trong.’Một lời mời!’

 

Khi tôi mở nó ra, có một bức thư dài được viết với nét chữ dễ thương của một cô gái. Người gửi là Rose, con gái út của gia đình, cô được biết đến là một công nương thân thiện và hoạt bát trong xã hội, trong cuốn tiểu thuyết, cô trở thành bạn bè thân thiết với công chúa hoàng gia và góp phần vào sự sụp đổ của tôi.

 

‘Mình có nên xem cô ấy viết gì không?’ Tôi bắt đầu đọc bức thư, hơi lo ngại rằng cô ấy có thể đã viết những lời châm chích mỉa mai để đáp lại.

‘Hửm?’ Trong thư, Rose hỏi về tình hình của tôi và nói một chút về bản thân cô ấy. Cô ấy cũng nói rằng sẽ rất tuyệt nếu tôi có thể đến dự buổi tiệc sinh nhật sắp tới của cô ấy.

 

‘Mình hiểu rồi. Cô ấy muốn biết liệu mình đã bình phục và có thể tham dự bữa tiệc được tổ chức vào ba tuần tới hay không.’ Đây là một tin tốt vì tôi là một kẻ cô độc trong xã hội. Tôi không có lý do gì để từ chối lời mời của cô ấy cả.

 

‘Em có thể mang cho ta một ít giấy và bút không, Merilyn?’

 

Cô ấy nhanh chóng mang cho tôi những vật phẩm cần thiết, tôi khẽ chau mày khi nhìn thấy tờ giấy ố vàng và mực đen trước mặt. ‘Trông chúng thật buồn tẻ.’

 

Cô ấy đã mời tôi đến bữa tiệc sinh nhật của cô ấy, vì vậy tôi không muốn trả lời bằng một bức thư nửa vời. Việc phát triển một mối quan hệ thân thiện với cô ấy có thể sẽ giúp ích cho tôi vì cô ấy sẽ quen biết với công chúa hoàng gia trong tương lai Tôi muốn tránh khỏi cái chết của mình bằng mọi giá.

 

‘Không biết cô ấy thích gì nhỉ.’ Tôi chợt nhớ lại tất cả những lần tôi gặp cô ấy. Dù chỉ ở khoảng cách từ xa nhưng tôi nhớ rằng cô ấy rất thích mặc những bộ quần áo xinh đẹp. Tôi thậm chí có thể nhìn ra việc cô ấy rất quan tâm đến ngoại hình từ nét chữ đẹp đẽ của cô ấy.

 

Khi tôi biết mình phải làm gì, tôi gọi những người giúp việc. "Sella, hãy mang một ít hoa từ vườn đến đây nhé. Julia, em hãy mang theo một ít ren và ruy băng."

 

Một lúc sau, vật liệu đã đến nơi. "Đây là những thứ người yêu cầu, Tiểu thư Floyen."

 

Giờ là lúc thể hiện kỹ năng viết thư của tôi.

 

“T-Tiểu thư Floyen…!” Những người giúp việc kinh hãi trước những gì tôi đang làm, nhưng tôi không quan tâm.

 

* * *

 

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 18
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.