Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 17

 

 

Khi người đang nghe cuộc trò chuyện của họ rời đi, bầu không khí căng thẳng cũng dịu đi đôi chút.

 

“Những bước đi đó. Thật là khó chịu.” Người đàn ông trẻ tuổi với khuôn mặt đẹp trai chau mày vì nguồn cơn bí ẩn của sự khó chịu này.

 

"Max."

 

Anh ta quay sang sư phụ của mình, người vừa gọi tên anh ta. "Vâng?"

 

“Cậu gọi đứa trẻ ấy như vậy ngay cả khi biết nó là ai sao?” Tuy giọng nói đều đều của sư phụ anh ta không quá khác biệt so với mọi khi, nhưng ánh mắt lại rất dữ tợn. Đã lâu rồi người đàn ông này mới bộc lộ những gì ẩn sau lớp mặt nạ hờ hững của mình.

 

"Em không biết cô ấy là ai."

 

Chỉ có một người có thể khơi dậy loại phản ứng này từ sư phụ của anh. Mặc dù Max biết cô ấy là ai, anh vẫn tiếp tục nhìn sư phụ một cách thờ ơ

 

Mười năm đã trôi qua kể từ khi anh bắt đầu học kiếm thuật từ sư phụ của mình, ở tuổi mười hai. Max biết ông ấy có thể nghiêm khắc và thẳng thừng đến nhường nào. Mặc dù vậy, vẫn có những khoảnh khắc khi sư phụ của anh dịu bớt thái độ cứng cỏi thường ngày của mình …

 

"Đó là con gái của ta."

 

Đó chỉ là khi ông ấy nói về con gái của mình.

 

Max nhớ lại tên của cô ấy. "Jubell."

 

Chủ nhân của anh ta mỉm cười. "Phải."

 

Max chỉ đề cập đến biệt danh của con gái mình, nhưng vẻ mặt của ông ấy đã dịu đi. Người đàn ông trẻ cau mày. "Thật không thể hiểu được ông ấy."

 

Khi mẹ của Max qua đời khi còn rất trẻ, cuộc sống của anh bị đe dọa bởi những kẻ thù trong chính gia đình mình. Chính Công tước Floyen, sư phụ của anh, là người đã bảo vệ anh khỏi hiểm cảnh và dạy anh cách tự vệ.

 

"Vì cậu đã nhận ta là sư phụ, ta sẽ bí mật dạy kiếm thuật cho cậu để giúp cậu sinh tồn."

 

Đã có lúc, Max ngưỡng mộ sư phụ của mình đến mức anh muốn trở thành một người giống như ông ấy.

 

‘Ông ấy đã tự mua dây buộc mình vì một người như cô ta.’ Với ý nghĩ này, băng như muốn đóng lại qua đôi mắt đỏ của chàng trai trẻ. Khóe môi đang mím chặt của anh nhếch lên đầy gian xảo.

 

‘Mình sẽ không bao giờ có điểm yếu như ông ấy.’ Max biết rất rõ rằng sư phụ của mình đang gặp khó khăn vì điểm yếu này của ông ấy.

 

Anh ta cười giễu cợt trước khi trở lại vẻ mặt lạnh lùng như thường lệ.

 

Sư phụ của anh ta quan sát anh ta và hỏi, "Cậu có tình cờ thường xuyên nghĩ đến một người nào đó không?"

 

Trước câu hỏi bất ngờ, Max lắc đầu, rồi nhíu mày khi nhớ lại trải nghiệm khó chịu.

 

"Này, tiền thối thì sao?"

 

Chủ nhân của anh ta thở dài trước vẻ mặt kỳ quặc của anh ta. "Hãy quay lại trước khi quá muộn."

 

Người thanh niên trùm chiếc áo choàng trùm kín đầu và nhìn chằm chằm vào ông ấy với đôi mắt trũng sâu. "Người hãy tự chăm sóc mình."

 

Sau khi chúc một lời chia tay lạnh lùng, Max nhảy ra khỏi cửa sổ. Sư phụ dõi theo anh ta, mặc dù biết rằng anh ta đã quá điêu luyện để bị thương.

 

‘Điều này tồi tệ hơn ta nghĩ.’ Mặc dù đã dạy Max phải trân trọng cuộc sống, nhưng đệ tử của ông đang ngày càng trở nên máu lạnh hơn. Cậu ấy không ngần ngại giết kẻ thù của mình nếu cần thiết, dù là bằng phương tiện hay cách thức nào.

 

Một màn bóng đen đổ xuống khuôn mặt thanh tao của công tước. ‘Ta cũng từng như vậy.’

 

Công tước Regis từ lâu đã nhận ra rằng những kẻ yếu đuối sẽ ngã xuống trước trong chiến tranh. Thay vì thương cảm cho họ, ngài không buồn che giấu sự ghê tởm của mình. Nhưng giờ đây kẻ máu lạnh đó đã thay đổi, chính vì một thiếu nữ mỏng manh đến mức dù chỉ là một cái chạm nhẹ tay cô, ngài cũng phải hết sức cẩn thận.

 

"Cha ơi!”

 

Một nụ cười dịu dàng thắp sáng khuôn mặt của Regis trong bóng tối.

 

“Cậu không biết gì cả, Max.” Đối với Regis, cô con gái đáng yêu là sự cứu rỗi duy nhất trong cuộc đời buồn tẻ của ông ấy. Ông ấy muốn dạy cho người đệ tử khờ khạo của mình tầm quan trọng của điều này.

 

“Vì đứa trẻ đó, ta có thể sống như một con người, không phải một con quái vật.” Cô ấy là lý do vì sao ông có thể tiếp tục sống mà không trở nên điên dại.

 

* * *

 

Sau khi trở về phòng, tôi nói với những người hầu rằng tôi đã nhìn thấy một con chuột.

 

"Một con chuột?"

 

“Quản gia gần đây đã thuê người đến để kiểm soát dịch hại, em nghĩ rằng ông ấy đã săn lùng từng con cuối cùng trong số chúng”.

 

Merilyn lắc đầu. "Hẳn là vẫn còn sót lại vài con vì dinh thự quá lớn. Chuột sinh sản nhanh lắm."

 

Chỉ nghĩ đến điều đó thôi đã khiến đầu gối tôi mềm nhũn vì sợ hãi. ‘Thật là khủng khiếp. Nhìn thấy một đứa trong số chúng thôi cũng rất đáng sợ ...’

 

Merilyn nhận thấy vẻ mặt lo lắng của tôi. "Xin người đừng lo", cô ấy đảm bảo với tôi. "Em sẽ báo cáo điều đó với bà Perez để chúng không bao giờ xuất hiện nữa."

 

Tôi thư giãn biểu cảm và mỉm cười. "Thật may là mình đã không nói với cha.’

 

Nếu tôi nói chuyện với ông ấy lúc đó, ông ấy sẽ ngăn tôi nhờ người giúp việc đi săn chuột. Nhưng vì ông ấy không biết rằng tôi đã nghe trộm cuộc nói chuyện của ông ấy, nên ông ấy sẽ cho rằng tôi đã nhìn thấy một con chuột ở đâu đó khác trong dinh thự.

 

‘Mình cuối cùng cũng có thể thả lỏng khi biết rằng họ sẽ xử lý chúng.’

 

* * *

 

"Vì lý do này, tôi đã tập hợp những người hầu để bắt chuột."

 

Regis thở dài khi nhận được báo cáo này từ bà Perez, người quản gia. "Có vẻ như con bé đã hiểu lầm cuộc trò chuyện của chúng ta."

 

Công tước trở nên lo lắng khi cố gắng nghĩ cách để trấn an con gái mình.

 

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 17
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.