Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 156

 

Tôi vẫn đứng thẳng lưng và tra hỏi, “Đã lâu rồi, Nữ Tử tước Hessen. Có chuyện gì mà bà cho gọi ta đến tận đây vậy? "

“Ôi, đứa trẻ này. Sao con có thể tỏ ra lạnh lùng với ta như vậy sau ngần ấy thời gian? Con quên rằng con đã từng gọi ta là mẹ của con sao? Ta thực sự thất vọng! ”

Chán nản, tôi thở dài. Tuy nhiên, tôi quyết định làm dịu thần kinh của mình. Không phải trước đây tôi không biết về tính cách thấp hèn của bàấy. Tôi tiếp tục đứng vững trên đôi chân của mình khi trừng mắt nhìn cô ấy và nói, “Hồi đó, ta đang hẹn hò với Mikhail - dĩ nhiên là có ý định kết hôn. Nhưng anh ấy không là ai đối với ta bây giờ cả ”.

"Không là ai ư! Con làm ta kinh ngạc quá”.

Cách nói chuyện của bà ấy vẫn vậy - luôn dậm chân tại chỗ mà không đi vào vấn đề. Tôi nhớ lại để có được sự ưu ái với bà ấy đã khó khăn như thế nào khi bà ấy cứ nói chuyện bóng gió. Ngoài ra, bà ấy còn trừng phạt những thiếu sót của tôi - chà đạp lên lòng tự trọng của tôi và khiến tôi luôn căng thẳng khi ở bên bà ấy. Có một điều khác biệt là tôi không còn là Jubelian giống vậy nữa.

“Nếu không có gì phải thảo luận, ta sẽ rời đi.”

“Con…” người phụ nữ bốc khói. Sau đó, bà ấy thở dài và thừa nhận, "Mikhail đang bị ốm."

Thực lòng tôi không biết phải phản ứng thế nào trước câu nói của cô ấy. Có lẽ là do tôi không còn một chút hứng thú với anh ta nữa mà hoàn toàn cảm thấy vô cảm. “Ồ, ta hy vọng anh ấy bình phục nhanh chóng. Anh ấy luôn là một người mạnh mẽ, vì vậy ta tin rằng anh ấy sẽ sớm khỏe mạnh trở lại”. Tôi cố hết sức để ra vẻ không có lỗi, nhưng người phụ nữ nhíu mày bực bội.

Lườm tôi, bà ấy hét lên, “Chúa ơi! Ta chưa từng nghĩ con lại trở nên vô tâm như vậy! Anh ấy vì con mà nằm liệt giường! Con không thương cảm chút nào cho đứa trẻ tội nghiệp đó sao? ”

 

Đó là lúc tôi nhận ra… quá khứ mình đã là một kẻ tự cao tự đại và ngốc nghếch đến nhường nào. Tôi không thể tin rằng tôi đã bám lấy Mikhail mặc dù bị đối xử như thế này! Tôi vô cùng muốn nói điều gì đó nhưng lại nín lặng. Mục đích ban đầu của tôi khi đến đây là thân thiện nói với bà ấy đừng liên lạc với tôi nữa. Ngoài ra, bà ấy còn là mẹ của Mikhail — tôi không thể bỏ qua địa vị của một quý bà và tầm ảnh hưởng to lớn của bà đối với các quý tộc trong xã hội thượng lưu. Tất cả là vì điều tốt nhất - một cuộc chia tay an toàn. Mikhail và Beatrice sẽ sớm gặp nhau, và điều đó sẽ giải quyết được mọi chuyện.

Tôi không hề hay biết, lúc này nữ hầu tước đang đứng gần ngay trước mặt tôi. Hoảng sợ, tôi chết sững tại chỗ.

“Chắc hẳn con cũng đang cảm thấy có lỗi với Mikhail thân yêu phải không? Vì vậy, hãy thôi kiêu hãnh và hãy đi với ta. Ta sẽ đưa con đến dinh thự. " Sau đó, người phụ nữ cố gắng nắm lấy tay tôi, khiến tôi bối rối và loạng choạng lùi lại phía sau. Người phụ nữ chưa kịp nói gì về hành vi bất lịch sự của tôi thì có người xông vào đứng giữa tôi và người phụ nữ.

‘Merilyn? Tại sao cô ấy lại…?’ Tôi không thể hiểu được. Cô ấy là một người khá rụt rè và ít nói. Vậy tại sao cô ấy lại cố gắng bảo vệ tôi?

“Thưa Phu nhân, tôi xin lỗi vì đã xen ngang. Công nương Jubelian— ”

Chát! Hầu tước cắt ngang bằng cách tát vào mặt Merilyn.

“Sao một con hầu thấp hèn lại dám xen vào cuộc trò chuyện của quý tộc!”

Đầu óc tôi trở nên trống rỗng như thể tôi là người bị trúng đạn. Một tiếng động mạnh vang lên bên tai tôi và ngày càng lớn hơn, khiến tôi đau đầu.

“Con này, chẳng phải ta đã nói một phụ nữ quý tộc thì cần phải kỷ luật những kẻ dưới quyền để chúng không leo lên đầu mình sao?” nữ hầu tước hét lên với vẻ mặt méo mó. Tim tôi đập liên hồi, và đầu tôi đau nhói khi cơn tức giận sôi sục bắt đầu nuốt lấy tôi. Phải, tôi nhận thức được rõ ràng những cảm giác này. Tôi cũng biết rằng tôi cần phải trấn áp chúng tại thời điểm này thay vì để chúng nuốt chửng tôi.

"Ta hiểu rồi. Chúng ta sẽ đến biệt thự của bà,” tôi đồng ý khi tôi cố gắng dập tắt cảm xúc của mình, và người phụ nữ nở một nụ cười mãn nguyện.

 

***

Trên đường đến dinh thự của mình, Nữ hầu tước Hessen quan sát Jubelian một cách cẩn thận, không rời mắt khỏi cô gái trẻ dù chỉ một giây phút. Đôi mắt của bà ấy hơi dịu đi, điều này thật lạ lẫm, nhưng người phụ nữ không bận tâm đến hành động có vẻ hiền từ của mình. Có vẻ như cuối cùng thì con nhóc hư hỏng cũng đã trưởng thành.

Có một lần nữ hầu tước đã nghe nói rằng cách hiệu quả nhất để thuần hóa một con chó săn cứng đầu là làm nó sợ bằng cách đưa nó đến một nơi xa lạ. Và có vẻ như phương pháp này đang hoạt động tốt. Vấn đề duy nhất còn lại là hòa giải với công tước, nhưng đây không phải là vấn đề vì con gái của ông đã ở trong tay bà.

"Nhân tiện, bà vẫn giữ những món quà từ ta chứ?" Jubelian phá vỡ sự im lặng, cắt ngang dòng suy nghĩ thô lỗ của người phụ nữ.

"Chắc chắn rồi con yêu. Ta đã cất chúng ở nơi an toàn nhất trong điền trang,” nữ hầu tước đáp lại với một nụ cười dễ chịu. Lý do duy nhất bà giữ chúng là vì chi phí đắt đỏ, nhưng bag quyết định rằng tốt hơn hết là nên an ủi cô gái vào thời điểm này.

Chắc chắn rồi, Jubelian cười vui vẻ. “Ta rất vui khi biết điều đó.”

Jubelian nhảy xuống xe khi nó đến biệt thự. Sau đó, cô ấy chạy nhanh đến ghế của người đánh xe để nói với Geraldine và Merilyn, "Hãy ở lại đây cho đến khi ta quay lại." Sau đó, người phụ nữ chạy nhanh vào lối vào của biệt thự, điều này làm cho nữ hầu tước bật cười. Mặc dù Jubelian đã hành động như thể cô ấy không quan tâm, nhưng có vẻ như cô ấy rất nhớ Mikhail. Nghĩ vậy, người phụ nữ chạy về phía lối vào nhà.

Xoảng! Một tiếng động lớn vang lên từ bên trong vừa rồi khiến cô chột dạ. Cảm giác tồi tệ tràn ngập trong cô, khiến cô phải nhanh chóng bước nhanh hơn. Người phụ nữ tròn mắt ngờ vực khi bước vào tiền sảnh. Các mảnh vỡ vương vãi trên sàn có khả năng là từ một chiếc nồi sứ được nhập khẩu từ phương đông.

“Hôm nay ai phụ trách dọn dẹp? Quản gia đâu?” bà ta cất giọng nổi cơn thịnh nộ dữ dội trước sự thật rằng một trong những vật có giá trị của bà ấy đã vỡ tan thành nhiều mảnh.

“Ồ, đó là ta,” một giọng nói trả lời. Đó không phải là quản gia cũng không phải là một trong những người giúp việc. Đó là Jubelian, người đang cầm một chiếc bình khác trên tay - một chiếc bình có giá tương đương với đồ trang sức sang trọng.

Đôi mắt của bà ấy gần như co giật, nữ hầu tước gầm gừ, “Jubelian, con đang…”

 

Đó là khi cô gái trẻ ném chiếc lọ xuống sàn, đập vỡ nó. Nữ hầu tước vẫn đứng yên, không nói được gì. Bất chấp điều đó, Jubelian nói với vẻ lịch sự, “Ta đã nghĩ những món đồ này dường như đã nằm trong nhà của người khi ta chia tay Mikhail cách đây rất lâu. Đã đến lúc phải dọn dẹp chúng rồi, người có đồng ý không? ”

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 156
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.