Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 142

 

“C-Cô là…!”

Khi tôi nhìn thấy ngón tay của cô ấy chỉ vào tôi, tôi đã nhớ ra cô ấy là ai. Đó là người tôi đã gặp ở đền thờ. Đánh giá độ ướt của tay áo cô ấy, có vẻ như cô ấy lại thiếu khăn tay một lần nữa.

“Đây,” tôi nói khi đưa cái của tôi.

Vẻ mặt của cô ấy vặn vẹo khi cô ấy cất giọng. "Đi chỗ khác! Tôi không cần cái này… ”

Vào lúc đó, tôi cảm nhận được sự hiện diện của ai đó gần đó.

"Ai đang đánh nhau?"

"Có phải âm thanh phát ra từ đằng kia không?"

Tôi thở dài khi nghe những giọng nói đó. Tôi không muốn nổi bật nên quyết định nhanh chóng đến phòng khách. “Này, tôi sẽ…” Tôi định rời đi sau khi quyết định nhanh chóng, nhưng cổ tay bị nắm lấy

“Đi theo ta,” người phụ nữ nói.

 

Ý nghĩ muốn hất tay cô ấy ra nảy lên trong đầu tôi, nhưng tôi không thể nào tỏ ra lạnh lùng với một người đang khóc vừa rồi. Tôi quyết định rằng chỉ cần ở bên cô ấy một lúc sẽ ổn thôi, vì dù sao chúng tôi cũng đang ở trong một cung điện được bao quanh bởi các lính canh bảo vệ. Điều duy nhất tôi phải lo lắng là trốn tránh thái tử. Với kết luận này, tôi đã đi theo người mà tôi thậm chí không biết tên.

* * *

Mặc dù Max đã quyết định đi theo hướng đến vị trí của Jubelian, nhưng cuối cùng anh ta vẫn vội vã rời khỏi phòng tiệc. Lo lắng, anh nhanh chóng tìm kiếm cô khắp vườn, nhưng không thấy cô đâu cả. Anh thậm chí không thể cảm nhận được sự hiện diện của cô ấy ở bất cứ đâu.

‘Cô ấy đã đến phòng khách rồi à?’ Max tăng tốc. Anh đi qua một, hai, ba… và vô số phòng chờ khác cho đến khi cuối cùng anh đến được nơi mà anh đã nói với cô. Anh ta mở cửa và biểu cảm vốn được che bởi chiếc mặt nạ của anh ta, trở nên méo mó một cách dữ dội. ‘Cô ấy không có ở đây?’ Max mở cửa tất cả các phòng chờ khác, nhưng không thể tìm thấy Jubelian ở đâu. Anh dần trở nên lo lắng khi trong người như bốc cháy.

“T-Thưa điện hạ? Có chuyện gì vậy? " hiệp sĩ đang nghỉ ngơi trong phòng khách, giật mình hỏi.

Max quan sát xung quanh và hỏi, "Có người phụ nữ nào tình cờ đi ngang qua đây không?"

“Thần không biết điều đó, thưa Điện hạ.”

Ngay khi hiệp sĩ nói xong, Max rời khỏi tòa nhà phụ. ‘Em đang ở đâu?’ Mặc dù hoàng cung đã chắc chắn tăng cường an ninh trong một bữa tiệc, Max vẫn không thể không cảm thấy khó chịu khi Jubelian không ở trước mặt anh. ‘Em đã đi đâu vậy?’ Anh kích hoạt mana bên trong cơ thể và nhanh chóng tìm kiếm xung quanh. Tuy nhiên, anh không thể nhìn thấy mái tóc bạch kim lấp lánh của cô cũng như không cảm nhận được bước chân giống như lông vũ độc đáo của cô ở bất cứ đâu gần anh.

‘Jubelian!’ Nghĩ rằng việc này thật lãng phí thời gian của mình, Max vội vàng leo lên đỉnh của một tòa nhà để có thể nhìn bao quát cung điện. Từ trên nóc nhà cao tầng, anh nhìn xuống những người bên dưới trông nhỏ như con kiến. Tuy nhiên, vẫn không thấy Jubelian ở đâu cả. Max vô tình nắm chặt tay.

Cung điện rộng lớn và những con người đáng thương đang yên bình thưởng thức bữa tiệc khi không có cô khiến anh phiền lòng. Anh ta bắt đầu cáu kỉnh và cảm thấy thôi thúc muốn thoát khỏi tất cả những con người này. Từng chút một, Max bị lấp đầy bởi những xung động dữ dội. ‘Mình có nên quay trở lại phòng tiệc, giết hoàng đế và để các hiệp sĩ đi tìm cô ấy không?’

 

“Đồ khốn nạn đáng khinh,” một giọng nói lạnh như băng vang lên từ phía sau anh vào lúc đó.

Đầu Max giật nảy mình và anh ta nhìn lại với đôi mắt hỗn loạn, khát máu. "Người…!"

Giọng nói lạnh lùng của chủ nhân, Công tước Floyen vang lên bên tai anh ngay lúc đó. “Thật nực cười khi ngươi nói rằng ngươi sẽ bảo vệ con gái ta với dù phải đánh đổi cái đầu đó của mình.”

* * *

Nơi cô ấy dẫn tôi đến là một căn phòng tối nằm ở một tòa nhà phụ trong một góc kỳ lạ của hoàng cung. Bầu không khí ảm đạm của nơi đây khiến nó như có một bóng ma sắp xuất hiện bất cứ lúc nào. Mặc dù cung điện cho phép vào hầu hết các nơi khi tổ chức yến tiệc, nhưng vẫn có một số khu vực bị cấm như phòng ngủ của gia đình hoàng gia và kho báu. Những nơi như vậy thường được bảo vệ nghiêm ngặt. Vì không có bảo vệ xung quanh khu vực này, tôi tự hỏi liệu vào nơi này có ổn không, nhưng bầu không khí ma quái đến mức tôi không dám bước vào.

"Này, vào đây có ổn không?" Tôi hỏi.

“Tất nhiên,” cô ấy cau mày trả lời.

Tôi thở dài trước câu trả lời đầy tự tin của cô ấy. Tôi không cảm thấy hài lòng về ý tưởng của cô ấy. Tôi định bỏ đi, nhưng người phụ nữ thản nhiên ngồi xuống chiếc giường dài tồi tàn trong phòng. Sau đó, cô ấy đối mặt với tôi và nhướng mày.

"Cô đang làm gì đấy? Ngồi xuống, ”cô yêu cầu một cách tế nhị.

Không thể rời xa cô ấy, tôi bước vào phòng và ngồi cạnh cô ấy. Đôi môi đỏ mọng của cô ấy hé mở và một giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng khi cô ấy trừng mắt nhìn tôi. “Nếu cô nói với ai rằng ta đã khóc, ta sẽ giết cô. Hiểu rồi?"

"Chính xác thì cô là ai?" Tôi giật mình hỏi lại trước lời đe dọa bất ngờ của cô ấy.

 

Cô ấy nhìn tôi chằm chằm với vẻ oai vệ, rồi cáu kỉnh, "Đó không phải việc của cô."

Tôi tự hỏi liệu cô ấy có còn nói chuyện với tôi như thế này nếu biết tôi là ai không. Tôi thở dài trước sự vu khống đầy tự tin của cô ấy. Cô ấy trông bằng tuổi tôi, điều đó có nghĩa là không có chuyện cô ấy không biết cách cư xử đúng mực. Sau đó, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi. Thậm chí trong thế giới tưởng tượng này, không ai là hoàn hảo vì họ là con người. Không chỉ có những người xấu số như tôi, mà còn có những người bị bệnh tật về tinh thần hoặc thể chất, và những người ở trong vị trí khó khăn do gia đình tan vỡ. Những người này bị coi là nỗi ô nhục trong cộng đồng và không được phép lộ mặt trong xã hội thượng lưu.

Tuy nhiên, bữa tiệc hôm nay là một sự bắt buộc và tất cả các thành viên trong gia đình quý tộc từ 15 tuổi trở lên đều phải phải tham dự. Hậu quả của việc không tham dự sẽ không những sẽ đắc tội với thái tử mà còn phải trả một khoản tiền phạt rất lớn. Điều này đã thúc đẩy tất cả các quý tộc có thể thực hiện chuyến đi để tham dự bữa tiệc.

Biết rằng cô ấy đã khóc rất nhiều trước đó, tôi cho rằng người phụ nữ này đang phải chịu đựng các vấn đề gia đình. Cuối cùng sau khi đi đến kết luận, tôi mỉm cười nhẹ nhàng và trả lời: "Được rồi, tôi sẽ không nói với ai cả."

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 142
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.