Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 10

"Ôi con xin lỗi…"

 

Để không làm hỏng tâm trạng của cha tôi, tôi vội vàng xin lỗi và cố gắng tránh xa khỏi ông ấy.

 

Ông ấy giữ chặt cổ tay tôi.

 

"Đứng yên."

 

Tầm nhìn của tôi lắc lư dữ dội trong lúc ông ấy nói. Điều tiếp theo tôi biết là mình đã được bế lên theo kiểu công chúa. Tôi nghẹn ngào vì xấu hổ.

 

“C-cha?” Tôi thường không bao giờ nói lắp nhưng một màn xấu hổ này của cả hai trước mặt mọi người đã khiến tôi không kìm được.

 

Thay vì trả lời tôi, ông ấy tiếp tục bước đi trong khi ôm tôi vào lòng.

 

"Chúng ta sẽ trở lại xe ngựa."

 

Tôi ngước lên nhìn ông, ngạc nhiên vì những gì ông ấy vừa nói. Đôi mắt xanh băng giá và vẻ mặt vặn vẹo bắt gặp tôi. Có vẻ như ông ấy khó chịu vì tôi đã cản đường ông ấy.

 

“Con ổn, thưa Cha.”

 

Tôi đã cố gắng thuyết phục ông ấy bỏ tôi xuống, nhưng ông ấy đã phớt lờ tôi.

 

"Yên lặng," anh ra lệnh với một giọng nói lạnh lùng.

 

Khi ông ấy tiếp tục bế tôi trong tư thế xấu hổ, bằng cách nào đó tôi đã nén xuống sự xấu hổ trong mình.

 

‘Sao hôm nay ông ấy lại hành động như vậy...’

 

Ông ấy cũng đã có những hành động kỳ lạ khi chúng tôi đi mua sắm. Có thể do quá căng thẳng mà đầu tôi đau nhói. Tôi đau đến mức khi cha để tôi ngồi xuống ghế xe ngựa và cởi giày của tôi ra, tôi đã không thể nói được gì.

 

‘Đau quá.’

 

Tôi cảm thấy đau nhói quanh mu bàn chân. Chắc tôi đã làm trầy gót chân rồi.

 

‘Mình sẽ bôi một ít thuốc và nghỉ ngơi khi về đến nhà.’

 

Khi tôi cố gắng chịu đựng cơn đau, tôi nghe thấy một giọng nói nghiêm khắc.

 

"Tại sao con không nói với ta?"

 

Có vẻ như cha tôi đang có tâm trạng tồi tệ vì tôi đã phá hỏng một ngày của ông.

 

‘Bất chấp sự phản đối của tôi, ông ấy vẫn nhất quyết lên xe ngựa.

 

Tôi cố gắng che giấu mức độ căng thẳng đang ngày càng gia tăng của mình.

 

“Vì đây chỉ là chuyện nhỏ thôi ạ. Chúng ta hãy quay lại mua sắm,” tôi bình tĩnh trả lời. Nếu tôi giả vờ mình ổn, hy vọng ông ấy sẽ không đối xử với tôi như một kẻ vô dụng.

 

"Phải nhỉ?"

 

Nhưng trái với mong đợi của tôi, tôi nghe thấy một giọng nói lạnh như băng.

 

"Chúng ta sẽ về nhà."

 

"Hả? Nhưng…"

 

"Đừng nhiều lời vô ích và ngồi yên."

 

Trước những lời đó, tôi ngậm chặt miệng rồi nhẹ thở dài. Mặc dù tôi đã nghe lời ông ấy cả ngày và cư xử rất tử tế, nhưng sắc mặt của ông ấy vẫn không được tốt cho lắm.

 

‘Thật khó để làm ông ấy vui.’

 

Tôi có thể cảm nhận thấy trán của mình đã trở nên ấm hơn và cơn đau đầu cũng trở nên tệ hơn.

 

‘Gì vậy nhỉ? Mình cảm thấy không khỏe.’

 

Ngay khi tôi ý thức được mình cảm thấy kỳ lạ như thế nào, tôi đã nghe thấy tiếng cha tôi nói.

 

"Jubelian."

 

Tôi quay sang ông ấy. Ông thở dài và tiếp tục nói.

 

“Sớm muộn gì, ta cũng sẽ… một thứ tốt… mua sắm… suy nghĩ của con…”

 

Thật kỳ lạ. Giọng nói của cha tôi cứ ngắt quãng và tôi không thể tập trung vào lời nói của ông vì cơn đau đầu dữ dội của mình.

 

‘Chà, mình cứ đồng ý với mọi điều ông ấy nói là được.’

 

Tôi gật đầu mặc dù tôi không thể nghe rõ ông ấy. Tôi không muốn tiếp tục làm hỏng tâm trạng của ông ấy. Đầu tôi bắt đầu nặng trĩu, đến mức tôi không thể ngồi thẳng được nữa. Vào lúc đó, tôi lại nghe thấy ông ấy nói.

 

“Con làm sao vậy?"

 

May mắn thay, lần này tôi có thể nghe thấy ông ấy rõ ràng.

 

"Không sao đâu ạ. Người không cần lo lắng cho con."

 

Ngay lúc tôi cố gắng trả lời, mắt ông ấy mở to, như thể ông ấy đang bị sốc vì điều gì đó.

"Jubelian?"

 

Ông ấy gọi tên tôi, đó là điều cuối cùng tôi nghe thấy trước khi tôi mất đi ý thức.

 

* * *

 

Một chiếc xe ngựa mang huy hiệu hoa huệ và thanh gươm tượng trưng cho Nhà Floyen đã được phát hiện ở phía xa. Một quản gia bước ra chào đón chiếc xe ngựa đang tiến đến và mỉm cười.

 

‘Mình tự hỏi liệu buổi đi chơi của ngài ấy với Tiểu thư Floyen hôm nay có tốt đẹp không. Ngài ấy đã rất hào hứng vì việc đó.’

 

Ông ấy nhớ lại vẻ mặt nghiêm túc của chủ nhân khi hỏi những người hầu về thứ con gái mình thích. Người quản gia cố gắng kìm nén sự thích thú của mình, nhưng môi ông vẫn phát ra những tiếng cười. Khi xe ngựa đến dinh thự và cánh cửa mở ra, ông cúi người chào chủ nhân.

 

“Chào mừng, Chủ nhân…”

 

Khi ông ấy nhìn lên, nụ cười của ông ấy đã lập tức biến mất và đôi mắt ông ấy mở to vì kinh ngạc.

 

"T-Tiểu thư Floyen!"

 

Jubelian, người đã trắng bệch tái nhợt trong vòng tay của chủ nhân, hệt như một con búp bê sáp.

 

"C-cái gì ..."

 

Người quản gia lắp bắp, cố gắng tìm kiếm từ ngữ thích hợp để nói, nhưng bị cắt ngang bởi một giọng nói dữ dội khiến ông ta chú ý.

 

"Derrick."

 

Sự hoảng sợ phản chiếu trong đôi mắt của chủ nhân, nhưng biểu cảm của ông ấy vẫn rắn rỏi như một phiến băng.

 

"Cho gọi Allen. Ngay lập tức."

 

Bạn đang đọc:CHA, CON KHÔNG MUỐN KẾT HÔN ĐÂUChương 10
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.