Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 49

“Tại sao lại làm như vậy, di chúc là sao? Tại sao ngài lại phải lập di chúc khi vẫn còn sống chứ.” Charles nhìn cô bằng gương mặt vô cảm, giọng điệu rét lạnh, hệt như thể đang thẩm tra một tội phạm.

 

Charlotte bật cười một cách chua chát, mọi thứ thay đổi một cách chóng mặt. Như thể trước đó mọi ánh mắt cử chỉ ấm áp ngoan ngoãn của cậu đối với cô đều là giả dối, đây chắc hẳn mới chính là gương mặt thật và cảm xúc thật của Charles.

 

Đến bước này rồi Charlotte thẳng thắn thừa nhận.

 

“Chẳng phải như cậu đang nhìn thấy sao…”

 

“Ta sắp chết! Chỉ vài ngày nữa thôi, cậu sẽ trở thành người thừa kế duy nhất của phương Bắc. Sẽ không có bất kỳ kẻ nào dám khinh thường lừa dối cậu nữa Charles, người cậu căm ghét nhất là ta sẽ biến mất. Trên đời này sẽ không còn một ai có thể ngăn cản cậu. Đó không phải là điều cậu muốn hay sao Charles!”

 

Charlotte cố gắng chịu đựng cơn đau âm ỉ đang dày vò trong cơ thể mình ngồi thẳng dậy, cô tàn nhẫn kéo bỏ tấm màn che chắn duy nhất giữa hai người để Charles có thể thấy được bộ dạng thảm hại của mình. Có lẽ điều này sẽ khiến thằng bé cảm thấy vui vẻ, chí ít sẽ không căm hận cô đến mức tự tìm đến cái chết nữa…

 

Nữ đại công tước bất chợt nở một nụ cười diễu cợt với chính mình. Trong khi bản thân đã ra đến nông nỗi này, cô vẫn còn tâm trạng lo lắng cho Charles. Nếu là Charlotte của trước kia, đáng lý ra cô nên căm ghét thằng bé đến tận xương tủy, cô sẽ giết chết Charles trước khi cậu có ý định tước đoạt mọi thứ từ mình chứ không phải phiền não dọn đường cho tương lại phía trước của cậu.

 

Cô đã thay đổi!...

 

Không.

 

Charlotte cô chưa từng thay đổi, cô chỉ là đang trở về với bản ngã vốn có của mình ở kiếp trước, mềm lòng với mọi thứ giống “cậu ấy”. Đứa trẻ giống như Phong của cô.

 

 

Dưới ánh lửa yếu ớt từ lò sưởi, thiếu nữ xinh đẹp ngồi dựa trên giường hiện ra với gương mặt tái nhợt, những đường gân đen ghê rợn xuất phát từ phía dưới cổ áo sơ mi lan rộng đến gần hết một mảng má phải. Dây áo buộc ở eo một cách lỏng lẻo thấp thoáng lộ ra những lớp băng gạc dày cộm vẫn còn đang thấm máu. Cách tay phải như nhuộm một màu đen kịt, hoàn toàn đã bị ăn mòn bởi ma khí.

 

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đôi mắt lạnh lùng của Charles đã dao động.

 

Charlotte không nên mang bộ dạng như vậy, người đáng lý ra phải chịu tất cả sự trừng phạt đó phải là cậu, người chết cũng nên là cậu. Tại sao mọi thứ lại ra nông nỗi này cơ chứ?

 

“Đó chưa bao giờ là thứ tôi muốn…” Charles cúi mặt run rẩy cất tiếng nói.

 

“Không phải tước vị, không phải quyền lực… Ngài chưa bao giờ cố gắng hiểu tôi cả Charlotte. Đến cả thứ tôi cần ngài cũng không hề biết dù chỉ là một chút, ngài nghĩ những tấm di chúc và những sự sắp xếp kia sẽ khiến tôi vui vẻ mà nghe theo sao?”

 

“…”

 

“Vô dụng thôi Charlotte, tất cả đều sẽ không bao giờ theo ý của ngài. Ngày ngài tử bỏ mạng sống của mình thì những thứ tôi thực sự cần đều sẽ biến mất… Cũng không còn lý do gì để Charles Cullen tồn tại trên cuộc đời tẻ nhạt này nữa!”

 

Charles vừa dứt lời, con dao găm luôn giấu trong ống tay áo cũng đã kề sát trên cổ của cậu. Dưới ánh mắt sửng sốt của nữ đại công tước lưỡi dao sắc nhọn dần cứa vào da thịt mỏng manh để lộ tia máu đỏ rực nổi bật trên làn da trắng muốt của đứa trẻ.

 

Charles suy nghĩ lại rồi, cho dù chết cậu cũng không thể từ bỏ Charlotte. Cho dù tất cả là giả dối chỉ cần cô còn sống cậu vẫn có thể vãn hồi được. Nhưng giờ đây Charlotte không chỉ muốn vứt bỏ cậu mà còn muốn chết.

 

Vậy thì cậu sẽ chết cùng cô ấy, Charles sẽ đeo bám theo cô cho dù cả hai có phải xuống địa ngục. Ai cũng có thể rời bỏ cậu trừ Charlotte, Charles sẽ thực sự phát điên nếu điều đó xảy ra.

 

“Em đang làm gì vậy Charles.” Nữ đại công tước quên mất đi vết thương chưa lành trên bả vai phải của mình lao tới nắm chặt lấy lưỡi dao của cậu.

 

Vết thương vỡ ra, máu đỏ nhanh chóng trào ra thấm đẫm qua cả chiếc áo sơ mi mỏng manh trên người, cộng thêm vết rách trong lòng bàn tay vì đang phải nắm chặt con dao kề sát trên cổ Charles. Cả người cô đều trong tìm trạng bị nhuộm đỏ bởi máu

 

Thương tổn chồng chéo lên nhau, cũng không sánh bằng cơn đau cùng sự sợ hãi đang tàn phá trong trái tim cô. Cảnh tượng đó như một lần nữa xuất hiện, hệt như lúc Phong muốn dùng mạng sống để trả thù sự nhẫn tâm của cô. Ảo ảnh và hiện thức trở lên hỗn loạn trong đôi mắt ngập nước của Charlotte, khiến đại công tước không còn biết đâu là thật là giả nữa rồi.

 

Giờ đây cô chỉ có một mong muốn là giữ Charles lại, và không để thằng biến thành Phong thứ hai. Ở kiếp này thằng bé chính là tất cả của cô, nếu Charles không thể sống, niềm hy vọng ít ỏi của cô cũng sẽ biến mất.

 

Từng giọt nước mắt thấm đẫm trên gương mặt đau khổ của nữ đại công tước, Charles nhìn bàn tay nhuộm đỏ máu tươi của cô đang nắm chặt lưỡi dao trên cổ mình liền bất giác buông bỏ. Cậu ôm chặt lấy Charles gào khóc như một đứa trẻ đáng thương không muốn bị vứt bỏ:

 

"Chị cũng cần em mà đúng không Charlotte. Chị đã nói em là trách nhiệm của chị thì chị không thể vứt bỏ trách nhiệm của mình được. Chị đã trao cho em hy vọng thì đừng tước bỏ chúng. Bên cạnh chị có quá nhiều thứ có thể thay thế được em nhưng em chỉ có một mình chị. Em luôn sống trong nỗi sợ sẽ bị chị bỏ rơi giống như mẹ, em đã luôn cố gắng sống như một kẻ có ích chỉ vì sợ hãi bị bỏ lại. Em trở nên ngoan ngoãn và đeo lên những lớp mặt nạ khiến người khác cảm thấy yêu thích. Em đã cố gắng sống như vậy tại sao chị vẫn muốn đưa em đi chứ? Nó khiến em cảm thấy đau đớn hơn cả cái chết chị biết không. Em không thể làm hại chị nên đã cố gắng giải thoát cho mình…”

 

Bao nhiêu bí mật luôn cất giấu trong lòng đều bị sự kích động của Charles tuôn trào ra hết. Cho đến bây giờ Charlotte mới thực sự cảm nhận và thấu hiểu được thằng bé một cách chân thật nhất.

 

Hóa ra thằng bé cũng đã sống như cô, luôn lo lắng và sợ hãi!

 

Không chỉ có một mình Charlotte sợ hãi bị bỏ lại.

 

“Tại sao em lại nghĩ chị muốn đưa em đi chứ?” Charlotte buông bỏ con dao trong tay mình nâng mặt thằng bé nên hỏi, cho đến giờ cô vẫn không hiểu tại vì sao Charles lại bất chợt trở nên kích động như vậy.

 

“Em đã nghe thấy những lời chị nói với ngài chỉ huy lúc trong lều lớn. Chị muốn phong em làm tử tước và đưa đến vùng ngoại ô phía tây, chị không muốn bất kỳ ai biết được việc em là người thân duy nhất của chị. Tại vì sao chị lại làm như vậy Charlotte, có phải là do em đã làm gì sai sao?”

 

Mỗi khi nhớ lại những lời nói lạnh lùng này trái tim Charles lại cảm thấy đau đớn như bị nứt toác. Cậu muốn biết nguyên do của quyết định này là gì nhưng lại không dám hỏi vì sợ Charlotte sẽ xé bỏ toàn bộ lớp vỏ bọc cuối cùng của cô mà vứt bỏ cậu ngay lập tức.

 

Nghe những lời nói nghẹn ngào của Charles, Charlotte nhíu chặt hàng lông này của mình:

 

“Em không làm gì sai cả và những điều em nghe thấy hoàn toàn không phải ý muốn của ta. Đó là nội dung bức thư của phó đại công tước, cha nuôi của ta không hề có ý xấu gì cả, ông chỉ lo sợ em sẽ làm ảnh hưởng đến địa vị của ta.”

 

“Chị sẽ là theo lời của ngài ấy sao?”

 

“Không, sao ta có thể vứt bỏ em khi ngay cả mạng sống cũng có thể hy sinh để bảo vệ. Ta mới là đại công tước Charles à?” Lời khẳng định chắc nịch của Charlotte cuối cùng cũng xóa tan mọi hiểu lầm của bọn họ.

 

Charlotte lau đi nước mắt trên mặt cậu rồi đặt một nụ hôn lên trán Charles như một dấu ấn đảm bảo cho lời hứa của mình.

 

Sự kích động trên gương mặt thằng bé cũng dịu xuống trở lại dáng vẻ thiên thần ngoan ngoãn như mọi khi. Chỉ khác rằng Charles vẫn ôm chặt lấy cô không buông như lo sợ sẽ đánh mất đi mọi điều tốt đẹp đó trong cuộc đời cậu.

Bạn đang đọc:Cách Nuôi Dưỡng Đại Công Tước Phản DiệnChương 49
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.