Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 208

Tưởng Xuyên và Tào Nham đang chuẩn bị đưa Tần Đường rút lui.

 

Phía trước, một người toàn thân đầy máu đang chạy về phía này, Tưởng Xuyên tập trung nhìn, sắc mặt biến đổi, "Là người của chúng ta."

 

Tào Nham lập tức đi tiếp ứng, người nọ cả người là máu, chỉ còn một hơi thở, "Bọn chúng rất nhiều người, kho ngầm đều là tiền và vàng, Phàn Dịch... Phàn Dịch cũng đang..."

 

Phàn Dịch.

 

Cảnh sát chống ma túy vẫn luôn muốn truy bắt trùm ma túy này.

 

"Còn có... Triệu..."

 

Anh ta choáng váng chưa nói hết, người đã ngã quỵ.

 

Tào Nham vội vàng đỡ lấy anh ta, đưa tay sờ, "Vẫn còn thở."

 

Tưởng Xuyên dẫn theo Tần Đường, Tào Nham đỡ lấy đồng sự, đi về phía trước.

 

...

"Chỗ này có máu, đuổi theo phía trước."

 

Mười mấy người sau lưng dắt theo súng đuổi theo.

 

Triệu Phong đi ở chính giữa.

 

...

đã sắp đến ven sông Hoàng Hà.

 

Tào Nham nói với Tưởng Xuyên: "Chúng ta chia làm hai đường, như vậy an toàn hơn."

 

Tưởng Xuyên gật đầu: "Ừm, cậu cẩn thận."

 

Phân quân hai đường.

 

Tưởng Xuyên và Tần Đường đi nhanh đến ven sông Hoàng Hà, sau lưng đột nhiên xuất hiện một người, xách theo súng, Tưởng Xuyên cấp tốc túm lấy Tần Đường, Tần Đường lập tức ôm chặt anh, Tưởng Xuyên ôm cô lăn một vòng, viên đạn đuổi theo hai người họ.

 

Hai người lăn vào khu nước cạn.

 

Tưởng Xuyên rút súng, nhanh chóng hướng tên kia bắn một phát súng.

 

Tiếng súng dẫn đám người Triệu Phong tới.

 

Nơi này là bờ sông, ngoại trừ những tảng đá, hầu như không có nơi ẩn náu.

 

Tưởng Xuyên mang theo Tần Đường chạy về phía trước, đi qua bên tên kia, Tần Đường khom người, nhặt súng lên, nắm ở trong tay.

 

Đám người Triệu Phong đuổi tới.

 

"Đoàng đoàng đoàng ----------"

 

Tưởng Xuyên đẩy Tần Đường ra phía sau những tảng đá, anh không kịp né tránh, bị đường đạn xẹt qua trầy da, bả vai ứa máu.

 

Hơn mười nòng súng nhắm ngay hai người họ, từ từ vây quanh lại.

 

Tưởng Xuyên nấp sau những tảng đá, bắn ra mười phát súng, giải quyết được hết mấy tên.

 

Tần Đường nắm chặt súng, thở dốc kịch liệt.

 

Tưởng Xuyên xoay người, sờ sờ mặt cô, thấp giọng: "Trốn ở chỗ này yên nhé, đừng ra ngoài."

 

Tần Đường cắn môi, hốc mắt ướt át, gật đầy: "Được, anh phải cẩn thận."

 

Tưởng Xuyên căn đúng thời cơ, lăn người ra ngoài.

 

Tiếng súng nổi lên bốn phía, Tần Đường nhìn thấy đạn xuyên thành từng lỗ trên mặt đất, mối nguy hiểm quét qua cơ thể Tưởng Xuyên.

 

Mỗi một tiếng súng, cơ thể cô đều run một chút.

 

Mãi cho đến khi anh ẩn thân phía sau một tảng đá khác.

 

Cơ thể cô mới ngừng run rẩy.

 

Triệu Phong dẫn người từng bước một tới gần, mục tiêu của bọn hắn là Tưởng Xuyên, hiện tại không ai phân tâm tới đối phó cô, Tần Đường rất an toàn.

 

Cô núp ở phía sau, tầm mắt nhìn về phía trước, cả người Tưởng Xuyên ướt đẫm, bùn đất lẫn lộn, mắt đen như chim ưng, ẩn náu sau tảng đá, tùy thời cơ mà hành động.

 

Tần Đường ôm lấy máy ảnh, tay run run nhắm ngay anh.

 

"Đoàng --------"

 

Tưởng Xuyên bắn một phát súng, có người đã ngã xuống.

 

Bên cạnh Triệu Phong còn dư lại sáu tên.

 

"Đệt!" Có tên mắng chửi.

 

"Tới bao vây đi."

 

Tần Đường run rẩy đặt máy ảnh xuống, siết chặt súng trong tay.

 

Một loạt tiếng súng vang lên hỗn loạn.

 

Lại ngã xuống ba người nữa, có người tập kích từ phía sau, Tưởng Xuyên quay người bắn một phát súng, khom người trốn tránh, né không kịp trên vai đã trúng một viên đạn, một họng súng đen ngòm lại tiếp tục chĩa vào anh.

 

Tưởng Xuyên quỳ xuống đất né tránh.

 

"Đoàng ----"

 

"Đoàng Đoàng --------"

 

Ba tiếng súng vang lên liên tiếp.

 

Một phát là Tần Đường bắn ra.

 

Tay Tần Đường bị chấn động có hơi tê dại, trái tim nhảy vọt lên cổ họng, nhìn thấy tên kia ngã xuống trước mắt mình.

 

Tầm mắt Tưởng Xuyên nhìn thẳng cô, giống như đang nói : Làm tốt lắm.

 

Còn hai phát súng kia là do Triệu Phong bắn, sau lưng anh ta hai người đổ xuống, con mắt trợn trừng nhìn anh ta, "Mày..."

 

Ngoại trừ Triệu Phong, những tên kia đều đã gục xuống.

 

Tần Đường giơ súng, cô đã giết một người rồi, tay tê dại, trái tim cũng tê liệt, đang muốn nổ súng về phía Triệu Phong, Tưởng Xuyên nhào tới, "Đừng động, cậu ấy là người của mình." 

 

Đằng sau vang lên tiếng bước chân, lại một đám khác kéo đến.

 

Cánh tay Triệu Phong trúng một viên đạn, anh ta nói với Tưởng Xuyên: "Hai người tìm một chỗ trốn đi."

 

Tưởng Xuyên nhìn anh ta: "Cậu cẩn thận."

 

“Người của tôi sắp đến rồi, anh đưa cô ấy đi đi."

 

"Ừm."

 

Anh ôm Tần Đường đi về phía trước.

 

Nhưng… Chỗ nào có thể trốn?

 

....

"Anh Triệu, người đâu?"

 

"Chạy rồi." Triệu Phong ngồi tại chỗ, băng bó cánh tay, "Đi lên trước tìm xem."

 

"Phía sau những tảng đá, tìm toàn bộ một lượt."

 

Tưởng Xuyên ôm Tần Đường, trốn ở dưới dòng sông, nước sông Hoàng Hà đục ngầu, gột rửa máu trên vai anh.

 

Tiếng bước chân lại gần.

 

Sắt mặt Tần Đường tái nhợt, nhìn thấy máu trên vai anh, lấy tay bụm lại.

 

Máu được gột rửa sạch sẽ.

 

"Có thể ở trong nước không?"

 

Tần Đường ngẩng đầu nhìn Tưởng Xuyên, sắc mặt Tưởng Xuyên lạnh lùng thâm trầm, hàm dưới kéo căng, rủ mắt nhìn cô, hít một hơi thật sâu ôm cô chìm vào trong dòng nước, đặt trên vách đá ở đáy sông.

 

Tay chân đan xen, Tần Đường liều chết ôm anh, môi mím chặt lại.

 

Lỗ tai và lỗ mũi của hai người, nổi lên bong bóng.

 

"Bên đó có không?"

 

"Không thấy."

 

"Dưới nước cũng không thấy hả?"

 

"Lâu như vậy rồi, nếu ở dưới nước chết ngạt từ lâu rồi."

Bạn đang đọc:Anh Đến Cùng Rạng Đông!Chương 208
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.