Bạn đang đọc:[21+] Cô Con Dâu Khát TìnhChương 30

Phùng Dao uống đến mức hơi say, mỗi loại rượu cô đều thử vài ngụm, đa số đều đẩy cho Phàn Tín, nhưng nhìn hắn khẽ cúi đầu, thỉnh thoảng ánh mắt nhìn cô vẫn tỉnh táo, cô lại cảm thấy thất vọng, hình như hắn không dễ say, còn cô uống vào lại thấy mắc tiểu, quay người đi đến nhà vệ sinh.

 

Nhà vệ sinh ở quán bar rất đông, Phùng Dao bèn đi lên tầng trên, lúc bước vào nghe thấy mấy nhân viên nữ đang tán dóc.

 

"Phàn tổng đã đi chưa? Sao lúc sau không thấy người đâu vậy."

 

"Không biết nữa, chắc là có việc."

 

"Rốt cuộc ông ấy bao nhiêu tuổi vậy? Nghe nói hơn 40 rồi, mà nhìn không già tí nào, mặt đẹp dáng ngon, cách lớp áo mà tôi còn thấy cả cơ ngực phập phồng."

 

"Cô háo sắc quá, sao đây, muốn chủ động trèo cao à?"

 

"Làm ơn đi, tôi có ý đồ thì cũng chẳng dám thực hiện, trông ông ấy khó gần quá."

 

"Đó chỉ là bề ngoài thôi, biết đâu được, nghe nói ông ấy ly hôn nhiều năm rồi, vẫn luôn độc thân, nếu thật sự kết hôn được với ông ấy thì tiền tài không thiếu đâu. Với cả cô có xem tin tức không? Con trai ông ấy cũng mất rồi, tuy nói có vẻ khó nghe, nhưng thiếu gì vụ mẹ sướng nhờ con."

 

"Hèn chi có nhiều người ôm mộng hão huyền, cơ mà người giàu không có ngốc, đâu có dễ vậy."

 

"Xem vận may thôi."

 

Phùng Dao nghe thấy mấy câu tán dóc về ba chồng, đầu óc chớm say bỗng tỉnh táo hơn, không muốn bị phát hiện bèn nhanh chóng chuồn ra ngoài.

 

Cô đi xuống cầu thang lại gặp phải cái tên Hoàng Thịnh kia, gã đàn ông hơi béo nhìn thấy cô thì mừng rỡ, bước lên bậc thang: "Cô Phùng cũng đến thành phố H à, dạo này có khỏe không? Có nể mặt cùng xuống dưới uống rượu không? Tôi mời."

 

Phùng Dao nhìn thấy bộ dạng dê xồm của gã là phiền, cũng không biết sao lại oan gia ngõ hẹp thế này, ở đây mà cũng đụng mặt gã.

 

Cô lạnh lùng nói: "Trước khi gặp Hoàng tổng thì rất khỏe, rượu thì khỏi đi, cho qua đi."

 

Hoàng Thịnh vẫn cười: "Cô Phùng nói chuyện vẫn rất thẳng thắn, vậy chúng ta trò chuyện một chút, bàn về công việc nhé?"

 

"Hôm nay mệt quá rồi, để bữa khác đi." Nói xong bèn đi xuống, lúc cô đẩy Hoàng Thịnh ra, gã lại túm lấy cánh tay cô: "Nào, đợi đã."

 

Phùng Dao bực bội, giày cao gót nhấc lên đá chân hắn một phát, gã bị đau liền buông cô ra, còn định nói gì đó thì dưới lầu lại vang lên giọng nói trầm thấp.

 

"Dao Dao, lại đây."

 

Cúi đầu nhìn xuống, không biết Phàn Tín đã ra khỏi quán bar từ khi nào, đang đứng ở sảnh tầng 1, bên cạnh còn có trợ lý và Tống Thành. Hắn cau mày nhìn về phía này.

 

Cô đi xuống, đứng bên cạnh hắn.

 

Hoàng Thịnh đương nhiên cũng biết Phàn thị, gã ngừng động tác xoa chân, lập tức đi xuống ân cần nói: "Chào Phàn tổng, tôi là..."

 

Lời còn chưa nói xong, Phàn Tín liếc hắn một cái, thái độ quyết liệt, nhấc chân rời đi.

 

Hoàng Thịnh đuổi theo ra ngoài thì cả đám người đã lên xe đi rồi. Có người đi ngang qua chú ý đến, gã hơi mất mặt, lại thầm hối hận. Tuy hắn biết Phùng Dao là con dâu Phàn Tín, nhưng chồng cô mất đã lâu, mà gã cũng không thấy hai người này xuất hiện cùng nhau bao giờ, còn tưởng quan hệ ba chồng và con dâu không tốt.

 

Không ngờ hóa ra hai người lại thân thiết như vậy, Phàn Tín rõ ràng là vì con dâu mà tỏ thái độ với gã, khiến gã mất mặt.

 

Trên xe trở về, tài xế và trợ lý đều ngồi đằng trước, Phùng Dao cũng không nói chuyện, liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, Phàn Tín đang khép mắt, dáng ngồi ngay ngắn, cổ hơi đỏ vì uống rượu.

 

Phùng Dao thấy hơi mệt, cũng nhắm mắt nghỉ ngơi. Trong đầu bất giác nhớ đến cuộc nói chuyện nghe được trong nhà vệ sinh.

 

Có lẽ là vì trước đây, đối với Phùng Dao, Phàn Tín vẫn luôn có thân phận là ba chồng, nên cô đã bỏ qua một điều rằng, trong mắt người khác, hắn vẫn là một miếng bánh thơm.

 

Hiện thực chính là vậy, người có tiền có quyền luôn không thiếu người theo, tuổi tác và đạo đức có là gì, đến giới tính còn chẳng quan trọng.

 

Phùng Dao nhớ lại một phen, hình như chưa từng thấy ba chồng công khai quen ai, còn không công khai thì cô không rõ, nhưng mấy tháng nay chắc là không có, dù gì hắn vẫn luôn dây dưa với cô.

 

Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng sau này hắn sẽ có con riêng. Cô càng nghĩ sâu hơn, tưởng tượng nếu hắn có nhân tình và con, dù có không kết hôn, chỉ cần được hắn đưa về nhà thì thân phận của cô cũng sẽ vô cùng ngượng ngùng.

 

Con dâu không ra con dâu, tình nhân không ra tình nhân.

 

Nghĩ vậy liền thấy khó chịu, sao cô có thể để cảnh đó xảy ra được.

 

Giờ người gần hắn nhất rõ ràng là cô, ít nhất cô cũng phải ngủ được với hắn, hưởng thụ cho đã thì mới không thiệt.

 

Phùng Dao nghĩ mãi suốt đường đi, càng nghĩ càng không vui, lúc xe đến chung cư, cô vừa xuống xe đã đi cực nhanh.

 

Sắp đi đến thang máy mới nhận ra Phàn Tín đang đi ở đằng sau, bước chân hắn hơi chậm, không đi thẳng được.

 

Phùng Dao vội lùi lại mấy bước đỡ hắn, hối hận vì không bảo trợ lý đưa hắn lên trên.

 

Hình như hắn hơi say thật, hơi thở toàn là mùi rượu, trước đó Phùng Dao tưởng hắn giả vờ lạnh lùng trên xe, hóa ra là rượu đang ngấm.

 

Hắn vừa cao vừa nặng, khó khăn lắm mới lên được tới nhà, Phùng Dao dìu người mà đổ hết mồ hôi, cô cởi giày và đồ ra đi tắm.

 

Tầm nửa tiếng sau, cô mặc váy ngủ rộng rãi đi ra, Phàn Tín vẫn ngồi trên sô pha, cà vạt và thắt lưng đều bị cởi vứt sang một bên. Hơi thở hắn nặng nề, tóc hơi rối.

 

Phùng Dao chỉnh lại đầu tóc mới khô được nửa, khuỵu gối trên sô pha, ghé đến trước mặt hắn khẽ hỏi: "Ba ơi, ba say rồi sao?"

 

"Ừm..." Hắn phát ra tiếng bằng giọng mũi, dựa vào lưng ghế mềm mại xoa trán.

 

Phùng Dao sấn tới kéo mặt hắn để hắn nhìn cô, đôi mắt sâu thẳm không có tiêu điểm, bị ép nhìn về phía cô, không còn sắc bén như bình thường.

 

Lúc ở quán bar Phùng Dao còn thất vọng vì hắn không say, kết quả lại say thật, cô thầm cười, không chút kiêng kỵ ngồi lên đùi hắn, dựa vào lòng hắn, cảm giác được cơ thể nóng bỏng của hắn đang ôm lấy mình.

 

"Khó chịu không ba?" Cô sờ cơ ngực Phàn Tín, mờ ám lướt lên lướt xuống.

 

Phàn Tín bị trêu chọc, vô thức ghé sát, tay đặt trên eo cô, nhìn chằm chằm.

 

Một lát sau, hắn liếm môi, giọng trầm khàn: "Khát."

 

Cơ thể Phùng Dao khô nóng, dán môi đỏ lên, cùng hắn nút lưỡi mấy phút liền, lúc tách ra, bốn cánh môi đều ướt nước. Phàn Tín khẽ động môi, vẫn nói khát.

Bạn đang đọc:[21+] Cô Con Dâu Khát TìnhChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.