Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 23

Ông ta còn chưa biết người chống lưng cho Khương Mịch là ai thế mà đã dễ dàng bị nha đầu này dắt mũi, quá mất mặt.

 

Nhưng cũng rất nhanh ông ta nhận được chứng cứ từ tay Khương Mịch.

 

Lư Duệ Hỉ không thèm cân nhắc đắn đo, đi thẳng tới bệnh viện.

 

Khi Khương Mịch trở lại lớp học, toàn bộ học sinh trong lớp nháy mắt lặng yên như tờ.

 

Sự việc cô ra tay đánh người đã sớm truyền khắp trường, cho nên các bạn học hiện tại đối với cô vừa tò mò vừa sợ hãi.

 

Chung quy cũng là không ai dám đến gần.

 

Chỗ ngồi của nguyên chủ ở dãy bàn cuối cùng, đơn độc ngồi một mình. Đây vốn dĩ được coi là một dạng bài xích, nhưng đối với Khương Mịch mà nói, cô cầu còn không được, bởi bây giờ chính là thời gian cần yên tĩnh học tập nhất.

 

Ngay cả các thầy cô cũng liếc mắt qua chỗ cô một hai lần, nhưng đợi đến khi tan học cũng chưa chủ động cùng cô nói chuyện.

 

Còn Khương Mịch để ý cũng lười nói tới, tan học liền xách cặp như bay trở về nhà.

 

Cố Ngôn Phong ở nhà đã làm sẵn đồ ăn đợi cô: "Hôm nay ở trường thế nào?"

 

"Chị Tiểu Hà chưa báo cáo với anh sao?" Khương Mịch cố ý hỏi.

 

Cố Ngôn Phong lắc đầu: "Không. Tôi nói với họ chỉ khi nào sự việc không giải quyết được thì hãy nói với tôi."

 

Đáp án này thực sự ngoài ý muốn của cô: "Anh yên tâm về tôi đến vậy sao?"

 

"Sự thật chứng minh em rất đáng để tôi tín nhiệm mà." Anh mỉm cười.

 

Trái tim Khương Mịch bỗng nhiên tản chảy.

 

"Vậy tôi sẽ thay chị Tiểu Hà nói cho anh biết."

 

Sau đó, cô đem chuyện của Chu Hạo kể rõ lại một lần.

 

Cố Ngôn Phong nghe xong thì im lặng không đánh giá về cách làm của cô, chỉ là hỏi: "Là Chu gia nào vậy? Tôi có cần giúp em xử lý không?"

 

"Không cần đâu, tôi giải quyết xong xuôi rồi." Cô lắc nhẹ đầu.

 

"Hửm? Em giải quyết thế nào?" Anh bỗng dưng có chút tò mò.

 

Khương Mịch mồm năm miệng mười kể lại, còn lấy điện thoại ra cho anh xem: "Vừa rồi thầy Lư có báo cho tôi biết bên Chu gia đã được trấn an thoả đáng rồi, sẽ không tìm tôi gây sự nữa."

 

Cố Ngôn Phong nhìn theo hướng tay cô chỉ vào màn hình, thấy trong tin nhắn Lư Duệ Hỉ còn nhắc đến hai vạn tiền thuốc, anh nói: "Để tôi trả tiền thuốc cho."

 

"Tôi có tiền mà." Khương Mịch vội vàng ngăn cản: "Hôm qua anh còn đưa tôi nhiều tiền như vậy."

 

Ngày hôm qua sau khi tách rời hộ khẩu Cố Ngôn Phong còn chuyển 446 vạn từ chỗ Viên Tắc qua cho cô, đã thế anh còn thấy số này lẻ trông khó nhìn, dứt khoát ném cho cô 500 vạn xem như đưa luôn tiền tiêu vặt.

 

Anh nói: "Tôi trả tiền thuốc coi như việc này cả hai chúng ta cùng giải quyết, thế nào?"

 

Khương Mịch chính là cảm thấy không gì anh muốn làm mà không làm được, dứt khoát mặc kệ anh.

 

Sau khi ăn xong, cô lại đến thư phòng làm bài tập, lúc Cố Ngôn Phong đi ngang qua còn hỏi: "Có vấn đề gì không?"

 

Khương Mịch cười cười lắc đầu: "Tôi đang viết bản kiểm điểm."

 

"Tại sao lại phải viết cái đó?"

 

Anh tò mò ngó lại nhìn, sau đó cũng phải bật cười, lấy bút sửa đi vài chỗ: "Như thế này mới nghiêm túc."

 

.....

 

Ngày hôm sau, trước buổi chào cờ Lư Duệ Hỉ đã đi tìm Khương Mịch hỏi: "Bản kiểm điểm của em đâu?"

 

Cô lấy từ trong tay ra một chồng giấy: "Em chuẩn bị xong rồi, vài nghìn từ chứ không ít."

 

Lư Duệ Hỉ thấy thái độ cô thành khẩn như vậy, tâm trạng ông ta cuối cùng cũng tốt lên. Đợi đến cuối buổi, ông ta đưa Khương Mịch lên khán đại đọc kiểm điểm.

 

Khương Mịch được vệ sĩ chậm rãi đỡ lên khán đài, sau đó cô chỉ vào hàng ghế bên cạnh: "Xin lỗi thầy, em có thể ngồi xuống nói không ạ?"

 

Nơi cô chỉ là chỗ ngồi của cấp lãnh đạo.

 

Lẽ ra đọc kiểm điểm học sinh nên đứng... nhưng chân của Khương Mịch bị phù nên...

 

Lư Duệ Hỉ: "... Ngồi đi."

 

"Kính gửi thầy cô và các bạn, em là học sinh lớp sáu năm ba Khương Mịch, sau đây em xin tường trình về sự việc đánh nhau hôm trước." Khương Mịch ngồi xuống, còn điều chỉnh cái loa sao cho phù hợp: "Khi đánh bạn học Chu Hạo, chị vệ sĩ của em đã ra một quyền ở tốc độ 60 km/ giờ, sức nặng ước chừng tầm 200 kg..."

 

"Khương Mịch!"

 

Lư Duệ Hỉ kinh ngạc hét lên. Bản kiểm điểm này sao lại như vậy?

 

"Như vậy theo em nhận xét thì bạn học Chu thường ngày học chịu rèn luyện thân thể, đến tốc độ của con gái cũng không theo kịp. Dưới đây, em xin sâu sắc kiểm điểm, chúng ta ngoài việc học hành chăm chỉ thì đồng thời cũng phải biết chăm chỉ tập luyện thể thao, ít nhất ở trường không sợ bị các bạn bắt nạt..."

 

"Đủ rồi!!!"

 

"Tập luyện cho tốt thì mới có thể trở thành một người có ích cho đất nước, cho dân tộc..."

 

"Người đâu, mau kéo con bé xuống đi!!!"

Bạn đang đọc:[18+] Vị Hôn Phu Giúp Tôi Làm Bài TậpChương 23
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.