Bạn đang đọc:[18+] Quy LaiChương 87

Kỷ Tùy lấy một bộ cờ từ trong ngăn kéo ra rồi nhàn nhạt nói: “Cũng hơi hơi.”

 

Ván đầu tiên của bọn họ là cờ vây, Kỉ Tùy cầm cờ đen, chấp cô 5 quân, không bao lâu sau, Triệu Ngu đã thua tan nát.

 

Ván thứ hai, Kỷ Tùy tiếp tục chấp cô 9 quân, Triệu Ngu cũng thua rất nhanh, kỹ thuật chơi cờ của hai người cách nhau như trời với đất.

 

Cái này không phải Triệu Ngu cố ý, cô chỉ học được những thứ căn bản nhất chứ chưa nói gì tới kỹ thuật cả.

 

Thấy cô bày ra bộ mặt thất bại do thua hai trận liên tiếp, Kỷ Tùy nói: “Hay là, ván tiếp theo, tôi chấp cô 18 quân?”

 

Triệu Ngu ủ rũ cụp đuôi nhìn anh: “Chấp nhiều như vậy, nếu mà tôi thắng thì có ý nghĩa gì đâu?”

 

Hít một hơi thật sâu, cô không phục nói: “Đổi cờ tướng, cái đó tôi giỏi hơn.”

 

Kỷ Tùy cười: “Được.”

 

Nhưng mà kết quả vẫn như cũ, ván thứ nhất đi không tới mười nước cô đã bị chiếu bí, ván thứ hai Kỷ Tùy chủ động chấp cô hai con xe, cuối cùng mấy quân quan trọng bên cô cũng có thể đi sang bờ bên kia.

 

“Chiếu tướng!” Khi cô hét lên câu này, biểu tình cô rất là đắc ý, rất có khí thế rốt cuộc cũng có thể rửa mối nhục xưa.

 

Nhưng mà vừa thấy ý cười trên mặt Kỷ Tùy, cô ngay lập tức nhận thấy có gì đó không ổn nên liền nhanh chóng duỗi tay che quân cờ lại: “Có thể cho tôi đi lại một nước được hay không?”

 

Giọng điệu của cô mang theo chút ý tứ làm nũng như có như không, đôi mắt trong veo nhìn anh tựa như một chú nai con đáng thương hề hề, Kỷ Tùy bất đắc dĩ cười cười: “Có thể.”

 

Cô reo lên vui mừng rút cờ về, nhìn chằm chằm nghiên cứu bàn cờ nửa buổi mới dám đặt quân tiếp theo xuống.

 

Cuối cùng ván này Triệu Ngu thắng, cô hưng phấn không nhịn được, độ tự tin lập tức tăng trở lại, la hét muốn chơi thêm một ván nữa.

 

Nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của cô, Kỷ Tùy cong môi cười khẽ, liếc mắt thấy vẻ mặt của anh, Triệu Ngu đồng dạng cũng cười nhẹ ở trong lòng.




Tuy rằng cô cũng không học thâm sâu về cờ tướng, nhưng lần này cô nhìn ra, có một lần anh có thể trực tiếp ăn luôn tướng của cô, cô làm bộ không phát hiện, anh cũng làm bộ không phát hiện mà buông tha cho cô.

 

Anh cố ý nhường cô.

 

Kỷ Tùy đặt quân lại bàn cờ một lần nữa, Triệu Ngu thuận thế chọc một miếng dưa hấu từ đĩa trái cây rồi đưa đến bên miệng anh, anh theo bản năng há mồm ăn vào. Khi môi dưới không cẩn thận chạm phải đầu ngón tay cô, anh mới đột nhiên ý thức được động tác này thân mật tới cỡ nào.

 

Anh ngơ ngác ngước mắt nhìn cô, lại thấy cô đã cúi đầu nghiêm túc giúp anh đặt quân cờ vào vị trí, hiển nhiên động tác vừa rồi cũng là vô tình, cô cũng không phát hiện có gì không ổn.

 

Tay trái cô đặt quân cờ đỏ cuối cùng về vị trí, Triệu Ngu liền dùng tay phải xỉa miếng dưa hấu trong đĩa xong nhét vào miệng mình, mơ hồ không rõ nói: “Anh giỏi hơn nên tôi đi trước nhé.”

 

Quân cờ phía đối thủ đã động, Kỷ Tùy lại không vội vã nhìn cờ, ánh mắt như cũ dừng ở đôi môi kiều diễm ướt át của cô.

 

Cây tăm cô đưa vào miệng cũng là cây tăm từng ở trong miệng anh, hơn nữa, môi anh còn không cẩn thận chạm vào một chút.

 

Nhưng giờ phút này, cô ăn luôn miếng dưa hấu cuối cùng, màu đỏ tươi của dưa hấu ẩm ướt như môi cô, đồng thời cô còn ngậm luôn cây tăm kia.

 

Ván cờ tướng thứ ba, dưới sự trợ giúp im lặng của Kỷ Tùy, Triệu Ngu thắng hiểm.

 

Lấy lại tự tin sau khi thắng hai ván trên ba, cô quơ chân múa tay vui vẻ như một đứa nhóc, tuyên bố còn phải thử chơi một ván cờ khác, Kỷ Tùy tất nhiên cũng tùy ý cô.

 

Anh có chút tò mò: “Bây giờ người trẻ các cô chơi game online nhiều, hiếm khi chơi cờ, tôi là học qua lão thủ trưởng ở quân đội, còn cô thì sao? Sao biết chơi nhiều vậy?”

 

Triệu Ngu nói dối hết sức trôi chảy: “Khi còn nhỏ, tôi đã học được từ một ông lão nhà hàng xóm, ngày nào mẹ tôi cũng phải đi làm, không có thời gian chơi với tôi, các bạn xung quanh lại không thích tôi, tôi cũng chỉ có thể chơi cùng mấy ông lão bà lão. Tiếc là bây giờ, không có ai bên cạnh để chơi cùng, Tiết Tử Ngang cũng không thích chơi với tôi, nếu không phải nghe chị Thi Vũ nói anh am hiểu các loại cờ, tôi còn cho rằng tôi chỉ có thể tìm các ông lão bà lão tóc hoa râm để cùng chơi cờ.”

 

Kỷ Tùy cười: “Tôi cũng không nghĩ tới có thể gặp được người chơi cờ cùng trẻ như vậy, hơn nữa lại còn là một cô gái.”

 

Hai người kết thúc ván cờ, ngồi trên sô pha nói chuyện rất lâu, Triệu Ngu chia sẻ những việc thơ ấu thú vị của cô với anh, Kỷ Tùy cũng kể với cô những chuyện ở bộ đội, trong bất tri bất giác, đêm đã khuya.

 

Kỷ Tùy bắt cô đi nghỉ ngơi, nhưng khi anh ra khỏi phòng tắm, cô đã ôm di động ngủ thiếp ở trên sofa rồi.

 

So với bộ dạng chật vật lúc đầu khi vừa tới chỗ anh, hiện tại rõ ràng trạng thái của cô tốt hơn rất nhiều, trên mặt có huyết sắc, khóe miệng cũng mang theo ý cười nhàn nhạt.

 

Anh lấy chăn đắp cho cô, cẩn thận giúp cô điều chỉnh tư thế, chuẩn bị để cô ngủ ở trên sofa một đêm.

 

Nhưng khi anh chuẩn bị cầm remote tắt đèn, nhìn thấy sofa vừa cứng vừa hẹp, nghĩ nghĩ rồi quyết định tới gần, nhẹ nhàng bế cô đặt lên trên giường trong phòng dành cho khách.

[18+] Quy LaiCHAP 87
Bạn đang đọc:[18+] Quy LaiChương 87
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.