Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 80

Đúng lúc này, có cuộc gọi đến từ Nghiêm Kỷ ——

 

Mộc Trạch Tây cầm điện thoại, nhận cuộc gọi. “A lô… Nghiêm Kỷ…”

 

Nghiêm Kỷ nghe thấy giọng mũi rất nặng của cô, dường như cô đã khóc, trái tim Nghiêm Kỷ thắt lại. Nhẹ giọng hỏi cô xảy ra chuyện gì.

 

Nghe thấy giọng nói Nghiêm Kỷ, Mộc Trạch Tây vẫn nghẹn ngào, nhưng rất nhanh cô đã điều tiết lại. Cô nuốt nước miếng, lau nước mắt.

 

Nghĩ đến những thủ đoạn mà cô đã chuẩn bị trước đây, cô hờn dỗi nói, “Tớ giận cậu, do chân yếu, nhảy không có nhiều lực nên bị giáo viên mắng. Tớ luôn luôn nỗ lực, sau đó tớ không kìm được sự uất ức…”

 

Giọng nói ngọt ngào xen lẫn tiếng khóc nức nở kèm theo giọng điệu làm nũng.

 

Nghiêm Kỷ nghe xong, khóe miệng nhếch lên, anh vội dỗ cô. “Xin lỗi cậu, lúc về anh Nghiêm sẽ xoa cho cậu. Đã đến giờ tan học, cậu về nhà đúng giờ. Tôi về trễ một chút.”

 

“Ừm…”

 

Mộc Trạch Tây đặt điện thoại xuống, điều chỉnh lại tâm trạng đi đến phòng tập nhảy. Cô phải thừa dịp khi mình còn ở bên cạnh Nghiêm Kỷ để có thể lấy được con số gần người.

 

Khi Nghiêm Kỷ về, Mộc Trạch Tây đã đi ngủ.

 

Trên giường có một bóng đèn bàn nhỏ mờ mờ, đó là do Mộc Trạch Tây giữ lại cho Nghiêm Kỷ nhìn đường. Trong ổ chăn phồng lên ngọn đồi nhỏ, làn tóc xoăn dài như bó hoa của người phụ nữ xõa ra.

 

Nghiêm Kỷ tắm xong ra ngoài, anh chui vào ổ chăn với một cơ thể chứa đầy hơi nước từ bồn tắm bốc lên khắp người, anh kéo Mộc Trạch Tây ôm vào lòng.

 

Mới mười mấy tiếng không gặp mà Nghiêm Kỷ đã cảm thấy giống như rất lâu chưa gặp cô, căng thẳng vì nhớ cô. Anh cúi đầu hôn lên đôi môi mềm mại trơn bóng, Mộc Trạch Tây thở đều, ngủ ngon lành, không có phản ứng.

 

Nghiêm Kỷ lại hôn thêm vài cái, liếm liếm khuôn mặt cô rồi mới ôm cô nằm xuống, tiến vào giấc ngủ ngon. Nghiêm Kỷ bôn ba một ngày, ôm cơ thể mềm mại của Mộc Trạch Tây rồi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

Thân thể hai người dán sát vào nhau, nhiệt độ cơ thể truyền cho nhau.

 

Sau khi cảm nhận được hơi thở đều đều của Nghiêm Kỷ, sau khi xác nhận rằng anh đã ngủ say, Mộc Trạch Tây trong bóng tối mở mắt ra.

 

Cô đợi một lúc, sau khi xác nhận Nghiêm Kỷ thật sự đã ngủ say thì cô mới cựa mình muốn đứng dậy. Chỉ là Nghiêm Kỷ ôm cô quá chặt, cánh tay anh giống như cái kìm sắt, Mộc Trạch Tây rất khó cử động.

 

Cô chỉ có thể tìm cách khác, Mộc Trạch Tây vươn tay qua người Nghiêm Kỷ, muốn lấy chiếc điện thoại mà Nghiêm Kỷ đặt trên tủ đầu giường bên kia.

 

Mộc Trạch Tây kéo căng cơ thể đến mức tối đa, thậm chí cô còn chưa kéo dài người như vậy khi tập nhảy, nhức mỏi. Ngón tay thon dài vẫy vẫy, duỗi ra hướng về phía ngăn tủ.

 

Ngay khi tay cô chuẩn bị với tới điện thoại.

 

Thì một đôi bàn tay to đột nhiên bắt lấy bàn tay nhỏ của cô, ngón tay thon dài mạnh mẽ trượt đúng vào khe hở ngón tay cô, cùng mười ngón tay cô đan vào nhau.

 

Mộc Trạch Tây bỗng nhiên sợ hãi, ngạc nhiên kêu lên, điên cuồng vung tay theo bản năng.

 

Bàn tay to nắm rất chặt không cho cô giãy ra, vươn tay vỗ vào cánh mông đào của Mộc Trạch Tây, “Là tôi.”

 

Là Nghiêm Kỷ…

 

Mộc Trạch Tây cúi đầu nhìn, cơ thể cô gần như đè lên người Nghiêm Kỷ. Mà ánh mắt Nghiêm Kỷ lúc này thật xa xăm, giống như con sói đói với đôi mắt xanh lục đang nhe nanh trong bóng tối chuẩn bị săn mồi, nguy hiểm và tàn ác.

 

Mộc Trạch Tây sợ Nghiêm Kỷ nhận ra ý định của mình, tim cô đập loạn xạ, cô lùi người về sau, chủ động tìm cớ. “Tớ khát nước, tớ muốn uống nước…”

 

Nghiêm Kỷ giữ eo cô không cho cô lùi lại. Nhìn bộ ngực trắng nõn mềm mại trắng như tuyết trong bộ đồ ngủ có dây mỏng lộ ra trước mặt, nặng nề đè lên ngực anh, Nghiêm Kỷ hít một ngụm khí lạnh ngược vào trong, giọng nói khàn khàn. “Là muốn à?”

 

Ngực Nghiêm Kỷ rung động khi anh nói, lan đến ngực Mộc Trạch Tây mang theo sự rung động đặc biệt. Mộc Trạch Tây nhanh chóng giải thích, “Không phải! Tớ khát nước nên tỉnh dậy! Tớ muốn uống nước nhưng cậu ôm tớ chặt quá. Tớ không với tới.”

 

Nhìn Nghiêm Kỷ vẫn không buông tay mà chỉ nhìn cô chằm chằm, Mộc Trạch Tây chột dạ đến mức tim suýt nhảy ra ngoài, giãy chân thúc giục nói: “Nghiêm Kỷ! Tớ khát nước!”

 

Nghiêm Kỷ đành phải buông tay, đứng dậy với tay rót nước trên cái tủ cạnh đầu giường. 

 

Mộc Trạch Tây có tay nên không cho anh đút. Nghiêm Kỷ dựa vào đầu giường, rất hứng thú nhìn ánh mắt lơ lửng trên mây của Mộc Trạch Tây, cái miệng nhỏ chậm chạp uống nước.

 

“Cả cơ thể cậu đè lên người tôi, cọ nhẹ xoa chậm, tôi còn tưởng là cậu muốn, muốn đánh úp ban đêm.”

 

Mộc Trạch Tây sặc nước, che miệng ho nhẹ. “Nghiêm Kỷ… Gần đây chúng ta làm thường xuyên không tốt cho cơ thể, hơn nữa sáng nay mới…”

 

Nghiêm Kỷ lấy cái cốc từ trong tay Mộc Trạch Tây ra, lập tức đè Mộc Trạch Tây xuống giường, vật căng cứng đã để giữa chân Mộc Trạch Tây, cọ xát dữ dội, “Nếu Tây Tây muốn thì có thể cố gắng chiến một trận.”

 

Mộc Trạch Tây lập tức không dám động, đó không chỉ là vấn đề một trận chiến…

Bạn đang đọc:[18+] Nữ Phụ Trèo Cao Chiếm Được Nam ChínhChương 80
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.