Bạn đang đọc:Chuyện Chàng Mồ Côi (18+)Chương 27

Cô ngồi trên người Kế Hứa, ngăn hơn phân nửa nguồn sáng của anh. 

 

 

Trong phút chốc ánh mắt giấu trong màn đêm của Kế Hứa có chút sững sờ, tiếp đó rũ mắt tránh né đối mặt với cô, sau đó răng hàm cắn chặt đến quai hàm căng cứng.

 

 

 Gia Duẫn nhìn anh chằm chằm hồi lâu, đột nhiên kịp phản ứng bản thân đang ngồi trên chỗ nào của anh, trong giây lát, mặt của cô cũng đỏ hơn nửa.

 

 

 Nguồn nhiệt rực cháy áp chặt vào bên dưới người cô, chiếc váy khó khăn lắm mới che kín xương đầu gối gầy nhỏ, cũng đã ngăn chặn cảnh dưới váy.

 

 

Với cô mà nói thì cũng chỉ là một lớp quần lót. 

 

 

Giờ phút này gậy thịt cương cứng bên dưới người của cậu thiếu niên đang chạm vào mật huyệt trơn mượt căng mẩy của cô. 

 

 

Cảm giác tê dại bủn rủn kỳ lạ chưa bao giờ có từ chỗ bí mật kia lâm râm dâng trào, Gia Duẫn tựa như đột nhiên thức tỉnh, vừa định xuống khỏi người anh liền bị Kế Hứa giữ eo lại một cái, đè chặt ngồi trên chỗ cũ. 

 

 

Đáy mắt anh bị ngọn lửa dục vọng thiêu đốt, trong lúc vội vã mà bật ra tiếng rên rỉ khó nhịn, sau đó mím chặt môi, răng cửa cắn chặt thịt mềm trong môi dưới. 

 

 

Gia Duẫn đã tìm về một chút lý trí trong lúc giằng co ngắn ngủi này, ngực cô nhấp nhô chậm rãi.

 

 

 Cô có thể nhận ra được vật cứng nóng bỏng và cương cứng đang áp dưới người kia vẫn đang biến đổi, trong lòng cô cũng bị luồng khí nóng không biết từ đâu tới dâng trào càng lúc càng mạnh mẽ.

 

 

Gió đêm hè thổi qua, như hơi nóng hổi bị phơi dưới ánh mặt trời chói chang giữa vách núi thẳng đứng bay lượn trở đi rồi trở lại. 

 

 

Oi bức , nóng lại còn khô. Không gian bốn phía vốn yên tĩnh dần dần có tiếng truyền tới, trong tiếng bước chân có tiếng chơi đùa vui cười qua lại.

 

 

 Có điện rồi. 

 

 

Người trong trường đang từ từ đến gần dưới lầu ký túc xá. 

 

 

Xa hơn chút nữa, trên đồng bằng mênh mông, tiếng gió qua tai, tiếng ve giữa bóng cây, tiếng ếch nhái dưới cây hương bồ.
 

Một thoáng này những ồn ào không lọt vào trong tai. 

 

 

“Cậu buông tôi ra.” 

 

 

Gia Duẫn nhìn con ngươi sâu sắc kia, giọng nói rất lạnh nhạt. 

 

 

Anh không muốn nhượng bộ, tức giận bóp eo cô. Cảm giác tê dại từ hõm eo của mình dần dần lan ra toàn thân.

 

 

 Lúc Gia Duẫn lại mở miệng nữa, trong giọng nói thầm chứa chút mỉa mai:

 

 

 “Tôi đã nói rất nhiều lần, tôi ghét nhất người khác chơi mờ ám sau lưng tôi.” 

 

 

Kế Hứa mím chặt môi, chấp nhận lời xét xử của cô bằng một khuôn mặt không cảm xúc. 

 

 

Dưới thân anh cứng như sắt, quần áo trên ngực bị mồ hôi thấm ướt, hơi thở lên xuống bất định.

 

 

Chỉ có con ngươi sâu đen ngòm kia kiên định đến không hề nhúc nhích.

 

 

 Gia Duẫn cứ như vậy mà nhìn anh, bỗng nhiên khóe môi hơi hé nụ cười, ngón tay nhỏ trắng ấn vào ngực anh, mắt từ trên cao nhìn xuống anh, chậm rãi mở miệng:

 

 

“Cậu nhớ kỹ, là cậu khăng khăng trêu ghẹo tôi.”

 

 

 “Tuyên bố trước, tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu." 

 

 

Anh không lên tiếng trả lời, nhìn qua lại, vẫn là bộ dạng rất bình tĩnh kia.

 

 

 Con ngươi sáng rực trong đêm tối tỏa hơi nóng khiến người ta hoang mang vô cớ. 

 

 

Nếu như anh thật sự nhạy bén, trong sáng và rõ ràng như vậy thì cực kỳ tốt, nhưng vẫn là bộ dạng bị tình dục khống chế lại không hề dao động này khiến cô đình trệ tại chỗ.

 

 

Gia Duẫn rũ mắt nhìn về anh, mang ánh sáng trên lưng, than thở một tiếng nhỏ không thể lường được. 

 

 

Cô đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve dọc theo gò má của anh. 

 

 

Huyệt riêng tư dưới váy dính chặt với phận sinh dục nóng như thiêu đốt kia, anh vẫn cố nén hơi thở, thái dương bị mồ hôi thấm ướt. 

 

 

Cô sờ qua tai trái của anh, xoa đến máy trợ thính sau tai.

 

 

Cô sững sờ, mặc cho đốt ngón tay của cô quét qua sợi tóc khô cứng.

 

 

 Cuối cùng cô vẫn là không nỡ, thầm thu lại sự mềm lòng: 

 

 

“Tôi sẽ đi. ” 

 

 

Cô thấp giọng nhắc lại:

 

 

“ Tôi thật sự sẽ đi.” 

 

 

Cô sẽ rời khỏi nơi này rất nhanh, không muốn lừa anh nữa. 

 

 

Hai tay đang bóp lấy bên hông cô cũng không cách nào tự kiềm chế mà run rẩy.

 

 

 Dòng nước ngầm mắc kẹt dưới mái vòm dần dâng cao, cơn sóng tình bị che đậy trong dải ngân hà mênh mông lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch. 

 

 

Nhưng đây thực sự chỉ là giấc mơ của anh thôi sao.

 

 

 Cuối cùng sẽ có mưa lớn, giội rửa hết những oi bức của mùa hè, sang mùa thu se se lạnh. 


 

Bạn đang đọc:Chuyện Chàng Mồ Côi (18+)Chương 27
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.