Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 94

Thời gian trôi nhanh, nháy mắt đã là 5 năm.

 

Trong 5 năm này, Sở Kiều không có một ngày chậm trễ, mỗi ngày đều càng thêm nỗ lực nghiêm túc tu luyện, nhưng không hiểu vì sao, cảnh giới của nàng từ sau đạt tới Luyện Khí đại viên mãn từ ba năm trước, đã không còn đột phá nữa.

 

Nàng liên tục ba lần Trúc Cơ, mỗi một lần đều lấy thất bại chấm dứt.

 

Nhìn các sư huynh, sư đệ nhập môn cùng năm đều trở thành Trúc Cơ tu sĩ, người đứng đầu thí luyện Đăng Thiên Tập năm đó - Bùi Tú càng là đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, nàng đứng thứ hai, hiện lại thành đội sổ. Loại cảm giác này, thật không dễ chịu chút nào.

 

Theo lý mà nói, Sở Kiều nền tảng vững chắc, lại là mộc hỏa song linh căn, thiên tư tuy không tính đứng đầu, nhưng cũng coi như ưu việt, Trúc Cơ nho nhỏ hẳn căn bản không thành vấn đề. Nhưng sự thật chính là thế này. Lăng Việt cũng đã từng kiểm tra thân thể đồ đệ, nhưng không phát giác có gì dị thường.

Sở Kiều liên tiếp thất bại, Lăng Việt trời sinh ít nói cũng không biết nên nói lời an ủi như thế nào, lần nào cũng khô cằn ban cho một đống đan dược, còn Sở Kiều vốn đang mắc kẹt trong cảnh giới cũng ngoan ngoãn nhận lấy, trong lòng chỉ có cảm kích.

 

Trời hửng nắng.

 

Trên đỉnh Lãng Phong, một bóng dáng mảnh mai mà linh động đang múa kiếm.

 

Vung kiếm vô hình hướng cổ tùng, trước mắt thoáng lạc kinh hồng.

 

Thân ảnh thanh thoát theo gió mà đi, một đạo thanh hồng rọi cả trời xanh.

 

Tiếng thông thổi rì rào, sương mù giăng khắp lối, thiếu nữ một bộ hồng y tựa kinh hồng, như một con hỏa phượng trên đỉnh núi mờ sương, mang theo nhật nguyệt đạp sương lạnh, tà áo tung bay theo đường kiếm, kiếm quang như hồng, chiếu phá cả trời cao.

 

Sở Kiều không biết cảnh tượng bản thân một mình độc vũ lúc này là vẻ đẹp kinh diễm như thế nào, nàng chỉ đang đắm chìm trong kiếm pháp huyền diệu, một bên luyện kiếm, một bên thả mình theo thân pháp Lăng Việt đã dạy, không ngừng cải tiến động tác của mình.

Nhật nguyệt cùng chiếu, theo tầng tầng lớp lớp kiếm pháp tiến dần lên, chân khí trong cơ thể Sở Kiều cũng nhanh chóng vận chuyển, bất tri bất giác, cả một ngọn Lãng Phong gió to nổi lên, mây cuộn gió vần.

 

Ở trong tâm Sở Kiều vẫn không phát hiện ra sự biến hóa của cảnh vật xung quanh, kiếm hoa càng vung càng nhanh, toàn thân bị kiếm quang vây quanh, như sao băng vùn vụt.

 

"Keng ——"

 

Đột nhiên, một tia sáng lạnh lẽo lóe lên, thiếu nữ vũ động trường kiếm bị một thanh kiếm sắc bén khác ngăn cản, hai thanh kiếm va vào nhau, tiếng va chạm thanh thúy gọi Sở Kiều tỉnh lại từ trong nhập thần.

 

"Sư tôn..."

 

Lực đạo trên thân kiếm làm Sở Kiều liên tục lùi về sau, Lăng Việt duỗi vỏ kiếm đang cầm trong tay ra, chống bên hông Sở Kiều, đẩy nhẹ một cái, để Sở Kiều đứng vững trở lại.

 

"Kiều Nhi, tĩnh tâm."

 

 Tiếng nói thanh lãnh vẫn mang theo sức mạnh trấn an lòng người như mọi khi, Sở Kiều cúi đầu đứng trước mặt hắn, như đứa trẻ phạm sai lầm, đầu cúi gằm, ủ rũ không thôi.

 

"Thực xin lỗi, sư tôn. Ta... Quá nôn nóng..."

 

Tuy nàng vẫn luôn biểu hiện không thèm để ý, nhưng nỗi bất an cùng nôn nóng đối với đối với việc không thể tăng cấp vẫn luôn tồn tại trong lòng nàng, điều ấy không thể nào che giấu được trong lúc múa kiếm, nếu không phải vừa rồi sư tôn chặn nàng lại, với tâm thái như thế, e rằng sẽ bởi vậy mà tẩu hỏa nhập ma mất.

 

Người có thể ngủ đông lâu dài, một khi bay lên, nhất định sẽ tung cánh giữa trời cao. Hoa nở quá sớm, một khi héo úa, sẽ héo úa sớm nhất.

 

Một bàn tay to vỗ vỗ lên đầu nàng, Sở Kiều ngây ngốc nghe người nam nhân này thốt ra lời an ủi ngắn gọn lại rõ ràng, nàng chớp chớp mắt, rồi lại chớp chớp mắt, vẫn không kìm được hốc mắt dần ẩm ướŧ.

"Sư tôn... Sư tôn..."

 

Người vì sao tốt với ta như vậy?

 

Loại đệ tử không biết cố gắng như ta, làm mất mặt người như vậy, người lại chưa từng quở trách ta nửa câu.

 

Sở Kiều cúi gằm đầu, không biết nên nói gì mới tốt.

 

"Đừng khóc."

 

Lòng bàn tay khô ráo mang theo hơi lạnh như mọi khi, vuốt ve khuôn mặt đang rũ xuống của nàng, lau đi nước mắt cho nàng.

 

Sở Kiều ngẩng đầu, hai mắt ướt đầm đìa nhìn Lăng Việt, trong mắt tràn đầy tự trách cùng bất an, "Sư tôn, ta không muốn làm ngài thất vọng... Ta, ta có phải vô dụng lắm không..."

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 94
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.