Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 365

Hoàng hôn nghiêng nghiêng, khung cửa sổ được nhuộm đẫm bởi ánh sáng mờ mờ ảo ảo, trong phòng mơ hồ lóe lên một chút ánh sáng cuối cùng của ban ngày, lại xen lẫn nét u ám của buổi đêm.

 

Cảnh Sâm thả nhẹ bước chân, trong khung cảnh lúc sáng lúc tối đi đến trước giường. Sự hoảng loạn cùng bất an quay cuồng trong lòng từ giữa trưa đến giờ, khi nhìn thấy người trên giường trong nháy mắt đều tan biến sạch sẽ, chỉ còn lại đau lòng.

 

Người trên giường đang nằm sấp, khuôn mặt nhỏ nhắn gối lên trên tay, đôi mắt linh động trước kia gắt gao nhắm chặt lại, dọc theo khóe mắt, hai hàng lệ khô vương trên má, tóc mái mềm mại lòa xòa phủ lên trán lên thái dương, cả người có vẻ yếu ớt lại rối bời.

 

Cảnh Sâm vươn tay, gạt tóc mái của tiểu thái giám ra, lòng bàn tay lơ đãng chạm đến đôi má trơn bóng của nàng.

 

Buổi trưa, khi hắn ôm eo người này, trong lòng lại nổi lên cảm giác kỳ quái. Cảnh Sâm đưa tay che ngực, nhíu mày. Sao tim lại đập nhanh như vậy? Người trước mắt đã làm bạn với hẳn nhiều năm, đu.ng chạm giữa hai người đã sớm thành thói quen, vì sao bây giờ lần nào hắn cũng cảm thấy tim đập nhanh?

 

Dường như sự đu.ng chạm của hắn khiến người trên giường cảm thấy ngứa ngáy, tiểu thái giám dùng hai má cọ cọ tay hắn, tựa như một chú mèo nhu thuận.

 

Cảnh Sâm cảm thấy cảnh tượng như thế này dường như đã từng quen biết, không nhịn được, ngón tay gãi gãi lên cằm tiểu thái giám, nhìn nàng vô thức ngâm nga vài tiếng, lớp khôi giáp dựng thẳng bên ngoài bị bong ra từng mảng từng mảng, chỉ còn lại bộ phận mềm mại nhất.

 

Năm đó khi quen biết, hắn bất quá chỉ là một hoàng tử nghèo túng không người để ý, chính người này là người quan tâm hắn, để ý đến hắn, bảo hộ hẳn, cho hắn một chút ấm áp đầu tiên trong cuộc đời hẳn. Hiện giờ hắn đã trưởng thành, muốn bảo hộ lại nàng, thế nhưng...

 

Cảnh Sâm dời mắt xuống, tình hình phía sau thắt lưng tiểu thái giám khiến tim hắn thắt lại. Hắn run rẩy chạm vào xiêm y bên ngoài, tay nhón lên, là vết máu đã khô đen lại.

 

Những tưởng hắn có đủ năng lực để bảo hộ nàng, nhưng hiện thực lại giáng cho hắn một cái tát đau điếng, nói cho hắn biết hẳn ngu xuẩn thế nào, vô năng ra sao.

 

Trong mắt thiếu niên có bão tố quay cuồng, huyết hồng đậm đặc nhuộm đỏ cả con ngươi hắn tựa như ác quỷ, hắn không tự giác mà nắm chặt nắm tay, bàn tay lại một lần bị véo ra huyết đều không có chú ý tới.

 

Giống như tự ngược, Cảnh Sâm vén y bào của tiểu thái giám lên.

 

Hắn muốn nhìn xem rốt cuộc mình đã làm nàng chịu tội đến mức nào, hắn phải nhớ kỹ lần ngu xuẩn này, hắn muốn khiến những kẻ đó hoàn trả lại gấp trăm ngàn lần!

 

Huyết nhục dính vào y bào, mỗi lần kéo xuống một phần, Cảnh Sâm liền cảm giác được thân thể dưới tay mình run lên một cái. Hắn cắn chặt răng, hạ ngoan tâm, kéo toàn bộ tiết khố của tiểu thái giám xuống, rốt cuộc thấy được cặp mông chịu tội của tiểu thái giám.

 

Trên hai cánh mông mượt mà phủ đầy vết xanh tím, mông thịt hằn lên vô số vết do bị gậy đánh, đa số đều chảy máu, máu đông lại kết thành vảy máu bám vào mặt ngoài, làm nổi bật làn da trắng trong như ngọc bên dưới, khiến toàn bộ phần mông trông đặc biệt đáng sợ

 

Trong mắt Cảnh Sâm tràn đầy đau lòng, hắn run rẩy muốn chạm vào, rồi lại sợ làm đau tiểu thái giám, tay liền ngừng lại giữa không trung, cho đến khi được người ta nắm lấy.

 

"Tiểu Sủi Cảo, tỉnh rồi sao!?" Hắn vui sướng nắm lấy bàn tay không có sức lực kia, nhìn người trên giường.

 

Trên mặt Sở Kiều không còn huyết sắc, nhưng giờ phút này vẫn mím môi cười cười với thiếu niên.

 

Nàng vẫy vẫy tay, ý bảo thiếu niên đến gần hơn một chút.

 

Cảnh Sâm nghe lời tiến lại gần, không thèm để ý quỳ một gối trên mặt đất, đưa đầu ghé vào trước mặt tiểu thái giám.

 

Sở Kiều dùng đầu ngón tay lạnh lẽo chạm vào mí mắt thiếu niên, huyết sắc đỏ tươi trong mắt hắn kia làm nàng bất an. Mỗi khi thiếu niên như thế này, trong lòng luôn chực trào một số cảm xúc tiêu cực, nàng luôn sợ thiếu niên sẽ bị chệch đường, làm ra một sô việc không thể quay đầu lại.

 

Thấy hẳn theo phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, Sở Kiều cố gắng chống người dậy, giống như lúc hắn còn nhỏ mình thường làm, nhẹ nhàng in lên một nụ hôn.

 

"Ta không có việc gì đâu, chủ tử, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là tốt thôi," Xem nhẹ đau đớn ở mông, Sở Kiều an ủi, "Ngài đừng chậm trễ việc học."

 

Chính là thế này! Luôn là như thế!

 

Tiểu thái giám của hắn cho tới bây giờ đều chỉ quan tâm đến hắn, mà lại không thèm để ý đến bản thân!

 

Cảnh Sâm vừa tức giận vừa đau lòng, lại không thể làm gì được."Hiểu rồi!" Hắn lại muốn lột quần của tiểu thái giám, "Để ta xem vết thương của ngươi trước đã!” 

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 365
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.