Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 227

Thẩm Trăn một tay ôm thiếu nữ lên, rốt cuộc nhịn không được, sải bước đi tới trước giường.

 

Y sam Sở Kiều sớm đã xộc xệch, Thẩm Trăn vừa đi vừa trực tiếp kéo chiếc váy rách nát ra ném xuống đất.

 

Đem thiếu nữ đã gần như trần trụi đặt trên chiếc giường thỉnh thoảng được dùng làm nơi nghỉ ngơi trong thư phòng, Thẩm Trăn đổ người lên, mới phát hiện y sam của mình vẫn chỉnh tề như trước.

 

Thấy Sở Kiều bộ dáng mềm mại tựa vào trong ngực hắn, hắn khàn giọng mở miệng, "Cởi ra cho Gia."

 

Ngón tay trong tiểu huyệt còn chưa rút đi, tâm trí của Sở Kiều đều tập trung tại nửa người dưới, nghe vậy chỉ đành mò mẫm lung tung vạt áo của nam nhân, không chút khí lực kéo nửa ngày, khó khăn lắm mới kéo ra được áo khoác ngoài.

 

"Chậc," Thẩm Trăn cúi đầu gặm ngón tay thiếu nữ, "Sao lại ngốc như vậy chứ?"

 

Sở Kiều co rụt tiểu huyệt lại như muốn trả thù, kẹp lấy ngón tay của nam nhân trong cơ thể mình, "Ngu ngốc là nói ai đó?"

 

Thẩm Trăn phản xạ có điều kiện trả lời, "Ngu ngốc nói ngươi… đó…"

 

Nhưng chỉ trong giây lát hắn liền phản ứng lại, vùi vào cổ thiếu nữ trầm thấp cười, "Ha ha ha nàng nha."

 

"Cái tính tình không chịu thiệt này..." Trong giọng nói tràn ngập sủng nịch mà chính hắn cũng không phát giác.

 

Sở Kiều hừ một tiếng, đôi tay thò vào trong theo cổ áo mở rộng của nam nhân, vừa đốt lửa khắp nơi vừa khiêu khích.

 

"Cha chồng ~ Thẩm Trăn ~ Tam gia."

 

"Muốn thiếp kêu ngài cái gì cũng được ~ chỉ có điều…"

 

Nàng như rắn nước quấn lấy người nam nhân, thì thầm vào tai hắn, "Ngài nhanh lên một chút nha, nửa vời như thế này, chẳng lẽ là, chẳng lẽ là cái gì kia?"

 

Thẩm Trăn nghiến răng nghiến lợi.

 

Tiểu nha đầu này, hắn còn nhớ lần trước mình lỗ mãng mà có ý tốt chịu đựng dục vọng, nàng thì ngược lại, thế nhưng còn quật ngược lại. Ngón tay rút ra, mang theo vài tia dịch nhầy trong suốt.

 

"Muốn Gia mau một chút."

 

Hắn cầm cự vật sớm đã dữ tợn của mình, để ở lối vào mật huyệt của thiếu nữ.

 

"Gia thỏa mãn nàng."

 

Dứt lời, liền đề thương nhập động, quy đầu thuận lợi tách ra hai mép thịt, chậm rãi đi qua lối đi chật hẹp, khe mũ cùng vách thịt ma xát vào nhau mang đến khoái cảm khó có thể miêu tả thành lời cho cả hai. Thẩm Trăn thở hổn hển, chôn vào nơi sâu nhất trong hoa huyệt.

 

"Tiểu tao bức cơ khát như vậy sao?" Thẩm Trăn bắt đầu đưa đẩy hạ thân.

 

"Ngoại trừ Gia, còn có ai có thể thỏa mãn nàng, hử?" Hắn nắm vòng eo mảnh khảnh của thiếu nữ, nhìn khuôn mặt xinh đẹp như hoa đào của nàng, trong lòng lại một lần nữa sinh ra dục vọng mãnh liệt muốn chiếm lấy tiểu nhân nhi này làm của riêng, "Phu quân nàng? Hay là ý trung nhân của nàng?"

 

Hắn không kiềm chế được sự đố kị của mình, lần đầu tiên có loại cảm giác không cam lòng "quân sinh ta đã già".

 

Sở Kiều đang thả lỏng bản thân để thích ứng với côn thịt thô to của nam nhân, đột nhiên nghe được một câu như vậy, có chút buồn cười, lại có chút khó hiểu.

 

"Ý trung nhân gì?"

 

Thẩm Trăn thấy thiếu nữ phân tâm, cho rằng giờ phút này nàng đang nghĩ về nam nhân khác, bàn tay ôm eo nàng nhịn không được dùng sức, bắp đùi căng chặt, đột nhiên gia tăng cường độ va chạm, "Nếu muốn hầu hạ Gia, thì chuyên tâm chút!"

 

"Ưm a... A a..." Sở Kiều nắm lấy tấm chăn lụa dưới thân, thừa nhận nam nhân thọc vào rút ra lần sau còn dùng sức hơn lần trước, "Thẩm Trăn... Chàng…"

 

"A a... Nhẹ chút... Cha chồng... Tam gia... Chậm một chút..."

 

"Nàng xem... Lúc thì muốn Gia nhanh một chút, lúc lại muốn chậm một chút," Thẩm Trăn tuy rằng trong miệng quở trách, nhưng động tác đâm chọc nơi hạ thân vẫn là chậm lại, không ra sức như vừa rồi nữa, mà bắt đầu tinh tế ma sát vách thịt mẫn cảm ấm áp của thiếu nữ, nghe tiếng rên rỉ mềm mại tỉ tê của nàng, hắn cúi xuống hôn lên da thịt non nớt mịn màng mê người trước mắt.

 

Thẩm Trăn tuy thả chậm tốc độ, nhưng lực kéo dài cùng sức bật vẫn tiềm ẩn trong cơ thể tràn đầy dục vọng như cũ, lăn qua lộn lại ăn sạch sẽ Sở Kiều, đến cuối cùng, Sở Kiều bị làm đến tinh bì lực tẫn, nặng nề ngủ.

 

Thẩm Trăn chống người dậy, bàn tay to lớn tinh tế miêu tả khuôn mặt tinh xảo của thiếu nữ.

 

Thấy bộ dáng ngủ ngon lành của Sở Kiều, Thẩm Trăn nhịn không được nhéo nhéo mũi nàng.

 

"Chỉ biết ỷ vào Gia tốt với nàng, hừ."

 

______

Tiểu kịch trường:

 

Thẩm Trăn: Không cho phép nàng nghĩ đến người khác!

 

Kiều: ??? Thẩm Trăn... Chàng... ( sợ là có bệnh đi? Mỗi ngày não bổ cái quỷ gì!?)

Bạn đang đọc:[18+] Mau xuyên: Nuông Chiều Nhục DụcChương 227
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.