Huyết Ma lão tổ nghe lời của nàng ta, thu hồi lại ma phiên, theo ngón tay của Tô Nhụy Chi nhìn về phía Sở Kiều.
"Ồ, lô đỉnh chi thân?"
"Khặc, khặc, khặc, xem ra lão tổ ta, hôm nay vận may không tồi a!"
Lúc này chỉ còn lại 4 người còn sống. Sở Kiều, Lăng Việt, Tô Nhụy Chi cùng Huyết Ma lão tổ.
Hai nữ tu khác thương thế vốn nghiêm trọng, hơn nữa còn bị oán linh cắn xé, đã đoạn khí.
Tô Nhụy Chi đẩy Sở Kiều ra muốn bảo vệ tính mạng mình, lại không biết rằng, chính mình đã tự tay cắt đứt đường sống của mình.
Từ lúc Huyết Ma lão tổ luyện hóa bị sư tôn cắt ngang, thì bảo châu trong linh đài của Sở Kiều đã sáng rực lên. Hợp Hoan tôn giả y theo lời hứa, truyền thừa toàn bộ bí cảnh còn lại cho nàng, giờ phút này, nàng lại chủ nhân lớn nhất của bí cảnh.
Bảo địa nằm ở phần trung tâm nhất của Tiên đài bí cảnh, vốn là lối vào chân chính của Hợp Hoan Tông năm xưa. Bốn phía đều có truyền tống trận, có thể phân biệt truyền tống tới Thanh Long hồ ở phía Đông bí cảnh, Bạch Hổ sơn ở phía Tây, Huyền Vũ cốc ở phía Bắc và Chu Tước phong ở phía Nam.
Sở Kiều vốn định thừa dịp cuộc chiến giữa sư tôn và Huyết Ma, lén mang theo vài người khác bao gồm cả Tô Nhụy Chi đi về phía cánh cửa truyền tống ở phía Tây cạnh đó. Không nghĩ tới, cuối cùng nữ chính vẫn giống như trong nguyên tác, tiết lộ bí mật của nàng cho Huyết Ma lão tổ.
Sở Kiều không phải là người lấy ơn báo oán.
Nàng liếc nhìn Tô Nhụy Chi không chút đồng tình.
"Tự giải quyết cho tốt đi."
Sau đó lắc mình một cái, tới bên cạnh Lăng Việt, nắm lấy tay hắn.
Chỉ còn lại Tô Nhụy Chi, còn ở trong tay Huyết ma lão tổ.
Là chủ nhân của bí cảnh, Sở Kiều giờ phút này có thể khống chế mọi thứ trong bí cảnh, thậm chí không gian chi pháp cách nàng cực xa.
Bất kể năm đó nữ chính có phải sơ ý tiết lộ thể chất lô đỉnh của nguyên thân ra ngoài hay không, Sở Kiều hiện tại, không muốn tha thứ.
Không bằng để cho Tô Nhụy Chi tự mình trải nghiệm một chút, cảm nhận khi làm lô đỉnh đi.
Tô Nhụy Chi không ngờ rằng Sở Kiều thế nhưng vẫn còn sức phản kháng, nàng ta kinh ngạc vạn phần.
Ngay lập tức, toàn bộ bả vai đã bị Huyết Ma lão tổ túm lấy, nàng ta kinh hô ra tiếng.
"Không ------ Không --------"
"Sở Kiều, Sở sư tỷ, cứu ta, ta sai rồi, cứu ta với-------"
Lúc này, Lăng Việt vẫn đang giằng co với Huyết Ma lão tổ cách một khoảng không, Sở Kiều nhân cơ hội này lấy bảo châu ra, để nó lơ lửng trong lòng bàn tay, rồi từ từ đưa về phía Huyết trì. Nước trong hồ như bị hấp dẫn, dần tách ra, để lộ một lỗ đen xoay tròn dưới đáy hồ.
Thì ra, năm đó khi Hợp Hoan tôn giả lập ra bí cảnh này, đã cố ý để lại một thông đạo dẫn đến Ma Dục vực sâu. Hợp Hoan Tông vốn cũng là Ma Tông, thông đạo này chẳng qua chỉ là để tiện cho người trong tông môn qua lại Ma giới, vì vậy không có gì không thích hợp. Nhưng theo thời gian trôi qua, bí cảnh này đã bị chính đạo dùng làm nơi lịch luyện, thông đạo đó cũng biến thành một lỗ hổng, có thể dẫn Ma tu tiến vào Thiên Uyên đại lục.
Sở Kiều và Lăng Việt nhìn nhau, liền hiểu được suy nghĩ của nhau.
Lăng Việt rút linh kiếm ra, bay về phía trước, giao chiến với Huyết Ma lão tổ. Trong khi Sở Kiều thì tập trung phong ấn hắc động.