Bạn đang đọc:[18+] Không Gặp Không Nên DuyênChương 32

Viện trưởng Vương nói không lại cô, chỉ có thể nhận lấy.

 

Tiêu Tiêu định ra ngoài chơi với đám nhóc tiếp, quay đầu trông thấy Hiên Hiên, không khỏi hỏi: “Viện trưởng, việc nhận nuôi Hiên Hiên tiến hành tới đâu rồi? Chính là đôi vợ chồng trẻ họ Vương không thể sinh con kia, phải không ạ?”

 

Nghe thế nụ cười của viện trưởng Vương chợt vụt mất, “Khoảng thời gian gần đây cô đang phiền lòng vì chuyện này đây.”

 

“Xảy ra chuyện gì thế?”

 

“Haiz, sau lễ giáng sinh, cô có đi gặp gia đình đó phỏng vấn một lần, lần này cô cố ý tập kích bất ngờ, nhưng cô lại thấy trong nhà bọn họ có rất nhiều tên lưu manh ngồi chung một chỗ hút thuốc uống rượu, sau đó chị Vương có nói với cô rằng mấy người đó là do anh họ của cô ấy dẫn tới, bọn họ cũng không biết. Nhưng cô đã hỏi qua người khác rồi, người ta nói thường xuyên có mấy kẻ hỗn tạp ra vào căn nhà của bọn họ.”

 

“Chẳng phải bọn họ không có hồ sơ phạm tội sao?”

 

“Đúng… Giấy tờ gì bọn họ cũng đưa ra rồi, bọn cô cũng bàn bạc xong xuôi rồi, thật ra trước tết bọn họ đã có thể mang Hiên Hiên trở về, nhưng cô cứ cảm thấy không yên tâm, nên tìm cớ thoái thác, với lại còn nhờ người quen trong cục công an giúp cô điều tra, bây giờ còn chưa có kết luận. Hai ngày nay bọn họ càng ép càng chặt, mấy câu thô tục cũng mắng luôn rồi.”

 

Tiêu Tiêu không khỏi lo lắng. Lẽ nào bọn họ nhận nuôi Hiên Hiên, là có mục đích khác? Nếu thật sự như vậy, các cô nên làm thế nào đây?

 

Vừa qua bốn giờ chiều ngày hôm đó, anh Vương chị Vương dắt theo “ông anh họ” và mấy người nữa tới, bọn họ không nói lời nào đã nhét mười ngàn đồng vào tay viện trưởng Vương, chị Vương xoay người liền muốn bế Hiên Hiên đi.

 

Tiêu Tiêu thấy người đến chẳng hiền lành gì, sớm đã ôm Hiên Hiên vào lòng, muốn giấu cậu bé đi, ai ngờ chậm mất một bước, cô bị mấy người đàn ông mặt mày dữ tợn bao vây lại.

 

“Giao con trai tôi ra đây.” Chị Vương giơ bàn tay gắn đầy móng giả ra.

 

“Hiên Hiên không phải con trai của cô.”

 

“Hừ, đâu ra con điếm này vậy!” Chị Vương cười lạnh một tiếng, đi lên tát một cái.

 

Trên mặt Tiêu Tiêu lập tức bị vạch ra hai đường máu, cô hét lên, “Cô làm gì thế!”

 

Hiên Hiên sợ đến mức toàn thân run lên, ôm chặt cổ của Tiêu Tiêu không dám ngẩng đầu.

 

“Các người làm gì vậy, bà Triệu, gọi cảnh sát!”

 

“Tao xem thử ai dám!” Anh Vương rút một con dao ra, xấc xược hét một tiếng, “Cảnh sát mà đến, thì chỗ này chính là hiện trường án mạng!”

 

Dì Triệu bị dọa đến đánh rơi di động.

 

Anh Vương ngoài cười trong không cười đi đến trước mặt viện trưởng Vương, “Viện trưởng Vương, tôi cũng không muốn dọa tới bà đâu, nhưng ông đây đã tốn công phí sức cực khổ tìm đủ một đống giấy tờ cứt chó giao cho bà rồi, bà còn kèo nhèo không giao hàng cho ông! Dầu gì năm trăm năm trước chúng ra cũng là người một nhà, sao bà lại không giúp người thân thế chứ? Bà chẳng phải muốn một ít phí thủ tục sao? Giữ lấy mười ngàn đồng này đi, đừng khách sáo. Mau chóng làm xong thủ tục giúp tôi, thì chúng ta đường ai nấy đi, thế nào?”

 

“Được, các người đi về trước đi, ngày mai tôi sẽ…”

 

“Đừng tưởng ông đây là đầu gỗ, bà đi mà làm liền cho tôi!” Anh Vương kề dao vào cổ viện trưởng Vương.

 

“Tôi, làm không được.” Viện trưởng Vương cảm nhận được cần cổ lạnh lẽo, nhưng giọng bà vẫn run run nói ra.

 

“Làm không được?” Anh Vương kề dao gần thêm một phần.

 

“Viện trưởng!” Dì Triệu kinh hãi kêu lên.

 

Tên họ Vương lộ ra hàm răng cửa cao thấp không đều cười âm u, “Làm không được? Sao bà lại làm không được? Vậy nửa năm nay bà đang đùa ông đây à? Tôi nói cho bà nghe hôm nay dù thế nào đi nữa, tôi đều phải mang con trai của tôi đi.”

 

Chị Vương vừa nghe, lại bắt đầu giựt đứa nhỏ trong lòng Tiêu Tiêu ra, Tiêu Tiêu biết một khi Hiên Hiên rơi vào tay của bọn họ là tiêu đời, cô bảo vệ đầu của Hiên Hiên, ôm nó thật chặt, dùng hết sức không để cho người ta kéo ra. Chị Vương chau mày, mở miệng chửi con điếm này con điếm kia, nắm lấy tóc cô dùng sức mà đánh, đánh đến hưng phấn còn đạp cô bằng giày cao gót, Tiêu Tiêu muốn né lại bị đám đàn ông bao vây cô ngăn lại, bị đánh đến trên đầu trên mặt và toàn thân đều đau rát lên, hơn nữa còn bị giày cao gót đạp vào xương cẳng chân, giống như bị đinh nện vào xương vậy, cô đau đớn hét lên, đầu đổ mồ hôi lạnh môi trắng bệch khuỵu một chân xuống.

 

Mấy nhân viên của viện phúc lợi lớn ham muốn qua cứu cô, nhưng đều bị con dao sáng loáng của bọn chúng dọa cho lùi lại, một cậu bé xông lên trước, bị một gã đầu trọc không hề thương tình đá văng ra.

 

“Dừng tay, đừng đánh người, mấy người rốt cuộc muốn gì!” Sau khi thấy Tiêu Tiêu bị đánh viện trưởng Vương bắt đầu gào thét, bà muốn đi lên phía trước liền bị tên họ Vương kia bắt lại.

 

“Được rồi, cưng à, đừng tức giận.” Vương Răng Cửa hời hợt khuyên vợ một câu, lại nhếch nhác quay sang viện trưởng Vương nói, “Viện trưởng, bà xem, dây dưa không đưa con cho chúng tôi, làm cho vợ tôi tức giận thành vậy đó? Lỡ như bị chứng uất ức thì sao? Mấy người có chịu trách nhiệm không?”

 

“Các người thật là ngang ngược mà, tôi lại càng không thể giao Hiên Hiên cho các người!” Viện trưởng Vương tức đến mức trước mắt tối sầm, đứng cũng sắp đứng không vững nữa rồi.

 

“Vậy được thôi, hôm nay nếu như không làm xong thủ tục, người ở đây ai cũng đừng mong có thể đi được!”

Bạn đang đọc:[18+] Không Gặp Không Nên DuyênChương 32
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.