Trên đời sao lại có việc sung sướng như vậy... Hóa ra vật của nam nhân ngoài trừ bài tiết còn có rất nhiều công dụng mà đời này hắn vốn tưởng mình sẽ không dùng tới... Những hình ảnh ngày đó ở địa cung Lâu Lan xem ra xác thực không phải giả.
Nếu như không phải vì vui sướng cực độ, những người nam nữ trong tranh sao có thể lộ ra nụ cười nhộn nhạo xuân tâm như thế?
Sí Nhi thì sao? Nàng có vui vẻ không?
Tăng nhân rũ mắt, nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu đen như gỗ mun của thiếu nữ. Khuôn mặt ngũ quan tinh xảo của nàng giờ khắc này hơi vặn vẹo, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng, thậm chí bởi vì hành động nuốt côn thịt của nam nhân mà thiếu nữ thanh thuần không tỳ vết lại thêm mấy phần mị hoặc, nhiều chút thành thục quyến rũ.
"U um... A..."
Tăng nhân không nhịn được dùng sức đè gáy nàng lại, tăng thêm tần suất đưa đẩy dương vật trong miệng nàng.
Nhất định là nàng không sung sướng! Ngoài miệng nói nhớ hắn nhưng không lúc nào không nghĩ cách thoát khỏi hắn. Mang thai hài tử của hắn lại chậm chạp không nói với hắn. Thậm chí lúc hắn hạ quyết tâm không khóa nàng nữa, nàng lại muốn… Muốn nhảy khỏi tháp?!
Nữ nhân này đến cùng muốn hắn làm thế nào đây? Trước đây quyến rũ hắn, quấn lấy hắn, còn kêu hắn trở về cùng nàng... Lúc ấy bởi vì vội về Trung Châu, đem kinh thư vất vả lắm mới lấy được giao cho sư phụ sắp xa trần thế, hắn chẳng kịp nghĩ nhiều, không từ mà biệt...
Hiện giờ sư phụ đã viên tịch, còn giao vị trí trụ trì cho hắn. Đây là ý nguyện lúc lâm chung của sư phụ, chẳng lẽ muốn hắn buông xuống ngôi chùa Bàn Nhược sư phụ dày công sắp đặt, tùy ý theo nàng đi?
"A um... A..."
Tăng nhân đến giờ phút mấu chốt, dương vật thô dài hung hãn xỏ xuyên qua cổ họng mềm mại của thiếu nữ, kiệt lực đẩy cây gậy vào giữa đôi môi cánh hoa.
Bụi cỏ thô ráp chà xát khuôn mặt như hoa của thiếu nữ, hơi thở tanh nồng xộc thẳng vào mũi nàng.
Rốt cuộc, cái mông của tăng nhân run rẩy kịch liệt, tinh dịch nóng bỏng rót đầy thực quản yếu ớt...
“Khụ khụ...” Thai phụ đáng thương thậm chí còn không kịp ho khan vài tiếng, một đợt nôn nghén trào lên. Nàng túm lấy chiếc thùng con bên cạnh giường, phun hết dịch trắng cùng đồ ăn sáng không còn một mảnh!
“Già Diệp…”
Đợi hết thảy thu dọn sạch sẽ xong, thiếu nữ xinh đẹp nước mắt lưng tròng, tủi thân nhìn hắn, giống như trông đợi cơn giận của hắn nguôi ngoai, không làm những chuyện khiến nàng bất an nữa.
“... Ngoan.” Thật lâu sau, hắn ôm chầm lấy cái đầu tóc tai rối loạn của nàng, đặt sát vào ngực mình.
Sư phụ, con rơi vào ma chướng rồi.
Vạn kiếp bất phục…
Thời tiết càng ngày càng lạnh, ngay cả Trung Châu khí hậu ôn hòa cũng đã tới thời điểm lạnh nhất trong năm. Có lẽ rốt cuộc ý thức được tháp Phật không thích hợp cho người ở, một sớm tờ mờ, tăng nhân nắm tay Sí Nhi ra khỏi lầu các đã nhốt nàng chừng nửa tháng.
Hắn dùng khóa, khóa lại cửa vào tháp, khóa lại hết thảy dấu vết bên trong từng có nữ tử cư trú.
Lúc xuống cầu thang, Sí Nhi quả thực kích động không kiềm chế được, nhiều lần thiếu chút nữa trượt chân.
Tăng nhân đi trước ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt thanh lãnh khi thấy Sí Nhi nhút nhát… Nàng cố gắng khắc chế cảm giác hưng phấn, sợ hắn không vui đột nhiên quay lại!