Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 57

“Chàng nói gì?”

 

Sí Nhi ngây ngẩn cả người, trơ mắt nhìn khuôn mặt lạnh lùng gian ác của tăng nhân sấn tới, phủ bên tai nàng, khẽ hừ nói:

 

“Ta nói sai à? Không phải vì tiếp cận Ngụy gia thì vì… Công tử tóc trắng tuấn tú kia ư? Hắn là ai, nàng đi cùng hắn à?”

 

Hắn liên tiếp đặt câu hỏi khiến Sí Nhi nhất thời không biết trả lời từ đâu. Nàng lặng im chốc lát mới cẩn thận chui khỏi khuỷu tay hắn, lùi lại hai bước, cân nhắc từng câu chữ đáp: “Ta không biết gia quyến Ngụy phủ ở đây, cũng không có bất cứ liên quan gì đến Ngụy tướng quân.”

 

“Phải không, khéo vậy à?” Già Diệp ngồi dậy, nhìn thiếu nữ nhỏ bé rõ ràng run bần bật lại vẫn ra vẻ trấn định, “Không liên quan đến Ngụy gia, vậy nam thí chủ đưa nàng vào thì sao, đó là ai?”

 

Đối mặt ánh mắt lạnh lẽo và chất vấn của hắn, lòng Sí Nhi dâng lên một cảm giác khủng hoảng khó nói lên lời, có thể so với giây phút bị phụ thân vạch trần bí mật nàng thất thân.

 

“Không muốn nói?” Tăng nhân Già Diệp hiếm khi hỏi lại, nhìn bộ dáng thiếu nữ trước mắt hồn bay phách lạc như ẩn giấu vô số tâm sự, không còn "nhiệt tình" với hắn như lúc đầu.

 

Hắn đâu biết rằng tâm sự dày đặc của Sí Nhi đều do hắn mà ra, chỉ nghĩ không biết sau khi thiếu nữ trước mắt tình cờ gặp gỡ hắn thì hơn một tháng qua lại ‘tình cờ gặp gỡ’ bao nhiêu nam tử nữa —— có phải nàng dùng đôi mắt mỹ lệ không hạt bụi kia và thân thể lả lướt hấp dẫn mà trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi không…

 

Hắn nghĩ vậy, đôi mắt đen nhánh giận tái đi, như gió lốc ập đến trước cảng, thủy triều gợn sóng!

 

“Hắn là thành chủ Xích Ninh, được người Bắc Cảnh tôn sùng là thần.” Sí Nhi không dám nhìn vào mắt hắn, cúi đầu nhìn mũi giày mình.

 

Già Diệp im lặng chốc lát như đang kiểm chứng tính chân thật trong lời nói của nữ hài, hắn nhanh chóng tìm được tin tức trong đầu về người này: “Ninh Huy Ngọc thành chủ Xích Ninh, nhiều năm qua tộc Hắc Vũ nghe lệnh người này…”

 

Tộc trưởng tộc Hắc Vũ dã tâm bừng bừng, dụng tâm rõ ràng muốn lợi dụng nữ nhi để mượn sức Ngụy gia Trung Châu. Hiện giờ lại bắt nữ nhi đi theo bên người thành chủ Xích Ninh, đây là mục tiêu sắc dụ tiếp theo của các nàng?

 

"Hắn đã có thê tử rồi." Mặc dù Già Diệp không hỏi thế sự nhưng ở chùa Bàn Nhược này lâu năm, hắn vẫn biết rõ nhân vật trọng yếu ở Trung Châu, huống hồ hắn đã từng gặp ai sẽ không quên, lại đi khắp trời nam đất bắc, cố ý vô tình cũng có nhiều tin tức lộn xộn trong đầu.

 

“Ừm…” Mới đầu Sí Nhi còn hơi không hiểu, rõ ràng một người lạnh như băng sương, sao có thể cảm thấy hứng thú với chuyện người khác có thê tử hay không?

 

Nhưng mà nàng nhanh chóng phản ứng lại —— hắn đang lo lắng nàng quyến rũ người có vợ, đến lúc đó lại phiền hắn đến ‘bắt yêu’ sao?

 

“Ta biết mà, hắn đến đây tìm thê tử hắn đó.” Giọng điệu Sí Nhi nhẹ nhàng bay bổng, có chút bất lực.

 

“Nếu đã biết, vì sao…” Vì sao còn làm điệu làm bộ với người kia?

 

Lời đã đến miệng, may mà hắn nuốt vào lại.

 

Tăng nhân mất tự nhiên ho một tiếng —— đáy lòng hắn tụng kinh Phật, trấn an từng đợt lệ khí như đã từng quen thuộc và sự ghen tuông trong nội tâm xuống… Người kia không chỉ có địa vị cao, giơ tay nhấc chân đều phong nhã, trời sinh tiên dung ngọc mạo khiến mọi nữ tử người trước ngã xuống, người sau tiến lên, cũng không có gì đáng trách.

 

Hắn tự trấn an như vậy lại làm sự ghen tuông trong lòng nặng hơn. Ánh mắt tối sầm, khi hắn còn chưa tự phát hiện nó đã toát ra vẻ ghen tỵ không che giấu nổi.

 

“Già Diệp, chàng ở đây đã bao lâu rồi?” Không đợi tăng nhân có hành động gì, thiếu nữ trước mắt ngẩng đầu lên cười với hắn —— có thể thấy nàng không muốn tiếp tục đề tài vừa rồi nên đổi câu chuyện khác hỏi hắn. Nụ cười nhạt kia làm gương mặt vốn mỹ lệ kiều nghiên càng nở rộ như đóa hoa non mềm tươi đẹp, thấm vào ruột gan.

 

“… Bảy năm.” Hắn nhìn khuôn mặt cười nghiêng nước nghiêng thành kia, nhất thời bừng tỉnh.

 

“Bảy năm? Người nhà chàng đâu, tại sao lúc trước lại đưa chàng vào chùa tu hành?” Thiếu nữ mỹ lệ rõ ràng vẫn giấu giếm tâm sự lại hỏi hắn như một đứa trẻ ngây thơ, dường như vô tình tìm hiểu thân thế hắn.

 

Hiển nhiên Già Diệp cũng không bằng lòng nói về lai lịch của mình, hắn tránh ánh mắt chờ mong của Sí Nhi, nhìn bầu trời ngoài song cửa sổ, ánh mắt xa xăm.

 

Thấy hắn lại im lặng, Sí Nhi lầm bẩm lầu bầu: “Bảy năm trước ta chín tuổi, lúc đó mẫu thân đã qua đời… Ta đau lòng rất lâu nhưng ta đã đồng ý với nương phải kiên cường, chăm sóc muội muội thật tốt, không để phụ thân lo lắng. Tuy nương không còn nữa, nhiều chuyện không có ai hỗ trợ làm nhưng tóm lại không giống nhau, cho nên ta tự mình giặt quần áo, nhóm lửa nấu cơm, bện bím tóc cho muội muội, làm áo lông cho ca ca…”

Bạn đang đọc:[18+] Trụ Trì, Xin Dừng Bước!Chương 57
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.