Bạn đang đọc:[18+] Bác Sĩ Thú YChương 2

Phòng khám thú y do anh mở trên một con phố có thể nổi tiếng như thế này, thứ nhất là bởi vì ông nội của anh là một bác sĩ thú y có tiếng. Mặc dù thời điểm mở phòng khám vẫn còn tương đối nhỏ nhưng đã được nhiều người biết đến rồi.

 

Thứ hai là vì ngoại hình của anh.

 

Kể từ khi anh mở phòng khám thú ý thì hầu hết các khách hàng đến khám đều là nữ cả. Đa số các cô gái đều giả vờ mang thú cưng đến khám nhưng thật ra là để ngắm nhìn anh.

 

Trong phần bình luận trên trang web của phòng khám thú y thì có đến 80% bình luận là khen ngợi ngoại hình của Thẩm Ám, 20% còn lại lời thú nhận ngụy trang.

 

Anh đã gặp qua những cô gái muôn màu muôn vẻ nhưng lại chưa bao giờ nhìn thấy dạng con gái như cô nàng trước mắt.

 

Cô chỉ lặng lẽ đứng ở kia, trong lồng ngực ôm cái balo mèo giữ khoảng cách rất xa với anh, hai tay bởi vì lo lắng mà không yên, cô đứng đó tựa như một học sinh bị giáo viên phạt đứng, đầu hơi hơi cúi xuống, vừa cẩn thận vừa bất an mà nhìn dưới mặt đất.

 

Ngay từ đầu anh đã có thể chắc chắn rằng đây là một cô gái, bởi vì bàn tay đang ôm balo mèo của cô rất nhỏ nhắn và trắng trẻo, xung quanh màu đen bao lấy tựa như một viên ngọc bích tuyệt đẹp nhất, dưới ánh mặt trời hiện lên vệt sáng của chất men.

 

Sau khi Thẩm Ám bước ra thì đến lấy thuốc tại khu thuốc đặt lên bàn đăng ký, dặn dò một số lưu ý khi bôi thuốc, chỉ thấy cô gật đầu sau đó lấy di động ra thanh toán.

 

Bàn tay của cô nhỏ nhắn với các đốt ngón tay mảnh mai, móng tay tròn trịa được cắt tỉa gọn gàng.

 

Không biết có phải bởi vì nhận thấy được ánh mắt của Thẩm Ám hay không mà cô rụt ngón tay lại một chút, thanh toán tiền xong lập tức ôm lấy balo mèo của mình rồi giấu toàn bộ cả hai tay đi.

 

Đàm Viên Viên đợi cô thanh toán xong mới nở nụ cười với người kia, “Cẩn thận đi thong thả. Nếu sau này bé mèo lại có vấn đề gì thì đến phòng khám của chúng tôi lần nữa nhé.”

 

Cô gái không nói chuyện mà chỉ cúi đầu gật gật, sau đó ôm balo mèo chậm rãi bước ra ngoài.

 

“Anh Ám, cô ấy là người câm à?” Chờ cho người đã đi xa rồi Đàm Viên Viên mới nhỏ giọng hỏi.

 

Thẩm Ám đang xem thời gian biểu của những lịch hẹn trước, không chút chú ý trả lời: “Tôi không biết.”

 

________

Đúng 7 giờ tối, Miêu Triển Bằng mang theo đồ ăn đóng hộp đến đây.

 

Sau khi tiếp nhận phòng khám thú y thì có một khoảng thời gian vô cùng bận rộn nên Thẩm Ám đã tuyển vào một vài trợ lý thực tập, cứ một tốp người rời đi lại thay đổi một nhóm khác, cuối cùng chỉ giữ lại một mình Miêu Triển Bằng. Hiện tại chàng trai kia có thể một mình tự trực ca đêm, Thẩm Ám đã có thể tranh thủ lúc rảnh rỗi ra ngoài thư giãn một lát.

 

“Anh Ám.” Miêu Triển Bằng gõ cửa văn phòng, mở cửa hướng về phía Thẩm Ám nói, “Cơm để ở bên ngoài ạ.”

 

Anh gật đầu một cái, cởi áo blouse trắng ra, kéo tủ quần áo ra rồi thay một bộ đồ thể thao, xong xuôi đâu đấy mới ra ngoài ăn.

 

Đàm Viên Viên cũng sắp tan ca, đang thu dọn một chút vào trong túi của mình, cô ấy nhìn thấy Thẩm Ám bước ra thì cười hỏi: “Anh Ám, lát nữa anh cũng muốn đến phòng tập thể dục phải không, tối nay em cũng đi nữa, tiện đường anh chở em luôn được không?”

 

Thẩm Ám cầm một hộp cơm tối rồi cúi đầu ăn một ít, đầu cũng không ngẩng lên đáp, “Xe không nhiều không khí.”

 

Đàm Viên Viên bị sốc, “Anh Ám, anh từ chối người khác cũng có thể tìm một lý do hợp lý hơn không? Anh đi xe máy mà! Làm sao mà xe máy không có không khí được chứ!”

 

Thẩm Ám xám xịt liếc nhìn cô ấy một cái, “Tôi thiếu không khí.”

 

Đàm Viên Viên: “…”

 

Miêu Triển Bằng đã thay áo blouse trắng, bước ra đến nơi thì nghe được mấy lời này nên cười cười, nhìn Đàm Viên Viên hỏi: “Cô đến phòng tập thể dục làm gì?”

 

“Đi xem người ta đánh bóng.” Đàm Viên Viên đưa mắt nhìn trộm Thẩm Ám rồi đáp.

 

“Anh Ám đánh cầu lông, không phải chơi bóng rổ.” Miêu Triển Bằng nhắc nhở cô.

 

Đàm Viên Viên tỏ vẻ xấu hổ phát cáu mà trừng mắt nhìn cậu ấy, “Ai nói với cậu là tôi đi xem anh ấy!”

 

Miêu Triển Bằng nhún vai, “Vậy xem như tôi chưa nói đi.”

 

Thẩm Ám đã ăn xong hộp cơm, anh nuốt nước bọt, sau đó đi vứt rác, lúc này mới chào Miêu Triển Bằng một cái rồi mở cửa rời đi.

Bạn đang đọc:[18+] Bác Sĩ Thú YChương 2
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.