Bạn đang đọc:Tôi Đã Nuôi Dạy Anh Ấy Một Cách Tử Tế Nhưng Anh Ấy Lại Bị Ám Ảnh Bởi TôiChương 5

Trans: Then Time

Beta: t r a n, ĐườngX2




Chap 5

 

“Cảm ơn chị.”

 

Ben đặt thìa xuống, ăn hết sạch bát súp đầy. Cô ấy đã lấy súp cho cậu vào cái bát to nhất trong nhà, nhưng vẫn nhanh chóng hết sạch. Không giống như tô của cậu, hơn nửa phần súp của Cersinia vẫn còn trong bát. Cô không thấy đói lắm vì cô vừa mới ăn sáng. Ben, người đã ăn hết phần bánh mì, vẫn đang nhìn chằm chằm như thể cậu vẫn chưa no. Cersinia đẩy bốn miếng bánh của mình về phía cậu.

 

“À, không sao đâu mà.”

 

Dù nói vậy, Ben vẫn không thể rời mắt khỏi những miếng bánh mì. Chắc hẳn cậu ấy chưa từng được ăn uống no đủ. 

 

“Ta no rồi. Ta không muốn lãng phí đồ ăn, vậy nên em ăn giúp ta đi."

 

Cersinia ngày càng hiểu Ben hơn. Một trong những tính cách của cậu chính là không thật lòng 

 

"Em trông vẫn còn đói, nên hãy ăn thêm đi."

 

Cậu chưa bao giờ được ăn thoải mái như thế. Và có vẻ Cersinia cũng không ăn những món đó nữa. Cô không quan tâm cậu ấy sẽ ăn hay vứt chúng đi. Vì cô hiểu hoàn cảnh của cậu ta. Có lẽ việc không có thứ gì của riêng mình đã trở thành thói quen của cậu từ khi làm nô lệ. Ben liếc qua miếng bánh mì, rồi nhìn Cersinia. Cô ấy khẽ gật đầu, như một sự cho phép. 

 

“Vậy… cảm ơn chị nhé.”

 

Cậu cẩn thận đưa tay với tới miếng bánh mì và cầm nó lên. Cersinia đứng dậy. Cô để ý thấy vẫn còn thừa một ít súp ở trong nồi. Nếu cậu ấy chỉ ăn bánh mì, chắc chắn sẽ không đủ no. Nên cô ấy sẽ mang thêm súp đến. Cô cầm bát của cậu lên, chiếc bát vốn đã hết sạch từ lâu, hướng về chiếc nồi vẫn đang đặt trên bếp lửa. Phần súp trong nồi có vẻ vơi đi nhiều so với phần còn thừa của bữa sáng.

 

‘Chà, thật tốt vì em ấy ăn ngon lành,’ cô nghĩ rằng đó là một điều tốt vì sự yên bình của ngày hôm nay ít nhất không bị phá hỏng. Cô lấy muôi, vét sạch chiếc nồi đến khi nhìn thấy đáy và đặt nó trước mặt Ben.

 

“Ah, cảm ơn chị…”

 

Khi nói lời cảm ơn, giọng cậu khẽ run lên. Ben nhìn về phần súp vẫn đang tỏa khói nghi ngút trước mặt. Cậu như muốn bật khóc. Cậu thậm chí không thể nhớ rõ lần cuối cùng mình được ăn một bữa ăn nóng hổi như này là khi nào. Thỉnh thoảng cậu ấy còn phải ăn bánh mì cứng. Ngay cả khi đã ăn hết, cậu vẫn luôn cảm thấy đói vì thức ăn không bao giờ đủ.

 

Sống dưới một căn nhà không có mái che, nếu trời mưa, cậu sẽ phải ăn mẩu bánh mì nhão nhoét dưới cơn mưa, và nếu hôm ấy có tuyết, cậu sẽ ăn bánh mì với tuyết như một món ăn kèm lạnh buốt răng . Cậu thậm chí còn phải ôm lấy bụng mình vì những hôm không có gì để ăn. Ben vội vàng múc súp và đưa vào miệng. Cậu nghĩ nếu cậu không đưa thức ăn vào miệng ngay thì chắc bản thân cậu sẽ bật khóc mất. Hơi ấm của tình thương, thức ăn và sự dễ chịu của căn nhà gỗ làm cậu xúc động.

 

“Ăn chậm thôi.”

 

Cersinia ngồi đối diện cậu. Phần súp cô làm lúc sáng có lẽ sẽ hơi mặn vì cô vừa đun lại, nhưng cậu ấy vẫn ăn hết sạch súp và bánh mì mà không hề phàn nàn một câu. Chỉ cần nhìn cậu ăn cũng khiến cô cảm thấy no rồi.

 

“Xin lỗi, em ăn nhiều quá…” Ben cúi đầu nói. Cậu không muốn để Cersinia nhìn thấy những giọt nước mắt đọng trên mi mắt cậu.

 

“Nếu không ăn hết súp thì ta cũng sẽ đổ đi.”

 

Cô ấy nhún vai tỏ vẻ không quan tâm. Dù gì điều đó cũng là thật, và cô cũng không muốn cậu ấy phải lo lắng khi ăn. Được tái sinh thành Cersinia, cô chợt cảm thấy một tia hạnh phúc, đây cũng lần đầu tiên cô dùng bữa cùng người khác thay vì một mình. Một lúc lâu sau, bữa ăn ấm áp kết thúc khi Ben đã ăn hết hai bát súp và tám miếng bánh mì.

 

***

 

Hôm nay là ngày thứ ba Ben sống cùng cô.

 

*Choang*

 

“E- Em xin lỗi!”

 

Cersinia được đánh thức bằng tiếng đập vỡ của bát đĩa thay cho lời chào mỗi buổi sáng. Cô bước vào bếp.

 

“Ta đã bảo là cứ để đó đi.”

 

Cô ấy thậm chí không còn thấy tức giận nữa. Đã vỡ quá nhiều bát rồi. Dù mới ba ngày kể từ khi ở đây, Ben đã làm vỡ bốn cái trong bộ đồ ăn. Bây giờ là cái thứ năm.

 

‘Haizz…’ trong lòng cô thở dài. Ben vẫn chưa rời khỏi phòng.

 

“Ta chỉ muốn giúp đỡ thôi…”

 

"Ừ, chỉ cần đứng yên đó cũng là giúp đỡ đấy."

 

Không phải cô không hiểu ý của cậu. Vấn đề là phải dọn dẹp đống vỡ nát mà cậu đã gây ra. Cersinia cầm lấy cái chổi và hót rác và đi vào bếp.

 

“Em sẽ làm!”

 

Cô nhẹ nhàng đưa dụng cụ dọn dẹp cho Ben, người vội vàng chen đến cạnh cô. Nếu cô không để cậu dọn nó, cậu ấy chắc chắn sẽ buồn bã cả ngày. Ben luôn cảm thấy rất áy náy khi không có gì làm. Cậu ta không phải kiểu nô lệ mà giới quý tộc thường chơi đùa. Cậu kể rằng bản thân từng bị ép buộc đi xây dựng và sửa chữa những không gian sang trọng của giới quý tộc.

 

Đương nhiên, nô lệ đã trở thành tài sản của giới quý tộc thì không được lương. Thậm chí, nhiều nô lệ đã chết vì suy dinh dưỡng, họ không  được ăn uống đúng bữa. Trên công trường, họ bị gọi là này, ngươi, ê, tên khốn này, tên khốn nọ,... và tất nhiên không có lý do gì để đặt tên cho họ, việc có tên vốn không cần thiết. Chỉ cần bạn chậm lại một chút, bạn sẽ bị đánh, và khi công trình đó được xây xong, đám người đó không cần sức lao động nữa, họ sẽ bị bán trở lại chợ buôn nô lệ. Ăn nhanh cũng là một thói quen có từ những ngày tháng đó. Các bữa ăn chỉ được cung cấp một lần, và họ phải ăn trong khoảng thời gian nhất định. Nên đó cũng là một thói quen phải ăn càng nhiều càng tốt, nhân lúc thức ăn vẫn còn ở đó.

 

“A…” cậu ấy thốt lên, Cersinia quay đầu lại. Khi cô ấy đưa chiếc chổi cho cậu để quét những chiếc đĩa bị vỡ, Ben đang cầm chặt ngón tay chảy máu của mình.

 

“Chuyện gì xảy ra vậy? Em có sao không?”

 

Sao ngón tay của cậu ấy có thể chảy máu trong khi cậu ấy chỉ quét mấy mảnh vỡ đó? Không ai có thể vụng về hơn cậu ấy nữa. Cô ấy dần trở nên lo lắng, tiến sát lại gần Ben hơn.

 

“Em xin lỗi…”

 

Ben hoảng hốt, vội vàng giấu ngón tay đang chảy máu của mình ra sau lưng. Cô mong rằng mình sẽ không phải nghe thêm bất kỳ lời xin lỗi nào của cậu nữa. Cersinia xoa trán.

 

“Em mới là người bị thương, tại sao em lại phải xin lỗi ta?”

 

Lời xin lỗi của Ben chỉ là một thói quen. Không dễ sửa lại chúng dù cô đã nhiều lần bảo rằng cậu không cần xin lỗi. Cersinia cầm lấy cây chổi từ tay Ben. Nếu cô kệ cậu ấy, có lẽ cả tay kia của cậu cũng sẽ bị thương mất.

 

“Đưa cho ta. Ta làm cho”

 

“K-Không. Cersinia, em…!” 

 

“Ben, cứ để ta làm.”

 

“Vâng, em xin lỗi…”

 

Ben lùi lại và cúi thấp đầu xuống. Cersinia quét những mảnh bát bị vỡ đang vương vãi trên sàn. Cô quét lại sàn nhà một lần nữa, đề phòng Ben chẳng may bị thương bởi một mảnh vỡ nào đó mà cô bỏ sót.

 

Ben rất vụng về khi cậu có ý định làm gì đó. Cô đánh giá cao sự nhiệt tình muốn giúp đỡ của cậu, nhưng cậu đi đến đâu, tiếng rạn nứt và vỡ vụn đi theo tới đó. Danh hiệu ‘bàn tay vụng về’ rất thích hợp dành cho cậu. Cô ném những mảnh vỡ đã gom được vào thùng rác. Khi cô đi cất đống dụng cụ dọn dẹp, Ben cũng lẽo đẽo đi theo cô.

 

“Ra kia và ngồi xuống đi. Ta sẽ băng bó cho em sau.”

 

“Vâng…”

 

Cậu ấy ngồi trên ghế khi vai hạ xuống. Cô ấy ngay lập tức với lấy hộp thuốc và ngồi trước mặt Ben.

 

“Đưa tay em đây.”

 

Ben cẩn thận đưa bàn tay cậu đang giấu phía sau. Vết cắt dài trên ngón trỏ có máu đỏ sẫm. Cô nắm lấy tay cậu. Ben kẽ rùng mình, run rẩy. Cậu ta vẫn luôn lưỡng lự và lúng túng như vậy, vì thế nên Cersinia không hề do dự, cô thoa thuốc khử trùng lên tay cậu.

 

“Ừm…Nó hơi rát, phải không?"

 

Cô không hiểu tại sao chính mình cảm thấy đau nhói khi nhìn thuốc ngấm vào vết thương của cậu. Cersinia cau mày, nhanh chóng khử trùng vết thương.

 

“Không, em vẫn ổn. Em xin lỗi, Cersinia…”

 

Ben nhìn cô ấy, người vẫn đang sơ cứu vết thương cho cậu. Vùng da đổ bóng dưới lông mi tuy không trắng nhưng lấp lánh đến mức gần như trong suốt. Đôi môi đỏ mọng của cô ấy hơi mở ra mỗi khi tập trung, mọng nước và có sức quyến rũ lớn. Mái tóc dài màu đỏ của cô ấy trông thật mềm mại mỗi khi có những ngón tay lướt qua. Cô ấy thật sự rất đẹp. Có lẽ vì thế mà Ben luôn phạm lỗi khi đứng cạnh Cersinia. Cậu luôn muốn thể hiện bản thân làm tốt đến nhường nào, nhưng cậu không hiểu sao mình luôn cảm thấy lo lắng khi ở gần cô ấy.

 

‘Haa…’ Ben lặng lẽ thở dài. Cậu chỉ muốn giúp đỡ cô ấy, nhưng cảm thấy thật khó chịu khi nó không thành công như cậu nghĩ.

 

" Chỉ cần bôi thuốc là xong."

 

Sau khi khử trùng, Cersinia cẩn thận bôi thuốc lên vết thương. Lông mi của Ben khẽ run rẩy trước cái chạm từ tay cô như chạm vào trái tim. Nó khiến anh cảm thấy thật ấm áp khi nhìn vào cô, người đang tập trung tuyệt đối vào vết thương để sơ cứu cho anh. Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời anh ấy.

 

Một người lo lắng cho vết thương của cậu như thể đó là của họ. Hơi ấm ấy, đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được, nó làm trái tim cậu đập mạnh vài lần trong ngày. Bàn tay của cô ấy luôn ấm áp như vậy. Đôi mắt và bàn tay của cô đều ấm áp khiến cậu cảm thấy muốn khóc. Cô như tia nắng giữa cuộc đời đầy tuyệt vọng của anh.

 

Cersinia thổi vào vết thương của cậu để thuốc khử trùng thấm vào. Ben khẽ ngọ nguậy bàn tay vì cảm giác nhồn nhột ở những ngón tay khi hơi thở của cô ấy lướt qua da cậu.

 

“Sao thế? Em đau lắm à?"

 

“K-Không. Không có gì.”

 

Ben đáp lại, vẫy tay kia của mình. Trái ngược với lời nói của mình, cậu cảm thấy toàn thân nóng bừng, máu chảy cũng nhanh hơn. Khuôn mặt của Ben hơi biến sắc nhưng không rõ vì sao. Cersinia nhìn vào hai gò má đang ửng đỏ của Ben, nghĩ rằng đó chỉ do vết thương làm cậu đau. Quá trình sơ cứu đã hoàn tất, băng bó đã được quấn gọn gàng.

 

“Thực sự cảm ơn chị.”

 

Ben vội vã lao về phía chiếc tủ với hộp thuốc trống rỗng. Cậu cần hạ nhiệt một chút. Cersinia nhìn chằm chằm vào lưng Ben, hình như cậu đang muốn chạy trốn khỏi cô.

 

‘Có thứ gì đó đã thay đổi…’



Bạn đang đọc:Tôi Đã Nuôi Dạy Anh Ấy Một Cách Tử Tế Nhưng Anh Ấy Lại Bị Ám Ảnh Bởi TôiChương 5
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.