Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 8

Beta: Kumaru

Trans: Lemon

 

 

Chap 8


 

Bleon rút tay ra khỏi cơ thể tôi một cách chậm rãi, tỏ vẻ cực kỳ hối tiếc. Tôi lập tức nhìn sang anh ấy và nói 

“Ngày mai chúng ta phải bắt đầu trị liệu, nhưng nếu Bleon cứ như thế này, việc điều trị sẽ trở nên khó khăn đấy....”

“Anh không muốn ai khác chạm vào người anh ngoài vợ đâu...”

“Sẽ tốt hơn nếu điều trị cho anh nhanh chóng và trở nên khỏe mạnh phải không nè? Philia là một bác sĩ giỏi. Nếu anh tin tưởng và làm theo lời cô ấy, anh sẽ khỏi bệnh nhanh thôi”

“Nhưng...”

Tôi biết Bleon định nói gì. Đó là lý do tôi nói việc này có chủ đích ngay từ đầu. 

“Nhớ lần trước em nói anh là nếu anh dám nhìn người phụ nữ khác, em sẽ giết anh và giết cả chính mình nữa... Anh nhớ chứ ?” 

“...Có...Nhưng em nói cái đó là dành cho anh...”

“ Không, Bleon. Lúc đó là do em đã không suy nghĩ chín chắn. Em thực sự không biết tại sao mà bản thân lại quá quan tâm anh. Bleon nói rằng trái tim em cũng biết đau, nên em đoán đúng là vậy. Bây giờ em cũng chuẩn bị điều trị. Nó sẽ không bao giờ xảy ra trong tương lai nữa. Đừng nhớ những gì em đã từng nói trong quá khứ nữa.”

Tôi cẩn thận nói từng chữ, chắc rằng nó nghe không giống như bị cưỡng ép và anh ấy có thể hiểu được. 


 

“ Và bây giờ em muốn Bleon gặp những người khác và giao tiếp nhiều hơn với họ. Em xin lỗi. Em đã phá hỏng thời khắc quan trọng trong cuộc đời anh chỉ vì sự ích kỷ của mình”


 

Kể từ bây giờ, anh phải sống một cuộc sống trọn vẹn. Anh ấy vẫn còn đủ trẻ để làm điều đó. Vậy nên mình mong anh ấy có thể sống như những người quý tộc khác.


 

Bleon không nói gì mà chỉ nhìn tôi. Cái biểu cảm này tôi đã thấy nhiều lần lắm rồi. Bleon nhìn tôi ngơ ngác như anh không hiểu tôi đang nói cái gì.


 

“Em đã hứa là bảo vệ anh, nhưng thay vì che chở cho anh, em càng hủy hoại nó hơn. Em chỉ nghĩ đến nỗi đau của mình và lợi dụng anh để bảo vệ bản thân khỏi điều đó. Nếu em có thể làm thời gian quay trở lại, nếu em có thể, em muốn quay lại khoảng thời gian đó. Trước khi gặp anh... Em ước mình có thể... Ổn chứ ?”


 

“Không ổn”


 

Bleon hiếm khi nói vậy, giọng nói đầy kiên quyết.


 

“ Đừng nói vậy. Có phải em đã hối hận lúc đó, Vợ ơi? Có phải em hối hận vì đã lấy anh?”


 

“Không...! Em không có hối hận...! Nhưng em...em hối hận vì đã làm anh thành thế này.”


 

Tôi cố gắng thuyết phục Bleon, nhưng có vẻ lại càng gây tổn thương cho anh ấy hơn.


 

“Anh đã hơi lo lắng, nhưng anh đã đúng... Vợ anh đã bất ngờ thay đổi và anh tin rằng mình không nên lo lắng...Em muốn vứt bỏ anh. Bởi vì em ghét anh, anh quá phiền phức, anh không đủ tốt và em muốn bỏ rơi anh...”


 

“Không, không phải như thế đâu. Bleon...!”


 

“Vậy tại sao em lại làm điều này...? Anh đã nói anh thích làm như vậy...” 


 

“Chúng ta đều bị bệnh. Và đây là những gì chúng ta cần phải làm để trị bệnh. Chúng ta đang cố gắng tiến về phía trước.”


 

“Anh luôn lo lắng... Anh sợ rằng mình sẽ phát điên vì nỗi lo này... Anh nghĩ rằng vợ sẽ bỏ rơi mình và bỏ đi thật xa một ngày nào đó...”


 

Thật kì lạ khi dù cho tôi nghĩ về điều này như thế nào. Bleon vẫn không chấp nhận sự thay đổi của mình cho thứ tốt hơn, nhưng cũng vô cùng lo lắng về điều đó trong khi anh đang kháng cự lại hết sức có thể.


 

“Không, em sẽ không bao giờ làm vậy”



 

Dù sao chăng nữa, tôi vẫn không có ý định rời xa Bleon trong tình trạng này. Tôi phải đi và cho anh ấy hiểu ra, dù cho tôi có phải đi sau để không chết bằng cách nào đó. 


 

“Bleon. Anh có tin em không? Tin tưởng và làm những gì em nói. Đừng lo lắng. Từ giờ trở đi, chỉ còn những ngày tháng tốt hơn sẽ đến”


 

“Vậy làm ơn hãy cho anh biết”


 

“Cho anh biết?”


 

“Làm ơn hãy để anh ôm em...anh muốn ôm em...anh muốn biết rằng mình được vợ yêu thương” 


 

“Hả?”


 

Hơi khó đây....


 

‘Mình nên làm gì đây’


 

Tôi đang nghĩ xem nên làm gì để thoát khỏi cái tình huống này.


 

“Em thích điều đó. Và anh cũng vậy. Anh muốn dành cả ngày không nghĩ ngợi gì với vợ như hồi trước... Anh thực sự muốn sống như vậy suốt quãng đời còn lại."


 

Bleon nói rồi đến gần tôi. Xét về mặt anh ấy, anh ấy có vẻ đã sẵn sàng rồi, và nếu anh ấy chấp nhận sự im lặng như tín hiệu của sự cho phép, tôi không thể thoát, anh vùi mặt vào giữa cằm và vai tôi rồi liếm với đôi môi và chiếc lưỡi của tôi. 


 

“Heuk...” 


 

Chỉ với một cái chạm nhẹ, lưng tôi nóng lên, và một tiếng rên khe khẽ bật ra từ phía tôi. Và như một dấu hiệu, Bleon ôm tôi và bắt đầu âu yếm vuốt ve cơ thể tôi.


 

Trái với vẻ ngoài ngập ngừng thường ngày, cử chỉ của anh khá hung hăng. Biết rằng lưng của Astell rất nhạy cảm, Bleon nhẹ nhàng vuốt dọc sống lưng tôi, tôi nhắm chặt mắt trước cảm giác choáng váng này.


 

Rồi, sau khi chạm nhẹ môi lên cổ tôi, điều mà anh đã làm trong một lúc, Bleon nhìn lên và cúi xuống hôn tôi. Sau đó tôi nhận ra anh ấy định làm gì và níu chặt mặt anh ấy bằng cả hai tay để ngăn anh ấy làm như vậy.


 

“Dừng lại.”


 

Nó sẽ là một mớ hỗn độn lớn. Tôi cố gắng không nghĩ đến những điều đen tối. Bleon nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu trước sự từ chối đột ngột của tôi, nhưng tôi nhanh chóng phân tích trong đầu tại sao anh ấy lại làm vậy.


 

Bleon muốn sống như trước đây hơn là thay đổi để tốt hơn. Như trước đây, anh ấy muốn sống trong lâu đài đơn độc của riêng chúng tôi chỉ có dành cho hai người chúng tôi, chỉ nhìn nhau và thèm muốn nhau. Nhưng tôi đã đọc qua cuốn tiểu thuyết. Điều này chỉ là do Astell đã uốn nắn Bleon kỹ lưỡng — đó không thực sự là mong muốn của riêng anh ấy.


 

Bởi vì anh ấy nghiện ma túy, cơ thể của anh ấy sẽ di chuyển và anh ấy sẽ cố gắng nhiễm sâu thứ tình yêu với cơ thể đó. Bleon đã không thể suy nghĩ đúng đắn. Tuy nhiên, nếu tôi chấp nhận anh ấy như vậy, anh ấy có thể đã phá hỏng những nỗ lực của tôi và những kế hoạch tương lai mà tôi đã có sẵn để thay đổi mà tôi muốn. Vì những thứ tôi đang cân nhắc, tôi đã ngăn anh ta lại.


 

“Bleon. Thế này không đúng. Tránh xa em ra”


 

Điều này sẽ chẳng bao giờ tốt cho cả mình và anh ấy. Vậy nên trong tương lai, tôi phải nói với anh ta một cách chắc chắn rằng phương pháp này sẽ không bao giờ có tác dụng với tôi nữa. Bleon do dự khi tôi nói kiên quyết, rồi anh tách khỏi người tôi, với vẻ mặt vô cùng đau đớn như thể anh cảm thấy bị từ chối hoàn toàn.


 

“Nếu anh đã làm gì sai, xin hãy nói cho anh biết. Anh sẽ sửa đổi... Vậy nên đừng giận… vợ ơi... ”


 

Lúc giọng tôi đột nhiên trở nên lạnh lùng, Bleon lại bộc lộ sự yếu đuối của mình và cúi đầu. Thật khó cho tôi khi làm như này, trái tim tôi đang trở nên mềm xuống. Vì thế, tôi đưa tay lên và xoa đầu anh ấy một cách nhẹ nhàng.


 

“Anh không làm sai gì cả. Em nói đây hoàn toàn là lỗi của em. Và bây giờ em cố sửa chữa điều đó ” 


 

Theo lời tôi, Bleon hơi ngẩng đầu lên và nhìn tôi. Nhưng anh ấy buồn bực đến mức nước mắt chảy dài trên khuôn mặt xinh đẹp của anh.


 

“Không. Vợ không làm gì sai… anh, anh đã sai… ”


 

Và dù không làm gì sai, anh vẫn cầu xin tha thứ.


 

“Em phải làm gì với anh đây...”


 

Tôi đứng dậy và ôm anh ấy. Anh ấy và tôi có chiều cao khá khác nhau, vì vậy tôi đã ôm anh ấy khi anh ấy đang ngồi và đầu anh đặt trên ngực tôi. Khi tôi níu lấy Bleon, anh ấy đặt tay ra sau lưng tôi và ôm tôi một cách tuyệt vọng như thể không bao giờ có thể tách khỏi tôi. Tôi đau lòng khi thấy Bleon khóc lóc bày tỏ nỗi thống khổ mà anh ấy đang cảm thấy trong lòng.


 

Anh vẫn như một đứa trẻ. Sau cái chết đột ngột của cha mẹ, anh ấy ngừng phát triển. Mặc dù cơ thể của anh đã trưởng thành, nhưng dường như sự phát triển về tinh thần của anh đã dừng lại ở năm mười tuổi.


 

“Em sẽ sắp đặt lại tất cả mọi thứ. Em thực sự muốn nhìn thấy anh được hạnh phúc”


 

Sau khi cha mẹ anh ấy qua đời, người duy nhất trên thế giới mà một đứa trẻ bị tổn thương có thể phụ thuộc vào là Astell, người mà cố gắng giao lưu với anh.


 

Bleon đã bị mù quáng Astell. Nhưng nó không có nghĩa là cảm xúc Bleon dành cho Astell là yêu.


 

Sự ham muốn này cũng chỉ vì yếu đuối, và sẽ không đời nào nó có thể đến từ trái tim của Bleon. 


 

Và không giống như Astell, tôi nghĩ rằng điều này không giống kiểu tình yêu giữa người đàn ông và người phụ nữ tí nào. Bleon quá trẻ để hiểu theo hướng đó. Tôi cảm thấy thương hại và đồng cảm cho anh theo kiểu một người với người khác.


 

“Bây giờ, sau khi trị liệu kết thúc, đừng nghĩ đến em mà hãy làm những gì anh muốn. Em không muốn nói điều gì làm tổn thương đến anh nữa chỉ bởi vì anh đã làm điều đó. Vậy nên, hãy chăm chỉ điều trị bắt đầu từ ngày mai. Hiểu chứ ?”


 

Bleon gật đầu nhẹ rồi ôm tôi sau lời tôi nói.


 

"Cảm ơn anh. Và xin lỗi anh”


 

Tôi xin lỗi Bleon lần nữa. Với tư cách là linh hồn của Astell, người không còn ở đây nữa.


 

Ngày kế tiếp, Philia đến. Tôi cùng với Bleon chào đón cô ấy trong phòng ngủ.


 

“Kính chào công tước và nữ công tước của Einer”


 

“Hoan nghênh”


 

“Vậy thì tôi sẽ bắt đầu trị liệu. Công tước, làm ơn hãy cởi áo ra và nằm lên giường”.


 

‘Mình nghĩ là mình nên đi thôi’


 

Khi Philia kêu anh ấy cởi áo ra, tôi có chút khó xử vì không biết mình có nên ở lại hay không. Nếu tôi ở lại, tôi sẽ trở thành vật cản, và có vẻ như mối quan hệ giữa hai người họ sẽ không xuyên suốt quá trình điều trị.


 

Tôi nhìn sang Bleon một lúc nghĩ xem nên làm gì, nhưng anh ấy cũng nhìn chằm chằm lại tôi với biểu cảm hoàn toàn không biết gì. Tôi gật đầu nhẹ, nhắc nhở Bleon nhớ vâng lời Philia.


 

Nhưng mặc dù tôi đã giải thích với Bleon ngày hôm qua là quá trình điều trị trông như thế nào, anh ấy vẫn kiên quyết và lạnh lùng. Tôi cười khẽ và tiếp tục nhìn anh ấy với biểu cảm thư thái.


 

Và rồi, Bleon tỏ vẻ không hài lòng và miễn cưỡng cởi áo. Khi tôi nhìn lướt qua làn da trần trụi, tôi quay đầu nhìn sang hướng đối diện.


 

‘Mình nghĩ tốt hơn hết là mình nên đi bây giờ'


 

Tôi chờ đợi thời cơ rời khỏi phòng, rồi nhẹ nhàng hướng về phía cửa ra vào. Và khi tôi từ từ xoay tay nắm cửa, Bleon gọi tôi ngay tức khắc.


 

“Vợ...! Em định đi đâu vậy?”


 

Sau tiếng gọi của Bleon, tôi quay lại rồi nhìn Bleon. Anh ấy đang nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt băn khoăn, với chiếc áo không cài khuy và thân hình cao ráo lồ lộ trước mặt.


 

“Em chợt nhớ ra có vài chuyện cấp bách nên em nghĩ mình nên đi thôi. Anh có thể điều trị một mình chứ?”


 

“Vợ...!”


 

“Chú ý cẩn thận và hẹn gặp lại anh sau nhé. Philia, làm phiền chăm sóc tốt cho Công tước nhé.”


 

Tôi dịu dàng cười và dặn dò Philia việc điều trị và nhanh chóng rời khỏi cánh cửa trước khi người thứ hai trả lời.


 

‘Phùu...’


 

Tôi hầu như đã thấy điều này ngoài đời thực. Tôi bước ra càng nhanh bao nhiêu, tôi thở phào nhẹ nhõm vì đã tránh được những giây phút xấu hổ đó. Dù cho việc trị liệu có như thế nào đi chăng nữa, có vẻ như tôi sẽ không thể tiếp tục xem được nữa. Thực tế thì, nhìn thấy quá trình Philia điều trị cho Bleon được mô tả trong cuốn tiểu thuyết sẽ hoàn toàn khác với việc đọc nó.


 

‘Tạ ơn chúa’


 

Nhân tiện, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì tôi có thể để nó lại cho Philia mà không phải lo lắng về việc điều trị của Bleon trong tương lai. Tuy nhiên, không giống như thâm tâm tôi nghĩ rằng điều đó đã an toàn, khoảnh khắc tôi nhớ lại hai người họ cùng nhau, trái tim tôi lại đập mạnh, giống như tôi đã từng cảm thấy trước đây.


 

‘Mình làm sao vậy nhỉ?'


 

Có vẻ như trái tim của Astell và của tôi đã đồng bộ với nhau.


 

“Sẽ ổn thôi."


 

Tôi lấy một hơi thật sâu một lúc và giải tỏa cơn đau và trút hơi ra. Đó là điều không thể tránh khỏi bởi vì gần đây tôi đã chiếm hữu cô ấy và tất cả những ký ức của tôi đã tràn vào trong người. Sau đó cơn đau hết ngay lập tức.


 

“Như dự đoán vậy.”


 

Khi tim tôi cảm thấy tốt hơn, tôi lùi lại và đi xuống cầu thang. Đó là để có một chút thời gian uống trà trong khi Bleon đang được điều trị. Trà ở đây ngon hơn tôi mong đợi rất nhiều. Tôi vốn dĩ rất thích uống trà, nên uống trà từ khắp nơi trên thế giới là một trong những sở thích của tôi. Vì vậy, ở đây cũng vậy, thưởng thức nhiều loại trà khác nhau là một phần thú vị nhất trong thói quen hàng ngày của tôi.


 

Đặc biệt, trà tôi thưởng thức những ngày này có những cánh hoa khô đỏ nổi lên trong đó. Ý nghĩ uống một tách trà sẽ làm tôi cảm thấy dễ chịu hơn, vì vậy tôi vội vã đi xuống cầu thang và thấy người quản gia vừa đi lên cầu thang.


 

“Thưa bà.”


 

Jace đến gần tôi như thể ông ấy muốn nói chuyện gì đó với tôi.


 

“Chuyện gì vậy?”


 

“Tôi có vài điều muốn nói với người việc thuê một hiệp sĩ, đã được lệnh của bà chủ vào ngày hôm trước.”


 

“Nói đi”


 

“Ngài McCain Holster, người đã nộp đơn xin cấp bậc Chỉ huy Hiệp sĩ, đang đợi trong phòng khách.”


 

“Bây giờ ư?”


 

“Vâng. Mặc dù tôi đã nói với ngài ấy rằng hãy đặt lịch hẹn trước nhưng ngài ấy nói rằng ngài ấy sẽ đợi người,  vì vậy tôi không còn cách nào khác ngoài việc đưa ngài ấy đến phòng khách”.


 

Mc Holster? McCain… McCain… Tôi chắc chắn đã nghe nói về nó… Cái tên này rất quen thuộc, vậy nên tôi đang lục lại những ký ức của Astell, nhưng người ấy không có ở đó.


 

Nếu vậy… Có vẻ như người này là ai đó trong tiểu thuyết… Tôi đã cố gắng nhớ ra cái tên McCain Holster trong cuốn tiểu thuyết. Và ngay lập tức, cái tên McCain vụt qua tâm trí tôi, và thông tin về người ấy hiện lên trong đầu tôi.


 

‘Ah…!’


 

Tôi nhớ rồi. Nhưng tại sao anh ta lại đến đây? Tôi rất bối rối, nhưng tôi không thể đuổi đi mà không gặp được. Vậy nên, tôi quyết định gặp anh ta trước.



 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 8
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.