Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 33

Trans: Olive

Beta: Meiyu



Chương: 33

 

Một giọng nói đầy vẻ tức giận vang lên, như thể là bị xúc phạm dữ dội vậy, nhưng mà tôi cũng chẳng để ý đến nó lắm. Nhưng vào khoảnh khắc đó, giọng cô ta lại trở về bình thường, và rồi cô ta nở một nụ cười hướng về phía Bleon. Biết hiện tại mình đang đứng trước mặt anh, nên cô ta đã hoàn toàn làm dịu cơn tức giận lại.



“Astell. Lâu rồi chị không được gặp em, sao em lại rời đi sớm như vậy chứ?”



Với chất giọng đầy kiêu căng, Julia giữ tay tôi lại một cách đầy nhẹ nhàng để tôi không thể bỏ đi. Không nhận thức gì về điều đó, tôi đã kéo tay mình ra như thể điều gì đó rất tồi tệ vừa xảy ra. Từ hành động từ chối của tôi, một ánh nhìn giận dữ trông khuôn mặt cô ta lóe lên trong giây lát rồi biến mất.



“Người chị gái này đang rất muốn gặp em đó, thế nhưng giờ em lại chẳng muốn trò chuyện à. Sao em có thể tàn nhẫn vậy chứ Astell?”



Julia nhếch môi nói với tôi, nhưng ánh mắt của cô ta lại không nhìn tôi.



“Tôi có một nơi cần phải đi ngay bây giờ.”



“Gấp lắm ư? Đi đâu cơ?”



“Tôi nghĩ là mình không có lý do gì để nói cho chị cả.”



Tôi nhìn về phía cô ta với vẻ mặt thờ ơ.



“Astell à. Em đã thay đổi kha khá khi chúng ta không còn gặp nhau nhỉ?”

 

Đúng như mong đợi. gia đình quả nhiên vẫn là gia đình. Cô ta ngay lập tức đã nhận ra sự thay đổi của Astell. Julia hướng về tôi với vẻ thư thái trên gương mặt, đôi mắt cụp xuống như thể ngoại hình của chúng tôi không giống nhau vậy.



“Đã rất lâu rồi.”



Tôi đã sử dụng thời gian như một cái cớ để giải thích cho sự thay đổi về ngoại hình của mình.



“Đúng vậy. Thời gian đã trôi qua rất nhiều. Vậy tại sao em không trở về nhà? Chị sẽ mời em và Công tước một cách trang trọng nhất có thể để tới dinh thự.”



“Gì cơ?”



Tôi không thể tin được cô ta lại mời tôi tới dinh thự. Nghĩa là tôi phải hướng hai chân về phía gia đình của Astell ư?



“Cha và mẹ nhớ em nhiều lắm đấy. Đương nhiên, các anh trai cũng vậy.”



Nói dối.



Lời nói rằng họ nhớ Astell hoàn toàn đều là dối trá.



Nhưng tại sao? Tại sao cô ta lại muốn mời chúng tôi tới dinh thự chứ? Tôi cảm thấy rằng Julia đã hướng về phía Bleon một cách đầy kì lạ kể từ lần gặp trước. Tôi hầu như chắc chắn rằng mục tiêu của cô ta không phải là tôi mà là Bleon. Đương nhiên việc khiến tôi phải hổ thẹn trước mặt Bleon hẳn cũng là một phần trong kế hoạch của cô ta.



Trong chốc lát, tôi đã nghĩ rằng mình nên quay trở về và tìm hiểu Julia, nhìn cảm giác không hài lòng trên gương mặt của cô ta rồi cân nhắc trong giây lát nên nói gì. Nhưng đột nhiên, tôi cảm thấy Bleon đang nắm chặt tay tôi. Anh trả lời một cách đầy khô khan.



“Xin lỗi, chúng tôi chỉ ghé qua thủ đô một chút, nên chúng tôi sẽ quay về sớm thôi.”



Đó là một lời từ chối lịch sự để nói rằng anh sẽ không chấp nhận lời mời đó. Hướng mắt về Bleon, tôi thấy vẻ mặt anh đang cứng lại. Bleon nhìn xuống tôi như thể anh đã cảm nhận được ánh mắt của tôi, rồi anh mỉm cười an tâm vỗ nhẹ vào tay tôi. Bằng cách nào đó, ánh mắt này khiến tôi có thêm dũng khí. Và ngay lập tức tôi nhớ được ý định lần đầu tiên mình đặt chân tới đây, từ từ mở miệng nói.



“Được thôi. Gửi một lời mời đi. Có vài lý do, tôi cũng muốn gặp lại gia đình mình sau một thời gian dài.”



Lúc tôi trả lời, Bleon thoáng nhìn tôi với ánh mắt nửa bất ngờ nửa lo lắng. Tôi nhìn về phía anh ấy mỉm cười và gật đầu. Thể hiện là mình ổn.



“Được rồi. Chị hiểu rồi. Trong hôm nay chị sẽ quay lại và gửi đi ngay lập tức.”



Julia trả lời với vẻ đắc thắng.



“Sẽ rất vui đúng không?”



Cũng vào lúc đó, cô ta nở một nụ cười khinh bỉ dù cho nó chằng hợp với vẻ ngoài xinh đẹp của cô ta chút nào.



“Đương nhiên rồi. Sau đó, chúng tôi sẽ tới.”



“Ừ. Giữ sức khoẻ nhé ngài Công tước, hẹn gặp lại.”



Và rồi chúng tôi chào tạm biệt và chia tay nhau, kể cả sau đó, ánh mắt Julia vẫn hướng về Bleon. Sau cuộc gặp gỡ không như mong đợi với Julia, chúng tôi quyết định quay lại dinh thự sau khi tới nơi chúng tôi đã định từ trước.



Đột nhiên cơ thể và tâm trí tôi trở nên mệt mỏi và tâm trạng phấn khởi khi nảy của tôi đã biến mất. Tôi phải quay lại và thu thập thông tin trong lúc những ký ức về gia đình Astell gợi về.



Gặp gỡ nhà Astell là điều mà tôi chưa hề nghĩ tới. Tôi không hề nghĩ rằng sẽ gặp Julia hôm nay. Đương nhiên, nếu như chúng tôi từng gặp nhau trước đó, tôi sẽ nghiến chặt răng và nói rằng tôi đã trả thù thay cho Astell, nhưng tôi không nghĩ rằng chúng tôi sẽ lại gặp nhau, hay chúng tôi sẽ gặp nhau nhanh vậy.



Nhưng tôi sẽ gặp gia đình Astell sớm thôi. Tôi không biết là khi nào. Có thể ngày mai. Nên tôi không có thời gian rảnh bên ngoài như này bởi tôi cần thêm thông tin để có thể đối phó với họ.



“Vợ…?”



Ngay vừa khi lên xe ngựa, tôi đã đắm mình trong dòng suy nghĩ và chìm sâu trong thế giới riêng một lúc lâu, cho tới khi Bleon gọi tôi, tôi mới lấy lại bình tĩnh và ngay lập tức hướng mắt về phía anh.



“Em ổn chứ, vợ…?”



Bleon hỏi tôi cẩn thận, với khuôn mặt đầy bận tâm và lo lắng.



“Vâng. Em ổn mà. Có lẽ ta nên ở lại đây lâu hơn chút.”



Tôi trả lời với một nụ cười như muốn thể hiện sự trấn an với anh ấy vậy.



“Nhưng…”



“Em thực sự ổn mà. Em biết anh đang lo ngại điều gì, nhưng chẳng phải là em đã có anh rồi mà sao?”



“Ừ. Đừng quên rằng anh vẫn luôn bên cạnh em.”



“Đương nhiên rồi.”



Sau đó, Bleon không còn nói chuyện với tôi về cuộc gặp gỡ với Julia nữa, nhưng chúng tôi nói chuyện với nhau như thường lệ.



* * *

 

Sau khi xe tới dinh thự, tôi nhanh chóng đi đến thư phòng. Tôi bảo Bleon rằng mình có vài việc phải làm một lúc, và nói anh ấy nên đi ngủ trước.



Bleon nhìn tôi với ánh mắt đầy phản đối, nhưng anh không trả lời hay giữ tôi lại, nên tôi đã đi đến thư phòng và ngồi xuống ghế. Sau đó tôi nhắm nghiền mắt  và cố nhớ lại, tìm kiếm những ký ức về gia đình Astell.



Đầu tiên là Marrquis Daniel Heines. Cha của Astell. Ông ta là một người đàn ông tham vật chất và quyền lực. Ông ta sẽ làm mọi thứ cho sự nghiệp của mình. Ồng ta hẳn không biết rằng Astell bị bắt nạt bởi anh chị em ruột trong gia đình, hoặc nếu như ông ta có biết thì cũng sẽ chẳng thèm quan tâm đám phiền phức đó, vậy nên chắc rằng ông ta không biết về nó.



Tiếp là Marchioness Kylene Hines. Mẹ của Astell, bà ta là người vô cùng nông cạn. Bà có vẻ bề ngoài đẹp lộng lẫy mà không nghi ngờ gì khi những đứa con bà ta thừa kế cái vẻ ngoài đó.



Nhưng khi Astell được sinh ra, bà ta đã từ chối việc thừa nhận rằng con gái bà không lớn lên như kỳ vọng, và bà trút bỏ sự công bằng lòng lên ngoại hình Astell - như một lẽ thường. Có lẽ vì bà ta không biết rằng anh chị em của Heines luôn cô lập và bắt nạt Astell, nhưng tôi cá chắc rằng ảnh hưởng của bà ta tới họ là rất lớn.



Và Lucas Hines, người anh cả nhà Heins và là người anh sinh đôi của Astell. Anh là một trong những người thiếu cảm xúc từ khi còn rất nhỏ. Anh ta không cho phép bất cứ ai kể cả cha mẹ bước qua ranh giới và rất ghét nhìn thấy những điều không theo đúng kế hoạch. Anh ấy không hề quấy rầy Astell bởi anh ta rất thẳng thừng, kiêu ngạo, tàn ác và nói rất ít, nhưng anh trắng trợn phớt lờ và ghét bỏ cô. Có lẽ vì với anh, những cảm xúc này không dành riêng cho Astell, mà là tất cả mọi người ngoài bản thân anh ta.



Người sinh đôi còn lại là Michael Heines, hoàn toàn đối lập với Lucas. Mặc dù Michael hoang phí tiền và coi nó như lông vậy, anh ấy quyết tâm làm những việc thấp kém vì mục tiêu và đích đến của mình mà không hề do dự gì cả. Anh là một người giống như Julia, luôn quấy rầy Astell rất nhiều.



Và khi tôi gặp Julia Heines hôm nay. Như Kylene, không phải nói phóng đại rằng cô ta được cho là có giá trị nhất với vẻ ngoài lộng lẫy. Cô ta vô cùng tham lam, trừ khi cô ta có vị thế cao nhất, cô sẽ không chịu đựng bất cứ điều gì cả. Và bên cạnh điều đó, cô ta là một sinh vật sống rất đố kỵ.



Cuối cùng là Helena Heines. Người trẻ nhất gia tộc Heines Marquisate, cũng bởi vì cô ta nhỏ tuổi nhất nên hẳn là ai cũng sẽ nghĩ cô ta nhận được rất nhiều tình yêu thương từ mọi người xung quanh, nhưng từ khi bắt đầu, gia đình này đã rất vô cảm và chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì. Thay vào đó, Helena đã rất sớm nắm được cách tồn tại trong gia đình này, cô nhanh chóng biết được người nào cô nên theo sau và người nào nên cách xa trong gia đình này.



‘Gia đình này đúng là một kiệt tác mà.’



Làm thế nào mà mỗi người trong số họ đều là rác rưởi nhỉ? Khi tôi gợi nhớ đặc điểm nhà Astell, suy nghĩ đầu tiên của tôi là gia đình này không phải con người.



Một người bố thật hờ hững với gia đình, một người mẹ phân biệt đối xử những đứa con chỉ vì vẻ ngoài, người anh cả tàn nhẫn cùng người anh thứ hèn hạ, một chị gái tham lam, một cô em gái đầy cơ hội… Có lẽ vì lớn lên trong gia đình này nên Astell không thể trưởng thành một cách bình thường được mà.



‘Không thể tin được. Thật sự đúng là một kiệt tác mà.’



Meiyu: Càng đọc càng thấy thương nu9 quá?



Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 33
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.