Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 32

Trans: Gabe

Beta: Meiyu

 

Chap 32

McCain mở cửa xe ngựa, đồng thời va phải ánh mắt với tôi trong chốc lát, sau đó khi nhìn thấy tôi đang trong vòng tay của Bleon thì liền vội vàng cúi đầu. Tôi cố gắng đứng dậy để thoát khỏi Bleon với vẻ mặt ngại ngùng. Nhưng lại chỉ làm cho Bleon ôm tôi chặt hơn thôi.

 

“Công tước?”

 

Khi nghe tiếng tôi gọi, Bleon ôm lấy eo tôi và cùng nhau xuống xe, đứng trước một tòa nhà.

 

“Nó đây sao?”

 

Tôi nhìn McCain và hỏi

 

“…Vâng. Một trong những quán rượu lâu đời nhất ở thủ đô”

 

“Một quán rượu sao?”

 

“Nơi này nổi tiếng là nơi bán một số loại rượu ngon nhất thủ đô. Và những món ăn đi kèm với các loại rượu đó cũng rất tuyệt vời”

 

“Thật sao?”

 

Khi nghe lời giải thích của McCain, sự hào hứng của tôi đột nhiên dâng lên

 

“Nhanh vào trong thôi.”

 

Tôi bước nhẹ đi trước với suy nghĩ sẽ ăn một cái gì đó thật ngon. Nhưng nhanh hơn tôi, hai người đàn ông ngay lập tức lướt qua và mở cửa cùng một lúc

“ Vào đi, vợ.”

 

“Mời vào.”

 

Hai người nhìn nhau. Nhìn vào tình hình trước đây và bây giờ, tôi nghĩ rằng tách hai người ra sẽ là lựa chọn tốt nhất, tuy nhiên, việc ở một mình giữa chốn đông người mà không có ai đi cùng cũng rất nguy hiểm. Và thành thật mà nói, theo ý kiến của tôi, tôi thực sự có thể nói McCain chỉ đang làm công việc của mình.

 

Tuy nhiên, Bleon đã quá cảnh giác với anh ta. Tôi thở dài trong lòng rồi đi qua giữa họ để đi vào trong. Có lẽ McCain đã không nói dối vì quán rượu ở đây đã đầy người mặc dù vẫn chưa đến bữa trưa.

 

Mùi rượu thơm ngào ngạt và những món ăn ngon và mùi hương tuyệt vời của chúng phủ kín căn phòng. Và nhiều người tụ tập thành nhóm ba hoặc năm người và cười nói, trò chuyện cùng nhau. Khi tôi đến một nơi đông người như vậy, trái tim tôi bằng cách nào đó đã bị choáng ngợp. Tôi muốn cảm nhận nhiều hơn không khí nơi đây, thế nên tôi nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu và thở ra.

 

“Thật tuyệt.”

 

Đứng một lúc khá lâu, Bleon vòng tay qua vai tôi và gọi tôi với giọng tò mò

 

“Vợ ơi?”

 

“Em thấy nơi này thật tuyệt.”

 

Tôi đã hiểu vì sao nơi này nổi tiếng và được yêu thích ở Hares.

 

“Tôi đã đúng phải không?”

 

McCain trả lời từ phía sau và đi tới chỗ tôi.

 

“ Tôi rất thích nó. Tôi muốn gọi đồ uống và đồ ăn bán chạy nhất ở đây”

 

Chúng tôi ngồi vào một bàn trống. Bleon và tôi ngồi 1 bàn, McCain và các hiệp sĩ ngồi ở chiếc bàn bên cạnh. Xem ra McCain thực sự thường xuyên tới đây, vì anh ấy gọi đồ trong chốc lát và chiếc bàn nhanh chóng được phủ đầy đồ ăn ngon và rượu

 

“ Cái này là cái gì vậy?”

 

Đập vào mắt tôi là đồ ăn với rau cuộn bên trong thịt. Tôi dùng nĩa và dao cắt chúng thành những miếng vừa ăn. Sau đó tôi đặt thịt trên một cái nĩa và đưa nó vào miệng Bleon

 

“Anh thử xem.”

 

Bleon ngay lập tức há miệng và tôi đặt miếng thịt vào miệng anh ấy. Rồi sau đó tôi cũng ăn một miếng.

 

“Wow, thật sự rất ngon, đúng không?”

 

Trong một khoảnh khắc, tôi bất giác nhìn McCain để cảm ơn McCain đã gọi bữa ăn ngon này, nhưng ngay lúc đó tôi đã kiềm chế được bản thân

 

“Đúng thế. Nó rất ngon.”

 

Đồ ăn mỗi bữa ở Công quốc đều tuyệt vời, nhưng đồ ăn mua ở ngoài lại có mùi vị như một chất kích thích nên tôi cứ thèm ăn và muốn ăn tiếp. Tiếp đó, tôi lấy một ly rượu. Sau khi ngửi một hơi, tôi liền đưa lên miệng nếm thử. Thực sự là một hương vị tuyệt hảo không làm tôi thất vọng – một chút chua cùng một chút ngọt hòa quyện với nhau một các hoàn hảo.

 

‘Lần tới tôi sẽ phải hỏi thêm một số quán ăn có những món ăn ngon hơn mới được.’

 

Thức ăn ngon tới nỗi, hảo cảm của tôi về McCain đã tăng lên nhanh chóng

 

Sau bữa ăn ngon, chúng tôi đã rời khỏi quán rượu. Thật là một khoảnh khắc thoải mái bởi vì bụng tôi đã được lấp đầy và tâm trạng của tôi đang rất tốt.

 

Chúng tôi lại lên xe và đi tới điểm tiếp theo, nhưng khi tôi nhận ra rằng quãng đường là rất ngắn, tôi quyết định mọi người cùng đi bộ thay vì đi xe. McCain đi trước dẫn đường còn tôi và Bleon thì đi theo sau. Bleon nồng nhiệt nắm lấy tay tôi. Tôi nhìn anh một lần, cười khẽ rồi lại nhìn xung quanh. 

 

“ Nhìn kìa Công tước.”

 

Lúc đi, nếu nhìn thấy cái gì lạ, tôi liền gọi Bleon, khiến anh nhìn theo tôi. Không hiểu sao, tôi muốn anh nhìn thấy những gì tôi đã thấy. Nhưng có một lần tôi đã quá bận rộn nhìn xung quanh với ánh mắt lấp lánh.

 

“Astell?”

 

Ai đó ở gần đã gọi tên tôi, và tôi quay đầu về nơi âm thanh ấy phát ra. Và ở cái nơi mà tôi quay đầu lại, trái ngược với mái tóc đỏ rực, một mái tóc màu đỏ sẫm, bầu không khí lành lạnh, và một người phụ nữ xinh đẹp đang đứng gần tôi.

 

Tôi nhanh chóng tìm kiếm trong trí nhớ của Astell. Cô ấy biết Astell, rõ ràng là Astell cũng biết cô ấy. Người phụ nữ đang đến gần hơn. Và vào thời điểm cô ấy gần đến ngay trước mặt mình, tôi hầu như không nhớ nổi cô ấy là đứa con thứ ba của gia đình Heines đã sa sút. Cô ấy là người chị hay bắt nạt Astell nhiều nhất.

 

Trong ký ức, người phụ nữ ấy trông trẻ hơn rất nhiều – đây là lần tái hợp đầu tiên sau tám năm. Sau khi Astell cưới Bleon ở tuổi 23, họ đã không gặp nhau trong 2 năm. Astell đã không muốn đến ngôi nhà trong hẻm lạ kia và người nhà gia đình Heines sẽ chẳng bao giờ tìm cô.

 

Sau đó, vào ngày hôm đó, ngay khi bắt đầu tất cả, cô đoàn tụ với gia đình trong một bữa tiệc hoàng gia, nơi cô bị chế giễu và khinh thường, Astell đã sống như vậy thêm 8 năm ở Kren

 

“ Em là Astell phải không?”

 

Khi người phụ nữ càng lúc càng tiến lại gần hơn, nét mặt của cô ấy từ từ lộ ra. Cô ấy đang nhìn tôi một cách ngạo nghễ.

 

Nhìn thấy điều này tôi cảm thấy lo lắng và hồi hộp là thường. Tôi chỉ muốn thoát khỏi nơi này.

 

‘Có chuyện gì xảy ra với tôi vậy?’

 

Người này là gia đình của Astell, nhưng với tôi, đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy.

 

‘Đó có phải là cảm xúc của Astell không?’

 

Tôi dường như cảm nhận được cảm giác của Astell chỉ bằng một cái nhìn đối với người phụ nữ, giống như trái tim của cô ấy cảm thấy phức tạp như thế nào khi tôi nhìn Bleon.

 

Sợ hãi, trốn tránh, lo lắng, hồi hộp, tất cả những cảm xúc tồi tệ mà một người có thể cảm thấy, chúng ập đến như cơn lũ và dường như nuốt chửng tôi ngay lập tức.

 

‘Thật không thể tin được nó lại tệ đến thế này.’

 

Cảm xúc của Astell đối với gia đình thật khủng khiếp. Nếu tôi thực sự là Astell, tôi sẽ chết mất. Tôi có lẽ sẽ ngồi xuống và khóc lên trước khi tôi rời khỏi nơi này, hoặc thậm chí không thể làm được điều đó, quá kinh hoàng và đau khổ vì nó.

 

Nếu đã là gia đình, sao có thể như vậy? Đối với gia đình cô, sao lại có thể có cảm xúc như vậy? Họ đã gây ra bao nhiêu sự bắt nạt tàn ác đối với Astell mà cô ấy cảm thấy như vậy đối với những người trong gia đình mình?

 

Khi sự sỉ nhục mà cô ấy phải chịu đựng cho đến bây giờ lóe lên trước mắt tôi, tôi tràn ngận tức giận và cảm thấy sốc. Tôi cố gắng che đi nỗi sợ. Để tỉnh táo lại, tôi nắm chặt rồi lại buông ra nắm đấm nơi bàn tay không bị Bleon nắm. 

 

‘Đừng lùi bước’

 

Tôi hoàn toàn không cần sợ người này uy hiếp. Vì vậy, đừng nản lòng và giữ cho lưng thẳng. 

 

Tôi khom người về phía cô ấy khi nhẩm đi nhẩm lại câu nói

 

“ Đã lâu không gặp, chị Julia.”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Julia hơi nhăn lại khi tôi chào cô ấy bằng giọng nói tươi sáng nhất mà tôi có thể thốt ra. Rõ ràng là cô ấy không thích dáng vẻ đoan trang của Astell vì người phụ nữ trẻ tuổi luôn ngơ ngác trước mặt cô. Cô ấy nhìn tôi từ trên xuống dưới với vẻ khó chịu và ngay sau đó liền đưa mắt sang bên cạnh. Và tôi có thể thấy rõ đôi mắt to tròn của cô ấy ngày một to hơn trong sự kinh ngạc

 

“Người này hẳn là Công tước Einer…”

 

Với vẻ mặt đầy quan tâm của Julia, cô ấy đã gọi anh. Vì lý do nào đó, đôi mắt của cô dường như lướt qua Bleon và tôi cảm thấy kinh tởm ngay lập tức. Tuy nhiên tôi đã giấu cảm xúc đó vào trong và giới thiệu Bleon với Julia với một nụ cười rạng rỡ

 

“ Đúng vậy. Đây là chồng em. Công tước, đây là chị gái của em”

 

“Ta là Bleon Einer.”

 

“Tôi là Julia Heines. Đã lâu rồi tôi không được gặp Công tước. Lần cuối là khi ngài còn là một đứa trẻ, nhưng thực sự… Ngài đã trưởng thành rất nhanh”

 

Có một sự ngưỡng mộ trong giọng nói của cô ấy, giọng điệu có vẻ không tin tưởng lắm

 

Chờ đã, nhưng Heines? Ngay cả trước khi tôi kết hôn với Bleon, cô ấy hẳn đã kết hôn với một nhà quý tộc khác, nhưng họ của cô ấy vẫn là Heines…Tôi nhìn Julia với ánh mắt khó hiểu trong giây lát. Sau đó, cô ấy ngay lập tức nhận ra ánh mắt của tôi, nhanh chóng giải thích

 

“À, Astell, em không biết nhỉ. Chị đã ly hôn cách đây vài năm. Nên chị đã đổi lại.”

 

Nói rồi cô ấy cười theo kiểu làm nổi bật hết vẻ đẹp của mình.

 

“ Em hiểu rồi. Giờ bọn em đang bận --”

 

Vì không có gì để nói với cô ấy và cũng chẳng có lý do gì để làm thế, tôi dẫn Bleon rời khỏi 

nơi này

“ Này! Em vẫn không biết cư xử như thế--! Ôi chúa ơi, tôi xin lỗi, thưa Ngài!”

 

Meiyu: Tui beta xong chương này muốn trầm kẻm lun í mn, tội nu9 quá?







Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 32
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.