Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 28

Trans: Mei

Beta: Meiyu

 

Chương 28

Như thể bị bất ngờ trước câu nói của tôi, mắt anh ấy mở to trong giây lát, hơi hé mở môi.

 

“Gì cơ?”

 

Và mặc dù chắc chắn là anh ấy đã nghe chính xác, nhưng anh ấy vẫn muốn hỏi lại tôi.

 

“Chúng ta sẽ tiếp tục ở bên nhau trong tương lai. Vì vậy đừng lo lắng bây giờ.”

 

Nói xong, tôi đứng dậy và ôm anh vào lòng. Khi tôi ôm anh ấy, Bleon đã choáng váng vì không hiểu được tình hình hiện tại, nên anh ấy vẫn giữ cơ thể thẳng đứng và lặng lẽ đón nhận cái ôm của tôi. Sau đó anh ấy siết chặt lấy eo tôi và tiến sâu hơn vào vòng tay của tôi.

 

“Vợ...”

 

Giọng của Bleon hơi run.

 

“Vợ của anh thật là tốt...”

 

Trước lời tỏ tình dễ thương và đáng yêu như thế của anh ấy, một tràng cười ấm áp bật ra. Khi đang ôm anh ấy với nụ cười trên môi, đột nhiên Bleon lùi ra xa và bắt gặp với ánh mắt tôi. Nhưng đôi mắt của anh ấy đang rực lửa một cách dữ dội.

 

“Vậy… Ý em là em sẽ không bao giờ rời bỏ anh đúng không?”

 

“Đúng vậy.”

 

“Em sẽ không để lại anh cho đến khi em chết, hoặc thậm chí là sau khi em chết, phải không?”

 

Bleon cứ yêu cầu tôi xác nhận như thể anh ấy vẫn chưa thể tin được. Nhưng, làm thế nào mà tôi không thể rời đi ngay cả sau khi tôi chết? Khi tôi chết có thể tất cả sẽ kết thúc mà...

 

Tôi hơi nghiêng đầu, tự hỏi rằng liệu điều đó có quan trọng đến vậy không, và rồi tôi trả lời anh ấy một cách khẳng định vì tôi sợ rằng sự chân thành mà tôi thốt ra sẽ phai nhạt nếu tôi nói khác đi.

 

“Vâng, em sẽ ở lại. Vậy nên, hãy bỏ qua sự lo lắng của anh bây giờ đi nào.”

 

“Haa… Anh sẽ cố gắng.”

 

Bleon thở dài một cách nhẹ nhõm và kéo tôi vào lòng của anh ấy.

 

“Anh còn nhớ những gì em đã nói với anh sau khi em bị ốm một tuần không?”

 

“Tất nhiên rồi.”

 

“Lúc đó, em đã nghĩ đến việc bỏ rơi anh vì những lỗi của em. Em cảm thấy rất có lỗi với anh.”

 

Trong lúc đó, tôi cảm thấy Bleon ôm tôi chặt hơn. Có lẽ là do tôi đã đề cập đến việc rời đi. Tôi vội nói những lời kế tiếp.

 

“Đương nhiên, em vẫn cảm thấy có lỗi với anh. Có lẽ cả đời này sẽ không quên đi được và cũng sẽ không bao giờ quên.”

 

“... Đừng làm như thế.”

 

“Huh?”

 

“Anh không muốn vợ cảm thấy có lỗi với anh.”

 

“Nhưng...”

 

Dù sao thì, Astell đã làm rất nhiều thứ. Làm sao tôi có thể xóa đi những cảm xúc đó? Mặc dù đó không phải những điều tôi làm, nhưng bây giờ tôi là Astell, thật vô nghĩa khi chỉ và hỏi ai đã làm điều đó. Và tôi với tư cách hiện tại là Astell, tôi nên tiếp tục xin lỗi và cầu xin sự tha thứ của anh ấy.

 

Để mối quan hệ của chúng tôi được bền chặt hơn bây giờ, tôi nghĩ là nên đối mặt với những vết thương cũ và để nó lành lại rồi mọc ra những lớp thịt mới-hơn là giả vờ phớt lờ những vết thương đó và quay mặt làm ngơ.

 

“Anh không thích những thứ thế này chiếm một phần trong trái tim vợ. Anh chỉ muốn vợ có tình yêu với anh thôi. Vì vậy, hãy cứ yêu anh. Xin em đó.”

 

Tôi không thể tin được là anh ấy không muốn Astell cảm thấy tội lỗi với anh ấy...

 

Liệu tôi có thể hiểu được cảm giác của Bleon dành cho Astell không? Tôi chợt nghĩ điều đó dưới góc độ của người cầu xin sự tha thứ. Khi người có quyền tha thứ đang nói như thế này, tôi nghĩ ngay đến việc Bleon sẽ nói ra những điều mà anh ấy không muốn, chỉ để làm cho tôi thoải mái.

 

“Anh không thích nó, vậy em có nên dừng lại không?”

 

Được rồi. Hãy bỏ qua nó đi. Hãy buông bỏ quá khứ và tập trung vào hiện tại nào.

 

Mỗi khi tôi thấy Bleon tỏ ra thu mình hay soi mói tôi, tôi sẽ cảm thấy như mình đã khiến anh ấy như vậy thêm lần nữa, nhưng tôi nghĩ rằng tôi có nên kết thúc điều đó trực tiếp bằng cách xin lỗi anh ấy không.

 

“Nếu anh nghĩ như vậy, em sẽ cố gắng nhiều hơn trong tương lai.”

 

“Cảm ơn vợ…”

 

“Không, em mới là người phải biết ơn. Tại sao chồng em lại tốt bụng như vậy chứ?”

 

Hơi kỳ lạ khi miêu tả hành vi của Bleon bằng những từ ngữ tử tế, nhưng dù sao thì trong anh ấy vẫn có một trái tim nhân hậu, xoa dịu cảm giác khó chịu của người khác. Tôi không rút cánh tay ra khỏi Bleon mà còn vòng qua tấm lưng rộng của anh ấy. Như một thói quen, tôi vỗ vỗ cơ thể to lớn của Bleon.

 

“Anh tốt bụng?”

 

“Đúng, anh rất tốt bụng.”

 

“...Nếu anh tử tế, vậy anh nên được thưởng nhỉ...”

 

“Huh?”

 

“... Đó là những gì vợ nói. Nếu anh làm tốt, anh sẽ được thưởng. Và nếu anh làm xấu, anh sẽ bị phạt.”

 

“Em đã nói thế ư?”

 

Có lẽ vậy ư?

 

May mắn thay tôi không phải đối mặt với Bleon, nên anh ấy không nhận thấy tôi bối rối như thế nào trong thời điểm đó. Tôi lướt nhanh qua những kí ức của mình. Có lẽ là vì đã tìm kiếm những kí ức này một vài lần, tôi có thể tìm thấy những thứ mình cần một cách dễ dàng.

 

‘Bleon.’

 

Astell nhìn xuống anh, gọi tên Bleon một cách gay gắt. Anh vẫn còn là một đứa trẻ, còn chưa đứng đến vai của Astell.

 

‘Nếu anh làm việc tốt, anh sẽ được thưởng, nếu anh làm việc xấu, anh sẽ bị phạt. Anh hiểu không?’

 

Với những lời đó, Astell liên tục liệt kê những điều mà Bleon không nên làm, Bleon gật đầu, chỉ tập trung vào Astell. Sau khi trở lại hiện tại, tôi mở miệng.

 

“Đó là khi anh còn nhỏ.”

 

Tôi không thể tin rằng anh ấy đã được nói rằng anh ấy cần phải làm những việc tốt để được khen thưởng như vậy khi còn trẻ...

 

Làm thế nào mà đứa trẻ này có thể trong sáng như thế chứ? Anh ấy lại còn nhớ những lời tôi nói khi còn nhỏ, nhưng những lời đó được nói ra bằng các biện pháp kỷ luật ấy chỉ để ngược đãi anh ấy thôi. Tuy nhiên nó đã được đưa lên theo cách như này.

 

“Cơ thể anh đã lớn như này rồi…”

 

Mặc dù quần áo đang cản đường anh ấy, nhưng tôi vẫn cảm thấy được rõ ràng tấm lưng to lớn và rắn chắc dưới lòng bàn tay tôi.

 

‘Hơn cả thế nữa, những gì ẩn dưới lớp quần áo này thật sự...’

 

Oh, tôi lại nhớ ra rồi. Giấc mơ thật mãnh liệt và sống động ấy, nội dung của giấc mơ vẫn cứ lởn vởn trong đầu của tôi.

 

‘Đừng nghĩ về nó. Đừng nghĩ về nó nữa.’

 

Xin đừng nghĩ về nó. Tại sao tôi cứ phải mơ như thế và cứ tự làm phiền mình vậy?

 

Tôi thề là tôi chưa bao giờ nghĩ về điều như thế trước Bleon. Tất nhiên, khi tôi gặp anh ấy lần đầu tiên, tôi đã từng thấy nó, và khi anh ấy phải lột đồ để điều trị với Philia. Trong đầu tôi hiện lên ý nghĩ muốn chạm vào anh ấy, nhưng cảm giác muốn chạm vào Bleon là vì khuôn mặt xinh đẹp của anh ấy. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ làm điều đó trong giấc mơ của mình và cũng chưa từng mơ khi làm điều đó với anh ấy.

 

‘Hòa mình lại với nhau.’

 

Tôi nhắm chặt mắt rồi lại mở ra để giải tỏa tâm trí.

 

“Đúng. Khi anh còn nhỏ… Vì vậy...”

 

Bleon dường như có điều gì đó muốn nói, nên tôi đã đợi anh ấy. Trong khi tôi đang nghĩ rằng Bleon còn lâu mới trở thành người lớn thì anh ấy lại thì thầm vào tai tôi những lời nói phản bội lại sự mong đợi của tôi.

 

“Bây giờ anh sẽ được nhận phần thưởng của người lớn vì anh đã trưởng thành rồi đúng không...? Vợ...?”

 

Người lớn ư...?

 

Ngay sau khi tôi hiểu ý Bleon, cơ thể tôi lập tức căng thẳng. Vì thế, tôi đã thở ra một hơi dài khi nhận ra mình đã ngưng thở trong giây lát. Và trong một khoảnh khắc nào đó, tôi cảm thấy nó trông thật nực cười, nên tôi đã hơi hé miệng cười một chút.

 

Trong sáng à?

 

Tôi đã nghĩ rằng anh ấy rất trong sáng, một người có suy nghĩ như anh ấy thật là ‘trong sáng’. Tôi muốn đập vào đầu mình mất thôi.

 

Như tôi nghĩ những ngày qua khi ở cùng với anh ấy, Bleon đã liên tục làm những việc có ý nghĩa liên quan tới tình dục đối với tôi. Sẽ tốt hơn nếu đứa trẻ này chưa biết gì về mối quan hệ giữa nam và nữ như vậy, nhưng Bleon trong trí nhớ của tôi đã học được rất nhiều điều từ Astell và làm tốt hơn những gì cậu ấy biết.

 

‘Tôi nên làm gì bây giờ?’

 

Với quyết định chấp nhận Bleon, vấn đề này đã không còn là điều khó tránh khỏi. Nhưng rõ ràng Bleon sẽ không ép buộc nếu tôi không muốn. Tôi có thể chắc rằng anh ấy đã cầu xin tha thiết rằng cơ thể đừng cử động không theo ý mình như thế và anh lại cũng mong muốn được chạm vào tôi, nhưng tuy nhiên anh ấy sẽ không bao giờ chạm vào tôi trừ khi được sự cho phép của tôi.

 

Có lẽ hôm nay, nếu tôi nói không, anh ấy sẽ không làm. Nhưng khi nhận ra tôi đang nghĩ gì, Bleon bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve lưng tôi.

 

“Vợ...”

 

Giọng anh thì thầm còn trầm hơn cả lúc trước nữa.

 

“Em không định thưởng cho anh sao?”

 

“... Anh muốn nhận phần thưởng nào?”

 

“Bất cứ thứ gì vợ cho anh đều tốt. Anh thích tất cả mọi thứ...”

 

Bleon hít một hơi dài. Có lẽ anh ấy dường như đang đợi tôi để ý trước và sẵn sàng cho cuộc nói chuyện, ngay cả khi anh ấy không nói gì. Nhưng đập vào mắt tôi là hình ảnh anh ấy còn đang lo lắng hơn cả tôi, tôi đột nhiên cảm thấy có chút gì đó kỳ lạ. Khóe môi tôi khẽ nhếch lên, mở miệng nói.

 

“Anh có thực sự thích tất cả những gì em cung cấp cho anh chứ?”

 

“...Đúng. Nhưng...”

 

“Nhưng?”

 

“Không… Anh thích tất cả mọi thứ. Haa...”

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 28
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.