Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 22

Trans: Lani

Beta: Meiyu, T r a n

 

Chap 22

Việc được hộ tống bởi ngài McCain cũng là một điều tự nhiên, nhưng tôi không nghĩ Bleon sẽ thích việc đó cho lắm…

 

"Đúng ạ. Ngài ấy nói rằng ngài ấy tự tin hơn bất kỳ ai hết vì ngài hiểu rõ về thủ đô nhất. Nên ngài ấy nói mình nhất định phải đi.”

 

“Hmm… ta hiểu rồi.”

 

Chà, mọi thứ chắc sẽ ổn thôi. Nên tôi quyết định sẽ gạt chuyện đó ra khỏi suy nghĩ của mình.

 

"Nếu có điều gì xảy ra, ông nên báo cáo lại với ta ở Hares ngay lập tức."

 

"Vâng."

 

Vì vậy, tôi đã hỏi Jace về những việc cần làm trong khi chúng tôi đi vắng và đi đến phòng của Bleon. Tôi quyết định không nghĩ về nó nữa, nhưng tôi cảm thấy mình vẫn nên nói chuyện với Bleon. Khi tôi đến, người hầu bị tôi mắng hôm trước đang đứng canh ở cửa.

 

Anh ấy nhìn thấy tôi thì giật mình, nhưng lần này anh ấy đã làm đúng mà không mắc phải sai lầm như lần trước nữa. Và lúc anh ấy đã được nghe nói rằng tôi từ trong thư phòng ra và đã đến phòng ngủ, Bleon đã ra mở cửa và chào đón tôi.

 

 “Vợ à…”

 

Bleon luôn mỉm cười như một người hạnh phúc nhất thế giới mỗi khi anh ấy nhìn thấy tôi. Vì vậy, khi tôi nhìn thấy anh ấy như vậy, tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc.

 

“Đến đây nhanh đi vợ.”

 

Tóc Bleon hơi xoăn, có lẽ anh ấy đang rất bận với một đống công việc gấp trước khi rời đi. Tôi nắm lấy bàn tay đang dang rộng của Bleon và đi theo anh ấy vào trong. Khi tôi ngồi xuống ghế sofa, Bleon ngồi sát ngay bên cạnh tôi.

 

“Có chuyện gì vậy? Em xong rồi à?”

 

“Em chuẩn bị hầu như xong hết rồi. Em nghĩ chúng ta có thể đi trong một giờ nữa.”

 

“Thật á?”

 

“Ừ. Nhưng mà…”

 

Tôi ngừng lại một lúc. Sau đó, một vẻ lo lắng thoáng qua trên khuôn mặt của Bleon.

 

“Về vấn đề hộ tống…”

 

"Hộ tống?"

 

"Đúng. Trong khi chúng ta ở Hares, một số Hiệp sĩ đã quyết định đi theo…”

 

Tôi không cảm thấy tiếc vì điều đó. Nhưng khi tôi nói ra điều này, tâm trạng của Bleon lắng xuống và tôi cảm thấy hơi có lỗi với anh ấy, thấy khó có thể nói tiếp được nữa.

 

"Ngài McCain Holster có quyết định đi cùng chúng ta không?"

 

"Hả? Đương nhiên rồi…"

 

Nhưng trước khi tôi kịp nói ra, Bleon đã lên tiếng trước. Và trông anh ấy cũng không tệ như tôi nghĩ lắm.

 

“Vợ thật sự… rất tốt luôn đó…”

 

"Gì cơ?"

 

"Em không thể nói điều đó vì đang lo lắng cho anh... Vợ, anh ổn mà."

 

Tôi ngơ ngác nhìn phản ứng không thể ngờ tới của Bleon khi anh ấy nói vậy và khẽ mỉm cười.

 

"Anh nghĩ rằng điều này cũng ổn thôi, chúng ta cần ngài ấy đi theo mà."

 

"Ồ vậy ư?"

 

"Ừ. Có lẽ đã rất lâu rồi kể từ khi cả hai chúng ta đến thủ đô, và ngài McCain Holster đã được lớn lên ở đó, nên anh ta sẽ khá quen thuộc với nơi đó hơn chúng ta đấy.”

 

"Ngài McCain lớn lên ở Hares ư?"

 

‘À, chắc đó là lý do mà tại sao Jace cũng nói như vậy trước đây nhỉ.’

 

Nhưng làm thế nào mà Bleon biết được điều đó? Anh ấy đã làm một cuộc điều tra xuất thân ư?

 

"Đúng. Anh đã nhìn thấy điều đó. Ồ, và tất nhiên, anh không làm điều đó với trái tim trong sạch… Ngài ấy sẽ trở thành chỉ huy của các hiệp sĩ của Công quốc, vì vậy anh phải đảm bảo ngài ấy là người đáng tin cậy để thuê… ”

 

Bleon vội vàng bào chữa vì sợ rằng tôi có thể nghĩ anh ấy như một người lạ.

 

“Em biết chứ. Anh làm tốt lắm.”

 

 

Tôi khen anh ấy.

 

“…Ừ?”

 

“Anh làm tốt lắm. Hứa với em là sẽ luôn làm tốt như vậy trong tương lai nhé. Được không?”

 

Khi tôi đưa mọi người vào biệt thự, anh ấy cũng vẫn không để bất cứ ai vào mắt. Hơn hết, đó là công việc thuê một chỉ huy hiệp sĩ để bảo vệ gia đình Ducal, nhưng việc điều tra thân thế cũng là lẽ đương nhiên. Thật may là Bleon dường như cũng biết những điều cơ bản như vậy. Và trong lòng tôi cảm thấy tự hào vì cuối cùng anh ấy cũng đã bắt đầu biết làm chủ gia đình.

 

Bleon, người đang có vẻ mặt ngơ ngác trước lời khen của tôi, ngay sau đó dường như có tâm trạng rất tốt và nở nụ cười nhẹ trên môi.

 

"Ừ. Cảm giác thật tuyệt khi được nghe những lời khen và được vợ lo lắng như thế này. Cảm ơn em…”

 

Nói rồi Bleon nhẹ nhàng đưa bàn tay tôi lên ôm lấy má của anh. Sau đó, trong một khoảnh khắc, anh ấy lại nhanh chóng xoay mặt đi.

 

"Ồ, anh xin lỗi… Kiểu đụng chạm như thế này, anh đã nói là sẽ không làm nếu vợ không thích…”

 

Anh ấy vừa khóc và vừa nói với vẻ đáng thương như thế.

 

"Không sao đâu. Em không ghét nó. "

 

Tôi mỉm cười và vỗ nhẹ vào má anh ấy, tỏ ý rằng mọi chuyện vẫn ổn. Sau đó, biểu cảm của Bleon trở lại vẻ tươi sáng như ban nãy, anh ấy nhìn tôi với ánh mắt ấm áp.

 

"Vợ nói nếu anh cẩn thận nghe lời em thì vợ tuyệt đối sẽ không bao giờ rời xa anh, vì vậy anh sẽ luôn nghe lời vợ nhé..."

 

Bằng cách nào đó mà tôi cảm thấy anh ấy như đang nhấn mạnh từ ‘tuyệt đối’ vậy.

 

“Anh sẽ không làm bất cứ điều gì mà em không thích hay em không muốn làm… Vì vậy, hãy cứ ở bên cạnh anh như thế này nhé…”

 

Điều này đáng lẽ không nên xảy ra, nhưng những lời nói của anh ấy bằng cách nào đó lại khiến tim tôi đau nhói lên. Ngoài trái tim của Astell, thỉnh thoảng, trái tim của chính tôi lại cảm thấy bị thu hút bởi anh ấy. Không khó để đối phó với anh ấy từ xa bằng cách nói anh ấy không được vượt quá giới hạn, có lẽ bởi vì Bleon đã được đánh thức khỏi sự mù mờ từ chính anh ấy.

 

Khi tôi cố gắng giữ khoảng cách, anh ấy sẽ tiến lên hai — không, hẳn là khoảng mười bước nữa. Điều đó không có nghĩa là tôi hoàn toàn xem anh ấy là một người đàn ông, nhưng tôi không phải không thích điều đó, vì vậy nó khiến tôi cảm thấy hơi phức tạp.

 

'Làm sao tôi có thể ghét anh khi anh cứ bám lấy tôi như thế này chứ?'

 

Tuy nhiên, tôi vẫn tiếp tục cố gắng cảnh giác. Và ngay cả khi đó không phải là Philia, hay một người phụ nữ khác xuất hiện trước mặt anh ấy, tôi vẫn sẵn sàng để anh ấy đi với họ.

 

Vẫn chưa…

 

Tôi vẫn có thể giữ được lý trí của mình.

 

“Đã lâu rồi chúng ta không ra ngoài, vì vậy hãy đến đây và nhìn qua một chút nào.”

 

Tôi nhanh chóng xóa bỏ mọi sự lo lắng chưa kịp xuất hiện trong đầu mình và nghĩ ngay về những điều tôi muốn làm ở Hares.

 

"Ta cũng nên dọn dẹp lại biệt thự và nhìn thật kĩ xem thế giới này trông như thế nào."

 

Tôi đã từng rất ghét đến những nơi ở mới, nhưng không hiểu sao nó lại có thể khiến trái tim tôi rung động như vậy.

 

"Bất cứ nơi nào có vợ đều tuyệt hết."

 

Và Bleon đã làm tăng sự phấn khích của tôi bằng những từ ngữ đẹp đẽ đó.

 

* * *

 

Một giờ sau, tất cả chúng tôi đã sẵn sàng để lên đường. Phía trước xe ngựa là một số hiệp sĩ của Công quốc, bao gồm cả McCain cùng với những con ngựa của họ.

 

"Đi nào."

 

McCain đề nghị chúng tôi lên xe ngựa. Tôi quay lại và nhìn Jace trước khi lên xe, rồi khẽ gật đầu. Đó là để nói với ông ấy rằng ông ấy nên trông coi nhà thật tốt khi tôi vắng mặt. Sau đó, tôi lên xe ngựa với Bleon, và xe bắt đầu lăn bánh.

 

“Thật may là trời không nóng lắm. Đúng không?"

 

Mặc dù đang là mùa hè nhưng bên trong xe lại khá mát vì chúng tôi khởi hành sớm để tránh cái nắng gay gắt khi mặt trời lên cao. Trên xe chỉ có tôi và Bleon. Những người hầu và người giúp việc đã được cử đến biệt thự ở Hares vào ngày hôm qua để dọn dẹp trước.

 

"Ngay cả nếu có như thế, anh sẽ quạt cho em."

 

Và rồi Bleon bắt đầu quạt nhè nhẹ cho tôi.

 

"Không sao đâu."

 

"Không. Anh không thấy mệt chút nào. Anh rất hạnh phúc với những gì anh đang làm cho vợ mình. ”

 

Một nụ cười nở ra trên môi anh ấy như thể anh ấy thực sự thích quạt cho tôi vậy. Quạt của anh ấy không đủ để tỏa nhiệt hoàn toàn, nhưng nó vẫn khá mát, nên tôi ngừng nói.

 

"Nó có mát lắm mát không?"

 

"Có, nó rất mát. Cảm ơn anh."

 

Tôi nắm lấy bàn tay còn lại của anh và cảm thấy thật biết ơn. Sau đó, Bleon đã hơi ngạc nhiên khi thấy tôi nắm lấy tay anh ấy trước, nhưng trong một khoảnh khắc, anh ấy vẫn ấm áp kéo tay tôi vòng quanh người. Ngay sau đó anh ấy bắt đầu quạt mạnh hơn. Tôi cười thật tươi với anh, thật dễ thương làm sao khi mà anh lại hồn nhiên như vậy được.

 

Cỗ xe tiếp tục chạy và đến một ngôi làng cách Kren chừng năm giờ đồng hồ. Lúc đó đã là đêm muộn, vì vậy chúng tôi quyết định ở lại đây đêm nay và sẽ đi tiếp vào sáng mai. Là một cặp vợ chồng, đương nhiên chúng tôi quyết định ở chung phòng vì nó sẽ thật kỳ nếu mỗi người chúng tôi ở một phòng khác nhau.

 

Và tôi nghĩ rằng sẽ không có gì khó chịu vì chúng tôi đã ngủ cùng nhau trên cùng một giường mọi lúc. Nhưng đó là một sai lầm.

 

Chỉ sau khi tôi vào phòng và nhìn xung quanh, tôi mới nhận ra rằng cái giường không lớn như vậy.

 

“Chiếc giường… Nó có phải quá nhỏ không?”

 

"Ừ, có lẽ là vậy…?"

 

Tất nhiên, Bleon không nằm xa tôi vì anh ấy sẽ nắm tay tôi mỗi ngày, nhưng chúng tôi vẫn chưa ngủ gần nhau đến vậy. Tuy nhiên, nếu hai chúng tôi được ngủ trên một chiếc giường chật hẹp như vậy, thì chỉ có thể ngủ nếu vai của chúng tôi gần sát nhau thôi. Bối rối không biết phải làm gì, tôi liếc nhìn Bleon.

 

"Vợ, anh sẽ ngủ trên sàn nhà."

 

"Gì cơ?"

 

Nhưng, có lẽ biết tôi cảm thấy thế nào, Bleon đã quyết định ngủ trên sàn nhà trước. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng dù có khó chịu đến đâu thì việc Bleon nằm ngủ trên sàn là điều không thể chấp nhận được.

 

"Không. Hãy ngủ cùng nhau đi. Sau tất cả, chúng ta đều ngủ cùng một giường mỗi ngày mà.”

 

“Tuy nhiên, anh nghĩ vợ sẽ không được thoải mái đâu…”

 

"Không sao đâu. Chỉ là một đêm thôi mà. "

 

“Nếu nó ổn với em, Vợ, anh sẽ làm thế…”

 

Vì vậy, chúng tôi đã thống nhất và chuẩn bị tắm rửa trước khi đi ngủ. Không có người hầu nào đi cùng tôi, vì vậy tôi phải tắm rửa ở đây. Tuy nhiên, không giống như những quý tộc khác, trong trường hợp của tôi, tôi không phải là một người cao quý gì, vì vậy tôi đã quen với việc tự giặt giũ nên điều đó không thực sự có vấn đề gì.

 

Ồ, nhưng nó thực sự rất khó trên cơ thể tôi. Cho dù Bleon có quạt nhiều đến mức nào, việc ngồi trên một chiếc xe ngựa trong hơn năm giờ vào giữa mùa hè đã đòi hỏi sức chịu đựng cao hơn tôi nghĩ rất nhiều. Tôi kiệt sức và không còn sức để tắm rửa nữa, chỉ có thể ngồi trên ghế và nằm ườn ra bàn.

 

"Vợ, em rất mệt phải không?"

 

"Em mệt, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một chút, em sẽ ổn lại ngay thôi."

 

Tôi không còn sức để ngẩng đầu lên nữa nên cứ nằm ôm mặt mà trả lời như thế.

 

"Anh có thể tắm cho em không?"

 

"Hử?"

 

Tôi giật mình một lúc rồi ngẩng đầu lên nhìn anh.

 

“Đó là vì anh nghĩ rằng vợ mình đã rất mệt, anh không có ý xấu gì đâu… Tuy chúng ta đã không làm chuyện đó gần đây, nhưng chúng ta đã từng tắm rửa cùng nhau rồi…”

 

Như lời anh ấy nói, Bleon đang nhìn tôi với một khuôn mặt khá bình thường, có lẽ với một mục đích thật sự trong sáng.

 

“Không, không sao đâu. Em có thể tự mình làm mà."

 

Tôi nghĩ rằng anh ấy sẽ thực sự tắm cho tôi nếu tôi có bất kỳ dấu hiệu kiệt sức nào ở đây, vì vậy tôi tập trung tất cả sức lực của mình và đứng dậy.

 

"… Anh hiểu rồi…"

 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 22
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.