Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 13

Trans: Janie

Beta: Rosie

====================

 

 

“Đức Chúa đã sử dụng chính xác thanh kiếm của Ngài trước khi vị nữ công tước ấy bước vào, ấy vậy mà Ngài lại hành xử như vậy. Làm tôi chẳng thể trả lời được gì vào lúc đó.”


 

“Dù cô ấy có biết hay không, thì điều đó cũng chẳng quan trọng.”


 

“Điều đó chẳng sao cả. Nhưng chính bởi vì anh, Công tước, mà cô ấy đã ghét tôi.”


 

Tôi nín ghì lấy hơi thở và chờ đợi một câu trả lời từ Bleon. Nhưng lại một lần nữa, giọng McCain lại cất lên.


 

“Nếu phải từ bỏ chức vị Chỉ huy Hiệp sĩ thì tôi vẫn ổn, nhưng nữ công tước ghét bỏ tôi thì tôi phải làm thế nào đây? Nếu Đức Chúa có thể nói ra toàn bộ sự thật và làm sáng tỏ mọi hiểu lầm này thì tôi sẽ luôn sẵn sàng và an tâm từ bỏ chức vị này để quay về như trước.”


 

“...Anh đang nói gì đấy?”


 

Giọng Bleon như chìm vào tĩnh lặng. Thoạt đầu nghe giọng nói ấy, tôi đã ngỡ rằng liệu đây có phải là chàng Bleon mà mình đã từng quen biết.


 

“Cô ấy dần trở nên suy sụp và phờ phạc. Cô ấy cho rằng tôi đã làm điều gì đó thật tồi tệ với người thanh niên trẻ tuổi này.”


 

Trái với những cảm xúc mãnh liệt đang hừng hực trong Bleon, thì McCain vẫn duy trì một tâm trạng đầy thư thái.


 

“...Chuyện gì đang xảy ra với anh vậy? Anh đang cố làm cái trò gì với vợ tôi vậy hả?”


 

“Đó không phải là vấn đề. Tôi chỉ e ngại rằng công tước phu nhân sẽ chỉ coi tôi như một kẻ lạ mặt.”


 

“Vậy tại sao cậu lại làm thế với vợ người khác?”


 

“Tôi nghĩ mình không có nghĩa vụ phải nói ra điều đó.”


 

Không gian yên ắng lại một lần nữa bao trùm lấy hai người họ.


 

“...Thật vậy sao?”


 

Đằng nào, sự tĩnh lặng ấy cũng đã được phá vỡ, và có vẻ như anh ta đã nhận ra được điều gì đó. Giọng nói Bleon bất ngờ thay đổi. Anh ta cười một cách đầy mỉa mai.


 

“Dù thế, thì anh cũng chẳng thể làm được gì.”


 

“Ý anh là sao khi McCain không thể làm được gì?”


 

Tôi không có ý kiến gì giữa câu chuyện mà hai người họ đang nói đến cả.


 

“Rồi anh sẽ thấy thôi.”


 

McCain cũng bất chợt thôi nói chuyện lịch sự. Giọng anh cũng dần mất đi sự lễ phép và tôn kính từng có.


 

“Nơi này, vốn đã đóng cửa được 10 năm rồi, nay cuối cùng cũng mở trở lại. Tôi vẫn luôn chờ đợi tới giờ phút này.”


 

Sau những lời nói ấy, hai người họ lắng vào sự tĩnh lặng trong một lúc. Tôi dừng nghe lén và trở về phòng của mình.


 

“Họ đang nói cái quái gì thế?”


 

Sao hai người này cứ nói những thứ khó hiểu thế kia?


 

Tôi dặn Bleon hãy nói với McCain rằng chúng tôi không hề thuê anh ta làm người chỉ huy, nhưng anh ta luôn nói những thứ kì lạ như vậy.


 

“Họ có phải là người quen của nhau không thế?”


 

Rồi anh ta đang đợi gì đó? Sau khi nghe xong cuộc trò chuyện ngắn ngủi ấy, tôi vẫn không hiểu họ đang đề cập tới việc gì.


 

Trong lúc tôi đang chìm vào suy nghĩ ấy, thì Bleon đã quay trở lại. Tôi nhìn anh ta bằng cặp mắt đầy suy tư. Thế nhưng, người đàn ông với giọng nói và thái độ của trước kia đã biến mất. Giờ chỉ còn lại người tên Bleon mà tôi biết.


 

“Có chuyện gì thế…Vợ?”


 

“Không, chẳng có gì cả.”


 

Bleon sải bước lại gần tôi.


 

“Chuyện sao rồi?”


 

“.....”


 

Anh ta dừng lại một chút và nhìn chằm chằm vào tôi.


 

“...Anh tính thuê anh ta.”


 

“Hả? Sao? Anh bảo anh không thích anh ta kia mà.”


 

Trong cái kết đầy ngớ ngẩn ấy, tôi đã trưng ra một biểu cảm vô cùng khó hiểu.


 

“Anh không nghĩ kĩ năng của anh ta tệ đến thế, và có lẽ anh ta sẽ giúp ích được nhiều đấy.”


 

“Thế còn chuyện học kiếm thuật thì sao? Anh cũng đảm nhiệm luôn à?”


 

“...Đúng vậy.”


 

Tôi có đang mơ mộng về những chuyện vừa diễn ra không vậy? Tôi có nghe lầm không đấy?


 

Tôi nhìn anh ta với vẻ mặt đầy hoang mang. Những lời nói của Bleon trong cuộc trò chuyện ban nãy thật mâu thuẫn so với những gì tôi vừa nghe thấy.


 

“...Vợ.”


 

Bleon bước đến trước mặt tôi và cố nắm chặt lấy đôi bàn tay tôi. Một cảm giác kì lạ vô cùng, và tôi đẩy ngực anh ta ra bằng lòng bàn tay của mình rồi nhanh chóng thoát khỏi tầm với của anh ta. 


 

“...Vợ?”


 

Bleon nhìn về phía tôi với gương mặt đang sững sờ, cả người anh ta như bị đông cứng lại.


 

“ Tại sao thế?”


 

“Em có đang giấu anh điều gì không đấy?”


 

“Huh?”


 

Tôi vờ như không biết mình vừa nghe thấy gì và cho anh ta một cơ hội nữa để được trò chuyện cùng tôi.


 

“Thật kì lạ dù cho anh có nghĩ như nào.”


 

“Sao lại lạ…?”


 

“Em thật sự không hiểu sao anh lại đột nhiên cho anh ta làm công việc đó trong khi anh vốn dĩ không thích anh ta?”


 

“Vì anh ta giỏi..”


 

“Có phải đó là vì kĩ năng của anh ta?”


 

Rõ ràng, Bleon không muốn tiết lộ sự thật cho tôi. Tuy nhiên, tôi cũng không để trường hợp này được thông qua khi chưa có sự đồng ý của mình.


 

“Em đã nghe trước rồi.”


 

“Huh?”


 

“Em đã nghe hai người nói chuyện.”


 

Mắt Bleon đã tràn đầy xấu hổ khi nghe những câu nói ấy từ tôi.


 

“Hai người đã nói chuyện gì vậy?”


 

“Hm…”


 

“Từ đoạn nào?”


 

“Việc đó có quan trọng hay không? Vấn đề là bây giờ anh đang nói dối em đó.”


 

Tôi không biết Bleon đang cố che đậy chuyện gì, nhưng anh ta đang nói dối tôi.


 

“Không phải đâu, Vợ à…!”


 

“Bleon, em tin tưởng anh…”


 

“Vợ à. Không phải vậy đâu…Hãy nghe anh nói.”


 

Tôi đã luôn xem Bleon như là một đứa trẻ ngây thơ. Tất nhiên, thật không tốt khi một chàng thanh niên 20 tuổi lại quá hồn nhiên như vậy, nhưng Astell đã khiến anh ấy trở thành người như thế.


 

Tôi đã luôn cố gắng để làm tròn bổn phận của mình, và vì đó mà tôi đã làm rất nhiều thứ cho anh ấy. Đương nhiên, đó cũng vì sự sống của tôi, nhưng thật tình tôi cảm thấy rất có lỗi với anh ấy, nên tôi luôn muốn làm hết sức có thể để lo cho Bleon.


 

Thế mà đây lại chính là những gì tôi nhận được khi luôn xem anh ấy là người như vậy.


 

Sau khi một hồi nghe lén cuộc trò chuyện ấy, tôi đã tin rằng nếu đó là một Bleon tốt, anh ta sẽ chạy đến và kể tôi nghe sớm hơn. Ảnh không dành nhiều thời gian cho tôi, nhưng anh ta lại giỏi trong việc nói và hành động theo những gi đã được khuyên bảo, không có ý xúc phạm. Chỉ lo lắng rằng liệu anh ta có đang lừa dối hay không.


 

“Thế đó là gì?”


 

“Tôi cư xử với anh ta bằng một thái độ lạnh lùng.”


 

“Vợ…”


 

Bleon đã khóc.


 

“Đừng lòng vòng nữa mà hãy giải thích cho em hiểu đi.”


 

Wow, tôi thật sự thích Astell lúc này.


 

Mỗi khi Bleon ngoan ngoãn nghe lời cô ấy nói, Astell sẽ khen rằng anh ấy thật ngọt ngào và đáng yêu. Những mỗi khi cô ta cảm thấy bị xúc phạm, hoặc tức giận, cô sẽ vô cùng giận dữ với anh.



 

Đương nhiên, giờ Astell đang không ở đây, tôi sẽ không dùng lời nói để bắt nạt anh ta đâu. Nhưng đôi khi, những từ tôi không thường nói lại bất chợt tuôn ra. Thậm chí tôi cũng bất ngờ về bản thân mình, nhưng tôi đã sớm lấy lại sự bình tĩnh trên gương mặt này.


 

“V..ợ.. ah?”


 

Bleon, mặt khác, lại bị bất ngờ bởi những lời nói cứng nhắc và hành động khó hiểu này của tôi. Cũng đã lâu rồi anh ta chưa thấy tôi hành xử như thế. Đồng tử anh ta run lên dữ dội khi gọi tên tôi bằng giọng lắp bắp. 


 

“Anh à, anh không thể giải quyết được gì nếu chỉ ngồi đó và khóc cả. Nên hãy giải thích cho em hiểu đi nào.”


 

Tôi sẽ không tha thứ cho Bleon nếu như anh ta nghĩ rằng tôi đang đùa. Sau khi tôi cho anh ta một cơ hội, anh ta đã hoàn toàn để mất nó. Dù vậy, tôi vẫn cho thêm một cơ hội cuối cùng nữa để anh ta có thể nói ra sự thật, và ngẫm lại những gì mình đã làm với tôi.


 

Nhưng thái độ của tôi đã khiến anh ấy sợ hãi hơn tôi nghĩ. Bleon nhanh chóng quỳ xuống ngay trước mặt tôi. Rồi anh ta ôm lấy chân tôi và bắt đầu khóc lóc, cầu xin được tha thứ.


 

“Xin lỗi mà...Anh xin lỗi vợ. Em tha lỗi cho anh đi mà…”


 

Dù phải đối mặt với vẻ điển trai của Bleon, cơn giận của tôi vẫn không hề nguôi ngoai. Vậy nên tôi cũng không trả lời anh ta.


 

“Làm ơn mà, anh không làm vậy nữa đâu, em đừng bỏ anh như vậy…huhu..”


 

Bleon đã khóc lóc thảm thiết vì nghĩ rằng tôi bây giờ đã bỏ rơi anh ấy. Tôi khẽ nhướng mày, cân nhắc xem mình phải làm gì. Cuối cùng thì tôi cũng đáp lời:


 

“Hãy ngừng khóc và giải thích đi.”


 

“Huuhuuu..huhuu”


 

Khi tôi bảo ngừng khóc, anh ta đã cố dừng lại, nhưng vẫn còn đâu đó tiếng nấc thút thít bật ra từ cổ họng Bleon.


 

“Sao anh lại nói dối về những điều thậm chí anh còn không sửa được?”


 

Bleon đã khóc trong tuyệt vọng, và liên tục lập lại rằng anh ta đã mắc lỗi. Trái tim tôi bây giờ dường như muốn tan chảy.


 

“Bleon. Đứng lên đi.”


 

Tôi bảo anh ấy đứng lên trước. Nhưng vẫn ôm chân tôi và có vẻ như anh ta vẫn chưa sẵn sàng để đứng dậy.


 

“Đứng lên ngay.”


 

Khi tôi nói lại lần nữa, Bleon từ từ đứng dậy. Khuôn mặt dàn dụa nước mắt.


 

“Đến đây.”


 

Tôi nắm tay và dẫn anh ta đến sofa, sau đó kéo anh ta cùng ngồi xuống.


 

“Ngừng khóc.”


 

Tôi lấy ra một chiếc khăn tay rồi lau đi dòng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt anh ta, rồi bảo anh ấy hãy nín khóc. Dẫu vậy, dòng nước mắt vẫn cứ thế tuôn trào từ đôi mắt long lanh ấy.


 

“Anh định khóc tới khi nào đây huh?”


 

Một giọng nói nhẹ nhàng trìu mến được phát ra từ môi tôi. Sau đó, Bleon đã bình tĩnh nhận ra vấn đề. Sau khi đợi một hồi lâu, Bleon gần như nín hẳn, chỉ còn vài tiếng nức nở. Tôi mơn trớn mái tóc xinh đẹp của anh ta như một hành động xoa dịu và trấn an.


 

“Thế tại sao anh lại nói dối? Anh không biết đó là điều em rất ghét sao?”


 

“..Anh..biết mà.. huhu.”


 

“Nín ngay.”


 

                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                   



 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 13
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.