Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 12

Trans: minggo
Beta: Meiyu, Kumaru
 

 

 

_______

'Chắc là Philia không nói ra vì cô ấy cảm thấy xấu hổ ư?'


 

Có lẽ là thế. Dù là trị liệu nhưng vẫn rất khó để nói cho người vợ biết chồng mình phản ứng như thế nào khi bị người phụ nữ khác đụng chạm. Chà, dù sao, nếu tôi theo dõi quá trình từ bây giờ, có thể tôi sẽ biết.


 

Khi Bleon nằm trên giường, Philia nhắm mắt và lẩm nhẩm trong hơi thở. Đột nhiên, một chất màu xanh, mờ đục xuất hiện ở đầu ngón tay cô. Thật khó để diễn tả đó là chất gì và tôi không nói được nó là gì, nhưng chắc chắn có một thứ gì đó đang quấn quanh đầu ngón tay của cô ấy.


 

"Đó là ma thuật."


 

Đây là một thế giới có phép thuật tồn tại. Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một thứ như vậy, vì vậy tôi đã quên đi tình hình căng thẳng trong giây lát và nhìn nó một cách đầy tò mò.


 

“Chúng ta hãy bắt đầu thôi.”


 

Với lời nói của mình, Philia chạm vào cơ thể Bleon và di chuyển tay của cô ấy. Khi di chuyển, họ dừng lại một số nơi lâu hơn một chút, điều này giống như là một phần của chứng nghiện ma túy. Đây có lẽ là cách điều trị duy nhất. Hẳn là chưa từng thấy cách này này ở bất kì đâu.


 

Sau một hồi theo dõi động tác của cô ấy, tôi chợt thắc mắc khuôn Bleon như thế nào. Vì thế, tôi ngẩng đầu lên nhìn Bleon.


 

Khi nhìn sang Bleon, tôi bắt gặp ánh mắt anh đang nhìn chằm chằm tôi. Có lẽ là do hôm qua tôi đã rời xa anh ấy nên lần này, ánh mắt anh ấy luôn nhìn tôi như thể sẽ không bao giờ để tôi rời đi. Dưới cái nhìn của anh ấy tôi có cảm giác lạnh sống lưng. Để tránh ánh mắt nóng bỏng của Bleon, tôi nhìn sang xem sự hồi phục của Philia.


 

Tuy nhiên, quá trình điều trị của anh diễn ra suôn sẻ hơn mong đợi. Khi tôi đọc nó trong cuốn sách, cảm thấy rất khiêu dâm và được xếp hạng 19, nhưng khi nhìn thấy trực tiếp, tôi không cảm thấy như vậy.


 

“Hả?”


 

Khác nhau? Con người giống nhau, hoàn cảnh giống nhau, chỉ khác nhau về mức độ bệnh tật…


 

Có phải vì mức độ nghiện ngập? Trong cốt truyện, Bleon đã nghiện ma túy trong vài năm, vì vậy, ngay khi có một va chạm nhỏ cũng có thể gây ra phản ứng điên cuồng trên cơ thể anh ấy. Vì thế ngay cả một cái chạm nhẹ của Philia cũng sẽ hồi sinh cảm giác trên toàn bộ cơ thể anh, nhưng rõ ràng là anh ấy không thể đứng yên trước sự đối xử của Philia với một cái chạm như vậy. Trong khi tôi đang suy nghĩ về sự khác biệt, việc điều trị đã kết thúc.


 

"Xong rồi. Tốt lắm, Công tước.”


 

"Làm rất tốt. Philia.”



 

Tôi đến gần và động viên cô ấy. Nhìn cô ấy thở hổn hển với những hạt mồ hôi lấm tấm trên trán, như thể cô ấy vừa chạy marathon.


 

"Đây có lẽ là một phương pháp điều trị khá khó với tư cách là một nhà trị liệu."


 

Bleon đứng dậy khỏi giường ngay sau khi việc điều trị kết thúc, tay của Philia hạ xuống, anh thậm chí không nghĩ đến việc mặc lại quần áo của mình, đến gần và ôm tôi từ phía sau. Anh ấy cố hít vào và thở ra để tìm kiếm sự ổn định. Tôi cảm thấy những đường cong trên cơ thể Bleon ôm trọn vào lưng mình, cảm thấy hơi xấu hổ, vì thế tôi nghĩ mình nên để Philia đi nhanh.


 

“Philia, hôm nay cô đã làm việc rất chăm chỉ. Chúng ta sẽ gặp lại vào ngày mai."


 

"Được. Tôi sẽ trở lại ”.


 

"Được rồi."


 

Philia mở cửa và rời khỏi phòng.


 

"Anh mệt lắm à?"


 

"…Ừm."


 

“Dường như việc điều trị đó không có gì quá tồi tệ.”


 

Tôi đã nói những gì tôi thấy được. Tuy nhiên, tôi lại cảm thấy cơ thể Bleon đang run rẩy.


 

"Vợ, em thực sự không quan tâm việc người khác chạm vào cơ thể của anh sao?"


 

Giọng Bleon đầy buồn bã và thất vọng.


 

“Uh, đó là… bởi vì nó chỉ là điều trị?”


 

Tôi nghĩ rằng phản ứng của anh ấy sẽ trở nên gay gắt hơn trước câu trả lời phủ nhận của tôi, vì vậy tôi đã nói như vậy sau một lúc do dự. Nhưng sau đó, Bleon đáp lại.


 

"Anh ... anh ghét nó."


 

Anh thở dài, rồi đột ngột thốt lên bằng một giọng chắc nịch.


 

"Hả?"


 

“Anh không muốn ai khác ngoài em chạm vào cơ thể anh… haa…”


 

Nhưng trong khi đang nói, Bleon lại thở dài và không thể theo kịp những câu nói có vẻ khó khăn của anh ấy.


 

“Chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đã thấy kinh hãi rồi… Anh ghét nó vô cùng.”


 

Bleon khẽ rùng mình ở phía sau lưng tôi.


 

“Đó chỉ là điều trị.”


 

“Anh không thích nó. Chỉ có vợ anh mới có thể chạm vào anh thôi.”


 

Rồi anh ôm tôi chặt hơn.


 

"Được rồi. Được rồi, giờ anh hãy bình tĩnh lại nào.”


 

Tôi nhẹ nhàng vỗ bàn tay Bleon đang đặt trên xương đòn của tôi để giúp anh ấy bình tĩnh lại. Nhưng ngay cả như vậy, anh ấy cũng không thể bình tĩnh lại một cách dễ dàng, tôi có thể cảm thấy hơi thở nóng hổi phả qua đầu mình. Phản ứng của anh ấy không nên tệ như vậy.


 

Tất nhiên, điều này cũng không phải về phía tôi, mà là về phía Astelle. Đó cũng chỉ là do điều kiện anh ấy nhận được chứ không phải do Bleon tự nguyện.


 

Vậy mà bằng một cách nào đó, trên đôi môi tôi nở một nụ cười. Vì thế, tôi với tấm lòng khá rộng lượng đang đợi anh bình tĩnh lại, thì tôi nghe thấy giọng của người quản gia bên ngoài.


 

“Thưa phu nhân, là tôi, Jace. ”


 

"Chuyện gì xảy ra vậy?"


 

“Ngài McCain Holster đã đến. Ngài ấy nói có chuyện muốn bàn với người, nên tôi đã để ngài ấy đợi trong phòng khách ”.


 

"Được rồi. Ta sẽ sớm đi ra. ”


 

Có vẻ như anh ta đã trở lại vì sự cố ngày hôm qua. Nhưng ngay khi nghe đến cái tên McCain Holster, Bleon đã ôm tôi chặt hơn trước.


 

Anh ấy chắc sẽ làm như vậy bởi vì tôi đã nói rằng tôi sẽ…


 

“Bleon. Em cần phải đi, vì vậy chúng ta tạm gác chuyện này lại. "


 

“Đừng đi…”


 

"Hả?"


 

“Em đừng đi…”


 

Bleon chưa từng ép buộc tôi như vậy, nhưng anh ấy tha thiết cầu xin tôi đừng đi như thể anh ấy thật sự không muốn tôi rời đi.


 

"Em phải hoàn thành công việc của ngày hôm qua."


 

Hôm qua tôi đã phải dừng vấn đề vì McCain đã làm Bleon bị thương và bây giờ tôi phải kết thúc nó.


 

“Em có thể bảo Jace làm điều đó…”


 

"Điều đó không lịch sự."


 

Nếu McCain Holster chỉ là một thường dân thì sẽ không sao. Nhưng anh ta lại là một quý tộc. Tất nhiên, anh ta sẽ không tung tin đồn rằng tôi đã bỏ qua anh ta, nhưng điều đó vẫn không đúng.


 

"Em sẽ quay lại ngay lập tức."


 

“Vợ… Làm ơn…”


 

"Hay anh muốn đi cùng em?"


 

Bằng một cách miễn cưỡng, cuối cùng tôi cũng đề nghị Bleon đi cùng mình. Nếu anh ấy không muốn tôi đi một mình thì chúng tôi có thể đi cùng nhau.


 

"Chỉ mình anh đi."


 

Thay vào đó, Bleon nói rằng anh ấy sẽ đi một mình.


 

“Dù sao thì em cũng sẽ từ chối anh ta. Đúng không?"


 

“À, vâng. Phải."


 

Trên thực tế, tôi đã định lắng nghe và quyết định, nhưng trước giọng điệu tự tin của Bleon, tôi đột nhiên trả lời là có.


 

"Vậy thì anh sẽ nói với anh ta điều đó và quay lại với em."


 

Bleon thả cánh tay tôi đang nắm lấy rồi đi về phía cửa.


 

"Anh sẽ quay lại sớm, vì vậy đừng đi đâu nhé."


 

Anh ấy đã đi ra ngoài sau khi cầu xin tôi đừng đi đâu nữa. Bleon nói rằng anh ấy sẽ sớm trở lại, vì vậy tôi đã nghỉ ngơi trong phòng một lúc, suy nghĩ về một số chuyện khác.


 

'Bleon có thể nói chuyện với anh ta đàng hoàng không?'


 

Trước hết, tôi lo lắng về việc liệu Bleon có thể truyền tải lời từ chối của mình đến McCain một cách chính xác hay không. McCain Holster sẽ qua đời trước 30 tuổi, nếu tôi nhớ không nhầm thì hiện tại anh ấy đã hai mươi sáu tuổi rồi.


 

Mặc dù anh ấy trẻ hơn tôi, nhưng anh ấy vẫn lớn hơn Bleon sáu tuổi. Vì thế tôi không thể bỏ qua sự chênh lệch tuổi tác và có khả năng cao là anh ta sẽ cản được Bleon trong cuộc trò chuyện.


 

Với Bleon, vì Astelle liên tục bị giám sát và giam giữ, nên sẽ rất khó để gặp gỡ và trò chuyện với những người khác. Đặc biệt sẽ khó khăn cho anh ta khi đối phó với McCain, người giống hệt như một con rắn.


 

Tôi hơi lo lắng vì rõ ràng là anh ta sẽ đùa giỡn và cười phá lên mỗi khi Bleon muốn nói điều gì đó, và điều đó cũng giống với Bleon. Tôi cũng đang lo lắng về Bleon và về cách điều trị của Philia, nhưng đột nhiên tôi nhận ra rằng Bleon, người lẽ ra sẽ quay lại sớm đã mất một khoảng thời gian dài nhưng chưa quay trở lại.


 

Cuộc nói chuyện của họ có diễn ra lâu hơn không?


 

Khi tôi nói chuyện với anh ta ngày hôm qua, McCain là một người không dễ dàng bỏ qua ngay cả khi tôi rất kiên quyết. Có lẽ Bleon cũng như thế nên hình như khá lâu chúng tôi mới nói chuyện với nhau.


 

“Không, đợi đã.”


 

Hai người họ sẽ không đến sân tập đúng không?


 

Tôi không nghĩ vậy, nhưng cũng rất có khả năng. Tôi cũng đã đề nghị họ trò chuyện ngày hôm qua, nhưng tôi không thể cảm thấy nhẹ nhõm hơn vì họ đang chiến đấu bằng kiếm thật chứ không phải kiếm gỗ.


 

Tôi vội đi ra khỏi phòng và tìm kiếm hai người họ. Tôi nghĩ mình nên đến phòng khách trước.


 

Nhưng thật may mắn, trái với dự đoán của tôi, hai người họ đang ngồi đối mặt với nhau trong phòng khách. Do anh ấy quên đóng cửa nên âm thanh nói chuyện của hai người họ có thể nghe thấy qua khe cửa.


 

Tôi dừng lại một lúc khi chuẩn bị đi vào trong. Nội dung cuộc nói chuyện giữa hai người không có gì nghiêm trọng.


 

"Tôi không hiểu tại sao anh lại lo lắng như vậy."


 

Đó là giọng nói của McCain. Cả hôm nay, tôi có thể nghe qua giọng nói của anh ấy cứ như anh ấy đang thoải mái và tràn ngập tiếng cười.


 

"Tôi không còn điều gì để nói nữa, anh hãy đi đi."


 

Lần này là giọng của Bleon. Trái ngược với sự lo lắng của tôi, anh ấy đang nói một cách rõ ràng và điềm tĩnh. Nó thậm chí còn có chút lạnh lùng và thù địch. Nhưng không giống như McCain, không có sự chần chừ nào trong giọng nói của anh.


 

"Anh biết chứ?"


 

McCain hỏi từ đâu.


 

“Anh biết được gì?”


 

Tôi đã nghe được cuộc trò chuyện của họ khá nhiều.


 

“Nói với Nữ công tước rằng là ngài đã cố tình nhảy về phía đó khi tôi vung kiếm.”


 

Gì?


 

Họ đang nói về chuyện của ngày hôm qua, nhưng sự thật lại khác với những gì tôi đã thấy.







 

Bạn đang đọc:Tôi Đã Chăm Sóc Chồng Mình Trong Cuốn Tiểu Thuyết Bi KịchChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.