Bạn đang đọc:Thái tử phi nhà ta thật hung hăngChương 12

 

 

Quý sư huynh hư không một vòng, lấy ra một hộp hình chữ nhật được khảm mười mấy viên bảo thạch nhỏ màu đỏ, cười tủm tỉm mà đưa tới trước mặt tiểu bằng hữu Kiều Mộc.

 

Bảo hộp vừa mở, bên trong một mảnh ánh sáng châu ngọc cơ hồ làm mọi người hoa mắt.

 

Các thôn dân Kiều đầu thôn, lớn như vậy, nhà ai gặp qua nhiều như vậy châu báu trang sức. Các cô nương phụ nhân Kiều đầu thôn nhày thường vấn tóc cũng chỉ dùng một cây trâm xương cá hoặc là mộc trâm thấp kém, ngọc trâm đều không thấy nhiều lắm, nào dùng quá như vậy đồ trang sức bảo châu quý trọng, trong mắt sôi nổi toát ra một tia hâm mộ, ánh mắt nhìn hướng bảo tráp cũng dần dần trở nên nóng bỏng.

 

Tiểu cô nương gia gia sao, có ai không thích trang sức châu ngọc vờn quanh đâu, Quý sư huynh trang đầy tin tưởng, ai ngờ đụng tới một cái kỳ ba!

 

Kiều Mộc nhìn thoáng qua tráo liền thu hồi ánh mắt, nói rõ không có hứng thú, càng chính là, đứa nhỏ này còn dùng lực vỗ vỗ  túi thêu chỉ vàng trong lòng ngực chính mình.

 

Người khác không hiểu Kiều Mộc có ý tứ gì, Quý sư huynh cùng một ít người Thiên Đạo Tông, nào có không hiểu đạo lý.

 

Tiểu gia hoả này rõ ràng là nói, muốn vàng! Chỉ cần vàng!! Châu báu trang sức gì đó, không thích! Không cần!

 

Một đám người Thiên Đạo Tông sôi nổi trừu trừu khoé miệng, Quý sư huynh càng là bất đắc dĩ mà thu hồi bảo tráp, thay đổi một tráp kim nguyên bảo nhỏ đưa cho Kiều Mộc.

 

Mở hộp ra cho nàng nhìn thoáng qua, một mảnh ánh vàng rực rỡ hoàng kim quang mang lại lần nữa làm mắt Kiều đầu thôn thôn dân hoa mắt.

 

“Nơi này là ba trăm lượng hoàng kim, bồi thường tiểu cô nương ngươi.” Quý sư huynh cười ha hả mà nói: “Linh cẩu chết kia, mới là đầu sỏ đả thương tiểu cô nương ngươi, hiện giờ cũng là gieo gió gặt bão chết có ý nghĩa! Chúng ta Thiên Đạo Tông thập phần có thành ý  bồi thường ngươi, thỉnh ngươi trước mắt thả Liễu sư muội của chúng ta.”

 

Kiều Mộc liếc mắt một cái, trong tay kình lực vừa phóng, đem Liễu Diệp Tâm đột nhiên đẩy về phía trước, cũng không xem nàng có hay không lảo đảo xiêu vẹo mà muốn quăng ngã.

 

May mắn Quý sư huynh nhanh tay lẹ mắt mà duỗi tay đỡ, Kiều Mộc liền tiếp cận lấy kim tráp trong tay, phanh một tiếng đóng lại cái hộp, xoay người cũng không quay đầu lại mà liền đi.

 

Quý sư huynh đã quen phong cách tiểu cô nương lấy tiền liền chạy lấy người không lên tiếng, lông mày cũng không khỏi mà nhíu lại hai cái, vội vàng lên tiếng nói: “Xin dừng bước! Tiểu cô nương, mội năn ngày mười lăm tháng mười, các tông phái đại thế gia tụ họp tại đế đô Quan Lan thành, hướng cả nước các nơi thu nhận Huyền Sư nhân tài. Nếu ngươi có hứng thú, ngày đó có thể tới Thiên Đạo Tông chúng ta, báo danh tham gia thí nghiệm huyền lực.”

 

“Đến lúc đó, sẽ có lão sư chuyên môn dạy dỗ ngươi như thế nào tinh chuẩn mà sử dụng huyền thức, mở ra Nội giới đặc thù của Huyền sư chúng ta.” Quý sư huynh hai mắt cười cong cong mà chăm chú vào thân ảnh nữ hài bước chân hơi dừng lại, chờ mong nàng quay đầu lại.

 

Các thôn dân chung quanh ánh mắt cũng lộ ra yêu thích và ngưỡng mộ, sôi nổi nhìn chăm chú vào Kiều Mộc dừng lại bước chân, thầm nghĩ: Lão Kiều gia lúc này thật là không lên tiếng thì thôi một tiếng làm kinh người a! Trong nhà vô thanh vô thức liền có một Huyền Sư, đó là vinh quang lớn a!

 

Nội Giới? Người thường nghĩ cũng không dám nghĩ, nghe nói Huyền Sư mở ra Nội Giới, có thể có được ba đến năm lập phương không gian có thể trữ vật, tuỳ thân manh theo bên người không ít đồ vật, đặc biệt là những bảo vật trân quý không yên tâm gửi ở bên ngoài.

 

So với khí sư chế tác bày biện trữ vật bày biện ở các đại thành trì, Nội Giới hiển nhiên là phương tiện càng thêm mau lẹ, càng có tính riêng tư, cho nên làm mấy người bình thường ao ước đố kị không thôi.

 

Kiều Mộc bước chân cũng gần như chỉ là dừng một chút, đầu cũng không quay lại mà đi đến bên người cha mẹ.

 

Quý sư huynh biểu tình ngẩn ngơ, đệ tử bên cạnh khó chịu mà rống giận lên: “Thái độ cái gì? Không cần cho rằng chính mình vào hàng ngũ Huyền Sư là có thể không coi ai ra gì. Con đường Huyền Sư rất đai, huyền lực sử dụng, không có tiền bối sư trưởng nhóm ân cần dạy dỗ, có thể nói ngươi phát huy không được 1% hiệu lực trong đó! Quý sư huynh hải tâm mời ngươi gia nhập Thiên Đạo Tông chúng ta, ngươi không cần không biết trời cao đất dày, mù quáng cuồng vọng tự đại.....”

 

“Không hứng thú.” Kiều Mộc rốt cuộc quay đầu, bố thí mà liếc mắt một cái nhìn mấy người Thiên Đạo Tông, làm quần chúng hoá thạch một hồi, âm sắc thanh lãnh tuyệt tình lại rõ ràng mà đáng sợ, phun ra ba chữ.

Bạn đang đọc:Thái tử phi nhà ta thật hung hăngChương 12
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.