Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 65

Ai đó đã gọi cô.

Vì một số lý do, cô không ngạc nhiên vì cô nghĩ rằng nó sẽ như thế này trong suốt cốt truyện.

Cô từ từ quay lại. Lễ hội giao thừa sẽ bắt đầu vào lúc hoàng hôn, đã dần khai mạc bằng một bóng tối mờ ảo.

Trong tất cả những ngọn đèn bị con quái thú làm vỡ, một vài tia sáng le lói trên khuôn mặt của người đàn ông gọi tên cô.

[Mức độ ưa thích 20%]

Nhưng cô có thể phân biệt các ML ngay cả trong bóng tối.

"Hầu tước."

Đây là lần đầu tiên cô gọi Vuinter như thế này, vì vậy cô cảm thấy rất lạ.

 Bây giờ lễ hội hóa trang đã kết thúc, đó là một vấn đề lớn.

Trong khi cô đang luyện tập “The Marquis” và mệt đến mức không thể nói nên lời, Vuinter bước nhanh đến trước mặt cô.

Màu mắt xa lạ đó không hợp với danh Hầu tước tí nào.

“Cô đã giúp tôi ngày hôm nay… Cảm ơn rất nhiều.”

Anh ấy đã dành cho cô sự biết ơn chân thành.

"Chà, tôi đã mong đợi điều này."

Bây giờ cô có một thanh thay đổi chế độ khó, vậy nên cô đã trả lời mà không lo ngại gì cả.

“Ta cũng không làm được gì nhiều để giúp hầu tước. Vì vậy, anh không cần phải cảm ơn ta. "

Những dòng kính ngữ trôi chảy so với sự lúng túng mà cô cảm thấy.

“Đúng vậy, nhưng… ..“

“… ..”

“Cô đã cứu mọi người. Bao gồm cả tôi."

Anh nhìn lên và liếc nhìn bàn tay cô. Nhìn theo ánh mắt, mắt cô từ từ mở to, khi cô vô tình cúi đầu xuống.

Chỉ sau đó cô mới nhận thấy rằng tay mình đang run liên tục.

‘Mình biết. Mình đã vượt qua chính mình với thân hình thấp bé này.’

 "Ta không có đủ sức mạnh để bắn nỏ.’

Nhưng đó không phải chỉ vì cô đã làm quá mà nó thật sự quá tải. Cô cố gắng giả vờ bình tĩnh, nhưng thực ra cô sợ hãi tình huống này hơn bất cứ ai khác.

Bóng của những chiếc chân gà khổng lồ giơ cao để đè bẹp cô và vô số quái vật chỉ chạy về phía cô. Cơ thể và bàn tay đang di chuyển điên cuồng ngoài tầm kiểm soát.

Khi những cảnh quay ớn lạnh sống lưng lại nổi lên, cô nhắm mắt lại mà không nhận ra. Cô cố gắng không xuất hiện nhiều nhất có thể, nhưng giờ cô lại phải ôm lấy đôi tay run rẩy của mình và giấu chúng đi.

“Ta chắc chắn rằng bất kỳ ai khác cũng sẽ làm như vậy. Ta không quan tâm… ”

"Không."

Vuinter phủ nhận hành động giả vờ tuyệt vọng của cô.

“Không ai có thể can đảm như cô cả. Dù có là một con thú dễ đối phó đi nữa…. ”

Anh ta đột nhiên ngừng nói và cau mày nhìn cái hang. Giống như một người đang đau khổ vì điều gì đó.

"… Anh có cảm thấy tội lỗi vì đã che giấu phép thuật của mình và không làm bất cứ điều gì không?"

Cô không hiểu rõ hoàn cảnh của Vuinter. Có gì sai khi ích kỷ vì sự an toàn của bản thân? Ngoài ra, anh ấy đã làm những gì có thể.

Cũng giống như cô đã cứu mạng mình bằng cách để mình vào hệ thống và cứu mạng những người ngoài cuộc mà trò chơi đã sắp đặt.

“Nếu mỗi người chúng ta làm tốt nhất những gì có thể thì mọi việc sẽ ổn thỏa sớm thôi.” Cô nhún vai một cách thản nhiên.

"Ta sẽ không thể làm gì nếu không có nỏ và bị con thú đuổi theo."

“… ..”

“Hầu tước cũng đã cố gắng cứu mạng bọn trẻ nhiều nhất có thể. Ta không thể đứng trước thái tử vì ta sợ hãi ”.

Nó hơi buồn cười dù hoàn toàn là sự thật.

Cô sẽ không bao giờ làm gián đoạn mệnh lệnh của thái tử như trước đây nếu Vuinter không ra tay trước.

Vào lúc đó, Vuinter đang yên lặng nhìn cô  bỗng cười khúc khích, đôi môi anh khẽ rung lên.

Và…

[Mức độ ưa thích 24%]

Đầu anh ta sáng lấp lánh.

4%. Cô đã bị giật mình bởi sự gia tăng yêu thích đột ngột.

‘… Mình sẽ quay lại khi sớm thấy FL, vì vậy sẽ không tốt nếu cứ tiếp tục liên quan đến anh ta.”

"…Cảm ơn vì lời khen. Ta có việc nên sẽ đi trước. "

Cô vội kết thúc cuộc trò chuyện.

Thực sự, cô đã quá mệt mỏi và không thể đứng lâu hơn được nữa.

‘Người duy nhất cảm ơn mình vì đã cứu mạng họ chỉ có thể là Vuinter.’

Vì anh ấy là một ML bình thường, cô biết anh ấy không phải vậy, nhưng anh ấy vẫn có những cảm xúc như người thường. Cô định quay lại cuối đầu chào nhưng.

"Tiểu thư."

Bàn tay ấm nóng vội nắm chặt lấy cánh tay cô.

Cô giận dữ quay đầu lại và Vuinter nhìn cô với ánh mắt không rõ.

“Thư trả lời cô gửi… .ta đã nhận được rất nhiều.”

Đôi môi ngập ngừng trong giây lát hé mở, anh nói nhỏ để chỉ mình cô nghe thấy. 

“… Tôi có thể đáp lại sự giúp đỡ của cô ngày hôm nay được không?”

Chính lúc đó.

"Penelope!"

Ai đó từ bên cạnh gọi cô bằng một giọng cứng ngắc.

[Mức độ ưa thích 27%]

Bóng tối xung quanh anh ấy đáng yêu hơn vẻ ngoài của anh ấy. Tuy nhiên, cô có thể biết ngay anh ta là ai khi nghe giọng nói khó chịu của anh ta.

"Xin lỗi. Cậu đang làm gì em gái tôi vậy? ”

"Leonard."

Quả thực, lần này, Leonard xuất hiện như thể là ngày tụ hội của các nam chính.

"Ta nghĩ cậu nên đi trước .."

Anh ấy là người đàn ông luôn xuất hiện vào một khoảnh khắc đáng kinh ngạc, khi anh ấy rời đi một cách lạnh lùng ngay cả khi cô nắm lấy tay áo anh ấy.

Cô thấy ngượng với cái cách mà mái tóc hồng hiện ra với đôi mắt cau có nhìn chằm chằm vào khoảng không.

"Nào, Penelope."

Leonard gọi cô trong tư thế đề phòng chống lại Vuinter đang nắm tay cô.

Nhưng Vuinter sẽ không buông tay cô ra. Thái độ của Leonard trở nên khó chịu khi nhìn thấy.

‘Tại sao mình lại có cảm giác déjà vu nhỉ?’

Một sự cố như vậy đã xảy ra với cô tại cánh đồng cách đây không lâu.

Cô bị kẹt giữa họ và nhìn xung quanh, và ngay sau đó nhẹ nhàng bắt tay Vuinter.

"…Hầu tước."

Không giống như những ML khác, Vuinter không phải là người quá mạnh. Nó không giống cách cô đã làm với Dereck và Eclis, vì cô có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh. Nhưng cô không muốn đi quá xa với ML duy nhất nhã nhặn với mình.

"Hầu tước…?"

Tuy nhiên, Vuinter vẫn ở yên.

Cô mở to mắt nhìn anh ta. Giọng của Leonard trở nên khẩn trưởng.

"Cô ấy bảo cậu buông tay"

“….”

“Ha! Vẫn không buông à? "

Rốt cuộc, khi Leonard, một người đàn ông nóng tính, nghiến răng và sải bước đến bắt lấy cô. Cuối cùng, những cánh tay bị bắt đã được nới lỏng. Anh dường như bỏ cuộc, vì có vẻ anh không còn sức lực. Ngay sau khi sự trói buộc của Vuinter được gỡ bỏ, lần này Leonard giật lấy cô như thể anh ta đã chờ đợi quá lâu. 

Bây giờ anh ta không còn gì ràng buộc nữa, với một nụ cười méo mó, anh ta đang mỉa mai Bonnter.

“Này, Hầu tước. Cậu đang cố gắng làm điều gì đó với một đứa trẻ ngây thơ, không biết gì, ở độ tuổi của cậu, hả? ”

Cô há hốc miệng kinh ngạc trước lời nhận xét thô lỗ của anh ta. Cô vô tình giơ nắm đấm lên và đập vào vai anh ta.

"Anh điên à? Mọi chuyện không phải như vậy! ” 

“Cô cứ việc giữ im lặng! Có vẻ như cô thực sự không sợ bất cứ điều gì gì…! ”

Leonard hét lên trước câu trả lời của cô.

Sự khó chịu của cô đã lên tận đỉnh đầu.

“Nếu anh định nói điều đó, hãy bỏ qua điều này. Tôi chỉ đang đi một mình. "

Sau khi niệm xong, anh lạnh lùng vặn vẹo bàn tay bị bắt của mình, và vội vàng hét lên, tự hỏi có phải mình đang xấu hổ không.

"Dù sao thì, cô không có lựa chọn nào khác, đừng đến gần anh ấy nữa!"

"Anh thực sự…"

“Ồ, đi thôi, đi thôi! Ồ, không, ta thật sự không thích tính khí của cô tí nào… ”

Anh ta đi trước tôi và phàn nàn.

‘Ai là người nên nói điều đó ?!’ Trong đầu cô tràn ngập những lời chửi thề bởi vì sự nóng nảy của anh ta, nhưng nó đã được nén lại.

Điều này là do cô vẫn cảm thấy có một con mắt quan tâm ở phía sau của mình. 

Vuinter, người vẫn đứng đó và nhìn cô, khua môi khi mắt anh ấy chạm vào cô

“… Tôi mong chờ câu trả lời của cô, thưa tiểu thư.” Và cô đã rất ngạc nhiên vì sự kiên trì của anh ấy.

Khi cô nhìn anh ấy với đôi mắt to.

Đột nhiên, bước chân của cô dừng lại và cô nghe thấy một âm thanh kì lạ từ phía trước.

“Ồ, thôi nào! Sẽ không có câu trả lời đâu, vì vậy đừng lãng phí thời gian của cậu…! ”

"Không, tôi ổn."

Anh ta vội vàng cắt lời của Leonard và tự mình đưa ra câu trả lời cho cô. May mắn thay, anh ấy cũng chẳng nói thêm gì, có lẽ vì lời từ chối.

"Tôi đã nói với hội thông tin rằng tôi sẽ không quay lại cho đến khi nhận được câu trả lời."

Cô lại cười phá lên, cười vì những gì cô đã nói với anh ấy trước đây. Khi cô đeo mặt nạ, cô thậm chí không thể cười như thế. Cô nghĩ lại khi nhìn đôi đồng tử xanh biếc đang rung động một lần nữa.

[Mức độ ưa thích 26%]

Như cô đã làm trước đây, cô ngạc nhiên rằng cô đang nhận được sự thúc đẩy nhiều như thế.

Đó là khi cô bị Leonard lôi ra khỏi phòng hòa nhạc ngoài trời.

"Tiểu thư!"

"Penelope!"

Emily và Công tước, những người đang lo lắng đứng gần cửa ra vào, nhìn thấy cô và vui mừng chạy đến.

"Người không sao chứ?"

“Con có bị thương ở đâu không? Huh?" Họ thay nhau nhìn vào cơ thể cô.

Cô đáp lại với vẻ bối rối trước sự hiếu khách bất ngờ.

"Con ổn. Con không bị thương ở đâu cả. ”

“Cha không cần phải lo lắng. Có thể là do cha không nhìn thấy cô gái này đáng lý ra đã bị xóa sổ… ”

Leonard, người đang cố gắng mỉa mai như một thói quen, ngay lập tức ngậm miệng lại khi thấy Công tước đang trừng trừng mắt mình.

Vẻ mặt bất mãn cau mày có chút dễ thương.

Cô quay đầu và nhìn Công tước một lần nữa.

“Cha có sao không? Còn Emily thì sao? ” 

"Ta đã ở lại bên chiếc lều giữa bữa tiệc, vì vậy ta may mắn tránh được vụ lộn xộn."

“Tôi cũng khỏe, nhờ làm mấy việc lặt vặt của người!”

“Cảm ơn Chúa. Còn anh cả thì sao? ”

“Anh ấy đã đến thẩm vấn bọn tội phạm với Thái tử điện hạ.”

Cô không thực sự quan tâm anh ấy đã đi đâu, nhưng cô đã hỏi về anh ấy một cách nhã nhặn.

“Ta rất vui vì con không bị thương. Con có biết người làm cha này đã ngạc nhiên như thế nào khi biết tin không? ”

Công tước đưa ra một câu trả lời chắc chắn cho cô và nhìn cô với vẻ lo lắng.


 

Bạn đang đọc:Kết Thúc Của Nhân Vật Phản Diện Chỉ Có Thể Là Cái ChếtChương 65
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.